Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 91: Đấu giá Magu gặp Thiên Long Nhân


“Chuyện gì vậy!! Là tàu hải quân, thuyền trưởng có nên không quay tàu.”

“Không cần thiết, tiếp tục tiến lên.” Bonney nhìn trước mắt vừa nãy Kenji triệt tiêu viên đạn pháo bằng kì lạ ngọn lửa trong lòng độ sùng bái lại tăng thêm một phần.

Kenji lạnh lùng đảo mắt về phía trước tàu hải quân, haki quan sát có thể nhìn thấy trên tàu là một người đàn ông đã quá tuổi trung niên, đôi mắt mù lòa nhưng vừa nãy công kích chính xác là nhằm phía minh, người này không phải ai khác chính là mới nhậm chức đô đốc hải quân Issho hay còn gọi là Fujitora (hổ tím).

Nhíu mày Kenji biết rõ đối phương đã biết sự hiện hữu của mình mà vẫn công kích, là muốn thử sức mạnh hay vẫn là muốn thử sức, mặc kệ thế nào nếu như người ta đưa lễ mà không đáp cũng không phải đạo.

Tùy tiện rút ra bên hông thanh kiếm vạch ra một đường lại thu vào.

Tuy chỉ tùy tiện vạch ra một đường kiếm nhưng đường kiếm sắc bén cắt sạch không khí xung quanh vun vút về phía tàu hải quân.

“Mạnh quá!!” Fujitora rút kiếm ra phục thêm năng lực trái ác quỷ cũng phá không ra một kiếm... “Không đủ!!” Fujitora lại tiếp tục một nhát chém nữa mới có thể đánh tan được trước mặt kiếm khí.

Biết là mạnh nhưng không nghĩ mạnh mẽ đến trình độ này, Fujitora lặng yên cho thuyền viên quay đầu rời đi, không có chuyện tốt nhất chớ giao chiến tốt.

“Không thú vị!!!.” Quay người một cái Kenji lại kéo trên đầu che mắt tiếp tục nằm xuống ngủ.

“Có thật không sao không... Đó nhưng là đô đốc mới nhậm chức.” Bonney thấp giọng cúi đầu hỏi lại nhìn về tàu hải quân phương hướng rời đi, phó đô đốc này cũng có nghe qua là rất mạnh.

“Tiếp tùy ý một kiếm của ta mà dùng đến hai đòn còn gì tốt chơi, ta còn ngại giết.”

Đạm bạc lời nói từ miệng Kenji phát ra xong liền tiếp tục im lặng lấy. Bonney lắc đầu ngao ngán, ai kêu ngươi quá mạnh đâu.

Thuyền chạy dài một đường cuối cùng cũng tới đến Sabaody, Râu Trắng thân thể to lớn nhưng tốc độ cực kì nhanh, vì không muốn thế nhân biết đến bản thân còn sống nên đã một đường phóng đi rốt cục cũng không ai nhìn thấy chạy hướng quán Bar Shakki, ngược lại Kenji cùng Bonney từ từ không vội mà đi. So với năm ngoái Sabaody phải thêm náo nhiệt rất nhiều, phần lớn công lao cũng phải nhờ đến Kenji, trận Marineford diệt phần lớn tinh anh hải quân rồi cho nên hải quân tại Sabaody cũng không dám cao điệu truy bắt hải tặc, hải tặc ở đây được phen lộng hành vui thích.

“Uầy các ngươi nghe chưa, nghe nói hôm nay đấu giá Magu Magu no Mi.”

“Thật? Có phải hay không đô đốc Akainu lúc trước dùng đến.”

“Không sai chính là nó, các ngươi cũng biết trái đó mạnh mẽ rồi chứ, ha ha lần này rột cục ta phải đạt đến nó.”

Trên đường đi nghe đến nhân vật quần chúng thảo luận không khỏi khiến Kenji ngừng lại nghiền ngẫm một lúc, trái Magu Magu kì thực cũng là một trái Logia mạnh mẽ tuy bản thân không có dùng đến nhưng mang về sau này khéo có thể dùng, trong hệ thống cũng có bán đấy nhưng mẹ nó quá đắt.

“Có hứng thú hay không đi phòng đấu giá thử.” Nhìn lẽo nhẽo nhìn mình rời mắt không rời Bonney, Kenji liếc một lần hỏi, dù sao cũng đi chung phát lời mời hẳn không có việc còn nếu không đi thì thôi, không quan trọng.

