Tu La Vũ Thần

Chương 113: Tu La Vũ Thần Quyển 1 - Chương 113:


Đôi hoa tỷ muội này đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, quyến rũ gợi cảm, động lòng người, mỗi người đều phong tình vạn chủng, mỗi người đều có hương vị riêng.

Sau khi hai vị này xuất hiện thì các mỹ nữ ở đây đều nhất thời buồn bã thất sắc, chỉ có người có khí chất lãnh diễm độc nhất vô nhị như Trần Oản Tích mới có thể cùng hai người ganh đua cao thấp.

Mọi người ở đây đều bị đôi hoa tỷ muội này hấp dẫn, ngoài khuôn mặt đẹp ra thì thân phận của hai người cũng khiến người khác sợ hãi, bởi vì sau lưng các nàng có rất nhiều cường giả của Chu Tước Thành, tu vi mỗi một vị đều không hề yếu hơn những vị thành chủ ở đây, tất cả đều là Nguyên Vũ đỉnh phong.

Quan trọng nhất chính là, những vị cường giả này vô cùng cung kính đối với hai vị mỹ nữ, giống như thuộc hạ vậy. Điều nàykhiến cho mọi người rất là hiếu kỳ, có thể khiến cho cường giả Chu Tước Thành đối đãi như vậy thì đến tột cùng đôi hoa tỷ muội là ai?

- Hai vị này là thiên kim của thành chủ Chu Tước Thành, Tô Nhu cùng Tô Mỹ.

Tuy nhiên cũng có người tinh mắt, nhận ra thân phận của đôi hoa tỷ muội này, hắn vội vàng thốt lên.

Mà người nọ vừa mở miệng lại càng khiến mọi người kinh hãi hơn, một đôi mỹ nữ có thân phận đặc biệt như thế làm sao lại là người củaThanh Long Tông chứ? Lấy thân phận của các nàng, cho dù tiến nhập Lăng Vân Tông cũng hoàn toàn có thể a? Vì sao phải tiến nhập một nhị đẳng tông môn?

Các loại nghi vấn liên tiếp xuất hiện trong lòng mọi người, nhưng vào lúc này người phiền muộn nhất chính là vị mập mạp kia, bởi vì lúc này Tô Nhu cùng Tô Mỹ đang dẫn theo các vị cường giả của Chu Tước Thành, hùng hổ đi về phía bọn họ.

- Ngươi vừa nói, đệ tử Thanh Long Tông ta đến đây là vàng thao lẫn lộn à? Đây chẳng phải là không đem Thanh Long Tông ta đặt ở trong mắt sao?

Mặt Tô Nhu mỉm cười, nhưng ánh mắt tựa như thanh đao, chỉ thấy vị mập mạp kia run rẩy, chẳng biết phải giải thích thế nào cho thỏa đáng.

Lúc này mập mạp quả thực hối hận, hối hận không nên gây hấn với Sở Phong, lại làm nhục Trần Huy, bởi vì bất luận thế nào thì hắn cũng không ngờ là hai vị thiên kim của Chu Tước Thành đều là người của Thanh Long Tông, đồng thời trong đó có một vị còn là trưởng lão.

- Ta hỏi sao ngươi không trả lời?

Thấy mập mạp không trả lời, Tô Nhu đột nhiên quát một tiếng, đem uy áp Huyền Vũ nhất trọng thi triển ra, khiến cho vị thành chủ mập mạp khiếp sợ đến mức lùi lại mấy bước, phụp một tiếng ngồi bệch trên mặt đất.

- Huyền Vũ nhất trọng! Tuổi như vậy đã đạt đến Huyền Vũ nhất trọng?

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều thất kinh, ngay cả người măt không biểu cảm, trước sau vẫn lạnh như băng như Trần Oản Tích cũng là trợn to mắt. Bởi vì với độ tuổi của Tô Nhu, nhiều nhất cũng chỉ là một nữ tử hai mươi tuổi, với độ tuổi như vậy đã có thể bước vào Huyền Vũ Cảnh, loại thiên phú này khiến cho người khác khó có thể tưởng tượng nổi.

