Hủ Mộc Sung Đống Lương
Chương 8: TRÙM MA TÚY LỘ DIỆN
Theo
đúng lời dặn dò của Tarzan, Gaby mặc đồ thật ấm. Hôm nay cô diện quần
Jeans, đi ủng da hẳn hoi. Trên yên sau xe đạp là một cái giỏ nhỏ đựng
bánh mì, bốn hũ sữa chua, bánh ngọt và trái cây tráng miệng. Chưa kể đến
mấy gói sữa tươi nữa. Sự chuẩn bị chu đáo không bao giờ thừa, nhất là
khi nhóm “đặc nhiệm” có một anh chàng như Tròn Vo.
Tội nghiệp Tarzan và Kloesen. Chắc người hùng và Ông Địa lúc này đang co
ro trong bụi rậm giữa đồng không mông quạnh gần khu điều trị. Ở đó thì
khỏi nói, gió lạnh thừa thãi.
Gaby đạp xe như bay. Cô đã tới địa điểm hôm qua Eugen Flunzl bị ngất. Cô
bặm môi phóng tiếp rồi tới cổng “Lâu đài nhịn ăn” rồi ngoặt vào phía
rừng cây, dắt xe đạp đi trên đám lá khô lạo xạo.
Cô chọn một vị trí thuận tiện để ngồi xuống. Xa xa là khu nhà ở của bệnh
nhân. Mái những ngôi nhà này thoai thoải khiến cô nhìn rõ bốn cửa sổ ở
tầng thượng.
Đúng lúc đấy cô nghe tiếng ú ù.
Chào buổi sáng, Gaby!
Trời đất, Tròn Vo đang gò lưng trên chiến mã phóng tới chớ còn ai. Sau câu chào, nó hỏi liền:
Có đem đồ ăn sáng cho mình nữa hả?
Chớ đụng đến. Đó là giỏ thực phẩm buổi trưa. Các bạn ăn sáng rồi chứ?
Tròn Vo nhảy xuống xe tiu nghỉu:
Ôi, ăn mà cứ như là chưa ăn. Vừa ngồi vào bàn đã bị Tarzan lôi đi.
Thôi đi Ông Địa. Bạn lúc nào mà chẳng như chưa ăn. Sao, đại ca đi trinh sát bằng xuồng rồi hở?
Ừ.
Bạn ngồi được không, Willi?
Được chớ. Sao hỏi vậy Gaby?
Gaby mỉm cười:
Đại ca kể cho mình nghe chuyện bạn bị cẩu xực qua điện thoại rồi.
Ờ, cáu quần kẻ sọc đẹp nhất của mình bị rách te tua mới dễ giận chớ. Vậy còn chuyện Eike, Gaby nghe chưa?
Chưa.
Tròn Vo liền kể tỉ mỉ cho Gaby nghe câu chuyện xảy ra tối qua.
Gaby phận nộ thấy rõ khi nghe thằng mập kể đến đoạn Eike lật ngược thế cờ đi… tống tiền tên anh chị:
Cái cậu Eike này ngu thiệt là ngu đi.
Ừ… ừm. Chỉ biết rằng hiện giờ chúng ta đang phái biệt Karl đi hộ tống Eike đến sào huyệt của thằng Charlie để hòa giải.
Đúng là ách giữa đàng, mang vào cổ… quân sư. Ồ, ngó lên cửa sổ tầng thượng mau, Tròn Vo! Có ai kìa…
Đâu, đâu? Ờ, một người đàn bà có vẻ say xỉn…
Hai đứa trẻ trố mắt dòm trừng trừng người phụ nữ còn khá trẻ đang lảo
đảo đi chân trần trên mái nhà với chai rượu kẹp nách. Không biết bà ta
bò ra cửa sổ hồi nào. Chỉ biết thân hình phục phịch của bà ta lắc lư như
ngọn đèn trước gió.
Gaby tái mặt:
Dám bà ta bị ngã quá!
Ờ há. Thế nào bà ta cũng té xuống đất chỏng gọng. Độ cao tới 10 mét, chắc chắn xụm bã chè.
Đừng trù ẻo người ta nữa. Mình biết người đàn bà ấy. Báo chí có một thời
rùm beng về chuyện bê bối của bà ta. Tên bà ta là Lioba Droschke, vợ bé
của một nhà kinh doanh bất động sản có tiếng.
