Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 50: Rời đi, Râu Nâu


“Ngươi thấy!!”

Thấy, ta còn tưởng ngươi định đi hội đây, ăn mặc như vậy là sao.

“Ta vẫn luôn muốn mặc vậy, chả qul mặc quân phục nhiều vướng víu, hiện tại ta không làm hải quân nữa, tất nhiên là theo ý thích mặc rồi.”

A, rồi lâu không gặp, uống chút đi.

“Các ngươi, xin lỗi quán hôm nay đóng cửa sớm, liền đi đi a, hôm nay miễn phí.”

Đợi đến Shakki đuổi đi, quán đã vắng tanh, còn lại bốn người, Shakki bắt đầu đưa lên thức ăn cùng rượu.

Các ngươi chưa có con sao.

“...”

“...”

“...”

Uy!! Sao lại im lặng?? Ta hỏi thật đây, các ngươi đừng tự nghĩ mình già mà không được, Râu trắng tên kia nghe lời khuyên của ta, tiến bộ nhưng vô cùng cao.

“Râu trắng?” Nghe đến râu trắng Rayleigh tò mò nhìn Kenji muốn được xem câu trả lời.

Các ngươi có lẽ không biết, Râu trắng tên kia bảy chục tuổi đầu nhưng vẫn là xử nam, lần trước không phải ta cho lời khuyên mà nói hiện tại vẫn vậy đi.

“Phì!!!” Shakki không nhịn được cười nhìn Kenji, “ngươi ý là ngươi đưa hắn đi vào đời rồi.”

Không có, vậy lại oan cho ta quá, ta chỉ đưa lời khuyên còn thực hành vẫn là hắn tự làm, mà hai người các ngươi không có ý định sinh con sao.

“Thôi đi vấn đề này cũng đừng bắt hai người gia như bọn ta trả lời, ngược lại ngươi còn trẻ khoẻ sao không sinh lấy một đứa.”

Hoá ra là vấn đề tuổi tác, ngươi lo lắng cái gì, BigMom con lợn cái kia cũng vừa sinh một đứa hiện tại mới có 10 tuổi, mụ ta vẫn còn được, các ngươi ngại cái gì.

“Đừng so sánh chúng ta với con lợn, quá mất mặt.” Shakki không đồng ý lắc đầu phản bác.

Rayleigh cũng gât gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

“Các ngươi vẫn biết trước từ rất lâu rồi sao??.”

Gion một bên chính là nhìn ba người tranh cãi, không nhịn được hỏi.

“Đúng, chúng ta cũng có quen biết 20 năm, hắn còn xem như nửa cái học trò của ta.” Rayleigh cười nói, không hề để ý chút nào Gion kinh ngạc.

“Ân, vậy Momousagi tại sao cô lại từ bỏ chức vị phó đô đốc vậy, hẳn có lí do nào đi, cô cũng còn trẻ không lí do gì vứt bỏ dễ dàng vậy.”

“Ta chỉ không muốn tiếp tục làm việc một cách ngu ngốc mà thôi, ta tốn quá nhiều thời gian lãng phí rồi, ta nghĩ ta nên nghỉ ngơi.”

“...”

Vẫn là quyết định sáng suốt.

“Vẫn là phải cảm ơn ngươi, không có mà nói ta vẫn là ngốc nghếch làm việc cho một đám cầm thú.”

“Đừng nói là Kenji, ngươi mang nàng vào Mariejois???”.

Ha, ta chỉ là thuận tay mà làm mà thôi.

Quên mất một chuyện, hai tên học trò cũ của ngươi, tại sao lại có một dạng 9 tầng trời với dưới đất vậy.

“Ngươi nói là Shanks cùng Buggy.”

Đúng a, một tên thì là tứ hoàng vang danh 4 biển, một tên thì ngốc ở biển đông còn là bị đánh bại bởi một tên tân nhân.

“Ha ha, chuyện đó ta đã biết, cũng không nghĩ đến Buggy lại thành tựu ít vậy, nhưng vậy cũng tốt, đỡ nguy hiểm không phải sao.”

Kenji không có ý kiến nâng li rượu uống một hơi.

Hiện tại thế giới chính là biến động như biển, thỉnh thoảng sẽ có một cơn sóng chạy lớn rồi lại lặng im, chính là các siêu tân tinh.

Việc cần làm hiện tại đối với Kenji mà nói chỉ là lặng im ăn chơi và chờ đợi.

Rượu chè chán chê, Kenji ở lại vài ngày chính là rời đi, Gion cũng thuê một căn nhà phụ cận ở vài ngày, Kenji rời đi chính là cũng đi theo.

