Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 20: Đến Tử Shakki Đòi Nợ


Được rồi, không phải cái gì sinh ly tử biệt, ngươi về làm tốt việc của ngươi đi, ta sẽ đến thăm ngươi.

Bắt được Boa Hancock nới lỏng tay một khắc Kenji nhanh chóng rụt tay, ôm ba người một đường Shunpo chạy như bay biến mất tại chỗ.

Dưới sự giúp đỡ hai cô em gái Boa Hancock đã bị lôi đi, hai tay Boa Hancock vẫn không ngừng với về phía Kenji rời đi.

"Đại ca a, vị kia nữ vương hải tặc thực sự ưa thích ngươi đâu," Kuina ngốc mảnh hỏi Kenji, tuy mới có 11 tuổi, theo lẽ thường cái thế giới này đã nói yêu đương, nhưng Kuina phương diện tập chung vào kiếm cũng không có tìm hiểu qua mấy chuyện này."

“Ta ưa thích ngươi, Kuina!! Thực sự.”

“Oa!!” Kuina giật mình, mặt đỏ bừng bừng mím môi nhẹ giọng, Thật.. Thật sao??

Đùa ngươi chơi, hả hả hả ~~...

“Hừ,” Kuina ngạo kiều cầm kiếm quay vào phòng.

Robin nhìn kĩ Kenji một vòng lại dơ ngón tay cái lên, “Đại ca ngươi trước kia không phải có một chân với nàng chứ.”

Ta mới không có, tính cả vừa nãy là lần thứ 3 ta cùng nàng tiếp xúc, lần đầu gặp mặt ta còn bị khinh thường kia kìa.

“Ra đây người ta gọi là tiếng sét ái tình trong truyền thuyết, cũng phải công nhận đại ca ngươi chịu đựng giỏi, phải người khác bị nàng như vậy xoay vòng đã sớm hoá đá.”

Chịu đựng giỏi??, Hoạ mi ta hót liên tục có được không, không phải chỗ công cộng liền nói ta liền..., Kenji không khỏi âm thầm nhổ nước bọt lấy.

“Đương nhiên, ta đâu phải dạng đó nam nhân.” Kenji được đà vội trang bức.

“Makino che miệng cười khẽ.” Còn không biết ai lần đó không nhịn được liền mang ta..., Nói đến đây liền ấp úng không có nói tiếp.

“Mang ngươi làm sao?” Kenji có chút hăng hái nhìn Makino.

“Không có gì... Ta nói nhầm, ta... Ta đi tắm.”

“Ai cũng biết rồi tại sao phải ấp úng đâu,” Robin môn bên lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.

Ân! Biết chuyện gì Robin?

“Hắc!! Đại ca ngươi là đang đùa có đúng không.”

Ta thực không có đùa a, ngươi biết chuyện gì a?

“Thì.. Chuyện.. Ngươi và Makino tỉ ấy...”

Mọi người đều biết, sao cứ phải úp mở đâu, Kenji lại lấy nguyên văn trả lại cho Robin.

“Đại ca... Ngươi... Ngươi là đang cố ý.”

Kenji một mặt cười gian, đã mọi người đều biết, vậy chúng ta có nên...

“Đại ca, ngươi... Định... NGÔ!!!.”

Nãy nén tà hoả Boa Hancock ngươi còn ở trước mặt ta xin chết, Kenji đắc ý trong lòng, Ôm Robin chui vào khoang thuyền.

“Đại ca,...”

“Ân!...”

Môt lát sau, Robin khẽ kêu một tiếng kinh diễm, vậy là cái ngàn vàng liền vậy xong,

đăng nhập
https://ngantruyen.com/ để đọc truyện Cả khoang thuyền bây giờ tràn ngập âm thanh không muốn để người ta biết, tràn ngập ý xuân, Kenji sức chiến đấu căn bản là khủng khiếp hình dung.

Mãi đến tận tối mới chịu dừng tay, Robin quá mệt mỏi đã ngủ say.

Bữa tối, không xuất hiện bóng dáng Robin, Kuina một mặt hiếu kì hỏi, Đại ca chị Robin đâu?.

Ân, có lẽ hơi mệt đã ngủ, không cần lo lắng không có vấn đề.

Makino chỉ im lặng ăn, lại khẽ lườm Kenji, Hành hạ người ta nửa ngày vẫn còn ở đó không cần lo lắng, không có vấn đề!! Không có vấn đề mới là lạ. Hiện tại sợ rằng người ta muốn rời giường còn không có sức lực mà rời đi.

Ăn xong Kenji lên thuyền lẳng lặng đứng nhìn phía xa.

