Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 3: Vui Đùa Một Chút


Ngựa phi cực tốc, tựa như mộ dải lụa đen đang kéo dài về phía chân trời, Kenji vừa đi vừa đánh giá cái thế giới này, thế giới này tựa Châu Âu thời trung cổ vậy, làng mạc, bình nguyên hay đại loại như vậy đều không có đông đúc dân cư, có lẽ thành trì sẽ đông thêm một chút.

Đến việc Kenji rời đi Nazarick các thủ vệ tầng cũng có chút khó hiểu đồng thời cũng không dám nói lên cái nào ý kiến, Momonga cũng không tiện nói gì Hana, dù sao Hana chính là Kenji tạo ra đến, chỉ là cũng có liên lạc qua đã biết được Kenji đi ra ngoài thám thính tình hình nên cũng không tiện nói gì nhiều, dù sao mục đích Nazarick chính là thống trị hết thảy đấy.

"Đây tại giả tưởng hệ thống, Kenji có thể vào trong gia viên, tuy nhiên trong gia viên không thể ra ngoài được, chuyện này hệ thống nói đến, Kenji cũng không có hỏi nhiều, chỉ cần có thể gặp chúng nữ bất cứ lúc nào là được rồi.

Tay rút nhẹ True Excalon, Kenji lặng yên đánh giá, nói cũng từ lúc dung hợp xong Kenji cũng không có tận lực quan sát mà vứt một xó đây.

Thân kiếm giống y như Excalon, có lẽ khác chỉ là ở giữa thân kiếm một đường màu xanh phát sáng nổi bật so với màu hoàng kim bình thường mà thôi, độ sắc bén tăng thêm lại không cần phải nói, càng là dung hợp tất cả chức năng hai món đồ lại. “True Excalon a...”

“A... Quên béng mất, còn một lần quay thưởng đây, những ngày qua bận mải mê tập luyện mà quên mất.”

Vòng tròn bàn quay hiển hiện, Kenji nhìn khổng lồ bàn quay cũng không có món nào SSS cấp cũng tắc lưỡi, không có thì không đi, liền SS cấp cũng được.

Vòng tròn rất nhanh được Kenji điểm đến, từng tiếng tách tách lại bắt đầu rên vang lên.

“Keng, chúc mừng túc chủ nhận được một ngàn năm yêu lực, vật phẩm tự động bổ xung vào thân thể túc chủ.”

“Là vật phẩm dùng ngay tựa buff sao?” Nhìn trong cơ thể ma lực đang tuôn trào đến từng ngõ ngách Kenji cảm thấy một trận thoải mái đến, tuy nhiên vẫn còn quá ít đi, Thiên hồ sức chứa nhưng còn xa xa đây, mà thôi không có vấn đề, chí ít tăng thêm sức chiến đấu một chút chứ.

Đến cái này thế giới mana hay còn gọi là ma lực của Kenji giống như vô hạn vậy, Momonga được cho rằng ma lực khổng lồ nhất nhưng trước mặt Kenji không khác nào cháu trai thăm ông nội, thế giới này căn bản đối Kenji không có lực uy hiếp, chân chính hiếu kì vẫn là mấy cái kia Word Item nhưng Kenji cũng không lo lắng, nắm giữ thiên sinh luân hồi muốn xóa bỏ tồn tại Kenji? Nực cười. Được cái là thế giới này không cách nào che giấu ma lực, mà cần vật phẩm phụ trợ, Kenji cũng nhận được rồi nha, đeo cái nhẫn này vào còn có tác dụng khác là giữ vệ sinh môi trường nữa, Kenji cũng không muốn người khác nhìn thấy Kenji ma lực liền trực tiếp nôn.

Một ngựa đen, một áo choàng đen, mặc kệ giọt mưa có xuống, Kenji đa phi suốt vài ngày rồi tuy nhiên Kenji cũng không định vào thành trì ý tứ, chỉ đơn giản chạy ngựa một vòng cho đỡ buồn mà thôi.