Ngươi theo ta làm gì?

“Không có chỗ để đi, đi theo ngươi tìm kiếm cái vui.” Gion có chút không tự nhiên trả lời.

Tùy ngươi a, ta cũng buồn chán gần chêt.

“Uy, ngươi không có trách nhiệm gì sao, ngươi hại ta thất nghiệp đây.”

Nà ní??? Là ngươi tự từ trức có được hay không!!!

“Ta mới mặc kệ, dù sao vẫn là do ngươi ta mới nghỉ việc.”

Thôi được, ngươi muốn hay không ta phụ trách ngươi cả đời, Kenji nhìn Gion nháy nháy mắt.

“...”

“Ta có thể nghĩ theo chiều hướng không nói là đồng ý sao?”

Gion ánh mắt nghi hoặc nhìn Kenji như thằng ngu một dạng, “ngươi tán gái là kiểu này phải không? Nếu vậy thì xin lỗi ta gặp nhiều rồi.”

Hắc hắc... Ta mới không biết tán gái đây.

“Ừ, nữ nhân ngươi cũng không ít hơn 3 4 cái đi, để ta đếm xem, cô gái tóc xanh kia ta quên tên, người ta vẫn còn gọi là vương hậu Punk Hazard, cả Nico Robin con của Nico Olvia, cô gái kiếm sĩ kia nữa, thêm đến thất vũ hải Boa Hancook,”
Ngươi điều tra ta sao...

“Ngươi chưa từng tự xem báo về bản thân sao, ngươi có thể tùy tiện điểm một tờ về Punk Hazard, cái vấn đề này cũng cần thiết phải điều tra qua a, nói đến là kì quái cô gái kiếm sĩ kia vậy mà không có ảnh chụp, nhiều người vẫn thắc mắc đó có phải tin đồn hay không đây.”

Không có ảnh chụp là tất nhiên, có ảnh chụp mới gọi là lạ đấy, Kuina làm sao có thể để người khác bắt được ảnh mình chứ.

“Ngươi hiện tại tính đi đâu??”

Ta a, đi kiếm tiền chứ đi đâu.

“Kiếm tiền!!! Ngươi còn chưa đủ giàu có hay sao???” Câu trả lời của Kenji như một con dao cắm thẳng vào bụng Gion, đúng là người nghèo chỉ mong đủ bữa, người giàu vẫn là mong bản thân giàu thêm mà.

Kenji đã có suy nghĩ rồi, hiện tại đi bắt Caesar về nghiên cứu riêng cho mình, tuy hiện tại hắn là người của Joker hay là Doflamingo nhưng vậy thì sao, bắt về khống chế lại làm con gà đẻ trứng vàng liền tốt.

Kenji cũng có điều tra qua Caesar hạ lạc, hắn không có như nguyên tác đặt sở nghiên cứu tại Punk Hazard nhưng cũng ở phụ cận đảo hoang không xa, nói liền làm Kenji trực tiếp cùng Gion xuất phát.

Kenji cùng Gion ngồi trên thuyền nhỏ, Gion như một đứa trẻ chưa trưởng thành luôn đặt 10 vạn câu hỏi vì sao lên đầu Kenji, đau đầu Kenji chỉ còn nước giả vờ ngủ.

Đối với Kenji hành động Gion vô cùng bất mãn, nhưng cũng đành thôi hai người ngồi đối diện nhau, Kenji ngủ Gion vô cùng phức tạp nhìn Kenji không biết đang suy nghĩ gì.

Kenji nổi lên rất nhiều suy nghĩ, hiện tại bắt lấy Caesar là điều chắc chắn rồi, nếu vậy mà nói tiền sẽ rất nhanh có, hai năm trước sở dĩ được nhiều điểm tích lũy vậy là do người khác mua đất xây nhà ở Punk Hazard mà thôi, thời gian sau sợ rằng không có đâu, bởi lẽ đó kiếm tiền là không một phút giây ngừng nghỉ cả, hiện tại đã có 2 mối làm ăn.

Dragon thuê vua biển không biết lúc nào mới xong nên có thể vứt được rồi, còn lại vẫn là sân chơi giải trí, sòng bạc vv bên ngoài nói là công bằng nhưng nào dễ thế.

Đánh bạc thì chủ sự người đã chiếm 70% rồi, chỉ chờ con mồi đến cống bạc mà thôi, nhưng biết vậy vẫn nhiều người lao đầu vào còn không lui được, còn về công bằng?? Xin lỗi đi thế giới này không có công bằng.

