Tiên Hồng Lộ

Chương 842: Giằng co ma ảnh




Dương Phàm cũng là lần đầu tiên thi triển Tiểu Luân Hỗi Chưởng, không ngờ rẳng uy lực của nó kinh, thế hãi tục như vậy!

Thần thông này chính là đại bí thuật hắn tìm hiểu ra khi ngưng kết Luân Hỗi Quả trong cơ thể.

Nòng cốt cùa ảo nghĩa này chính là sừ dụng ý cảnh vô thượng cùa Tiểu Luân Hỗi, đầu Tiên Đếm công kích cường đại của địch nhân vào sâu giảm tới cực yếu, lấy Luân Hôi Quả khu động, dẫn dắt. Dùng phương thức quy dị khó lường hình thành một vòng “luân hỗi” rồi từ cực vếu lại tăng trở lại đinh, uy lực cũng gia tăng hơn nhiều, cuối cùng tạo ra Luân Hỗi Chưởng đáng sợ này, đưa lực lượng cùa đối phương “hoàn trả” cho đối phương.

Nhưng, khi Tiểu Luân Hỗi Chưởng đưa lực lượng của địch nhân phản trờ lại còn dung nhập lực lượng bản thân Dương Phàm, sau một vòng luân hỗi. Bộc phát ra uy lực càng thêm khó tia

Một kích của Thiên Cốc Vực chủ có thể nói là quy khóc thần sàu. Đem toàn bộ lĩnh vực và lực lượng bản thân ngưng tụ thành một điểm, sinh ra lực lượng gấp gần mười lẩn so với cùng giai, gần như có thể uy hiếp tới Hoàng trường lão khi còn chưa tấn chức Đại Thừa Kỳ.

Uy lực một chi này tuyệt đối có thể ngạo thị cùng giai, có thể nói là vô địch.

Chỉ tiếc rẳng hắn lại gặp phải Dương Phàm, người đã tìm hiểu ra Tiểu Luân Hỗi Chưởng, bị một chưởng này đánh nát tất cả các tầng phòng hộ.

Thân mình hắn lập tức bị xuyẻn thủng, Huyết nhục mơ hồ. Cổt cách gãy vỡ, nhục thân nháy mắt tiêu vong. Ngay cả linh hồn cũng bị đánh cho sắp tiêu tan.

Ti-

Thậm chí Ngay cả bán tiên khí Thiết La Oản cũng xuất hiện những vết rạn nứt.

Tuy nhiên, Thiết La Oản với hình thái phóng đại này dày chừng bốn năm thước, chút rạn nứt ấy cũng vô cùng không đáng kê. Băng vào năng lực tự chữa trị cùa bán tiên khí, có thể khoảnh khắc khép kín lại.

Dương Phàm vô cùng kinh ngạc. Thiên Cốc Vực chủ không ngờ bị một chưởng đánh nát mà kiện bán tiên khí này cũng không sao cả.

Hơn nữa, linh hồn hắn cũng chưa hoàn toàn tiêu tan.

Chung quy vẫn là cường giả đã qua một lẩn thiên kiếp, trải qua thiên lôi tẩy nia. Bất kể là nhục thán hay tinh thân đêu có lực kháng cự pháp thuật rất mạnh.

Đặc biệt là trong linh hồn ẩn chắ thiên uy ý chí. Cho nên cũng không bị đánh cho hồn phi phách tán.

Làm sao... Có thể...

Thiên Cốc Vực chủ với linh hồn gần như tiêu tán, duới lực lượng thiên uy ý chí miễn cưỡng ngưng tụ lại.

Trong đoàn bạch quang nhàn nhạt, có thể mơ hồ thấy được một một quang ảnh hình người.

Đây chính là thần hồn mà tu sĩ sau khi đạt tới Hợp Thể Kỳ ngưng luyện ra.

Thần hồn có thể ngao du thiên địa, có đủ loại thủ đoạn công kích linh hồn.

Giờ phút này. Thần hồn của Thiên Cốc Vực chủ vô cùng không cam lòng, cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, sợ hãi.

Một kích áp đáy ngạo thị cùng giai cùa hắn chẳng những không giết được Dương Phàm mà còn bị lực lượng cùa chính mình gây ra tử vong, đây là chuyện đáng buồn cười bực nào?!

