Thần Mộ 2

Chương: Thần Mộ 2 Tái lâm Côn Lôn



Chương 48

Tái lâm Côn Lôn

Núi Côn Lôn sừng sững, độ cao trên mực nước biển bình quân là mấy nghìn mét, đỉnh núi cao và cốc sâu độ cao trên mức nước biển có sự chênh lệch rất lớn, tạo thành những cảnh quan kì lạ với khí hậu không giống nhau trên cùng một vùng đất

Đỉnh núi có độ cao dưới ba nghìn mét và cốc địa cây cối rậm rạp um tùm, cảnh sắc tươi đẹp, trên núi cây cối lá xanh biếc, trong cốc trăm hoa đua nở, nhiều nơi bốn mùa giống như mùa xuân, còn những đỉnh núi có độ cao trên năm sáu nghìn mét thì quang năm tuyết phủ trắng xóa, trong quần sơn nhấp nhô liên miên, đỉnh tuyết dựng đứng, trên núi quanh năm tuyết không tan, trên đó có loài tuyết liên hoa quý mọc, đó là một vật báu của tuyết sơn

Côn Lôn bao la, khí thế mạnh mẽ, màu trắng và xanh cùng nhau tồn tại, từ xa nhìn đi, mạch núi côn lôn, từ sườn núi trở xuống một màu xanh biết, khí tiết mùa xuân, còn từ sườn núi trở lên thì là tuyết phủ trắng núi, trắng toát

Cảnh tượng thần kì đẹp đẽ như thế đã thu hút nhiều người tu luyện tới ẩn cư, có vài môn phái cổ xưa của Đông đại lục đã lập phái tại đây

Thần Nam không muốn quấy nhiễu tới các môn phái này, mặc dù trong sơn lâm nhìn thấy bóng người, nhưng chàng cưỡi Thần Linh Long lẵng lẽ bay qua

Nghe nói trong quá khứ xa xưa, Núi côn Lôn sừng sững là quê hương của Thần tiên có rất nhiều tiên nhân ở trong Côn Lôn như cõi mộng ẩn cư, tuy nhiên sau khi thiên địa thay đổi, dưới sự bó buộc của thiên địa pháp tắc, nhân gian không thể níu giữ được tiên thần, núi Côn Lôn trở thành thánh địa của quần yêu trong thiên hạ

Tới núi Côn Lôn, Thần Nam hạ lệnh cho Thần Linh Long giảm tốc độ, nép mình vào núi bay, trong núi các loài hoa cỏ kì lại mùi thơm ngào ngạt, các loại cầm thú quý hiếm kì lạ đang chạy nhảy trong núi, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy, không hổ với cái tên là động thiên phúc địa

Một người một rồng đã không phải lần đầu tiên tới nơi này, khi xưa Thần Nam vì tìm bí mật cái chết của Vũ Hinh đã tới đây một lần, Tiểu Thần Hi đã xuất sơn từ lần đó

Vượt qua hàng loạt những đỉnh núi cao, vượt qua hàng loạt các sơn cốc, một đỉnh núi có độ cao trên bảy nghìn mét hiện ra trước mắt Thần Nam, đây là vật tham khảo quan trọng để tìm kiếm cổ tiên di địa Bách Hoa cốc, đỉnh núi này tên là Sáp Thiên, là đỉnh núi cao nhất của núi Côn Lôn

Đỉnh Sáp Thiên giống như một lưỡi kiếm nhọn hoắt đâm thẳng lên mây, trên đỉnh núi tuyết, may bay xung quanh đỉnh núi, giống như tiên khí, đúng là giống như tới một nơi một nơi cực lạc tiên cảnh

Thần Linh Long vẫy đôi cánh, lao lên trên không trung, đón lấy một dòng khí lạnh buốt xương, bay lên đỉnh núi cao, trên đỉnh núi tuyết trăng mênh mông, lạnh tới thấu xương

