Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 6: Hai Năm Học Nghề, Đục Lỗ Tàu Hải Quân


Tatsunaga Kenji sao? Ta nhớ kĩ, Mihawk ánh mắt thỉnh thoảng lại loé sáng, cuối cùng lại rời đi, “hi vọng sau này có thể tái đấu đâu...”

Kenji cũng không suy nghĩ nhiều, mở cửa quán bar chui vào.

Quán rất vắng, hoàn toàn không có người, chỉ duy nhất môt trung niên đang ngồi thưởng thức rượu, bên cạnh nói chuyện với chủ quán, hiển nhiên là Shakky cùng Rayleigh. Hai người sớm đã nhận ra Kenji đi vào, bất quá Rayleigh không có đề phòng tương tự Shakky cũng thả lỏng theo.

“Kenji sao, đã lâu không gặp.”

Rayleigh mỉm cười quay đầu nhìn Kenji.

Tương tự Kenji cũng vậy, hai người không hội mà hợp, ngồi nâng chén.

“Cuộc chiến nãy, cậu đã thắng, quả nhiên theo lời tóc đỏ, cậu rất mạnh, có thể chiến thắng chủ nhân hắc kiếm, rất tốt.”

Kenji âm thầm đạo quả nhiên, ra đây là haki quan sát sao, Kenji trong lòng càng khao khát hơn.

Cười cười không nói, Kenji lại uống một hớp nói chuyện vài lần Kenji cũng đã mở miệng nhờ Rayleigh.

“Cậu muốn học, Haki bá vương, haki quan sát.”

Kenji gật gật đầu, ánh mắt như đang chờ Rayleigh trả lời.

“Haki bá vương rất hiếm trung bình một triệu người mới có một người có khả năng có, hay nói cách khác là người được chọn, tại sao cậu không xin ta học haki vũ trang, chả nhẽ nói cậu đã nắm giữ rồi.”

Không, ta tin ta có thể hội haki bá vương, còn tại sao không học haki vũ trang thì... Nó thực sự rất xấu xí.

“Ha ha ha ha, xấu tựu không học, thật thú vị, Cậu đi tìm trọ đi, mai ta sẽ bắt đầu.”

Ách... Cái này

“Còn chuyện gì sao,”

Ta có thể ở lại đây không, không cần phòng chỉ cần ngồi ghế là được, ta sợ đi lạc mất, ta nhưng mất bốn tháng từ Logue Town đến...

Rayleigh:

Shakky:

“Thôi được rồi, còn một phòng trống, để lão già này, nhưng thôi cậu ở tạm đó vậy, hắn liền ở phòng ta.”

Hai người là...

“Không giống vợ chồng sao??”

Ra vậy, Kenji cười cười. Tiếp theo cùng Rayleigh uống đã đủ, bắt đầu nói chuyện, Kenji thì có chỗ không hiểu sẽ hỏi, Rayleigh thì không giấu diếm cũng mang ra nói.

- ---Sáng hôm sau----

Hai người đã đến môt cánh rừng rậm.

“Keng” nhiệm vụ phụ tuyến: Học được cách sử dụng haki quan sát.

Tưởng thưởng: Haki bá vương bước đầu tiên

Thất bại: Vĩnh viễn không xuất hiện nhiệm vụ phụ tuyên.

Vừa vui mừng vì xuất hiện nhiệm vụ phụ tuyến, nhưng càng đau trứng hơn khi nhìn thấy thất bại.

“Túc chủ không có lòng tin vào bản thân sao.”

Tất nhiên là có, ta chưa bao giờ mất lòng tin vào bản thân, duy nhất mất lòng tin là cái vòng quay may mắn kìa.

Hệ thống:

Quá trình luyện tập haki quan sát cũng giống luffy trong nguyên tác, bịt mắt ăn vụt.

- Rồi cứ vậy 1 tháng sau-

Trong rừng cây Kenji ngồi xếp bằng đôi mắt bịt kín một tầng băng đen, đằng sau rayleigh tay cầm một thanh kiếm liên tục chém xuống, tốc độ càng ngày càng nhanh.

Đây cũng là từ tuần trước Kenji yêu cầu cho tăng độ khó, hiển nhiên hiệu quả nhưng vô cùng khả quan.

“Rất tốt, Kenji a, cậu là người có thiên phú nhất từ trước ta từng gặp, kể cả shanks muốn nắm giữ cũng mất vài tháng miễn cưỡng được mức cơ bản,” rayleigh không thể không cảm khái.

Vào thời gian này Kenji cũng đã nâng Tiêu Diêu Công lên tầng 2.