Đồng thòỊ ảo nghĩa và uy lực của Tiểu Luân Hỗi Chướng của Dương Phàm cũng khiến hắn không thể tin nôi. Nhân giới không ngờ lại có thân thông đáng sợ như vậy. Dùng lực lượng địch nhân diệt sát địch nhân!

Tiểu Luân Hỗi Chường có thể nói là chấn nhiếp thần thông kim cổ, trở thành một trong những bí kỹ mạnh nhất của Dương Phàm.

- Thiên Cổc Vực chú, tham lam thường khiến người ta rơi vào vực sâu tử vong, vạn kiếp bất phục! Châng lễ khi ngươi nhỏm ngó Dương Phàm mà không lo lắng tới điều này sao?!

Dương Phàm cười lạnh nói.

- Cứu ta một mạng, bất cứ thứ gì của ta ta đều cho ngươi, bao gồm cả kiện bán tiên khí này...

Linh hồn sắp tiêu tan của Thiên Cốc Vực chủ vội vàng cầu cứu Dương Phàm.

- Dù ta không cứu ngươi cũng có thể có được những thứnày! Nêu cứu ngươi, ngược lại sẽ lưu lại cho Dương mỗ họa ngẩm sau này.

Dương Phàm phất tay lên, dứt khoát diệt sát linh hồn của Thiên Cốc Vực chủ:

- Coi như cho ngươi một cái thống khoái.

Ông!

Trên đỉnh đầu Dương Phàm, Thiết La Oản lóe lên ánh sáng trắng mờ. Không ngừng run non, rồi biến nhỏ lại thành một chiếc bát bình thường.

Đây chính là bán tiên khi mà luyện khí thuật đinh phong của nhân giới mới có thể tạo ra.

. V

Dương Phàm lập tức thu lấy thiết oản này vào lòng bàn tay, đổng thời thu lấy không gian giới chi của Thiên Cốc Vực chủ. Tư bản của cấp Vực chủ nhiêu như thế nào, chi nghĩ cũng biết. Dương Phàm thu được chiến lợi phẩm vô cùng phong phú.

Khi Thiết La lĩnh vực biến mất. Dương Phàm mơ hồ nghe được một tiếng lôi minh nhưng chợt lóe lên rồi biến mất.

Chỉ thấy toàn thân Hồ Phi bị cháy đen, bộ dáng chật vật, đang đứng thở hổn hển. Có chút vô lực.

Không chết?!

Dương Phàm thở phào một hơi. Hồ Phi chi bị một ít ngoại thương và hao tổn nguyên khí mà thôi.

Hắn vội vàng trị liệu cho Hồ Phi.

- Đây là bán tiên khí Thiết La Oản của Thiên Cốc Vực chủ! Người này không ngờ đã giết chết Thiên Cốc Vực chủ.

Hải vực phụ cận có không ít tu sĩ quan sát độ kiếp.

Thanh thế của việc độ kiếp rất lớn, đủ để hấp dẫn những tu sĩ cao nhất trong phạm vi mấy trăm vạn dặm.

Vừa rồi Dương Phàm và Thiên Cốc Vực chủ giao chiến, thời gian mặc dù ngắn ngủi nhưng cũng có cường giả cấp Đại đảo chủ quan chiến, biết được rõ ràng.

- Thiên Cốc Vực chủ không ngờ đã chết!

Tin tức này lập tức chấn động hải vực phụ cận, lấy tổc độ nhanh tới đáng sợ truyền khắp Thiên Cốc hải vực.

Thiên Cốc hải vực có mấy chục đại đảo vực, rộng tới hơn triệu dặm.

Tin tức Vực chủ thống trị một hải vực lớnnhưvậybỏ mạng vô cùnggây chấn động lòng người.

Có thể nói. Việc này gây chấn động toàn bộ Tây Hải Vực.

Dù sao Tây Hải Vực lớn như vậy cũng chỉ có tám Vực chủ. Thống lĩnh một phương hải vực. Danh chấn nhất phương, đứng ở trên vân điên nhìn xuốngthương sinh.

Có thể chém giết Vực chủ. Điều này cũng chứng tó Dương Phàm đã được xếp vào hàng ngủ những cường giả đứng đầu Ngoại Hải Vực.

- Đi!

Dương Phàm vội vàng trị liệu cho Hồ Phi rồi lập tức bó chạy.

