Thần Mộ 2

Chương: Thần Mộ 2 Sấm trọng vi



Chương 29

Sấm trọng vi

Bây giờ một đại quân khô lâu với vô số tên đã bao vây chặt lấy La Mạn Đức Lạp ở giữa, ba bộ thiên sử khô lâu trở thành như chiếc kẹp sắt ba cạnh tấn công ông ta, khiến ông ta hoàn toàn rơi vào thế nguy hiểm của cái chết đang cận kề

Bùm bùm bùm

La Mạn Đức Lạp và ba bộ thiên sứ khô lâu không ngừng tấn công, cương phong cuồn cuộn, kình khí tuôn trào, từng hàng khô lâu ở xung quanh đều bị đánh tan tác thành nhiều mảnh, tuy nhiên ba bộ kim sắc khô lâu cao lớn thì vẫn không hề hấn gì, các động tác của chúng nhanh như chớp, không ngừng vượt lên khỏi đám cương phong kình khí, ra tay sát thủ với La Mạn Đức Lạp

Lúc này Thần Nam đã đánh nhau cùng với một bộ thiên sứ khô lâu và mười hai bộ bạch ngọc khô lâu, chàng ta đã cảm nhận được bộ thiên sứ khô lâu này và bảy bộ bạch cốt khô lâu ở trong đám đó, trong mắt có lục quang lấp lánh, đó chính là tượng trưng của những sinh vật trí tuệ

Trong trận đại chiến với La Mạn Đức Lạp, Thần Nam đã bị thương, bây giờ lại đại chiến với đám sinh vật bất tử này nữa, chàng ta đã dần dần kiệt sức. tuy nhiên, cuối cùng chàng ta đã diệt được mười hai bộ bạch ngọc cốt khô, cuối cùng chỉ còn lại đám thiên sứ cốt lâu kim quang sáng lóa

Vì điều này, chàng ta cũng phải trả một cái giá không hề nhỏ, bị thiên sứ khô lâu phá được cương khí hộ thể của chàng ta, đánh môt đòn mạnh vào vai, khiến cho khí huyết trong người chàng ta kịch liệt tuôn trào, thiếu chút nữa đã làm bị thương tới tạng phủ của chàng ta

Trong mắt Thần Nam dần dần đã bắt đầu xuất hiện huyết quang, điên cuồng giống như dã thú bị thương, tiếp theo đó chàng ta hóa thành một man thú, đã lao vào phía trước ngực thiên sứ khô lâu, tiến hành đại chiến bằng xác thịt với đám sinh vật bất tử, sử dụng những đòn tấn tấn công dã man nguyên thủy nhất

Thiên sử khô lâu với khung xương toàn thân kim sắc, còn cứng hơn kim cương gấp hàng trăm lần, liên tiếp chịu mấy quyền hung hãn của Thần nam, vẫn không hề có chút tổn hại nào cả, ngược lại lại còn tấn công chàng ta mấy đòn mạnh, cốt chưởng cứng đánh vào trước ngực chàng ta đau đớn vô cùng, suýt nữa khiến cho chàng ta thổ huyết

"A..." Thần Nam thét lên một tiếng, thì ra vì bị thương mà nội lực yếu đi, đột nhiên phát cuồng nhảy lên trên, cương khí hộ thể đã thực thể hóa phát ra, dày đến một mét

Chàng ta vặn chắt lấy đầu của thiên sử khô lâu, hàng loạt những tiếng răng rắc vang lên, chàng ta đã vặn gãy cổ của thiên sử khô lâu, khiến xương đầu của nó rơi xuống

Xương đầu kim sắc, lục quang trong hốc mắt lúc rõ lúc mờ, một luồng suy nghĩ vang lên trong đầu Thần Nam: "dã man...dã man..."