Mình cũng có nghe nói về nhân vật này. Bà ta vào đây chắc để tân trang
lại hình dạng. Sao có thứ người dại dột vây chớ. Cứ như mình đây…
Gaby chợt rú lên lo sợ:
Bà ta sắp trượt chân rồi kìa. Chạy lại cổng bấm chuông báo động đi Willi.
Không sao đâu. Có người đến cứu rồi.
Quả thật lúc đó Paul Sturkamp đã xuất hiện trên mái nhà. Gã dỗ dành người đàn bà:
Chà, thưa bà, như thế này thật khó coi. Nào, bà lại đây. Đã tới giờ điểm tâm rồi.
Người phụ nữ xõa tóc vẫn tỉnh bơ:
Điểm tâm hả? Ta điểm tâm bằng nước cay. Ôi… đêm nay… mới tuyệt làm sao. Ta là nghệ sĩ đi trên cây chuổi.
Đầu Bút Chì lựa thế tiến lên, định kéo bệnh nhân lại. Người đàn bà đẻ
yên cho gã lại gần. Và đúng lúc hai bàn tay gã sắp níu được cánh tay bà
ta thì gã bị cái vỏ chai giáng một cú xuống đầu. Bà Lioba cười sằng sặc
nhìn Paul lăn lông lốc như một trái bóng. Thực phước ba đời, tay gã kịp
bíu lấy mái trước khi hồn lìa khỏi xác. Nhưng cái chết lơ lửng vẫn chưa
buông tha gã. Gã sẽ không thể bám lấy mái nhà lâu được. Một chân gã
ngoắc vào ống máng, còn một chân đung đưa giữa khoảng không. Gã gào lên
như lợn bị chọc tiết.
Cứu tôi, cứu tôi với!
Nay tức khắc Gregor xuất hiện. Lão lao thẳng về phía Loaba móc một cú nổ
đom đóm mắt vào quai hàm người đàn bà. Khỏi phải nói, người phụ nữ điên
loạn gục ngay tại chỗ không nhúc nhích. Cái chai rượu cạn lăn lông lốc
xuống đất vỡ toang. Gregor nhanh chóng kéo đồng bọn lên:
Trời, ra nhiều máu quá!
Paul thềo thào:
Mụ ta đã táng vỏ chai vào đầu tôi. Khốn nạn. Tôi sẽ bóp chết mụ.
Đợi mụ tỉnh, mày kể lại mọi chuyện cho mụ nghe. Mày se có ngay 100 mark đó Paul.
Đừng hòng! Lần này tôi sẽ đòi 500 mark.
Hai thằng ác ôn xốc nách người đang bà vẫn ngất xỉu lôi xềnh xệch qua cửa sổ và bốc hơi.
Tròn Vo nhìn Gaby nhún vai:
Bạn đã thấy chưa. Vậy mà cứ nằng nặc vào hùa với đại ca tính đưa tôi vào đây vỗ… béo.
***
Tarzan áp người vào vách lều và ghé mắt nhìn qua kẽ ván. Một cơn ho rũ
rượi lại nổi lên. Coi, trong lều chỉ có một cái chõng, một cái mền túi
và hai chăn bông. Lotha Sickelgrub nằm đắp chăn kín tận vai mà vẫn run
cầm cập.
Tarzan đẩy cánh cửa:
Chào!
Lotha chồm dậy. Gã chụp một chai bia, gầm lên xông về phía Tarzan. Ngay lập tức gã hiểu thế nào là lễ độ.
Bụp! Chai bia bị hất văng ra ngoài còn nắm đấm của Tarzan dính vào mũi
Lotha. Gã này ngã ngửa, máu mũi trào ra. Tarzan gằn giọng bảo Lotha:
Cuối cùng ta lại gặp nhau. Nhưng không tình cờ đâu. Tụi tao và cảnh sát
đều đang săn lùng mày. Đám con nghiện thì buồn nhớ mày lắm vì thiếu
Amphetamin do mày pha chế.
Mày đánh tao gãy xương rồi đây này.
Mày còn nói được vậy là tốt rồi. Giờ thì nói nghe coi, đứa nào đưa mày ra đây: Gregor Etzel hay Paul Sturkamp?
Ma quỷ ơi, mày đã… đã biết… cả rồi à?
Hay thằng khốn đó chơi phi vụ ma túy sôlô hay có sự dung túng của ông giám đốc, bác sĩ Mubase ấy?
Không. Ông ta không biết gì cả.
