Vạn Biến Hư Ảo

Chương 15: Tồn Tại Đỉnh Cao


Vương Cung Thánh Đường, vật như tên gọi, nó thực sự là một Thánh Đường vô cùng xa hoa, lộng lẫy, đầy uy nghiêm.

Đại sảnh rộng lớn có sức chứa ngàn người được thiết kế với nhiều cột trụ khắc họa tiết tinh tế, trên tường và trần đều được trang trí bởi các bức tranh điêu khắc sống động, đầy màu sắc, mang theo các nội dung tôn thờ thánh thần.

Ánh sáng mặt trời chiếu qua kính nhiều làm khung cảnh trong đại sảnh bỗng chốc trở lên lung linh huyền ảo, xinh đẹp ma mị.

Trên cao, chính giữa đại điện có chín chiếc ghế có màu sắc và phong cách thiết kế rất khác nhau.

Yon ngồi gần chính giữa lệch trái, đối diện lão là Mad chính giữa lệch phải, các vị đại thần khác phân chia về hai bên, nhưng vì số lẻ nên có chút mất đối xứng, tuy vậy, chưa ai từng nghĩ sẽ có một ngày Hồng Kinh cần thêm một vị đại năng nữa, chín người họ thực sự đã đứng trên đỉnh cao sức mạnh, không hề thua kém kẻ nào ở trong khu vực Zero này.

Yon ngồi chiếc ghế màu hình thập tự trắng bạc khảm ngọc, khoác lên người bộ áo choàng dài màu trắng viền vàng, râu tóc trắng, tay cầm chiếc trượng gắn viên ngọc màu xanh dương tỏa ra ánh sáng huyền ảo. Lão niên kỷ tuy nhiều nhưng sắc thái uy nghiêm, da dẻ hồng nhuận, nếu không phải có các nếp nhăn của người già, sẽ không ai nghĩ đây là một lão đã hơn trăm tuổi.

Ngược lại, Mad lại là một tên rất trẻ tuổi, nhìn qua giống một thiếu niên, tóc vàng, da trắng, mày kiếm mắt ưng, sắc bén kiêu ngạo, giữa mi tâm có ấn ký hình bán nguyệt bao bọc xung quanh một chấm đen, nhìn qua giống như đồ đằng của một con mắt. Nếu không để ý sẽ không thấy bên hông hắn có một thanh tiểu đao màu vàng khắc hình kim long, nhìn thì nhỏ bé nhưng khí thế của nó khiến Dương Tuấn Vũ luôn có cảm giác bên dưới lớp vỏ đao ấy đang giấu một con quái vật vô cùng điên cuồng, tàn bạo.

Ngồi cạnh Mad là Envy, một cô gái có mái tóc đỏ rực, ánh mắt câu hồn khẽ liếc, trên môi khẽ nở nụ cười yêu mị. Vóc dáng của cô ta rất có tính đốt mắt người nhìn, chiếc váy cúp ngực chẳng những không thể che đi đôi gò bồng đào mà ngược lại nó còn góp phẩn đẩy cao lên thềm ngực đầy đặn khiến cho người ta có cảm giác rất ngột ngạt. Chưa hết, chiếc váy lụa dài đỏ thắm được cắt xẻ thành nhiều phần, để lộ ra toàn bộ đôi chân dài trắng hồng, nuột nà không tì vết.

Greed ngồi ngay cạnh mỹ nhân nóng bỏng nhưng dường như hắn không có chút hứng thú gì. Tay mân mê ly rượu vang xanh tím, miệng hờ hững mở hết cỡ, ngáp liền mấy cái cũng chẳng thể đem lại cho hắn chút tỉnh táo nào, ngược lại, đôi mi dày đã khép xuống, rồi rất nhanh đầu đã gật gù, miệng ngáy khò khò như sấm.

Mọi người dường như đã quá quen với phong cách của tên này, nhưng vì đây là cuộc họp quan trọng nên cô gái tóc vàng nâu ngồi ngay cạnh Yon liền lẩm nhẩm miệng nói gì đó.

Lập tức, từ người cô toát lên một vầng hào quang vàng nhạt bay về phía Greed bao phủ hắn lại. Quá trình diễn ra rất nhanh, trong đại điện rộng lớn hoàn toàn không còn nghe thấy tiếng ngày của Greed nữa.

- Là thuật cách âm. Cô ta là Faith- Niềm Tin là đệ tử duy nhất của Yon?

Rin mặc dù chưa gặp nhưng thông qua tin đồn và thực tế trước mắt, cô nhanh chóng đưa ra phán đoán của mình.

