Tu La Vũ Thần

Chương 395: Phá trận


“Ha ha! Uy lực của Tu La Quỷ Phủ quả nhiên lợi hại. Có nó trong tay cùng với thực lực hiện tại, e rằng những người thực lực dưới Thiên Võ tam trọng đều không phải là đối thủ của ta.” Lúc này, Sở Phong đứng sừng sững trên không, vô cùng vui mừng.

Trước mắt, đòn tấn công của Quỷ Phủ này mới chỉ ở mức thăm dò, còn chưa sử dụng toàn lực. Nếu vận dụng toàn lực, hai người đó chắc chắn sẽ thịt nát xương tan. Chỉ e lưỡi đao còn chưa chạm đến, chúng đã bị ép thành hai cục thịt rồi.

“Để ta xem ngươi có thể phá bỏ được trận pháp kết giới này không.”

Tuy vô cùng vui mừng nhưng lúc này Sở Phong không dám chậm trễ, hắn bay thẳng lên trời, vung Tu La Quỷ Phủ trong tay chém thêm một nhát nữa.

Lần này, lưỡi đao màu đen còn mở rộng hơn trước rất nhiều, sức mạnh cũng tăng lên gấp nhiều lần. Không gian dao động mãnh liệt, trời đất rung chuyển, ngay cả không khí cũng bị chém thành hai phần: Linh, Nguyên, Huyền khí giữa đất trời đều không thể ngăn chặn được uy lực này mà bị đẩy lùi dần về phía sau.

“Uỳnh!” Cuối cùng, trên kết giới màu lam đó, lưỡi đao màu đen với sức mạnh khủng khiếp trong chớp mắt đã hóa thành một khối không khí cuồng bạo, cuồn cuộn kéo lên trên không trung.

“Mau xem, đó là gì vậy?”

Sự việc xảy đến rất đường đột khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trong Chí Tôn sơn trang, rất nhiều người không hiểu được sự tình đều bị âm thanh đinh tai nhức óc này thu hút, ngẩng đầu nhìn lên trời.

“Đó chẳng phải là Sở Phong sao? Hắn đang làm gì vậy?”

“Trong tay hắn lại là thứ gì thế kia?”

Mặc dù khoảng cách rất xa nhưng cũng có những người tinh mắt, chỉ liếc qua cũng nhận ra Sở Phong. Nhưng so với Sở Phong thì cây Tu La Quỷ Phủ trong tay hắn mới chính là thứ thú hút sự chú ý của mọi người.

Cho dù lúc này bọn họ không thể cảm nhận được sức mạnh của Tu La Quỷ Phủ. Nhưng với hình dạng của nó, dù họ có đứng ở một nơi xa liếc qua cũng không tránh khỏi được việc bị thu hút, thậm chí bị kinh ngạc, cảm thấy đó không phải là một binh khí tầm thường.

“Giới Diêm quả nhiên lợi hại, trận pháp kết giới do ông ta bố trí thật sự không phải loại ta có thể tự mình phá giải được.”

Tuy rằng khối không khí vẫn đang phân tán ra nhưng dựa vào Tinh thần lực nhạy cảm, Sở Phong vẫn phát hiện Quỷ Phủ trong tay mình lại không thể phá bỏ được kết giới này. Điều đó chứng tỏ thủ đoạn của Giới Diêm thực sự rất lợi hại.

Sở Phong tin chắc, nếu kết giới này do Tử Linh bày trận, cây Tu La Quỷ Phủ của hắn chắc chắn sẽ dễ dàng phá vỡ được. Nhưng trước mắt, trận pháp kết giới do Giới Diêm bày trận, Sở Phong không có cách nào hóa giải.

Điều đó chứng tỏ, cho dù đều là Giới Linh sư áo lam nhưng kết giới cũng có độ mạnh yếu khác nhau. Mà độ mạnh yếu này có liên quan mật thiết đến thực lực luyện võ của Giới Linh sư.

“Sở Phong, ta sớm đã bày trận Thiên la địa võng ở đây, ngươi đã hết đường chạy rồi.” Đúng lúc này, phía sau Sở Phong truyền đến một giọng nói vang như sấm sét. Đó là đám người Giới Diêm đã đuổi kịp đến.

“Được lắm. Hôm nay ta sẽ phá vỡ Thiên la địa võng của ngươi.” Sở Phong lạnh lùng nói, tay trái thò vào trong túi càn khôn nhẹ nhàng tìm kiếm rồi lấy ra một lá bùa công kích.

“Đi đi.” Ngón tay cong nhẹ, lá bùa công kích liền bùng nổ, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng “uỳnh”. Trận pháp kết giới màu lam đó liền bị phá vỡ, xuất hiện một lỗ hổng lớn.

Thấy vậy, Sở Phong cười một tiếng, khởi động Thanh Long dưới thân, vụt bay qua đó rồi từ lổ hổng lớn, thoát khỏi kết giới.

“Đáng chết, lão già của Công hội Giới Linh quả nhiên đã ngấm ngầm giúp đỡ thằng quỷ này.” Giới Diêm trông thấy liền nhận ra ngay lá bùa công kích mà Sở Phong sử dụng không phải do người bình thường chế tạo.

Trong cả đại lục Cửu châu, e rằng chỉ có người của ba thế lực là Hoàng triều Khương thị, tộc người Giới thị và Công hội Giới Linh mới có khả năng chế tạo ra loại lá bùa công kích này.

Hai thế lực trước chắc chắn sẽ không giúp đỡ Sở Phong, cho nên Giới Diêm chẳng cần nghĩ nhiều liền biết ngay ai là người đã giúp Sở Phong.