Các chỉ số cơ bản toàn bộ tăng thêm 100, bởi vậy mới có thể nhanh chóng nắm giữ haki quan sát, phải biết trí lực trung bình của người bình thường là 10-30.

“Keng” chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến. Tương thưởng haki bá vương bước đầu tiên.

Từng thông tin tràn vào não hãi, bỗng nhiên xung quanh Kenji một luồng bá khí từ bản thân nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh... Vài con côn trùng đang bay giống như gãy cánh một dáng, lần lượt rụng xuống.

“Kenji... Ngươi...” Khiếp sợ không ai sánh bằng là Rayleigh “haki bá vương, vậy mà thật có.”

Có gì lạ lắm sao???.

“Khái.. Khái... Đúng vậy phát sinh trên người ngươi thì đúng là không lạ,.. Ha ha.”

Thời gian lại tiếp tục trôi qua... Vậy là từ lúc xuyên việt đến giờ, đã được hai năm.

Hơn một năm qua Kenji không sai biệt lắm đã nắm giữ haki quan sát mạnh mẽ không thua kém

Rayleigh hồi trẻ là bao, còn haki bá vương đã có thể so với Luffy ở đảo người cá, và kiểm soát nhuần nhuyễn, dù sao cũng là hệ thống mệnh trung chú định làm sao có thể giới hạn thế giới này đâu, ngoài ra thì Tiêu Tiêu Công đã đạt tối đa đến cấp 5, hiện tại nhưng không có công pháp mới, Nhiệm vụ phụ tuyến trong thời gian này đã hoàn thành 4 nhiệm vụ vậy là 6/10.

Đối với Kenji thiên phú, Rayleigh sớm đã miễn dịch, chỉ cười cười cảm khái biểu thị hài lòng.
Rayleigh...

“Có chuyện gì sao Kenji?”

Ta nghĩ ta nên đi du lịch một thời gian.

“Cậu muốn đi đâu,?” Về điều này Rayleigh khá ngạc nhiên, thời gian này Rayleigh coi Kenji là người trong nhà, Shakky cũng rất tốt, ba người cùng một nhà đã sớm quen thuộc.

Ta nghĩ nên đi đây, đi đó, mục tiêu hiện tại là trở về biển đông một chuyến, lâu rồi cũng không có trở lạị.

“Tốt thôi, sau này thường xuyên tới thăm ta là được, cũng khá lâu không được uống thứ rượu quê hương thuyền trưởng rồi,..”

Ta đi đây Rayleigh, gửi lời chào tới Shakky.

“Khoan!! Đường ra biển hướng kia, cậu đang đi là hướng về nhà...”

Ách,... Sờ sờ đầu Kenji buồn bực cười một tiếng lại đi thẳng về hướng ngược lại.

Trên đường đi Kenji chưa bao giờ mở mắt qua, đôi mắt vẫn giữ nguyên nhắm nghiền, hoàn toàn nhìn đường bằng haki quan sát, đó cũng là một cách luyện tập.

Thiên Lịch 1-1-1502 hôm nay là ngày Ace ra đời, khoảng cách cốt truyện còn hơn 19 năm một chút.

Trên một chiếc thuyền gỗ lênh đênh trên biển, Một người lẳng lặng đứng đó, đôi mắt nhắm nghiền, hông đeo một thanh kiếm, một chiếc áo bào màu trắng, rồi cứ như vậy trôi đi theo làn sóng, nói là bề biển đông tuy nhiên biển đông đi đường nào...

“Báo cáo phó đô đốc phía dưới có thuyền nhỏ đang đi qua, phát hiện trên thuyền có người.”

Các ngươi tốt, có thể cho ta biết đây là đâu không...

Kenji nhìn nhìn trên chiến hạm, một người đàn ông khuôn mặt giữ tợn, đội một chiếc mũ Hải quân màu trắng được trùm dưới một chiếc nón xám, Sakazuki Akainu... Hẳn là không sai.

“Ngươi là hải tặc...?” Không trả lời Kenji mà Akainu trực tiếp hỏi thẳng vấn đề, trên biển xuất hiện một người lại còn ở một chiếc thuyền gỗ nữa, xét ở điểm nào cũng không có gì gọi là bình thường.

Kenji âm thầm nhổ nước bọt, mẹ nó thấy hải tặc nào đi riêng lẻ gặp hạm đội hải quân mà vẫn tự nhận mình là hải tặc chưa, bất quá Kenji vẫn dứt khoát trả lời.