Vậy ông ta không ngạc nhiên khi bệnh nhân nghiện vẫn hòan nghiện sao?
Bọn chúng đánh lừa ông ta. Chúng làm bộ không thèm thuốc nữa trong khi vẫn xài xả láng.
Gregor và Paul cung cấp cho người nghiện những loại thuốc gì?
Con nghiện cần gì thì có thứ đó. Từ rượu mạnh cho tới Heroin, Cocain, Haschis, *****, Ise, Marihuana…
Chỗ này có điểm đáng ngờ đó. Các thứ ma túy ghê tởm đó đều lưu lại trong
máu vá có thể phát hiện qua xét nghiệm máu kia mà. Không lẽ ông Mubase
không biết xem cả kết quả xét nghiệm?
Tao chịu, không biết đâu.
Tụi tao đang sưả soạn tóm cổ thằng giao Cocain cho Gregor đây. Mày biết tên nó là gì không?
Thằng chuyên giao Cocain tên là Alfons Tetzlaff, ngoại hiệu Charlie.
Tarzan hoàn tòan bất ngờ. Té ra tên anh chị định thanh toán Eike chính
là Alfons. Gã chơi một lượt hai mang, vừa cung cấp Cocain vừa thu hoạch
thêm bằng nghề đánh tráo ma túy.
Nhưng Tarzan đâu chịu bằng lòng với kết quả của cuộc lấy cung.
Kẻ nào cung cấp Cocain cho Charlie?
Gregor tiết lộ với tao là thằng Charlie lấy từ bọn buôn lậu ma túy quốc tế. Có hai tên chuyên đưa hàng tớ đây. Từ Columbia.
Thế thì tao biết tên chúng rồi. Chúng là Louis và Carlos.
Lotha bưng mặt máu há hốc miệng:
Đúng thế! Mày biết cả rồi còn gì.
Trong đầu Tarzan lập tức có kế hoạch mới. TKKG không cần đợi bọn buôn ma túy tới đây nữa.
Nào, leo lên xuồng cho tao áp giải vào bờ. Thanh tra Glockner sẽ rất vui khi gặp mày đó, đồ sâu bọ ạ.
***
Xuồng vừa tấp vào bờ là Tarzan đã điệu thằng Lotha về khu điều trị của
Mubase. Đằng sau một bụi cây, hai nhân vật bước ra. Còn phải hỏi, Gaby
và Kloesen chớ ai vào đây nữa.
Tarzan tóm tắt thật gọn mọi việc cho hai quái nghe.
Gaby sững sờ:
Nếu Charlie là một tên buôn lậu ma túy thì EIke và Karl bị nguy mất. Gã sẽ chẳng chùn tay trước bất cứ tội ác nào.
Đúng thế. Mình sẽ tới chỗ quân sư và Eike. Gaby và Kloesen lo thằng này
nhé. Chỉ cần nhấc phôn gọi ba Gaby đưa xe tới đây là ổn thôi mà.
Công Chúa không đồng ý:
Mình nghĩ đã tới lúc cho ba mình biết mọi chuyện rồi đó Tarzan à.
***
Chưa đầy 15 phút sau, chiếc BMW quen thuộc của thanh tra Glockner đã rề
rề trên đường phố Reinhac. Trên xe có mặt đầy đủ tam quái Tarzan, Gaby,
Kloesen.
Máy Tính kia kìa ba ơi!
Tiếng Gaby reo lên tở mở. Con, hai “con thiêu thân” Karl và Eike đâu hay
biết gì, cứ hồn nhiên bon xe đạp trên đường đến nạp mạng cho Charlie.
Hai thằng đều ngẩn ngơ khi thấy chiếc BMW ép sát vào lề.
Thế là lũ nhóc kéo lên xe thật rôm rả. Eike có vẻ xấu hổ. Nó cứ cúi gằm mặt trước ánh mắt của ông thanh tra.
Ông Glockner làm ra vẻ không biết gì:
Nào, mục tiêu của chúng ta bây giờ là kẻ chuyên cung câp Cocain, tên
Charlie bẩn thỉu. Nhưng đằng sau Charlie là hai tên Colombia Luis và
Carlos kia. Bọn đó mới cực kỳ lợi hại.
Tarzan cũng đã kịp kể cho Karl nghe mọi việc xảy ra ở đảo Sefleck cùng những lời khai của Lotha.