Chém giết Vực chủ ở mặt ngoài có vẻ rất đơn giản nhưng Dương Phàm cũng phải trá giá rất lớn.
Vết máu nơi khóe miệng hắn còn chưa khô. Một kích áp đáy cùa Thiên Cổc Vực chù, lực lượng đã vượt qua cực hạn mà Tiểu Luân Hỗi có thể khổng chế.

Cho nên dù hắn thành công hóa giải nhưng cũng bị nội thương không nhẹ.

Lực lượng của đổi thủ quá mạnh mẽ. Tiểu Luân Hỗi Chưởng là bí thuật giết địch mười thì tự tôn hại ba.

Cũng may, bổn hao ba phần này. Dương Phàm cũng có thể chấp nhận được.

Đương nhiên, Tiểu Luân Hỗi Chưởng khẳng định có hạn mức cao nhất của nó. Nếu gặp phải lực lượng hoàn toàn vượt qua sự vận Chuyên của Luân Hôi Quả thì căn bản không thể khống chế được lực lượng cùa đối phương.

Hai người Dương Phàm vừa chạy được mấy ngàn dặm thì phiến hải vực này trống rỗng xuất hiện một đạo ma ảnh.

Ma ảnh nào như không có thực thể. Nhẹ nhàng trôi nổi giữa hư không.

- Tên Dương Phàm này không ngờ có thể diệt sát cường giả cấp Vực chủ, xem ra muốn chém giết hắn, Ngay cả bản ma chủ cũng phải tôn hao không ít sức lực!

Ma ảnh nào thì thào nói.

Tu sĩ bổn phía lúc này mới nhận ra sự tồn tại của hắn thì đột nhiên bóng dáng này cũng hoàn toàn biến mất.

Dương Phàm vội vàng rời đi, tự nhiên tâm sinh cảm ứng.

- Xem ra vì là thiên kiếp nên tên Vu Tôn kia mới biết được vị trí của ta.

Dương Phàm và Hồ Phi một đường phi hành, sau đó hắn thu Hồ Phi vào trong Tiên Hồng không gian.

Một hơi bay ra khói Thiên Cốc hải vực, Dương Phàm mới thờ phào nhẹ nhõm nhưng cũng không lơ là thiếu cảnh giác.

Hắn để phần thân Mộc Phong đi tới Tinh thần Tháp., liên hệ Tinh Tôn.

Dương Phàm biết dưới trạng thái này hắn lâm vào bị động, nếu có thể liên thù với Tinh Tôn thì cho dù không thể chém giết được Vu Tôn, ít nhất cũng có thể xoay chuyển cục diện, chiếm cứ thượng phong.

Nhoáng cái, thời gian vài năm đã trôi qua. Dương Phàm đi sâu vào trong Tây Hải Vực. Nơi này là cơ sờ tu tiên, có vô số người tu tiên.

- Nhưvậy cũng tốt, tu sĩ càng nhiều, lực cản thăm dò thiên cơ càng khó.

Dương Phàm lựa chọn lạc cư ở một hòn đảo lớn, phôn vinh, cũng bắt đâu củng cố cảnh giới hiện tại.

Dủ sao lực lượng phong ấn tầng thứ sáu vừa mớ ra không lâu. Cũng vừa bước vào Chứng Quả Kỳ. Dương Phàm cân nhiêu thời gian đê củng cố.

Đồng thòỊ trong lòng hắn cũng suy nghĩ xem có nên dùng lệnh bài của Tư Đồ trưởng lão ở Vân Tiên Đảo đi Đạo Thiên Môn tìm kiếm sự che chở hay không!?

Tư Đồ trưởng lão đã trường tồn từ thỏi thượng cổ, tu vi sâu không lường được. Đại năng giả cùa nhất giới này, bao gồm cả những nhân vật trayền kỳ như Đạo Hư Thiên Tổ, Cửu Thiên Long Hoàng, hắn cũng đều quen biết.

Nghe ý tứ của Bàng trượng lão, những cường giả tuyệt thế ở Ngoại Hải Vực hơn phần nửa đều có quan hệ với Tư Đổ trưởng lão.

- Ngoại trừ Tư Đồ Lệnh, ta còn có Thần Tín Phù do Hoàng trưởng lão cấp, có thể lập tức tìm nàng viện trợ.

