Kinh Thiên Kỳ Án

Chương 2: Tổ trọng án thành lập minh sát ám phóng (3)




Lãnh Kính Hàn theo hướng ngón tay của Hàn Phong nhìn lại, cả giận nói: “Cái gì muốn hay không? Sao nói khó nghe vậy?”

"Được rồi, tôi đổi cách nói khác, tôi có thể cùng chị cảnh sát xinh đẹp kia nhận thức không?

Lãnh Kính Hàn tức giận nói: “Cô ấy tên là Long Giai, năm ngoái điều đến chỗ chúng tôi, tốt nghiệp trường cán bộ cảnh sát vũ trang, là một chuyên gia máy tính.” Hàn Phong lập tức đi về hướng Long Giai, Lãnh Kính Hàn kéo anh: “Đừng vội! Nhìn hiện trường rồi tính!”

Kết quả khám nghiệm hiện trường quả nhiên làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn, đừng nói bom, ngay cả dấu vết một viên đạn tìm khắp nơi cũng không có, giải thích duy nhất đó là, chiếc Mercedes-Benz này tự nổ tự cháy.

Thân xe hoàn toàn biến dạng, trong xe có hai cỗ thi thể hình người. Lưu Định Cường cầm biển xe biến dạng, đây là thứ duy nhất có thể chứng minh thân phận của Lâm Chính. Lãnh Kính Hàn hỏi: “Có khả năng người khác ngồi xe Lâm Chính hay không?”

Lưu Định Cường lắc đầu, “Đã gọi điện chứng thật, Lâm Chính là ngồi xe này rời khỏi thành phố H. Lái xe chính là tài xế Tiểu Vương.”

Lý Hưởng nói: “Cư nhiên không có bất cứ dấu vết nào, hiện tượng như vậy trái lại rất hiếm thấy.”

Lãnh Kính Hàn cười khổ nói: “Ô tô xảy ra ngoài ý muốn, tự nổ, nói ra ai tin hả?”

Hàn Phong hỏi Lưu Định Cường: “Anh có thể khẳng định, chắc chắn không có thiết bị gây nổ sao?”

“Chỉ là phán đoán sơ bộ, rất nhiều chi tiết cụ thể còn phải cầm đến viện nghiên cứu, tỷ như bình nhiên liệu, phanh, chốt đánh lửa của ô tô. Nhưng tôi có một điểm hoài nghi, lúc tôi lái xe từ thành phố T đến, có một chiếc xe cảnh sát từ hướng thành phố H chạy ra, từ thời gian tính toán, nó hẳn phải thấy hiện trường vụ nổ.”

Lãnh Kính Hàn hỏi: “Là lúc nào?”

“Đại khái là trước khi tôi đến hiện trường nửa giờ.” Lưu Định Cường hồi đáp.

“Vậy không nhất định, có thể là xe cảnh sát tuần tra trên quốc lộ. Xe cảnh sát tuần tra của thành phố T chỉ chạy đến biên giới nội thành sẽ vòng về.”

Hàn Phong đột nhiên xuất hiện giữa hai người, trong tay anh cầm một dúm gì đó màu đen như xỉ than đá, “Giúp tôi kiểm tra cái này.”

Lưu Định Cường hỏi: “Đây là cái gì?”

Hàn Phong bỏ “xỉ than đá” vào trong túi nhựa, nói: “Còn chưa biết, bất quá có thể khẳng định, đây là mưu sát.”

Một lời Hàn Phong nói ra, tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung sang đây, Lãnh Kính Hàn run rẩy nói: “Cậu không nên nói lung tung, cậu biết phân lượng của lời này không? Có người mưu sát Lâm Chính, cái đó và mưu sát thị trưởng thành phố H cơ hồ không có gì khác nhau.”

Hàn Phong lạnh lùng thốt: “Còn nhớ tôi đã nói cho các anh biết hiện tượng kỳ quái khi trên đường tới đây không?”

Lãnh Kính Hàn và Lý Hưởng đồng thanh nói: “Đường quốc lộ?”

Hàn Phong nói: “Đúng vậy. Hiện trường phạm tội này, đã bị người quét dọn qua, cho nên mới không lưu lại chút chứng cớ nào. Lâm Chính rời khỏi thành phố H lúc nào?”

Lưu Định Cường nói: “Sau 11h giờ sáng.”
Hàn Phong nói: “Ai báo án?”

Lưu Định Cường nói: “Là tôi báo án. Tôi đi xe buýt công cộng từ thành phố T đến thành phố H đi đường này.”

“Vậy anh đến đây lúc nào?”

“Hơn hai giờ.”

Hàn Phong nói: “Tốc độ của loại Mercedes-Benz này, lúc cao nhất đạt tới 240km/h, nếu theo đó chia ra thì chỉ 60km, bọn họ từ thành phố H đến đây, chỉ mất một giờ, nói cách khác, phát sinh nổ vào khoảng giữa trưa, trong thời gian một giờ này hiện trường không có người, bọn họ có thể làm rất nhiều chuyện.” Hàn Phong đưa mắt nhìn, hai bên đường quốc lộ là kênh rạch trũng thấp, xa xa là đồi núi liên miên, anh lập tức nói: “Phái người đến đỉnh núi xa xa nhìn xem, từng đỉnh núi đều cẩn thận kiểm tra, nếu phát hiện lượng lớn đầu lọc thuốc hoặc dấu chân, vậy chứng tỏ suy đoán của tôi không sai.”