“Hm? Khu rừng kia có tiếng đánh nhau?” Kenji chậm rãi mà tiến đến, nơi đó một đầu khổng lồ Orc đanh tại cùng một thanh niên tóc xanh tại đang chiến đấu lấy, Kenji chỉ là quần chúng cắn hạt dưa mà thôi, Kĩ năng thanh niên không tệ, vẫn tại đang gắt gao đè lên đánh đến Orc vết thương đã tại chồng chất.

Rất nhanh Orc hét lên thảm thiết rồi ngã xuống, Thanh niên rút katana ra, sau đó lại giật mình nhảy lui một cái, thần sắc đề phòng nhìn Kenji. Kenji đang ngồi trên kì dị ngựa cả người chùm áo bào đen không rõ diện mục.

Nhìn cách ăn mặc cùng kì lạ ngựa biết Kenji không phải bình thường người, thanh niên cũng tùy tiện hỏi một câu.

“Ngươi là?”

Thở nhẹ một làn sương mù trắng từ miệng ra, Kenji không có trả lời thanh niên mà trực tiếp đi qua.

“Bị khinh thường sao?” Brain run nhẹ thanh kiếm, hắn vừa không lâu thua bởi Gazef, bị Kenji khinh thường có chút không giữ nổi bình tĩnh, lại một lần nữa chắn trước Kenji chỉ kiếm.

“Ngươi biết đánh nhau sao? Cùng ta đấu một trận.”

“Hờ~~..” Thở thêm một làn sương trắng, Kenji lạnh nhạt lời nói đến

“Đừng tùy tiện chỉ kiếm vào người khác, ngươi không biết đối mắt sẽ là cái dạng gì kết cục đâu.”

“Hừ, chứng tỏ ngươi biết chứ, đừng có khinh thường ta.” Brain nhấc nhẹ kiếm lên chém thẳng đến.

“Bang-!!!” Tùy tiện nhấc nhẹ ngón tay đón đỡ lưỡi kiếm, Kenji chuyển tay bắt lại lưỡi kiếm, ánh mắt lấp lóe xuyên qua mũ chùm, một đôi mắt kì bí tựa bầu trời sao đêm vô tận.

“Rắc!!” Nhẹ bẻ một cái, Kiếm tựa như pha lê sứ một dạng vỡ vụn từng mảnh rơi lộp bộp xuống đất, Kenji mặc kệ đang ngồi hai mắt thẫn thờ há miệng không tin tưởng bơ vơ đứng đó, tiếp tục bước đi.

“Ngươi là người bình thường đầu tiên ta gặp, tính coi như may mắn, tha ngươi một mạng khỏi chết.” Giọng nói vang vọng, Kenji lại biến mất tại chỗ rồi.
Còn tưởng có dạng nào mĩ nhân đang cùng quái vật giao chiến, cuối cùng anh hùng cữu mĩ nhân làm một vở kịch thật khốc giống như mấy cái kia nhân vật chính, đáng tiếc bản thân không có cái kia nhân vật chính quang hoàn.

Thời gian này Kenji rốt cuộc đi đủ nơi đến chán rồi, vẫn là trở về Nazarick đi, ở nơi đó sinh hoạt tương đối tốt, chí ít thích ăn thì ăn, thích ngủ thì ngủ... A lười quá đi.

Mở ra không gian Kenji trực tiếp tiêu thất, trở về lần nữa là Nazarick, ngồi trên con ngựa Kenji oai phong trở lại, hầu gái chiến đấu đã xếp hai hàng đợi sẵn cung kính đón chào.

Gần đầu một cái Kenji đi vào rồi, xung quanh những ngày này được cải tạo rất tốt, Kenji cũng nghe được tin Momonga cùng Albedo vừa mới rời đi rồi.