"Trời, cái thứ đồ chết tiệt này lại chửi ta!" Thần Nam không nhẫn nhịn được chửi luôn một câu, bộ kim khô lâu này đúng là có linh trí, đã biết được chửi chàng ta. Tuy nhiên thiên sử khô lâu trí tuệ có hạn, chỉ có thể nói được ra những cảm nhận chân thực mà thôi, Thần Nam quả giống như một hung thú dã man, đã liều mạng đánh nhau với cả những hài cốt thần linh mà đao thương không thể làm tổn hại

"chết chúng mày đi!"

Thần Nam sử dụng toàn bộ sức lực, một chân đạp bay bộ xương mất đầu. lại trong tiếng ‘rắc rắc rắc..' chàng ta cuối cùng đã đạp bay khung xương kim sắc của thiên sứ khô lâu, xương cột sống để chống đỡ cơ thể đã bị chàng ta đạp vụn

Đây chính là Thần Nam với võ công tuyệt thế, nếu như đổi lại là một người tu luyện bình thường, chắc rằng sớm đã bị thiên sứ khô lâu đánh nát rồi. suy cho cùng thì đó cũng là đám hài cốt của thần linh, hơn nữa còn có một chút linh trí, cũng có thể được gọi là những sinh vật bất tử. thực lực tổng hợp của chúng có lẽ không bằng những đọa lạc thiên sứ của cản thi phái, nhưng cũng không kém hơn là mấy, dường như có thể chống lại với những kẻ tu luyện vừa bước vào cảnh giới ngũ giai

Thần Nam ném tung chiếc đầu lâu màu vàng lên cao. Sau đó cũng bay lên không, xoay người, giơ chân, một chân đá mạnh chiếc đầu lâu vào trong nơi sâu thẳm của sa mạc

"wào..." một tiếng thét dài lanh lảnh khiến cho người ta sọ dựng tóc gáy vang lên ở nơi sâu thẳm của sa mạc. rõ ràng rằng bất tử chi vương của vùng lãnh địa chết này đã thật sự tức giận rồi, tuy nhiên không biết vì nguyên nhân gì, nó vẫn không chịu xuất hiện

Thần Nam không để mất thời gian, chưởng kình cuồng bạo liên tiếp vung ra. Chỉ trong chơ mắt đã đánh đổ cả bạch cốt sơn do đám khô lâu đại quân chất thành, mở ra một con đường bạch cốt xông ra ngoài sa mạc

Lúc này La Mạn Đức Lạp đang vô cùng thê thảm, ba bộ thiên sứ khô lâu đều có chút trí tuệ, bọn chúng thấy chưởng lực mạnh mẽ vô dụng, liền bắt đầu không ngừng đánh lén, khiến cho La Mạn Đức Lạp toàn thân xuất hiện rất nhiều những vết bị thương do cốt trảo, hàng loạt những vết máu rõ ràng, toàn thân ông ta đều là máu

Ba bộ thiên sứ khô lâu vây lấy La Mạn Đức Lạp vào giữa, tương đương với ba cao thủ vừa bước vào cảnh giới ngũ giai đang tấn công giết ông ta, nếu như là ngày thường, điều này đối với ông ta chẳng thành vấn đề gì cả, nhưng hôm nay người đã bị trọng thương, ông ta đã sớm khổ vì chống trả rồi

Trong mắt La Mạn Đức Lạp hàn quang lấp lóe, ông ta quyết định liều mạng, nhìn bộ thiên sứ khô lâu đang lao tới trước mặt, ông ta há miệng phun ra một ngụm máu tươi, máu ngưng đọng hóa thành một thanh huyết kiếm trên không trung, trong đó chứa đựng bản mệnh nguyên khí của ông ta,, sau đó chém mạnh xuống eo của thiên sứ khô lâu

Rắc rắc

Bộ khung xương cao lớn trong chớp mắt bị chém, hai đoạn khung xương rơi xuống sa mạc, còn La Mạn Đức Lạp thì sắc mặt vô cùng nhợt nhạt, toàn thân lảo đảo trực ngã

"Phụt.."