Tiểu long tử trên đỉnh núi cao lao xuống, dưới đỉnh núi là một mạch núi thấp bé, khi một người một rồng hạ xuống mặt đất lập tức cảm thấy linh khí thiên địa dày đặc ở nơi đó, nơi này lá cây xanh mượt hoa thơm ngào ngạt, cảnh tượng hút hồn người, bức tranh giống như tiên cảnh hiện ra

Mấy đỉnh núi xanh biếc phía trước mặt đập vào mắt chàng, đó chính là đích đến của Thần Nam lần này, cổ tiên di địa bách hoa cốc chính là nằm ở nơi đó, chàng một lần nữa tới núi Côn lôn chính là vì tìm Vũ hinh và Tiểu Thần Hi, đương nhiêu tìm tới được nơi đã từng khiến chàng đau đớn trong lòng

Đã rất lâu rồi không có tin tức gì của hai người, Thần Nam quả thật có chút không yên tâm, lần này tới cứu viện Long gia, chàng không ngại vạn dặm xa xôi từ tây phương trở về đông phương, đường qua Côn Lôn đương nhiên phải tới đây tìm kiếm rồi

Núi Côn lôn có nhiều linh sơn, thiên địa linh khí dày đặc, trong núi cảnh sắc tú lệ, hương thơm ngào ngạt, nơi đâu cũng nghe thấy tiếng chim hót véo von

Sau khi tới vài đỉnh núi này, Thần Nam vô cùng kinh ngạc, chàng phát hiện ra Bách Hoa Cốc đã biến mất, hai dãy núi thấp bao quang Bách Hoa Cốc cũng đã biến mất, đây đúng là một việc vô cùng kì quái

Thần Namcho rằng mình đã tìm nhầm nơi, nên để Tiểu long đưa chàng không ngừng lượn vòng trên dãy núi này, nhưng cuối cùng chàng đã thật sự xảy ra biến cố gì đó, cổ tiên di địa quả thật đã biến mất

Tim chàng đập thình thịch từng hồi, nếu như Vũ Hiinh và Tiểu Thần Hi xảy ra điều gì bất trắc, chàng thật sự sẽ hối hận cả đời...

Thần Linh Long hạ xuống một vùng thanh sơn thúy cốc, thần Nam ở không ngừng tìm kiếm ở nơi là Bách Hoa cốc khi xưa, hi vọng có thể tìm ra được manh mối gì, nhưng cuối cùng chàng không hề có chút thu hoạch nào cả

Nơi đó là một vùng đất trống, không có hoa cỏ, không có chim thú, là một vùng bình nguyên vẳng vẻ rộng rãi, bách hoa cốc đường như chưa từng xuất hiện ở nơi này

"Vũ Hinh..."

"thần Hi"

Thần Nam tìm kiếm nhiều canh giờ nhưng vẫn không phát hiện ra được điều gì, tiểu long bắt đầu lớn tiếng gầm gào, giọng nói ngây thơ không ngừng vang vọng trong khắp đại sơn, khiến cho đám vượn hổ trong núi cũng kêu theo trả lời nó

"Thần hi muội ở đâu?" Thần Nam không nhẫn nhịn được không ngừng kêu gọi, sau khi truyền được vô thượng huyền công, âm ba cuồn cuộn không ngừng vang vọng trong núi côn lôn, khiến cho những dãy núi ở phía xa đều đang rung chuyển, khiến cho đam muông thú trong dãy núi sợ hãi gầm gào

Chỉ là, ngoài những tiếng dã thú gầm gào ra, căn bản không có ai trả lời chàng ta

Cuối cùng, Tiểu long hóa thành Thần Linh Long mười bảy mười tám trượng, lượn vòng trên không trung, lao lên trên rồi lại lượn xuống dưới, một tiếng rồng gầm vang trời, khiến cả núi Côn Lông lại hồi phục lại bình lặng, tất cả đám chim thú đều sợ hãi nằm rạp xuống đất, không dám lên tiếng

"Vũ Hinh, Thần Hinh các người ở đâu rồi? Ta và Thần Nam tới thăm các người đây..."