Không phải, ta là thợ săn hải tặc.

“Ngươi... A hà hà hà ha, thanh niên trẻ tuổi hay là về nhà đi thôi, đây là biển Tây, hải tặc hơn trăm triệu truy nã không phải là ít.”

Biển Tây? Nà ní...

Ta nhưng là đang đi biển Đông??? Mà khoan... Nếu như Akainu xuất hiện ở biển Tây mà nói, vậy là tai nạn Ohara cũng sắp sửa diễn ra, bây giờ Robin cũng khoảng 6 tuổi, è hé... Bắt về nuôi có được không?

Cho ta lên thuyền với được không, thuyền này chậm quá.

“Bắn chìm hắn.”

??? TẠI SAO???

“Nhưng mà phó đô đốc, hắn cũng chưa chắc là hải quân, như thế này...”

“Công lý phải đánh đổi bằng hi sinh.”

Trong lúc Kenji đang ngẩn ngơ vì mấy lời nói đầy tính công lý của Akainu thì một viên đạn đại bác đã lao thẳng đến trước mặt..

Mẹ nó nha... Đúng là chó mà... Nghi ngờ cái là cắn...

Xoeng...! Không rõ động tác tay như nào chỉ nghe tiếng kiếm minh vang lên, viên đạn bị chẻ đôi ra rơi xuống biển, ầm ầm hai tiếng rồi chìm mất, thu kiếm, Cả quá trình nước chảy mây trôi lưu loát tự nhiên, tưởng như lâu mà chỉ xảy ra trong nháy mắt.

“Ực...” Vài tên lính hải quân không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, với mấy tên này thì đây như chuyện bất khả tư nghị vậy, còn Akainu vẫn khuôn mặt bình tĩnh nhìn chăm chú lấy Kenji.

Ta không phải hải tặc, kì thực ta dự định đi biển Đông, nhưng đi nhầm hướng...

“Tin, bọn ta tin ngươi nói đấy, ngươi cho bọn ta là thằng ngu sao, hướng đông và hướng tây hoàn toàn trái ngược nhau...” Trong tâm lí mấy tên lính hải quân âm thầm nhổ nước bọt.

Nhìn ánh mắt bọn hải quân, hiện rõ hai chữ chém à Kenji thì ảo não không thôi, nói thật liền không ai tin đâu...

“Tăng tốc về phía trước, chúng ta còn có nhiệm vụ...” Akainu quyết định bỏ qua, trực tiếp rời đi, để lại lính hải quân cùng Kenji vô cùng sững sờ.

Không nghĩ đến hôm nay Akainu bị đau bụng, cảm khái hai câu, Kenji trực tiếp sử dụng linh lực trong cơ thể đẩy thuyền theo sát chiến hạm.

Linh lực vốn dĩ là do tu luyện Tiêu Diêu Công hấp thu thiên địa linh khí hình thành, cũng là thuộc một dạng khí lực, nội lực hay chakra đại loại vậy, sở hữu linh lực cũng là lí do Kenji không tu luyện haki vũ trang, Kenji cũng không tin rằng haki vũ trang còn cứng hơn lớp linh lực bảo vệ quanh cơ thể đấy, thêm với việc bản thân cũng không muốn một thân đen xì đi đánh nhau.

Đi đường một hai hôm nay, mãi vẫn chưa tới đích nhàm chán chính là nhàm chán...

“Keng...” Nhiệm vụ phụ tuyến: Đục một lỗ lên chiến hạm hải quân.

Tưởng thưởng: 1000 điểm tích lũy

Thất bại trừng phạt: Mù luôn đôi mắt.

A.. Lại có nhiệm vụ.. Còn về phần trừng phạt Kenji không hề quan tâm, đã rất sớm liền miễn dịch.

Không đợi lâu dài, nhảy ùm một cái xuống nước, Kenji nhanh chóng mò xuống dưới chiến hạm.

Cầm kiềm chém lên chiến hạm chỉ thấy tia lửa bắn ra, leng keeng..., Còn quá cứng nữa mà..

『Kiếm hai: Xuyên』 Ầm... Không nhin nhiều Kenji nhanh chóng rút lui bơi về thuyền gỗ, thôi thúc linh lực đẩy thuyền về phía xa xa...

“Keng” chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, tưởng thưởng 1000 điểm tích lũy, điểm tích lũy hiện tại là 8000 điểm.

Hơn một năm qua làm nhiệm vụ mãi mới tích được 8000 nếu như không phải đợi thương thành mở xem có gì có thể mua thì Kenji đã sớm dùng hết.