Quỷ trảo của một bộ thiên sứ khô lâu ở bên cạnh, bất ngờ đâm vào mạng sườn của ông ta, máu tươi tuôn ra xối xả

"A..."La Mạn Đức Lạp thét lên giận dữ, thanh huyết kiếm trên không trung vẫn chưa biến mất quay ngược trở lại ‘rắc rắc' một tiếng chém xuống đầu của thiên sứ khô lâu đã đánh lén ông ta, đầu lâu kim sắc lăn lông lốc trên mặt đất, bộ xương cao lớn bị La Mạn Đức Lạp một chân đá bay

Máu tươi từ mạng sườn ông ta tuôn ra xối xả, La Mạn Đức Lạp sắc mặt nhợt nhạt vô cùng, bản mệnh nguyên khí tiêu hao quá nhiều, lại thêm mất máu quá nhiều, bây giờ ông ta đến sức lực để đứng cũng không có

Trong mắt một bộ thiên sứ khô lâu cuối cùng lục quang lóe lên, nhe nanh múa vuốt, dữ dằn lao tới

La Mạn Đức Lạp tung hoàng giới tu luyện gần nửa đời người, được gọi là tây phương đệ nhất thánh long kị sĩ, từ trước tới giờ chưa bao giờ thảm hại như ngày hôm nay, tuy nhiên, cho dù ông ta đã kiệt sức, cho dù ông ta đang bị trọng thương, nhưng vẫn nghênh chiến, ôm chặt lây thiên sứ khô lâu, lăn lộn cùng nó trên mặt đất túm diết lấy nhau

Cường giả tuyệt thế của loài người và kẻ thượng vị của sinh vật bất tử, cùng nhau lăn vào trong đại quân kho lâu trong sa mạc, vô số khô lâu bị đè nát, bị đánh vụn, một vùng xương vụn xuất hiện trong sa mạc, đây là một trận đánh giết thảm khốc

Bất tử chi vương ở trong sa mạc liên tiếp kêu gầm, tiếng hú lanh lảnh khiến cho những ngọn núi ở phía xa cũng rung chuyển...

Khi La Mạn Đức Lạp từ trong đại quân hàng ngàn bộ bạch cốt thoát ra ngoài, toàn thân ông ta ướt đẫm máu, mạng sườn bên trái là một vết đâm sâu đáng sợ, vai bên phải có một kim sắc quỷ trảo đang cắm ở đó, vừa lao ra ngoài sa mạc, ông ta liên ngã rầm xuống đất

Nói cũng kì lạ, nhìn đại quân bạch cốt sau khi đuổi tới mép của sa mạc, liền dừng lại không đuổi tiếp, dường như đây là là giới hạn của sinh tử, đám đông cốt lâu không dám vượt qua nửa bước

ở nơi sâu thảm của sa mạc, trong tiếng gầm của bất tử chi vương, bạch cốt đại quân rút đi như nước thủy triều, cuối cùng, tất cả đám khô lâu đều ẩn thân vào trong sa mạc, sa mạc đáng sợ khủng khiếp lại trở lại yên tĩnh, dường như chưa hề xảy ra bất cứ chuyện gì

Thần Nam nhìn La Mạn Đức Lạp đang mê man ở mép sa mạc, chàng ta bước nhanh về phía trước, bây giờ nếu như muốn giết chết La Mạn Đức Lạp thì dễ như trở bàn tay. Tuy nhiên chàng ta không hề làm như vậy, chàng xé mảnh áo rách trên người mình ra, buộc lấy vùng mạng sườn bên trái cho La Mạn Đức Lạp, bó lấy miệng vết thương lớn tuy nhiên máu vẫn không ngừng chảy ra, khó mà cầm máu được

Trải qua một trận chiến đấu với các sinh vật bất tử, sự thù địch của Thần Nam với La Mạn Đức Lạp dần dần biến mất, so với đám sinh vật chết tiệt kia thì ông già ở trước mắt chàng ta cũng không có gì đáng ghét lắm

Một lát sau, La Mạn Đức Lạp mở hai mắt ra, nhìn thấy Thần Nam ngồi ở đó không xa, ông ta đưa tay phải lên giữ ở trước ngực

"Ông già đừng lo lắng, nếu như ta muốn giết ông, ông sớm đã chết hàng trăm lần rồi!"