- Các ngươi đều nghe rồi chứ, đừng tưởng rằng mình đang là đệ tử của nhất đẳng tông môn mà khinh thường người của nhị đẳng tông môn. Thời điểm Thanh Long Tông ta còn huy hoàng, toàn bộ Cửu Châu đại lục, không ai dám xem thường.

Tô Nhu quét mắt nhìn bốn phía, cao ngạo nói rằng.

Giờ khắc này, trên sân rộng lặng ngắt như tờ, trước không nói tới việc không ai dám phản bác lời của Tô Nhu, trên thực tế lời Tô Nhu nói cũng chính là sự thật.

Dù là hôm nay tại Thanh Châu cảnh nội, tông môn phong danh tiếng nhất là Lăng Vân Tông cũng chỉ có danh tiếng tại Thanh Châu cảnh nội. Nếu như là đặt nó ở toàn bộ đại lục, cùng so sánh với đệ nhất tông môn của tám châu còn lại thì thật ra chỉ là tồn tại đứng chót.

Nhưng Thanh Long Tông không giống như vậy, đừng xem hiện tại Thanh Long Tông chỉ là nhị đẳng tông môn, nhưng lúc trước dưới sự thống lĩnh của Thanh Long đạo nhân, Thanh Long Tông là tông môn có thể chống lại với Khương thị hoàng triều. Đương niên Thanh Long đạo nhân được xưng là đệ nhất cường giả ở Cửu Châu đại lục, thực lực của lão rất mạnh, quả thực khiến cho người ta nghe danh đã khiếp đảm không thôi.

Trước kia Thanh Long Tông huy hoàng đến mức không ai có thể chế phục được, đây cũng là chuyện xưa nay chưa từng có. Mặc dù hôm nay Thanh Long Tông thực sự đã xuống dốc, nhưng không ai có thể phủ nhận việc nó đã từng có một thời huy hoàng.

- Nhu nhi, con đang làm cái gì đó?

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói hồn hậu có lực đột nhiên nổ vang trên bầu trời, giống như sấm sét hạ xuống, oanh tạc màng nhĩ của mọi người.

Vừa đưa mắt nhìn sang thì sắc mặt mọi người đều đại biến, hai mươi vị thành chủ đều quỳ gối trên mặt đất, cùng nhau kêu lên:

- Bái kiến Tô Ngân thành chủ!

Thành chủ của Chu Tước Thành, phụ thân Tô Nhu Tô Mỹ - Tô Ngân đã xuất hiện, thân hắn cao hai thước ba, dáng người cường tráng, tư thế oai hùng, toàn thân mặc kim sắc áo giáp, giống như một vị chiến thần, mỗi bước đi đều khiến trời đất rung chuyển.
Nhìn thấy vị này thì ngay cả những đệ tử của nhất đẳng tông môn tự cho mình siêu phàm cũng là bắt đầu trở nên căng thẳng, không dám có một tia bất kính, bởi vì tại Thanh Châu này, Tô Ngân được xem là một nhân vật vô cùng có tiếng tăm.

Thực lực sâu không lường được, địa vị còn cao hơn so với tông chủ của nhị đẳng tông môn, dù là tông chủ của nhất đẳng tông môn mà nhìn thấy hắn, cũng không dám chậm trễ, huống chi là những đệ tử như họ.

- Các vị không cần đa lễ.

Tô Ngân mỉm cười vô cùng hiền hoà, đi tới bên cạnh Tô Nhu nói:

- Nha đầu con sao lại có thể nói như thế với trưởng bối chứ?

- Phụ thân, chuyện này không thể trách tỷ tỷ, là bọn hắn khinh thường....

Thấy thế, Tô Mỹ vội vàng thay Tô Nhu giải vây.

- Ai, bỏ qua chuyện đó đi, chớ có nhắc lại.