Lãnh Kính Hàn sau khi điều động nhân thủ hỏi: “Đây là có chuyện gì?”

“Con đường này bị người quét qua, phạm vi quét dọn --” Hàn Phong nhìn trái phải, nói: “Ít nhất 3km, lao động phạm vi lớn như vậy, không phải một hai người có thể hoàn thành. Bọn họ làm một đám người, liền trốn ở đỉnh núi, một khi ô tô phát nổ, lập tức thanh lý hiện trường. Bọn họ rốt cuộc quét bỏ cái gì đây?”

“Cậu là nói?”

“Tôi hoài nghi bọn họ giết Lâm Chính và tài xế trước, sau đó đổ xăng, châm lửa phá nổ xe. Nếu bọn họ làm vậy, thì không biết bọn họ nói gì trên đường khiến xe dừng lại.” Hàn Phong suy nghĩ một chút, nói: “Bọn họ làm sao dám trắng trợn như thế? Chẳng lẽ bọn họ không sợ ô tô và người đi ngang qua phát hiện bọn họ sao?”

Lãnh Kính Hàn bất đắc dĩ nói: “Bọn họ không sợ, bởi vì hiện tại xe đi đường này cực ít, chỉ có xe buýt công cộng cũ từ thành phố H đến thành phố T mới còn đi đường này, mỗi ba giờ một chuyến, bọn họ nếu cố ý hành động, thời gian cực kỳ dư dả. Nhưng tôi không rõ, tại sao Lâm Chính phải đi con đường này chứ?”

“Có hai loại khả năng, thứ nhất, hắn vốn muốn đến một nơi nào đó trên con đường này; Thứ hai, có người ra lệnh cho hắn đi đường này.”

“Ra lệnh? Ai có thể ra lệnh cho Lâm Chính? Tại sao người đó muốn ra lệnh cho Lâm Chính đi đường này?”

Hàn Phong cười cười, “Bởi vì loại đường này mới thuận lợi giết Lâm Chính a!”

“Cậu nói xem chuyện này, cùng án lừa bảo hiểm có quan hệ gì không?”

“Việc này rất khó nói. Không sai, hung thủ phía sau màn của án lừa bảo hiểm từng ám thị chúng ta, hắn lần thứ hai xuống tay, sẽ không lưu lại chứng cứ gì. Hơn nữa, điều động lượng lớn sức người sức của, thủ pháp tựa hồ cũng rất giống, thế nhưng, chúng ta không thể xác nhận hai vụ án đó cùng một đám người làm. Vấn đề hiện tại là, chúng ta đối với mục đích của bọn họ không hiểu rõ chút nào. Nếu bắt cóc Lâm Chính, có lẽ vì tiền, vậy giết Lâm Chính, thì là vì cái gì đây? Anh có thể điều tra một chút, Lâm Chính chết ai sẽ là người có lợi. Giết Lương Hưng Thịnh, là vì cái gì chứ? Người thật sự bị xe đụng chết, thi thể đã đi đâu? Nghi vấn thật sự nhiều lắm. Hung thủ hoàn toàn trống trong bóng tối a.” Đôi mắt của Hàn Phong, bắt đầu phát ra quang mang như con sói, cũng chỉ có loại án kiện không có đầu mối này, mới có thể khiến ánh mắt của anh sáng lên. Không bao lâu sau, Trương Nghệ mang theo một đội cảnh sát trở lại, trong tay xách một túi lớn đầu lọc thuốc lá, nói: “Chúng tôi ít nhất ở bốn đỉnh núi, phát hiện lượng lớn đầu lọc thuốc lá. Thật không thể tưởng nổi, nơi bọn họ ẩn thân, cách nơi này xa ít nhất hơn một km. Lục soát bình thường, sẽ không tra xa như vậy, phạm vi rất lớn.”

Hàn Phong nhìn đầu lọc trong túi, nói: “Tất cả đều là thuốc bình thường bốn đồng trở xuống, xem ra giống dân công, hung thủ này có xưởng của mình, thủ hạ cũng là một lượng lớn công nhân.”

Lãnh Kính Hàn lẩm bẩm nói: “Thật là mưu sát có mưu tính trước sao? Việc này thật đáng sợ. Chúng ta phải lập tức báo cáo cấp trên. Cậu theo vào vụ án này không?”

Vẻ mặt Hàn Phong cười quái dị, anh là muốn tra đại án, nhưng cũng không ngờ vụ án phải tra lớn như vậy. Phá đại án thế này, quá dễ dàng lộ mặt rồi, anh cũng là một người không muốn lộ mặt. Anh vỗ vỗ bả vai Lãnh Kính Hàn, “Hiện tại có vài điểm muốn xác nhận, thứ nhất, người chết có đúng là Lâm Chính hay không; Thứ hai, xe đến tột cùng là làm thế nào phát nổ; Thứ ba, tại sao hắn phải đi con đường này; Thứ tư, hắn chết người nào sẽ có lợi; Thứ năm......”

“Đủ rồi, chúng ta sẽ xử lý. Cậu có muốn tham gia không? Đúng rồi, Lô Phương và đứa bé kia, đúng như cậu nói, mất tích rồi.”

“Không bằng như vầy, chúng ta chia hai nhóm, anh cho tôi một người là đủ rồi, tôi đi điều tra án lừa bảo hiểm, anh và người của tổ chuyên án điều tra án nổ xe, nếu đầu mối của chúng ta đụng đầu, sẽ gộp lại xử lý.”