Anh Mở Đường Em Yểm Trợ

Chương 14: Cơn giận của phụ nữ chỉ là một loại cảm xúc


Từ khi cấp bậc của mọi người cao lên, Thù Tiểu Mộc cũng có nhiều nhiệm vụ hơn—— giúp đám đại gia trong bang hội thu mua trang phục cấp sáu mươi. Người trong bang rất trực tiếp, bình thường chỉ nói một câu: “Tiểu Mộc, giúp anh mua một bộ trang phục cấp sáu mươi nha.” Thù Tiểu Mộc sẽ yên lặng lưu ý, ghi nhớ trong đầu, xem lại bộ quần áo sáu mươi của môn phái này mình mua bao nhiêu, để có thể đưa ra giá thấp nhất.

Có đôi khi một món nào đó bán chạy quá, không đủ bộ, cô liền dành cả ngày đi dạo các cửa hàng, để ý thông báo trên Kênh thế giới, thấy có người bán trang phục cấp sáu mươi liền lập tức liên lạc, xem có thể thu mua với giá thấp hay không.

Thời gian đó, thậm chí có người vì muốn mua trang phục cấp sáu mươi mà gia nhập vào Mông Hồng Thiên Hạ —— Với người trong bang, Thù Tiểu Mộc chỉ lấy 70% giá thị trường. Ít có người cám ơn cô, đại đa số đều cảm thấy dùng tiền mua đồ là chuyện đương nhiên thôi. Bánh bao này cũng lơ đễnh, vẫn nhận lời nhờ cậy của người ta như cũ.

Một Giây Giết Ba Ngàn đương nhiên nhanh chóng biết được việc này:

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Tiểu Mộc, có thể giúp anh gom một bộ Phi Thiên(1) không?

Lúc ấy Thù Tiểu Mộc đang đi dạo ở khu kỹ năng Cửu Lê, nhận được tin tức nhanh chóng trả lời:

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Trong tài khoản phụ còn một bộ, anh tới thành Tây Lăng chờ em một chút.

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Ừ.

Một Giây Giết Ba Ngàn đứng trên bậc thang ở thành Tây Lăng, lát sau, một thầy thuốc cấp bốn mươi hai chạy tới, xin giao dịch một bộ Phi Thiên, Một Giây Giết Ba Ngàn do dự không nhận:

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Bao nhiêu tiền?

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Trên người anh có bao nhiêu?

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: … Anh còn ít thẻ đang gởi bán, trên người chỉ có chín trăm hai mươi lượng vàng.

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Vậy chín trăm lượng vàng đi.

Cung tiễn thủ cấp sáu tám hơi ngượng ngùng, khi đó giá thị trường một bộ Phi Thiên là hơn bốn ngàn lượng vàng.

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Anh đưa em chín trăm trước, phần còn lại sẽ trả trong vòng một tuần.

Thù Tiểu Mộc không để ý lắm.

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Không sao đâu, tốt xấu gì… cũng là vợ chồng mà, nói mấy cái này làm chi.

Cung tiễn thủ im lặng một lúc lâu:

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Về sau đừng dễ tin người như vậy, trong trò chơi này, có rất nhiều kẻ lừa đảo. Đúng rồi, người bên Thiên Tịnh Sa cũng rất cần mua trang phục cấp sáu mươi, nếu em có nhiều thì bán cho bọn họ nhé? Để anh nói một tiếng, theo giá em đưa ra.

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Cũng được, bảo bọn họ tìm em.
Cung tiễn thủ xoay người định đi xuống, sau một lúc lâu lại gửi mật ngữ:

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Chuyện lần trước… còn giận à?

Thù Tiểu Mộc cười với cái màn hình máy tính, con gái khác con trai, các cô tức giận, chỉ đơn thuần là một loại cảm xúc, không liên quan đến nguyên nhân, kết quả đúng sai của sự việc:

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Không có việc gì đâu, anh có bang hội của anh mà. Huống chi bị giết thì một lát sau sống lại là được.

Cung tiễn thủ đứng dưới bậc thang, không có lời nào để nói. Anh đột nhiên cảm thấy có lẽ sự khoan dung rộng lượng của cô, chẳng qua là vì không yêu thương anh. Trò chơi vốn là như vậy, chỉ cần bạn không rung động, tất cả những đòn tấn công, điểm yếu và thương tổn cũng chỉ là một loạt số liệu và kết quả tính toán của máy móc mà thôi. Máu lực được bơm đầy lần nữa, hao tổn của một lần tử vong, cũng chỉ là 2% độ bền trang bị.

Chỉ như thế mà thôi.

Sao đáng để người ta canh cánh trong lòng?

Đương nhiên Thù Tiểu Mộc cũng không có thời gian canh cánh trong lòng:

Đồ nhi, vi sư ở Lưu Quang Mộng Cảnh phát hiện một vấn đề vô cùng ác liệt.

Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Kinh hãi] Vi sư phát hiện trong túi chỉ có 50 đồng ! ! !

=_=|||||

Thù Tiểu Mộc chào từ biệt “ông xã”, cũng may cuối cùng cô còn biết đạo lý việc xấu trong nhà không thể vạch cho người ngoài xem, cũng không nói rõ:

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Sư phụ ta gọi em, em đi một chút.

Nhìn nhân vật thầy thuốc hoàn thành giao dịch hóa thành tinh linh cỏ bán hàng một lần nữa, cung tiễn thủ cảm thấy khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa:

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Em nhanh thăng cấp, chúng ta cùng đi chiến trường. Cấp năm hai, năm ba cũng không có gì để chơi.

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Ừa.

Một Giây Giết Ba Ngàn nói với bạn: Có việc gọi anh.

Bạn nói với Một Giây Giết Ba Ngàn: Được.

Đối thoại chấm dứt, Thù Tiểu Mộc cho vào túi ít tiền rồi vội vàng đến Lưu Quang Mộng Cảnh, nghĩ cách cứu viện sư phụ không còn cả phí truyền tống.

>_