Tiếu Tướng Quân

Chương 15: Chương 15


Khi lửa nhiệt tình đã hạ, hắn bề ngoài và tâm vẫn hoàn toàn bất đồng, nàng thì ngây ngốc như nai con lạc bầy, chân như nhũn ra, thân mình đều dựa vào cánh tay sắt cuả hắn, mới có thể không ngã xụi lơ xuống mặt đất.

Nàng sớm đã nghĩ, hắn sẽ không cự tuyệt không lấy nàng, âm thầm cảm thấy vui sướng.

Nam nhân này có vẻ cũng rất thích nàng cơ mà.

Đem nàng hôn đến lúc khó thở, hắn mới buông nàng ra, cách ra một chút khoảng cách, nhìn nàng trong lòng đáng yêu, môi hơi sưng đỏ, hơi thở hổn hển như hoa như ngọc.

“Phu quân…”

Nàng ngượng ngùng gọi hắn, tiếng phu quân lập tức hoà tan vẻ mặt nghiêm túc của hắn, mày kiếm không nhíu lại, con ngươi đen nhìn nhìn nàng chăm chú, làm tâm nàng rung động.

“Thật sự muốn đi theo ta?”

Nàng dùng sức gật đầu.

“Có hối hận không?”

Nàng lại dùng sức lắc đầu, nói: “Sư phụ từ nhỏ đã dạy, muốn muội coi trọng lời hứa, muội đã nói quyết tâm theo phu quân, tuyệt đối không đổi ý.”

Nàng kiên định nhìn hắn, Đoàn Ngự Thạch vì những lời này của nàng mà tâm như muốn sôi trào, việc này hắn chưa từng nghĩ đến, nàng yêu hắn… nàng thật xinh đẹp…

Tô Dung Nhi suy nghĩ một chút, rồi bổ sung một câu.

“Bất quá cũng có tình huống ngoại lệ.”

Hắn sửng sốt: “Tình huống gì?”

“Nếu phu quân thích nữ nhân khác, lời thề như vậy sẽ bãi bỏ, muội sẽ thành toàn cho huynh, từ nay về sau sẽ không xuất hiện trước mặt huynh.”

Hắn lập tức trả lời: “Ta sẽ không thích nữ nhân khác!”

“Thật chứ ạ!”

“Nàng yên tâm, nếu ta đã hôn nàng, tuyệt đối sẽ không phụ nàng, xin thề có trời đất chứng giám.”

Hắn nhìn nàng thật sâu, rốt cục chịu thừa nhận, ngay giây phút đầu tiên thấy nàng, hắn sớm đã đem dung mạo này khắc sâu ở đáy lòng.

Hắn vốn không muốn yêu và tin tưởng nữ nhân nữa, tính rằng tuỳ tiện lấy đại một người, thực hiện nhiệm vụ nối dõi tông đường, không làm thất vọng liệt tổ liệt tông là được, đem toàn bộ sức lực bảo vệ quốc gia…

Nhưng sự xuất hiện của nàng, đã làm vỡ đi tảng băng trong lòng hắn, mỗi cử chỉ, hành vi của nàng đều có thể làm dấy lêm cảm xúc trong lòng hắn, những việc nàng đã làm, hắn cũng không biết nên xử trí ra sao, hắn phát hiện căn bản hắn đối với nàng không có cách nên chỉ đành bày ra khuôn mặt lãnh khốc…

Nàng vì hắn mà lẻn vào quân doanh, điều đó đã khiến lòng hắn sớm mềm hoá, mà nay nàng còn nói muốn lấy thân báo đáp, còn mãnh liệt không cho phép hắn cự tuyệt, nghe nàng uy hiếp hắn, làm hắn nghe xong thật muốn ôm bụng cười!

Lá gan nàng thật không nhỏ, hắn như thế nào không cần nàng?

Lúc cứu nàng bên dòng sông kia, hắn đã thích nàng…

Tô Dung Nhi miệng nở nụ cười đắc ý, trên cái má phúng phính còn hiện lên cái đồng tiền nhỏ.

“Muội tin tưởng huynh, bởi vì lần đầu tiên thấy huynh, muội đã biết huynh là một nam nhân rất giữ chữ tín, cho nên người ta mới muốn đi theo huynh!” ^^

“Chờ tình hình biên quan yên ổn, ta sẽ lập tức đưa nàng về phủ, chính thức lấy nàng làm thê tử!”