Dương Tuấn Vũ nghe thấy vậy thì khẽ gật đầu, ánh mắt không khỏi thêm chăm chú vào người này, cô ta sử dụng một thứ Ki nhìn khá tương tự ánh sáng, nhưng bản chất lại hoàn toàn khác.

Triệu Cơ lập tức giải đáp khúc mắc ấy:

- Đấy là sức mạnh của Đức tin do các giáo đồ thờ cúng, luôn tín ngưỡng mà thành.

- Ồ, thảo nào anh thấy có cảm giác tương tự Ryder, anh ta cũng là một thánh kỵ sĩ, chỉ có điều so về cấp độ thì có lẽ vẫn có một sự chênh lệch nhất định.

- Vâng. Ryder kể từ lần cuối gặp nhau, anh ta đã đạt sức mạnh cấp độ Đại Công Tước, nhưng chỉ là kẻ mới đột phá, so với cô yêu tinh kia đúng là khó mà bì kịp.

Dương Tuấn Vũ thầm đồng ý, không ít lần hắn đã được chứng kiến một số loài sinh vật không phải con người, nhưng đây là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy một yêu tinh.

Yêu tinh khá giống người, chỉ khác đôi tai nhọn hoắt, làn da sáng như sứ, cặp đồng tử màu xanh biếc, ngoài diện mạo xuất chúng thì thái độ cô ả có vẻ khá lạnh lùng khó nói chuyện.

Idle- kẻ lười biếng, ngồi kế bên Faith, không đúng, là nửa nằm nửa ngồi. Idle đeo mặt nạ trắng đỏ hình cáo, nửa trên cởi trần, nửa dưới mặc quần đen dài, cố định bằng chiếc thắt lưng kỳ quái có nhiều gai nhọn, màu sắc lòe loẹt khi đỏ khi tím, lúc đen lúc trắng. Hắn sở hữu một thân hình không quá cường tráng mà phải nói nhìn khá mảnh mai, tuy vậy, cơ bắp rất rắn chắc.

Điều đặt biệt ở chỗ, toàn thân hắn đều săm kín cách hình, không khó để nhận ra nó là một con rồng đầu thân đỏ, đuôi đen, có chỗ lại săm hình bông hoa mai, có chỗ lại săm hình con hạc, chỗ da trắng không hình săm rất ít ỏi. Bên hông dắt theo 3 cây kiếm phong cách samurai rất rõ ràng. Greed vào đại đại một lúc mới ngủ, tên này từ đầu đã nhắt tịt mắt, nước miếng chảy nhỏ xuống tận cằm, nhìn rất mất hình tượng.

Rin lập tức chú ý đến kẻ này, đầu cô ong ong, trong lòng cuộn sóng, giọng run run:

- Ryu! Ryn... Sao lại là hắn?
Dương Tuấn Vũ kì quái nhìn cô, là gặp lại người quen sao?

- Cô biết hắn?

Hắn thấy cô gật đầu, ánh mắt phức tạp, khóe mắt không ngờ lại chảy ra dòng lệ trong suốt. Nhưng cô lập tức gạt đi, thứ duy nhất còn đọng lại chỉ là sự kiên định, uất hận.

Mùi máu tanh chợt ập tới kèm theo cảm giác vô cùng khó chịu, vui buồn, căm ghét, tức giận,... Đủ cung bậc cảm xúc bỗng bùng lên. Rin như mất kiểm soát, ánh mắt lóe lên tia huyết sắc, hai tay cô đặt ngang bên hông, song tiểu đao đã rút ra một nửa thì bị Dương Tuấn Vũ giơ tay chặn trước ngực.

Tách!

Tiếng búng tay vang lên đánh thức Rin khỏi ảo giác, cô không tự chủ được khẽ lùi lại một chút, sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh.

Dương Tuấn Vũ nhíu mày nhìn về phía bên cạnh Greed.

Một tên mặt nhợt nhạt như xác chết, mái tóc trắng, da nhăn nheo, khóe miệng nhếch lên để hở hai cái răng nanh dài, khoác lên mình một chiếc áo kiểu quý tộc màu đỏ chót, Dương Tuấn Vũ lập tức liên tưởng tới hình ảnh của một tên Bá tước ma cà rồng.

Và dường như Lus-Sắc Dục cũng không cần phải cố giấu đi bản chất của mình, hắn ném về phía hai người ánh mắt coi thường cũng khiêu khích trắng trợn. Chiếc ngai hắn ngồi lên được làm bằng đá quý có tên Huyết Thạch, trước mặt là thanh Huyết Tà đang lơ lửng toát ra hắc khí như hàng vạn oan hồn đang kêu gào lạnh lẽo.