Tô Ngân khoát tay áo, sau đó liền giả lả cùng thành chủ mập mạp nói vài câu, trên thực tế hắn chính là đánh người một cái tát rồi liền cho một trái táo ngọt. Tô Nhu vừa làm gì, hắn đều nhìn thấy tất cả, vì thế lúc này mới đi ra, đơn giản là hắn muốn cho Tô Nhu thay hắn đi chèn ép tên thành chủ mập mạp một chút.

Dù sao đem Tô Nhu cùng Tô Mỹ đưa vào Thanh Long Tông cũng là ý tứ của hắn, tận trong đáy lòng hắn cũng không thích người khác nói xấu Thanh Long Tông. Bởi vì bằng sự quyết đoán của hắn, chỉ có điều loại chuyện này, dù hắn thân là thành chủ cũng khó nói, dù sao thì người bị giáo huấn chính là thuộc hạ của hắn, hắn thực sự có chút bất đắc dĩ.

Giờ khắc này, các vị thành chủ cũng thống lĩnh anh tài của mình đi qua, mọi người túm lại trò chuyện khách khí. Mà lúc này, Tô Mỹ lại kéo Sở Phong sang một bên.

- Sở Phong, lần Tân Tú đại hội này, các ngươi sẽ phải tiến nhập Quỷ Giác Sâm Lâm, nơi Quỷ Giác Sâm Lâm đó có trớ chú. Trong đó có một đám mãnh thú tàn bạo sinh sống, đó chính Quỷ Giác Thú.

- Quỷ Giác Thú trời sinh đã có tu vi Linh Vũ nhất trọng, theo thân thể lớn lên thì thực lực của nó sẽ được tăng cường rất cao. Quỷ Giác Thú đã thành niên thì trên trán chúng sẽ có một chiếc sừng tử sắc mọc ra, mà phàm là Quỷ Giác Thú mọc chiếc sừng này thì thực lực đều đạt tới Linh Vũ cửu trọng.

- Nhiệm vụ lần này của các ngươi chính là liệp sát Quỷ Giác Thú thành niên, lấy số lượng quỷ giác tính điểm. Một khi hết hạn định thì mười vị săn bắn được nhiều Quỷ Giác Thú nhất sẽ trở lại nơi này tiến hành một trận tỷ thí, thành trì nào có người thắng liền có thể miễn được vật cống nạp năm nay, còn thu được năm nghìn Linh Châu làm phần thưởng cho việc tu luyện.

Tô Mỹ ghé vào bên tai Sở Phong, lặng lẽ nói.

- Đạt được danh hiệu đệ nhất thì không chỉ có thể nhận được năm nghìn Linh Châu, mà còn có thể miễn đi vật cống, hóa ra lão gia hỏa Trần Huy kia lại thu được nhiều chỗ tốt hơn so với ta.

Sở Phong âm thầm líu lưỡi.

- Nghĩ cái gì nữa, mau đem cái này cất vào đi.

Tô Mỹ, đem một cái quyển trục nhét vào trong tay Sở Phong.

- Đây là....

Sở Phong vừa giơ tay lên nhìn liền có thể thấy được, cái quyển trục nho nhỏ này chính là một cái địa đồ.

- Đây là địa đồ của Quỷ Giác Sâm Lâm, phần màu đen chính là nơi Quỷ Giác Thú thành niên tụ tập. Nơi diện tích màu đen càng lớn thì số lượng Quỷ Giác Thú thành niên càng nhiều, nó sẽ có lợi cho ngươi liệp sát Quỷ Giác Thú thành niên.

- Chỉ có điều phải ghi nhớ kỹ, nhất định không thể đi đến nơi màu hồng, nơi đó thường có sương mù quỷ dị màu đỏ vô cùng dày đặc, chỉ cần sương mù dày đặc vừa xuất hiện thì ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nơi này vô cùng kinh khủng giống hệt như Vạn Cốt mộ phần của Thanh Long Tông.

Tô Mỹ thấp giọng nói.

Giờ khắc này, cuối cùng Sở Phong đã hiểu được ý đồ của Tô Mỹ, sau khi hắn đem quyển trục cất vào Càn Khôn Đại thì ghé miệng vào tai Tô Mỹ, cười hì hì nói:

- Cái này có tính là dối trá không?