Nàng nghe xong cảm thấy rất ngọt ngào, không nghĩ nam nhân này so với nàng còn nồng nhiệt hơn gấp bội, mặt ngoài thì cứ làm ra vẻ lãnh khốc vô tình.

Nàng yêu hắn, tin tưởng hắn là một người rất nhiệt tình, chẳng qua không muốn để cho mọi người biết mà thôi.

“Không cần vội đâu, cơ thể huynh vừa mới giải hết chất độc, nguyên khí chưa phục hồi như cũ, huynh cần phải dưỡng thương, chỉ cần được bên cạnh huynh là muội thấy hạnh phúc rồi!”

“Không được, nơi này rất gần tiền tuyến, ta sẽ phái người đưa nàng về an trí ở phủ tướng quân, như vậy thoả đáng hơn!”

“Vậy còn huynh thì sao?”

“Ta phải tiếp tục ở đây.”

“Thế thì muội cũng muốn lưu lại đây!”

“Không được!”

“Vì sao chứ?”

“Quân doanh không thích hợp có nữ nhân!”

“Việc ấy thì khó gì, muội biến thành nam nhân thì tốt rồi.” Nàng giơ hai tay lên, che lại gương mặt, khi tay buông xuống, xuất hiện ra một gương mặt nam nhân.

Nàng lại biến thành tiểu quân y, chỉ có ánh mắt cười khẽ đến quyến rũ là được giữ lại đúng của nàng, ánh mắt đó chỉ được bày ra ở trước mặt hắn.

“Không ổn, rất nguy hiểm, ta sẽ phái người hộ tống nàng hồi phủ tướng quân, ở nơi đó nàng mới thật sự được an toàn, có người hầu hạ, chăm sóc, ta sẽ an bài mọi chuyện thật tốt.” Hắn kiên trì nói.

“Nhưng mà phu quân…”

“Đây là trách nhiệm của ta, nếu nàng chính là thê tử của ta, ta có nghĩa vụ bảo vệ, không để nàng bị thương tổn, ngày mai ta sẽ đưa nàng rời quân doanh.”

Nơi này là tiền tuyến, tuy rằng vừa thắng trận, nhưng dã tâm của người Bắc Thái vẫn còn đó, lũ giặc đó có thể tái xâm lấn trở lại, chiến sự chưa xong, hai nước chưa ký kết hoà ước, hắn không thể mạo hiểm.

Huống chi, hắn còn là mục tiêu của Miêu Cương Tà Vương, để nàng ở bên cạnh, sẽ chỉ đặt nàng vào trong vòng nguy hiểm, hắn tuyệt đối không đồng ý.

Tô Dung Nhi ngẩn ngơ, nhìn vẻ mặt kiên trì của phu quân, nàng hờn dỗi nói:

“Cái gì chứ, người ta thật vất vả theo đến nơi này, huynh lại muốn đuổi người ta đi?”

“Không phải, là ta bảo vệ nàng.”

“Chính huynh mới cần người bảo hộ, muội không đi đâu!” Cũng không ngẫm lại hiện tại ai mới đang là người suy yếu, hắn còn phải cần nàng chăm sóc đó nha. >”<

“Dung Nhi.” Hắn lại làm gương mặt doạ người kia xuất hiện…

Nàng không thèm sợ hắn đâu…! >”<

“Người ta muốn ở bên cạnh huynh cơ, huynh đi đâu, muội sẽ theo đấy, đừng mơ tưởng nói là bảo vệ thì có thể đuổi muội đi, muội có thể tự bảo vệ chính mình, nói tóm lại, MUỘI KHÔNG ĐI!”

Nàng đứng lên, không thèm để ý đến hắn đang phản đối, cầm lấy bát, hồi phục bộ dáng tiểu quân y: “Tướng quân, xin nghỉ ngơi, tiểu nhân cáo lui.”

Nói xong, nàng lập tức bỏ chạy, không thèm để ý tới Đoàn Ngự Thạch đang kêu theo ở phía sau.

Muốn nàng đi ư??? Còn lâu nha!!! Đánh chết nàng cũng không rời hắn.