La Mạn Đức Lạp không nói gì hạ tay xuống, nhanh chóng dùng tay điểm vài huyệt đạo, đóng huyết mạch ở vùng mạng sườn, cầm máu lại. tuy nhiên cuối cùng ông ta cũng lắc đầu thở dài, nói: "Không ngờ La Mạn Đức Lạp ta lại phải chết ở nơi này..."

Ông ta biết được rằng mình đã không thể sống được lâu nữa, trong trận đại chiến với Thần Nam, ông ta đã bị nội thương nghiêm trọng, trong lúc Thần Nam bước vào cảnh giới chân võ ngắn ngủi, thất bước âm sát đã khiến cho phủ tạng của ông ta bị chấn động kịch liệt

Mặc dù không chết ngay lập tức như thánh long, nhưng lúc đó ông ta đã kiệt sức. nếu như lập tức điều trị vết thương, có lẽ có thể trở lại bình thường, tuy nhiên bất hạnh ở chỗ ông ta đã lao vào vùng sa mạc chết chóc, ba thiên sứ khô lâu đã bước vào ngũ giai cảnh giới cùng đối phó với ông ta

Trong trận đại chiến với những sinh vật bất tử, vết thương của ông ta lại nặng thêm,lại còn bị buộc phải sử dụng bản mệnh nguyên khí để biến ra huyết kiếm, toàn bộ phủ tạng đã hoàn toàn vỡ nát, bây giờ ông ta đã không còn sống được bao lâu nữa

Tuy nhiên La Mạn Đức Lạp cũng có thể kiêu ngạo, không hổ là tây phương đệ nhất thánh long kị sĩ, trong tiểu thế giới của chân võ cảnh giới đã sống sót mà chạy trốn, đó cũng đã gọi là một kì tích. Sau cùng lại có thể đánh chết ba bộ thiên sứ khô lâu đang ở ngũ giai cảnh giới, tương đương với trong lúc trọng thương nguy hiểm tới tính mạng có thể giết chết ba tuyệt thế cao thủ

Huyền công trong người Thần Nam mạnh mẽ, không ngừng vận chuyển, trải qua một thời gian ngắn nghỉ ngơi, bây giờ nguyên khí của chàng ta đã phục hồi được quá nửa

La Mạn Đức Lạp nhìn Thần Nam, thần sắc có vẻ phức tạp, nói: "Nghĩ ta đường đường là đệ nhất thánh long kị sĩ, lại biaiji trong tay của một thanh niên mười hai mấy tuổi nhà ngươi, nghĩ tới đúng là khiến người ta không còn gì để nói...trước lúc sắp chết, ta muốn nói với ngươi mấy câu, võ công của ngươi tiến triển quá nhanh, đối với một thanh niên hơn hai mươi tuổi mà nói, điều này thật khó mà tin được. trừ phi ngươi là thần tiên chuyển thế, có thần bảo vệ, nếu không thì thật là quá tà dị, sớm muộn gì cũng bị tẩu hỏa nhập ma mà chết!"

Thần đã bắt đầu vẫy tay với Thần Nam...

Có bạn chỉ ra rằng, Thần nam đã mất đi trí nhớ, trong lúc nhìn thấy bạch cốt khô lâu không nên liên tưởng tới những thần cốt ngày trước từng gặp. uhm, cám ơn tiểu bug đã chỉ ra, may mà đây chỉ là một tiểu tiết nhỏ, không liên quan tới hướng đi của tác phẩm.