“A!! Có có.” Giật mình bị gọi, Bonney nhanh chóng lấy lại tinh thần vui mừng nhảy chân sáo theo sau đến mức thuyền viên biết không nên theo chân tự giác về thuyền rồi.

Hai người không nhanh không chậm đi đến khu 29, là khu cuối khu hỗn loạn cũng là khu duy nhất có phòng đấu giá, trước đây rất lâu nơi này chỉ đấu giá nô lệ nhưng hiện tại đã bắt đầu thêm vào kì chân dị bảo loại hình cả trái ác quỷ không ngoại lệ.

Vì là khu hỗn loạn nên nơi đây hải tặc cùng thợ săn hải tặc nhiều như chó, đâu đâu cũng thấy, bất quá cũng không có khuôn mặt nào đặc biệt, nhiều hơn chính là vài nhân vật quần chúng.

Đạp vào phòng đấu giá, vì hôm nay đặc biệt với sự xuất hiện trái Magu Magu cho nên khách khứa rất đông, nhưng chân chính có tiền không chiếm một phần, phần lớn vẫn là đến xem trò vui thuận tiện đợi thò chân sau, cướp bóc nơi đây vẫn thường xuyên sảy ra, nếu như có tiền mua được đến đồ vật nhưng không có thực lực giữ lấy coi như vứt, ra ngoài chỉ làm mục tiêu cướp đoạt mà thôi.

Đảo mắt một vòng chủ sự cũng bắt đầu đưa vật phẩm đấu giá. Hai người cũng tùy tiện tìm một chỗ vắng vẻ mà ngồi xuống, đợi kế tiếp vật phẩm.

“Thiên long nhân, mẹ kiếp ta đi đây.”

“Hừ, bọn khốn kiếp này đến đây làm gì.”

“Suỵt nói bé thôi, coi trừng.”

“Hừ, đấu giá mà có bọn này còn đấu cái gì giá, đừng nói ngươi định tranh với đám này nhé.”

Hiển nhiên vật phẩm đầu tiên đấu giá vừa ra đã bị Thiên Long Nhân áp giá trực tiếp lấy, mọi người căm phẫn nhưng cũng không dám có ý kiến, chỉ biết cắn răng nhẫn nhịn.

“Hừ, ta còn tưởng các ngươi dám đoạt ta.” Thiên Long Nhân khinh thường bĩu môi.

“Đáng ghét!!” Bonney ánh mắt lạnh băng, với thiên long nhân Bonney cực kì căm phẫn, so ai khác càng thêm căm phẫn.

Bởi Bonney chính là công cụ, cũng là bí mật về ngũ lão tinh tuổi thọ.

“Đáng ghét thì rời khỏi thôi.” Kenji không mặn không nhạt liếc mắt một cái lại nhắm mắt lại, lời nói đơn giản nhưng rơi vào tai Bonney lại cực kì chói tai.

Rời khỏi!! Chẳng lẽ hắn biết bản thân bí mật, không!!, không thể nào.

“Ha ha, rời khỏi cái gì đâu, ngài nói gì ta không hiểu.”

“Không cần phải với ta lấp liếm, ta không hứng thú trước đây hay bây giờ cô làm sự tình, nhưng tất cả mọi thứ, bí mật của cô và chính quyền thế giới ta đều biết.”
“Ngài đều biết...” Bonney thờ dài nhìn kĩ bên cạnh người đàn ông này, theo cách nói chuyện giống như kiểu tất cả mọi thứ đã nắm trong lòng bàn tay rồi vậy. “Vậy ngài không bận tâm với trái ác quỷ ta nắm trong tay sao, phải biết trái ác quỷ ta nhưng có thể giúp người khác bất lão bất tử nha, chỉ cần không bị giết không bao giờ lo lắng già đi.”

“Bất tử??? Ha ha đừng có mở trò đùa, bất lão ta có thể nhưng bất tử, ngươi nghĩ nhiều.” Kenji cười nhạt một tiêng, bản thân có hack trong người cũng chưa dám xưng bất tử tuy rằng thật sẽ không chết nếu không bị giết.

“Kéo dài tuổi thọ, chả nhẽ ngài không bận tâm sao?.” Bonney tiếp tục mong đợi nhìn Kenji, chỉ cần Kenji nói có chắc chắn có cơ hội, đáng tiếc.