“Cũng nên đi xem thử, hai ta cũng đi Hana.” Kenji vẫn muốn chực tiếp đi xem tốt hơn, cảm giác chân thật tốt hơn xem phim nhiều.

Mở ra một cánh cổng, Kenji cùng Hana ngay lập tức bước vào trong đó, nếu đã là hắc ám thì nên thay đổi chút đồ đạc a, Kenji trên đầu phiên vũ vương miện từ màu xanh chuyển biến thành pha lê đen lơ lửng ở đó, trên người áo choàng cũng từ trắng tinh thành màu đen nhiều hoa vặn kì lạ.

Bên cạnh đó Hana mặc giáp phục chỉ che đi mỗi ngực và chỗ yếu hại, thần gợi đòn.. Không đúng gợi cảm nữ nhân, nhất là hình xăm kia, Kenji tự cảm giác thán phục tác phẩm nghệ thuật của mình.

Đi ra một khắc, Kenji liền phát hiện Momonga cùng Albedo đang đứng trước mặt một đôi chị em rồi.

“Kenji-sama.”

“Momonga-sama.”

Hana cùng Albedo lẫn nhau chào hỏi Kenji cùng Momonga một cái lại lui về sau đứng.

Kenji xuất hiện một khắc, đôi chị em hiếu kì nhìn Kenji phát hiện khuôn mặt cùng nhân loại không sai biệt lắm, vốn vui mừng nhưng lại thấy đôi tai mọc dài ra lại một tầng thất vọng rồi, họ là cùng một bọn đấy.

Hai người cũng không biết hai người cả nghĩ quá rồi, Momonga cũng không có ý định hại họ, chỉ tùy tiện đưa điểm bình máu qua mà thôi.

“Oh! Kenji-san, ông trở về rồi.”

"Đồ hạ đẳng, ta giết các ngươi." Albedo dơ cao chiến phủ đen kịt không khỏi khiến Kenji sững sờ."

“Ấy khoan khoan.. Đừng có phang bọn họ.” Momonga tay chân luống cuồng ngăn lại Albedo, đợi đến lúc này Albedo mới thả vũ khi xuống, Momonga không khỏi thờ phào một cái.

“Phì~~ hai người các ngươi tấu hài thật.” Kenji không nhịn được bật cười thành tiếng, Hana cũng che miệng cười khẽ, một đánh một xoa đích thật tấu hài cực mạnh.

“Để ngài chê cười, Kenji-sama.” Albedo không hiểu tại sao Kenji cười vội vã xin lỗi, còn bên kia Momonga mặt đều đen.

“A, không cần bận tâm, ta không phải cười các ngươi, chỉ là vừa nghĩ đến một câu chuyện cười.” Kenji lắc lắc đầu nghiêm túc nói.

“Nói dối...” Momonga im lặng không nói rồi.

“Vậy, ta đến xem con kia Death Knight, Momonga-san.” Kenji ha hả một tiếng, cùng Hana đi trước rồi, hai người vẫn tại trên không trung nhìn xuống hết thảy, Hana cánh vẫy nhẹ nhẹ hoàn toàn không chút nào cảm tình, tựa như hết thảy bên dưới chỉ là bộ phim một dạng, Kenji tương tự cũng như thế, lặng yên mà xem Death Knight thu gặt sinh mạng đám kia binh lính.

“Ha ha, Hana ngươi nhìn xem, bọn kia bị thu gặt kìa, ngươi nghĩ khoảng 10con Death Knight đủ thu gặt một đất nước không?”

Hana tại đang im lặng, Nghe đến Kenji nói lập tức cung kính quay đầu nhìn tới.

“Thứ lỗi cho thần nếu như nói sai,10 Death Knight thần không chắc con người thực lực như nào để đánh giá, thế nhưng chỉ riêng mình thần có thể thu gọn một đất nước nếu ngài cần, chủ nhân của ta.”