Toàn bộ công việc cũng là do Tesoro phụ trách, Kenji chỉ việc chỉ đường còn người đắp đất vẫn là thuộc hạ làm đi, làm gì có vua nào đi đánh nhau bao giờ, nếu cái gì cũng cần vua sử lí thì cần thuộc hạ làm cái gì.

Thuyền dưới sự điều khiển của Kenji, qua vài ngày Kenji cùng Gion, cuối cùng hai người cũng đến

“Ta đến đây làm gì??”

Bắt lại một người, người này giúp chúng ta kiếm tiền.

“Giúp ngươi không phải giúp chúng ta!!” Gion không nhịn được bạch nhãn liếc một cái.

A, quen thuộc.

Hòn đảo không hề có một cái cây nào cả, thậm chí ngay cả sinh vật sống cũng không, giống như là vừa trải qua một cuộc chiến tranh sinh hoá, trong không khí vẫn còn ẩn ẩn có mùi hoá học hôi thối, Gion không nhịn được không biết kiếm đâu một cái khăn đã buộc che mặt.

Kenji vẫn bình thường, một đám khí độc này vẫn chưa đủ để mình bận tâm, loại chất độc này vừa mới vào mũi một khắc ma lực cơ thể trực tiếp thanh lọc tại chỗ.

Tính toán hiện tại Ceasar đã bắt đầu cùng Doflamingo hợp tác nghiên cứu trái ác quỷ nhân tạo, hẳn một thời gian sau có thể hoàn thành, còn hòn đảo này chắc là thí nghiệm thất bại tạo nên vụ nổ khí gas, nhìn quang cảnh có thể thấy được nó khủng khiếp đến như nào, so với thế giới cũ Kenji, đoạn này chất độc đã bị cấm hoàn toàn.

Lại nghĩ đến Caesar, Kenji không khỏi thấy nhức nhối, ở thế giới nào cũng vậy luôn luôn có biến thái nhà khoa học, còn là đại tài năng loại kia, Naruto có Orochimaru, Bleach có Kurotsuchi Mayuri, Dragon ball có Dr Kore.. V. V.

Gion!!!

“Chuyện gì??”

Buồn chán chính là gọi ngươi chơi, không có lí do không được gọi sao.

“Thần kinh!!” Gion trừng mắt.

Ha ha, chúng ta có người đến tìm rồi kìa, hẳn là không hoan nghênh khách lạ đi.

Nhìn phía xa xa, một đoàn người đang chậm rãi đi bộ đến, cầm đầu là một tên tiêu biểu tay anh chị giang hồ có tiếng, hắn sở hữu một thân hình quá ư là lực lưỡng trông không khác gì một cái thùng phi di động, đầu đội nón Napoleon có tiêu chí băng hải tặc của mình, dưới cằm là một đám râu lởm nhởm bị chẻ qua ba đường có màu nâu đặc biệt.

Kẻ đến hẳn là Râu nâu đi, hiện tại chắc hẳn hắn chưa có bị Hawkins cắt mất đôi chân nên chắc chưa có gia nhập Caesar, điều thú vị là hắn đã ở sẵn trên đảo này, chắc là với Caesar thoả thuận chỗ tốt đi, bất quá không liên quan.

“Thỏ!!”

“...”

“Thỏ!!”

“...”

“Gion.”,

“Chuyện gì??”

Gọi ngươi thỏ ngươi không trả lời, không thích vậy mà còn mang lên làm gì.

“Không quan hệ, vậy có chuyện gì.”

Ngươi giết bọn hắn đi.

“Tại sao lại là ta, hắn cũng không đắc tội ta.”

Ngươi theo ta, đã không đồng ý cùng ta sản xuất người thì thôi, giết người cũng không muốn, vậy còn có cái gì trứng dùng.

“Cùng ngươi lúc nào nói sản xuất người???”

Vậy là ngươi đồng ý, Kenji bỗng nhiên ánh mắt sáng trưng nhìn Gion.

“Ngươi suy nghĩ nhiều,”

“Các ngươi là người nào, tại sao lên đây.”

Trong khi hai người nói chuyện, Râu nâu đã từ xa lại gần đến, thần sắc dữ tợn nhìn phía hai người.

“Ừ, có thể cho ta gặp Caesar sao.”

“Ngươi là ai!! Ở đây không có Caesar.” Râu nâu thần sắc đề phòng nhìn Kenji, nhưng ở đâu có thể che dấu được ánh mắt không tự nhiên của mình.