Chiếc BMW chưa kịp dừng lại trước chung cư nơi Charlie ở thì một chiếc Porsche màu đỏ bỗng từ bên trong phóng ra. Tarzan la lên:
Nó đó, thưa chú Glockner. Chú đừng để nó thoát.
Còn lâu Charlie mới thoát được lưới trời. Thah tra Glockner bám theo
chiếc Porsche tới quảng trường Ochsen-Treck. Tới đây Charlie quay đầu
chiếc xe, đảo một vòng quảng trường rồi tắt máy trước khách sạn cực sang
Knight-International.
Gaby lên tiếng:
Gã đậu sát rạt chiếc Mercedes màu đen mang biển số Hà Lan
Ba thấy rồi.
Ông thanh tra dùng ống nhòm theo dõi. Chưa đầy hai mươi giây, ông hạ ống nhòm xuống.
Có hai thằng tóc đen trong chiếc Mercedes. Thằng Charlie vừa trao đổi
với chúng một cái bọc và nhận lại một cái gói nhỏ hơn. Đố các con biết
chúng giấu cái gì trong cái bọc lẫn cái gói nhỏ?
Vậy mà ba cũng đố. Trong bọc là tiền còn trong gói nhỏ là Cocain chớ gì. Ơ, chiếc Porsch đã vọt mất rồi kìa ba ơi.
Không sao. Charlie sẽ bị bắt ngay tại nút chặn đầu tiên của cảnh sát. Chúng ta cần hai con mồi béo kìa.
Lúc này trên bãi đậu xe khách sạn Knight- International chỉ còn lại
chiếc Mercedes màu dầu hắc. Bấy giờ hai gã người nước ngoài ăn mặc chải
chuốt mới chịu bước xuống. Chúng nhắm khách sạn đi vào.
Ông Glockner ra lệnh:
Các con đừng ra khỏi xe nghe!
Ông tông cửa nhào ra và ra dấu cho đội đặc nhiệm chống ma túy mặc xivin bàm theo hai gã kia bén gót.
Tròn Vo than thở:
Chú Glockner chơi không đẹp chút nào. Ngồi trên xe cách chi chứng kiến trận thư hùng được chớ.
Gaby lo lắng:
Không biết hai tên buôn ma túy quốc tế đó có súng không nhỉ?
Tarzan chẳng nói gì chỉ lặng lẽ đặt ống nhòm. Coi, phía bên phải khách
sạn là một nhà hàng. Hắn nghẹt thở khi thấy hai gã người nước ngoài tiến
lại gần chiếc bàn của một người đàn ông đeo kính cận có đôi mắt lạnh
như băng. Cả ba cười thân mật với nhau:
Mubase! – Tarzan hét lên – Hai thằng Louis và Carlos chỉ là tay mặt và tay trái của lão bác sĩ.
Tarzan lao như tên bắn ra khỏi xe và ba chân bốn cẳng phi thân đến cửa
khách sạn. Thanh tra Glockner khi đó đang lảng vảng ở sảnh khách sạn,
vội chặn hắn lại:
Tại sao cháu trái lời chú hả Tarzan?
Tarzan thở hồng hộc:
Cháu biết ạ. Chỗ của cháu lúc này là trong ôtô. Nhưng qua ống nhòm, cháu
đã thấy Mubase. Ông ta đang ngồi cùng bàn với hai tên kia. Chúng có
quan hệ thân thiết, thưa chú.
Có chắc không?
Chắc chắn, thưa chú. Rất có thể Mubase mang theo cả con chuột nhồi bông Hugo bên mình. Cháu làm sao quên được ông ta.
Đúng lúc đó thì cửa kính khách sạn bật mở. Coi, ba tên kia đã bước ra.
Mubase đi giữa, hai tay xách chiếc cặp da, hai gã Comombia mặt mũi cô
hồn kè kè sát nách lão như tả hữu hộ pháp.
Ngay lập tức Tarzan chặn đường lão bác sĩ.
Mubase đâu có lạ gì Tarzan. Lão gầm lên với ông thanh tra:
Ông là bố của thằng mất dạy này phải không, thưa ông? Có lẽ tối tối ông
nên để ý tới con cái của mình. Hôm qua con ông đã cùng va đứa nữa đã đột
nhập khu điều trị của chúng tôi lấy cớ xin điều trị cho một thằng mập
trong đám. Đêm qua, cái thằng mập đó lại vào khu vực được rào giậu chắc
chắn của tôi. Mà tôi đoán chắc nó không chỉ đi một mình. Thằng nhãi đã
bị con chó của tôi ngoạm một miếng vào mông. Sáng nay khi con chó tha
miếng mồi vào nhà, tôi mới biết.