“Có tâm sự sao!, Mỗi lần trời tối ngươi đều nhìn về phía xa.” Makino xuất hiện lẳng lặng ngồi bên cạnh.

Ân, là một cô gái, cũng giống như ngươi một cô gái.

“Rất trọng yếu sao.” Makino cũng kinh ngạc, chuyện này còn lần đầu nghe Kenji tưởng niệm về một cô gái.

Em không trách ta sao?

“Không có, dù ngươi có bao nhiêu nữ nhân đi chăng nữa, ta vẫn vậy bên cạnh ngươi, trừ phi ngươi không cần ta nữa.”

Tại sao ta lại không cần ngươi đâu, ngươi nhưng là nữ nhân đầu tiên của ta, gõ đầu Makino một cái Kenji khẽ cười.

Nàng và ta là bạn từ nhỏ, chúng ta từng là cô nhi, về sau ta được một tổ chức thu nuôi, huấn luyện kĩ xảo giết người, vài năm sau chúng ta gặp lại, thân phận hai người đã khác, cô ấy vẫn là cô gái thuần lương, còn ta đã trở thành cấm kị trong thế giới ngầm, tay đã nhuốm máu rất nhiều người, ta luôn sống trong giả dối, ban ngày ta vẫn luôn che dấu bản thân dưới lốt môt tên tinh quái sinh hoạt bình thường, ban đêm ta lại trở về một con quái vật khát máu.

Ta không muốn cô ấy biết ta là người như nào, vì cô ấy rất lương thiện. Đã hơn 10 năm.

Makino lẳng lặng nghe Kenji nói không sót một chữ, đây là quá khứ của Kenji, quá khứ của nam nhân nàng. “Trước kia hẳn ngươi rất cô đơn, rất khổ cực,”

Không có, ta đã quen. Kenji cười nhẹ một tiếng.

“Ngươi không có ý định đi gặp nàng một lần sao?.”

Nàng ở một thế giới khác.

“Xin lỗi,...” Makino đau lòng xin lỗi Kenji một tiếng.

Ách... Ngươi hiểu lầm, nàng vẫn còn sống.
“Còn sống?? Vậy thế giới khác?”

Ta vỗn dĩ không thuộc về thế giới này, ta là người thế giới khác, một thời gian sau ta sẽ giải thích rõ.

“Ân,” Makino ngồi tựa vai Kenji hai người lẳng lặng nhìn phương xa, Makino cũng không hỏi, nếu như Kenji muốn nói sẽ tự khác nói, đây là lẫn nhau tin tưởng.

Thấy Makino đã ngủ Kenji cũng bế nàng về phòng đắp chăn cho, lại về đến chỗ Robin hiện tại vẫn đang ngủ, hiển nhiên vẫn còn rất mệt, Kenji cũng chui vào, ôm Robin một đường ngủ đến sáng."

Sáng tỉnh dậy Robin đã rời giường, Kenji ra ngoài khoang thì đã thấy Kuina đang luyện kiếm, Sớm nhất vẫn là Kuina a.

“Nhỏ Kuina a, ngoài luyện kiếm ra tố chất thân thể cũng rất quan trọng, hai thứ cân bằng mới không xuất hiện tai hoạ ngầm, từ mai tu luyện công pháp một ngày luyện kiếm một ngày nghe chưa.”

"Ồ." Kuina cũng gật đầu một tiếng, Kenji nói gì Kuina sẽ tin tưởng nấy không hề nghi ngờ."

“Chị Robin, sớm, Ân không đúng Chị Robin nhìn càng xinh đẹp hơn hôm qua.”

Robin cùng Kenji về sạu, cả người tựa như thoát thai hoán cốt, thân thể càng thêm thành thục một chút, da dẻ cũng càng thêm bõng loãng mịn màng còn có một loại khí chất khó diễn tả lấy.

Robin mặt đỏ không khỏi lườm Kenji một cái.

“Khục khục...” Kenji ho khan một tiếng giả vờ cái gì cũng không biết.

Makino ở một bên cười khẽ, chí ít bây giờ có thêm một người cùng thuyền, thực sự Kenji sức chiến đấu quá cường đại một mình nàng không thể tiếp thu nổi.

Kuina thấy mọi người biểu hiện kì lạ, cũng không tiếp tục để ý đến, tiếp tục vung kiếm.

“Đại ca, bây giờ chúng ta đi đâu,” Robin nhìn xung quanh, lần đầu tiên đến đại hải trình cũng không biết đường.

Không được gọi đại ca, phải gọi phu quân.

“Không! Ta cảm thấy gọi đại ca vẫn luôn quen thuộc hơn.”