Khi nãy hắn vừa thả ra áp lực, tạo một vùng ảo giác nuốt trọn hai người, Rin rất nhanh bị cảnh tượng chém giết trong tâm trí làm bùng lên ý định liều mạng chiến đấu, còn trong đầu Dương Tuấn Vũ hắn cũng toát lên cảnh âm ti địa ngục, khắp nơi toàn xác chết, nơi nơi đều là cảnh loài người bị mổ bụng, lột da, móc tim gan, nhúng vạc dầu, đủ loại âm thanh kêu gào, than khóc, ai oán vô cùng chân thực.

Nhưng rất nhanh, các cảm xúc tiêu cực này bị Ki hắn tự động bùng lên thanh tẩy, dù nói gì đi nữa nó cũng đã đạt cấp 4, đủ khả năng kháng cự, sức mạnh hắc ám dùng lên người hắn sẽ bị giảm đi 40% tác dụng.

Trạng thái tỉnh táo rất nhanh của Dương Tuấn Vũ khiến cho mí mắt mọi người khẽ nhảy, Faith còn khẽ gật đầu, ít nhất lão sư cô cũng nhìn được một tên có ý chí kiên cường, mạnh mẽ, dù còn không đủ sức ngồi lên một vị trí ngang hàng với các đại thần nhưng cũng có thể châm chước làm lính chạy việc.

Hai người ngồi ngoài cùng hai bên là Arro- Kiêu Ngạo và Gray- Bất Sát.

Arro có ngoại hình giống một kẻ xuất thân từ khu vực Nam Á, cụ thể là Ấn Độ. Làn da nâu ngăm đen, lông mày rậm, râu quai nón dù được cắt tỉa nhưng vẫn khá dày, đôi mắt màu vàng, sống mũi cao, trên thân thi thoảng lóe lên ánh sáng của những đồ đằng, họa tiết kì dị.

Vũ khí của hắn cũng rất đặc biệt, ngoài đôi dao dắt hông, quanh người hắn được quấn bởi thanh trường kiếm hình xương của mình, đúng vậy, nhìn nó chẳng khác gì một cái xương cá rất dài, nó như một thanh kiếm lại giống sợi roi, hoặc sợi xích, nhưng tựu chung lại, các mắt nối nhỏ có hình dạng của của chiếc rìu nhỏ hai lưỡi sáng bóng, sắc bén.

Hắn ngồi cạnh Lus.

Ngoài cùng bên còn lại là Gray, không ngờ hắn lại là một tên hòa thượng.

Hai tay khắc chữ Phạn màu vàng, cái đầu trọc hói có 3 cặp vết chân hương, khoác lên người chiếc áo cà sa, một tay giữ cuộn trục văn tự rất lớn, một tay chắp trước ngực, mắt nhắm, miệng niệm phật ngữ.

Âm thanh từ miệng hắn phát ra khiến tâm định, khí trầm, tinh thần thư thái, khí thế dâng cao. Chính tràng âm này hỗ trợ một phần thanh tẩy cảm xúc tiêu cực mà Lus gây ra khi nãy, giúp cho hai người dễ dàng hơn trong việc tìm đường thoát ra.

Chỉ trong chốc lát, Dương Tuấn Vũ đã hình thành trong tư duy một chút phân chia. Lấy Yon làm mốc, 3 người tiếp theo ngồi cạnh hắn lần lượt là: Faith, Idle, Gray dường như đều mang sắc thái tích cực. Ngược lại, 4 người ngồi liên tiếp theo Mad là Envy, Greed, Lus, Arro đều mang hàm ý tiêu cực.

Hắn đương nhiên không nghĩ đây có gì là bất thường, bởi lẽ, dù là một tổ chức, một gia tộc, hay một liên minh thì đều luôn tồn tại hai trường phái đối lập nhau mới là tốt nhất. Có mẫu thuẫn làm cạnh tranh phát triển, có khắc chế, kìm hãm để tổ chức không đi lệch hướng.

Tới giờ phút này, Dương Tuấn Vũ cùng Rin không khó để tin tưởng quan điểm mỗi kẻ này đều là một con quái vật siêu phàm, cái tên Cửu Giới mà người khác dành tặng cho không hề sai. Dương Tuấn Vũ còn chưa nắm chắc, nhưng Rin sống ở đây từ nhỏ, cô trải qua rất nhiều các cuộc chiến đẫm máu và nước mắt, đương nhiên có cái nhìn và sự so sánh chính xác hơn.

Họ, đều là những tồn tại đỉnh cao!