Tarzan cười:
Ông đã nói đúng tất cả đó, thưa ông Mubase. Có điều , lẽ ra ông phải chúc mừng thắng lợi của tụi tôi mới phải kìa.
Hắn hoàn toàn yên tâm không sợ cuộc đọ súng xảy ra vì đội đặc nhiệm đã
“ba-rê” chặc hai tên Colombia. Tới lúc này Mubase mới hiều vấn đề. Lão
gầm một lần nữa.
Thế là thế nào hả?
Thanh tra Glockner chìa tấm thẻ hành sự ra trước mũi lão. Ông nói từng tiếng một:
Đầu hàng đi Mubase. Hai tên tay chân ngụy trang hộ lý của ông đã bị bắt.
Tôi muốn nói đến Gregor Etzel và Paul Sturkamp. Ông hiểu số phận mình
rồi chứ? Bon thuộc hạ của ông chắng những bán và đầu độc người bệnh bằng
ma túy mà còn bao che cho một tên tội phạm sản xuất Amphetamin trốn
trên đảo Seefleck. Ông đóng kịch cừ đấy, ông Mubase.
Hai gã Colombia vừa thọc tay vào túi áo khoác định rút súng đã bị bốn
nhân viên đặc nhiệm ập tới bẻ quặt tay ra sau bậtp còng số 8 cực gọn.
Thanh tra Glockner cầm lấy chiếc cặp da của Mubase lịch sự nói:
Xin phép ông. Tôi đoán trong này sẽ có bọc tiền toàn giấy bạc lớn, những khoản tiền thu được nhờ ma túy.
Mubase chết điếng. Giọng ông thanh tra vẫn vang lên điềm đạm:
Chúng tôi biết ông thường xuyên sang Colombia dự hội nghị quốc tế về y
học và chúng tôi cũng biết bên đó chẳng khai mạc một hội nghị ngành y
nào. Chỉ có ngành… ma túy mà ông là đầu sỏ. Trong nước, ông che mắt dư
luận bằng một trung tâm cai nghiện đứng đắn. Ngoài nước ông là một ông
trùm của vô số các đường dây ác ôn. Ông biến nơi chữa bệnh béo phì thành
một vương quốc tuyệt mật. Bọn bán ma túy không bao giờ được bén mảng
tới đó và ông cực kỳ tự tin ở cách điều hành của mình. Thất bại là ở chỗ
đó, ông Mubase ạ. Hai tên hộ lý Gregor, Paul cũng muốn làm giàu chớ.
Chúng vô tình hại ông băng cách mua đủ chủng loại ma túy của bọn cò mồi
nội địa được hai tên Colombia này cung cấp, mà không hề biết ông la sếp
sòng tối cao của chúng. Chà, gậy ông đập lưng ông, thật đau nhỉ. Đến
giây phút này, Gregor, Paul vẫn nghĩ ông là một bác sĩ hiền khô bị xỏ
mũi mới là oái oăm.
Mồ hôi Mubase chảy ròng ròng. Lão phờ phạc như sắp chết.
Tarzan ngó thanh tra Glockner trân trối:
Tại sao chú biết trước mọi việc như thế chứ?
Vì chúng ta phải cạnh tranh với các con chứ sao. Các con quên rồi ư?
Trong khi các con nghĩ đến chuyện đưa Tròn Vo đột nhập làm nội tuyến thì
người của ta đã ếm săn trong đó từ đời nào rồi.
Thấy Tarzan ngơ ngác, ông cười lớn:
Cháu quên ông Braunicht rồi hử?
Trời hời, cháu đâu dè. Mới… hôm qua…
Braunicht là một diễn viên kịch trước khi chuyển sang ngành công an. Ông
ấy qua mặt các con là phải. Thậm chí ông ấy còn thó được cả con chuột
Hugo mang về cho chú.
Tarzan cười hóm hỉnh:
Thôi, tụi cháu đành an ủi bằng cách đòi lão bác sĩ ma túy này bồi thường cái quần xanh đỏ của Tròn Vo vậy.
Ngay đám cảnh sát đặc nhiệm cũng phải cười ồ lên vì câu đùa của thủ lĩnh TKKG.
[Keyboard] Có thể chuyển chương bằng phím a/d và ←/→.