“Không hứng thú, ngươi cũng thấy ta đã 39 tuổi nhưng ngươi thấy ta già đi quá sao.”

“Đúng nha!!” Bây giờ Bonney cũng phát hiện điểm đấy, cách đây hơn 10 năm danh tiếng Kenji đã lan qua toàn thế giới, lúc đó không thể nào là 10 tuổi nhóc con có thể làm đến, nếu vậy thì quá kinh khủng rồi, ‘chẳng lẽ hắn cũng sở hữu trái có tác dụng như mình’ ?.

Bonney lại lắc đầu, không thể nào, người này quá bí ẩn, Bonney càng ngày càng hiếu kì bên cạnh mình đang nhắm mắt thanh niên.

Rất nhanh tiếp theo đấu giá là một thanh kiếm thuộc 21 thanh kiếm quý, tên nó là Shirauo, Kenji nhớ không nhầm thanh kiếm này của con gái BigMom Amande, không nghĩ đến bị bắt vào Impel down thanh kiếm này lưu lạc đến đây.

“Mọi người bắt đầu ra giá, giá khởi điểm 50triệu tăng lên một lần không dưới 10triệu.”

“60 triệu.”

“70 triệu.”

“...”

“150 triệu.”

“Hừ đây là kiếm của chị Amande người nào đoạt nghĩa là gây hấn với băng Big Mom, 300triệu.” Một tên diễn viên quần chúng là con của Bigmom một trong hét lớn ra giá. Gọi là diễn viên quần chúng bởi vì Kenji không một chút ấn tượng người này nhưng chắc chắn cũng là con của Big Mom.

Nói xong toàn trường lạnh ngắt như tờ, hiển nhiên bị cái tên BigMom cho dọa sợ.

Tên kia đang đắc ý một khắc, một giọng giễu cợt vang lên.

“Hừ, tât cả đồ vật là của chúng ta Thiên Long Nhân người 500 triệu.” Một tên thiên long nhân béo ục ịch cùng nước mũi thò lò hét giá lên, người này chính là nguyên tác bị Luffy đánh, Saint Charloss.

Saint Charloss đầu đội một mũ chùm phi hành gia cùng bộ trang phục tự cho là đẹp đẽ, nhưng xen vào mắt những người khác lại là buồn nôn, ngay cả Kenji cũng thấy buồn nôn.

“Vừa vặn không có gì chơi.”

“1tỉ.”

Kenji mí mắt vảy lên môi khẽ nhếch lên, âm thanh vang vọng khắp căn phòng, căn phòng đang yên lặng vì thiên long nhân ra giá, cuối cùng Kenji nói lên giá cả căn phòng đều im lặng thêm, cuối cùng tựa như nổ mạnh một dạng cả căn phòng hét lớn.

“Kẻ nào to gan như vậy...”

“Kẻ nào cũng dám tranh đồ thiên long nhân, chán sống rồi sao.”

“...”

Vài diễn viên quần chúng khiếp sợ nhìn hướng Kenji, vài người lại cười trên nỗi đau người khác, nhiều người thì khinh thường cười lạnh.

“Nhìn!! Đó chẳng phải là tứ hoàng Kenji sao.”

“Cái nào tứ hoàng??”

“Câm miệng, còn có tứ hoàng nào nữa.”

“Hítttt!!!”

Thấy Kenji dung nhan, những người lúc trước nhạo báng im lặng lại, nhiều người do quá sợ hãi chực tiếp lẩn đi tránh mất. Kenji cũng chẳng muốn để ý nhiều mấy người qua đường này.

“Là ngươi tranh đồ vật với ta sao.” Charloss bước về phía Kenji mặt lạnh hỏi, bât quá khuôn mặt cao ngạo lại chuyển sang tức giận, Kenji mí mắt không thèm vẩy một cái, thẳng thắn không thèm nhìn.

“Uy, khốn kiếp thánh Charloss hỏi ngươi không trả lời sao.”

“Ngu xuẩn!!! Không biết hắn là ai sao còn dám mở giọng như vậy chất vấn.” Trong lòng âm thầm mắng một tiếng Bonney hung hăng lườm một cái con chó đi theo Charloss.

“Hừ ta hỏi không trả lời, muốn chết.” Charloss hung hăng rút ra súng chĩa thẳng đầu Kenji dứt khoát bóp cò.