Chắc chắn đó là kẻ luôn đối đầu với ông ta – Cao Kỳ Chí.
“Hừ. Có điều ta muốn xem ngươi còn bao nhiêu lá bùa công kích để có thể phá vỡ toàn bộ trận pháp kết giới này của ta. Ta xem ngươi có thể phá vỡ được mấy trận.” Nhưng, Giới diễm cũng chẳng lo lắng, bởi ông ta biết loại lá bùa công kích này, cho dù có là do Cao Kỳ Chí chế tạo thì cũng phải tiêu tốn một lượng lớn sức mạnh.

Trước đó, Cao Kỳ Chí sẽ không vô duyên vô cớ chế tạo ra loại lá bùa công kích này. Kể cả có chế tạo có lẽ cũng là để chuẩn bị đường lui cho Sở Phong. Thời gian chế tạo nó là trong mười ngày.

Trong vòng mười ngày, cho dù Cao Kỳ Chí có liên tục chế tạo, nhiều nhất cũng chỉ chế tạo được vài cái. Nếu không sẽ làm giảm tuổi thọ của lão ta, thậm chí còn gây ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này.

Vài cái lá bùa công kích, tuy rằng có thể phá vỡ trận pháp kết giới nhưng trong mười ngày, Giới Diêm cũng không rảnh rỗi, lấy cung điện mà Sở Phong ở làm trung tâm, bố trí mười ba trận pháp kết giới, phong tỏa một vùng trời lớn. Vì thế ông ta cho rằng, cho dù Sở Phong có vài cái lá bùa công kích trong tay cũng chẳng có đường tháo chạy.

“Vù vù vù!”

Quả đúng như dự đoán, sau âm thanh phẫn nộ của Giới diêm, cường giả của Công hội Giới Linh đã sớm đóng giữ trong trận pháp kết giới. Họ bắt đầu khởi động trận pháp kết giới đã được bố trí sẵn trước đó.

Mười hai trận pháp kết giới màu lam phỏng thẳng lên, phong tỏa chân trời, đồ sộ khác thường. Người của Chí tôn sơn trang trông thấy há miệng trợn mắt, kinh ngạc ồ lên.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

Nhưng ngay sau đó, kết giới được phân cách ở chân trời, lại bị Sở Phong phá vỡ từng, vượt qua từng cái từng cái một. Điều đó lại càng khiến cho mọi người há miệng trợn mắt, mặt đầy vẻ kinh sợ.

“Làm sao có thể? Sao bọn chúng có thể sử dụng nhiều lá bùa công kích đến vậy?”

Mắt nhìn Sở Phong cả chặng đường không thể bị cản, phá vỡ toàn bộ mười ba trận pháp kết giới do ông ta bố trí, vẻ bình tĩnh của Giới Diêm đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt tràn đầy sự kinh hãi, hoảng sợ.

Cái chính là, tốc độ của Sở Phong thật sự quá nhanh. Khi không gặp phải bất cứ chướng ngại nào, e rằng ông ta cũng không thể đuổi kịp hắn được. Lúc này chỉ thấy Sở Phong đang cưỡi một con Thanh Long, mang theo tiếng cười chế giễu, trong nháy mắt đã chẳng thấy bóng dáng ở chân trời.

“Đáng giận. Thật sự đáng chết. Thế mà lại để tên nhãi đó trốn rồi!”

“Mẹ nó, đó chính là một triệu không trăm năm mươi ngàn viên Huyền châu. Là một triệu không trăm năm mươi ngàn đấy.”

Chứng kiến Sở Phong tháo chạy ngay trước mặt, Tông chủ Nguyên cương tông, Môn chủ Hỏa thần môn và những người khác giận đến tím mặt. Nắm đấm trong tay áo phát ra âm thanh xèo xèo.

“Giới diêm, chẳng phải ngươi nói ngươi đã chuẩn bị hoàn hảo, Sở Phong tuyệt đối không thể thoát được sao? Bây giờ là cái tình huống quái quỷ gì vậy?” Trong lúc này, có người đã đem sự tức giận trút lên người Giới diêm.

Nếu đổi lại là bình thường, chẳng ai dám ăn nói với Giới Diêm như vậy. Nhưng hiện tại tình huống đã khác rồi, bọn họ bị tổn thất quá nhiều nên đã không thể khống chế sự tức giận của bản thân được.

“Hừ. Sự chuẩn bị của ta vỗn chẳng có kẽ hở. Kết giới mà ta bố trí đừng nói Sở Phong, ngay đến cac ngươi cũng không thể phá giải được.”

“Nhưng, ai mà biết có kẻ âm thầm giúp đỡ, tặng cho thằng nhãi Sở Phong lá bùa công kích đặc biệt. Các ngươi xem, ta còn có thể làm gì?” Trong lúc nói, Giới Diêm đưa mắt hướng về cung điện nơi Sở Phong ở, phía trên cung điện đó, có vài bóng người đang lơ lửng trên không trung. Đó chính là người của Công hội giới linh.

“Đồ phá đám, Công hội Giới Linh đáng chết!”

“Mẹ nó, đúng là ỷ đông hiếp yếu. Hỏa thần môn ta và Công hội Giới Linh các ngươi chưa xong chuyện đâu.”

“Hừ. Cứ để cho chúng giương oai. Sẽ có một ngày, ta khiến các ngươi phải trả giá vì chuyện hôm nay.”

Nghe Giới Diêm nói vậy, đám người Tần Lôi đều hướng ánh mắt đằng đằng sát khí về phía Phó hội trưởng Cao. Sau chuyện này, ấn tượng tốt của họ đối với Công hội Giới Linh đã hoàn toàn biến mất.