A tùy ngươi a, chúng ta đến Sabaody một chuyến gặp cố nhân sau đó đi đến tân thế giới.

Nhỏ Robin này.

Robin nghi hoặc nhìn Kenji. “Có gì sao đại ca.”

Không có gì gọi chơi mà thôi, Kenji. Tủm tỉm cười.

“Có đúng không, đại ca ngươi lại nghĩ ra chủ ý gì xấu rồi đúng không.”

Thật không có.

Tất nhiên Kenji không nói rằng vừa nghĩ ra một chuyện rất thú vị sự tình, tác giả tạo ra Zoro có bộ tóc màu xanh quả nhiên là đúng nhịp điệu, theo cốt truyện Zoro và Robin mập mờ ít người biết đến, chưa dừng lại ở đó Kenji còn đào đi Kuina.

Lẽ ra các ngươi đã được ghép cặp a đáng tiếc ta xuất hiện, Zoro chính thức được xác nhận một lần nữa tóc là màu xanh.

Haiz... Thảo nguyên xanh a.

Hơi thất vọng một chút mũ rơm không phải có màu xanh, nếu như có màu xanh mà nói liền đúng hợp với Shanks cùng Luffy, Shanks chưa kịp gặp Makino, Makino tâm đã treo ở Kenji, Tương tự là Luffy, Boa Hancock hẳn cũng bị Kenji luân hãm không thể chạy thoát.

Có ta tại các ngươi chính là bi ai a, đến từ tận đáy lòng tội nghiệp các ngươi.

Thuyền chạy không nhanh nhưng qua vài ngày đường đã đến tới Sabaody.

Bốn người xuống thuyền đi thẳng tới lùm cây số 13.

Đường đi có rất nhiều băng hải tặc Kenji nhìn cũng không có cảm thấy quen mặt ai cả, hầu hết toàn là tay mơ dùng để làm nên diễn viên quần chúng.

Không phải nhân vật chính chính là bi ai a, dành cả thanh xuân làm hải tặc cuối cùng thành đá kê chân.

“Uy.. Các ngươi nhìn, là Thất Vũ Hải Kenji, rời đi khu này trước.”

“Cắt, Sợ cái gì, một thằng nhóc mà thôi, chỉ một mình hắn thì làm được gì, ta còn không tin hắn dám ra tay.”

Dọc đường đi, có người thì sợ trốn, có người khinh miệt, bất quá.

Kenji cũng không thèm chấp nhặt với bọn này, ta nhưng là đang bận đây, một đường đi thẳng về quán bar Shakky.

“Hey!!! Rayleigh, Shakky...”

Bốn người mở cửa bước vào, quán vẫn như vậy trừ Rayleigh tóc đã thêm bạc.

“Ha, đã lâu không gặp Kenji.”

Ha ha, cũng đã có 9 năm rồi, hai người các ngươi không tính có người nỗi dõi sao.

Rayleigh mặt mo đỏ bừng không nói, Shakky vẫn nhâm nhi thuốc lá đánh giá 3 người kia.

“Ngươi không biết rằng Tân Thế Giới rất nguy hiểm sao, vẫn còn dẫn theo người đi, hiện tại ngươi còn là Thất Vũ Hải, chắc chắn hải tặc sẽ nhằm vào ngươi mà ra tay.”

“Không sao đâu Shakky ba người họ rất mạnh, nhất là cô bé cầm kiếm kia, ân phong cách cầm kiếm khá giống Kenji, đệ tử ngươi sao Kenji.”

Hắc! Mắt ngươi lúc nào so với Mihawk còn tinh, cầm kiếm mà thôi cũng biết phong cách của ai, ngoài đeo lưng với bên hông ra còn kiểu cầm kiếm khác nữa sao?.

“Ý ta là thần thái giống ngươi, vậy! Đây là đệ tử ngươi sao?”

Không có! Đây là Em gái ta, kiếm là ta dạy.

“Ha ha, uống không.”

Ta đến đây nhưng là để uống rượu đây.

“Không được! Tiểu quỷ 10 năm trước ngươi ở đây ăn uống gần 2 năm có lẽ đến lúc nên trả, ngươi làm Thất Vũ Hải chắc không thiếu tiền, đưa đây 50 triệu.”

Cái gì!! Không có đâu chị hai, cướp cũng không nhanh như vậy đi, ngày 3 bữa mỗi bữa không đến 1000 berry, rượu cũng không phải dạng vài trăm ngàn một chai loại kia, tiền ăn ở chẳng lẽ nói một buổi 100ngàn rồi.!!!