Sự tự tin của Dương Phàm tăng lên nhiều.

Nói cách khác, dù gặp phải địch nhân cường đại hơn nữa. Hắn cũng có hai vương bài bảo mệnh.

Đặc biệt là Thần Tín Phù lại cực kỳ quy giá, chỉ có thể sử dụng một lần, khiến bán tiên Đại Thừa Kỳ tới hỗ trợ.

- Một khi đã như thế. Ta hoàn toàn có thể buông tay nhất bác!

Tinh quang lóe lên trong mắt Dương Phàm. Mặc kệ là Vu Tôn và u Anh Ma Chù sửbao nhiêu kế sách, hắn cũng có thể liều mạng nhất bác.

- Vu Tôn thì có thể nghĩ cách diệt sát! U Ảnh Ma Chủ ma chủ dù không giết chết được thì ít nhất cũng có thể phong ấn!

Dương Phàm rốt cuộc làm ra quyá định.

Sau đó, hắn liên hệ với Hồ Phi ở trong Tiên Hồng không gian.

- Ha ha ha... Thật thích! Có thể đánh nhau rồi!

Hồ Phi hưng phấn vô cùng,

Sau khi vượt qua một lần thiên kiếp, hắn ít nhất cũng tương đương với cường giả cấp Vực chủ. Huống chi bản thê của hắn lại là Thân thú siêu cấp.

Gần đây. Trong những cuộc giao thủ với Thạch Thiên Hàn, hắn vẫn thường chiếm được thượng phong.

Dương Phàm đầu tiên là tìm kiếm một mảnh hoang đảo, sau đó nhắm mắt, vận chuyển Luân Hổi Quà, một lũ tâm thần trốn vào trong hỗn loạn thời không và nhân quả luân hỗi.

Sau một lúc, DươngPhảm mờ to mắt. Lệ quanglóera:

- Hướng TâyBắc!

Dứt lời. Hắn mang theo Hồ Phi, trực tiếp lao về phương hướng đó.

Với một thân yêu khi hung hãn, Hồ Phi xông thẳng lên phía trước, khiến cường giả cấp Vực chủ cũng không ai dám ra trêu chọc.

- Thật đáng sợ. Yêu hầunày chỉ sợlà cường giả cấp Điện chủ ở Dị Hải Vực...

Một vị Đại đảo chủ ở hải vực phụ cận sợ tới mức linh hồn run rẩy, vội vàng truyền tin về tổng đà Thiên Đạo Tông.

Cường giả cấp Điện chù, lại là Thần thú!

Dương Phàm không chạy mà lại truy đuổi, nhanh chóng phi hành mấy ngàn vạn dặm rồi dừng lại.

- Phía dưới!

Dương Phàm đánh ra một chưởng xuống hải vực phía dưới.

̉m—

Mặt biển phía dưới nổi lên sóng lớn cao tới ngàn trượng, một đạo u ảnh với ma khí lẫm nhiên, hai màu sáng tối lập lòe xuất hiện trước mặt hai người.

- Dương Phàm, ngươi không chạy tới, còn tự động chạy tới truớc cửa. Ngươi cho rẳng bản ma chủ vẫn chỉ có thực lực như ở nội lục sao?!

Thanh âm lạnh lẽo của u Ảnh Ma Chủ vang vọng khắp hải vực khiến hàng ngàn sinh linh phải rùng mình.

Thân hình ma ảnh dần ngưng thật trước mặt Dương Phàm, dĩ nhiên là một nam nhân tướng mạo lạnh lùng, hai mắt tối đen. Thân hình như bán trong suốt, mặc một bộ cô giáp màu đen. Sau lưng là một bộ áo choàng tungbay. Trên ngón tay có một chiếc nhẫn màu đen tuyển.

Dương Phàm ngẩn ra, đột nhiên nhận ra hắn chưa từng chân chính giao thủ với u Ảnh Ma Chủ.

Đối phương ở trình độ nào. Hắn căn bản không thể đánh giá. Chi biết đối phương là tới từ thượng giới, là tâm phúc của Cửu u Ma Đế ở nhân giới.

Nhưng hắn biết rõ đây là một ma đầu bất tử khiến tất cả đại năng cùa nhân giới đều vô cùn? Đau đầu.