Thiên Đường

Chương 41: Thiên Đường Chương 41



Chương 41

"Cuộc họp của em với Farrell ra sao?" Parker hỏi ngay khi anh bước vào căn hộ của Meredith để đón cô ra ngoài với dự định là tối nay sẽ ăn mừng tình trạng gần như - ly dị của cô. Nụ cười của anh nhạt dần khi cô vuốt tóc ra khỏi trán cô và lắc đầu mà không nói gì "Meredith, có chuyện gì vậy? " anh hỏi, đặt nhẹ tay anh lên cánh tay cô.

"Em nghĩ anh nên ngồi, " cô cảnh báo anh.

"Anh sẽ đứng, " anh nói, nhìn có vẻ khó chịu.

Mười phút sau, khi cô kể xong vo+’ i anh tất cả mọi chuyện, anh không còn nhìn khó chịu nữa, anh trông giận dữ - với cô. "Và em đã đồng ý chuyện đó?"

"Em còn có sự lựa chọn nào chứ?" Meredith khóc. "Em không có thứ gì để trả giá cả. Anh ấy nắm tất cả các lá bài, và anh ấy đưa ra tối hậu thư. Nó đâu có tệ lắm đâu, " cô nói, cố mỉm cười để làm cho anh cảm thấy khá hơn. "Em đã có vài giờ để nghĩ về nó, và nó chỉ là hơi phiền phức - khó chịu - hơn bất cứ thứ gì khác. Ý em là, khi anh nhìn khách quan một chút. "

"Anh rất khách quan, và anh không đồng ý, " Parker nói một cách khắc nghiệt.

Không may, Meredith đã quá mệt mỏi, quá tội lỗi, cô quên không cân nhắc đến chuyện Parker có thể sẽ cảm thấy tốt hơn nếu cô có cảm giác rất tệ về chuyện phải hẹn hò với Matt. "Nhìn xem, " cô nói với một nụ cười động viên, "dù là em có thể bay đến một nơi nào đó để ly hôn, em vẫn sẽ bị dính vào mớ bòng bong của những vấn đề tài sản sau khi ly hôn vì chúng phải được giải quyết riêng. Theo thình trạng bây giờ, mọi chuyện sẽ hoàn toàn được giải quyết và kết thúc trong sáu tháng - vụ ly hôn, tài sản, mọi thứ. "

"Đúng, " Parker cáu kỉnh một cách giận dữ. "và ba trong sáu tháng đó là ở chung với Farrell!"

"Em đã nói với anh rồi, anh ấy đã nói cụ thể là em và anh ấy sẽ không có quan hệ tình dục. Và – và chúng ta vẫn còn nửa tuần với nhau. "

"Điều đó chắc chắn là công bằng cho một kẻ khốn kiếp!"

"Anh đang không hiểu vấn đề!" Meredith khiển trách, choáng váng khi nhận ra quá muộn là mọi thứ cô đang nói càng chọc cho anh giận hơn. "Anh ấy đang làm những điều này để trả đũa chống lại bố em, không phải là vì anh ấy muốn em!"

"Đừng có nói nhảm với anh, Meredith! Farrell không phải là đồng tính hay mù, và anh ta có ý định có một phần của em bất cứ lúc nào và bằng bất cứ cách nào mà anh ta có thể làm. Như em chỉ cho anh ba lần trong câu chuyện về cuộc họp của em, luật sư của thằng con hoang đó liên tục nói rằng Farrell coi mình như là chồng của em! Và em có biết anh thấy tức với chuyện gì nhất trong tất cả những chuyện này không?"

"Không, " cô nói, cảm thấy những giọt nước mắt giận dữ đang dâng lên ở cổ họng, "em nghĩ là anh sẽ nói cho em biết, nếu anh có thể làm chuyện đó mà không có vẻ thô bỉ và độc đoán... "

"Anh là người thô bỉ và độc đoán, đúng không? Farrell bỡn cợt với em bằng việc gạ gẫm ăn nằm như thế này, và anh là người mang tiếng là thô bỉ và độc đoán hả? Anh sẽ nói cho em biết những gì làm anh đau đớn nhất, gớm ghiếc nhất, về tất cả những chuyện này - đó chính là em không khó chịu về nó một cách khác thường! Anh ta cho em năm triệu đô để lên giường với anh ta mỗi tuần bốn lần, và anh là thô bỉ hả? Tức là gì nhỉ - một trăm ngàn đô la cho mỗi lần hả?"

"Nếu anh muốn nghe những điều theo đúng đạo lý và rõ ràng, " Meredith vứt lại vì cô cảm thấy mệt mỏi và sự phẫn nộ đang tăng dầng trong cơn giận dữ điên cuồng vắt kiệt sức lực của cô, " thì anh ấy là người chồng hợp pháp của em!"

"Vậy anh là gì - một cái mụn cóc à?"

"Không, anh là hôn phu của em. "

"Em dự định tính anh bao nhiêu tiền?"

"Ra ngoài, Parker. " Cô nói lặng lẽ. Thật sự có ý đó.

"Được thôi. " anh giựt áo choàng của anh từ lưng ghế, và Meredith tháo chiếc nhẫn đính hôn của cô ra khỏi ngón tay của cô, cố kềm chế những giọt nước mắt.

"Đây, " cô nói khàn khàn, đưa nó cho anh, "Mang cái này đi cùng với anh đi. "

Parker nhìn chiếc nhẫn trong tay cô và phần lớn sự tức giận của anh dịu xuống. "Bây giờ cứ giữ nó đi" anh nói "Cả hai chúng ta đang quá tức giận để có thể suy nghĩ rõ ràng. Không, đó không đúng, và đó là điều làm anh thấy phiền muộn. Anh đang giận dữ và em đang cố vượt qua chuyện này như một trò đùa chết tiệt!"

"Mẹ kiếp, em đang cố xoa dịu mọi chuyện để anh sẽ không quá tức giận. "

Anh do dự ngập ngừng, sau đó vươn ra tới phía trước và gập những ngón tay cô lại trên chiếc nhẫn. "Đó là những gì em đang làm sao, Meredith, hoặc là những gì em nghĩ em đang làm? Anh cảm thấy như thế giới đang sụp đổ, và em - người phải đối mặt với nó trong ba tháng tới - đang chịu đựng nó tốt hơn anh. Anh nghĩ có lẽ anh không nên đến đây cho đến khi em có thời gian để quyết định là anh thật sự quan trọng như thế nào đối với em. "

"Và em nghĩ, " Meredith đáp trả lại một cách mỉa mai, "anh nên sử dụng một ít thời gian đó để suy nghĩ tại sao anh không thể cảm thông và thấu hiểu thay vì thấy toàn bộ chuyện này như là tuyên bố tình dục với người mà anh sỡ hữu!"

Rồi anh rời khỏi, đóng cánh cửa lại sau lưng anh, và Meredith ngồi phịch xuống ghế xô pha. Thế giới có vẻ thật sáng sủa và hứa hẹn chỉ vài ngày trước, đã sụp đổ quanh chân của cô - đúng như nó luôn xảy ra mỗi khi cô đến gần Matthew Farrell.