Núi Côn Lôn rộng lớn, ngoài tiếng của Tiểu Long ra, không còn bất cứ âm thanh nào nữa, lập tức trở nên vô cùng tĩnh lặng

Thần Nam cảm thấy có chút gì đó không đúng, điều này quả thật quá cổ quái, bách hoa cốc tại sao lại biến mất, chẳng lẽ Vũ Hinh và Thần Hi thật sự đã xảy ra điều gì bất trắc sao? Còn nữa, xảy ra việc lớn như thế này, mấy con yêu quái lần trước gặp tại sao không xuất hiện?

Năm ngày tiếp theo, Thần Nam và Tiểu Long tìm kiếm khắp dãy núi Côn Lôn, ngoài việc phát hiện ra mấy môn đạo tu luyện ẩn cư tu luyện tại đây ra, căn bản không phát hiện ra điều gì

Đến ngày thứ bảy, lúc Thần Nam và tiểu Long quanh quẩn ở vùng đất vốn là Bách Hoa cốc, sự việc mới có chiều hướng xoay chuyển

Thần Nam cảm thấy một luồng sóng dao động tinh thần kì lạ, trong bóng tối dường như có người đang nhìn chàng, chàng đứng vụt dậy,, thét về phía Bắc nói: "Người nào, hãy mau ra đây?"

Tiểu long cũng phát hiện ra điều dị thường, nó từ trên vai của Thần Nam bay lên không trung, vui vẻ kêu lên: "Chư đầu, thì ra là ngươi, nhanh ra đây, nếu không ta sẽ cho sét đánh trúng ngươi cho ngươi thành con lợn sữa nướng"

"ụt ịt ụt ịt.."

Cùng với tiếng ụt ịt, khu rừng phía xa rung chuyển, một con lơn nhanh chóng lao tới

"Dã trư tinh"

Thần nam lập tức nhận ra nói, lần trước khi chàng tới nơi này đã từng gặp bốn con yêu quái, một là Dã trư tinh, một là Lộc tinh, một là bạch thỏ tinh, vẫn còn một người là bát ca công chúa

Con tiểu dã trư ở trước mắt chính là con dã trư tinh lần trước

"tiểu dã trư mau nói cho ta biết, nơi này đã xảy ra chuyện gì, bách hoa cốc tại sao lại biến mất, ngươi có nhìn thấy thần hi không?"

"ụt ịt ụt ịt.." Một con dã trư dài một thước, lông màu đen, mắt lóe lên ánh sáng lập lòe, nghe thấy câu hỏi của Thần Nam, nó bình tĩnh ‘trả lời'

"..." Thần Nam không nói gì, con dã trư tinh này mặc dù có thể nghe hiểu được chàng ta nói gì, nhưng chàng thì không con lợn đó đang nói gì

May mà tiểu long là thần thú, có thể dùng phương pháp đặc biệt để hiểu được ý của con yêu quái này, tạm thời phiên dịch là: "Chư đầu nói, bách hoa cốc được mấy đại yêu quái dùng vô thượng thần thông giấu đi rồi, nó đã gặp Vũ Hinh và Thần Hi, biết họ ở đâu!"

Thần Nam cảm thấy yên tâm hơn, yêu tộc côn lôn rất yêu quý Tiểu Thần Hi, chắc hai người con gái đó sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn

Đúng trong lúc này, một giọng nói nói của một cô bé vang lên trong sơn lâm: "Là ngươi à, sao làm sao tới được?"

ở phía xa, Bát Ca mái tóc đen nhánh nhanh chóng chạy lại, chính là Bát Ca công chúa, nàng ta vẫn không quên việc Thần Nam gọi nó là Ô Nha, tới bây giờ vẫn canh cánh trong lòng

"Tiểu điểu..."

"Tiểu Ô Nha..."

Đây chính là giọng nói không giống nhau của Tiểu Long và Thần Nam

"Đồ khốn nạn,ta là Bát Ca công chúa" Tiểu Bát Ca tức giận kêu lên với Thần Nam. Sau đó nó lại có chút nghi hoặc nhìn Tiểu Long, nhìn một lúc rất lâu mới đột nhiên kêu lên: "Ngươi... ngươi chính là con thạch sùng đó sao"

Tiểu Long đột nhiên bay thẳng lên không trung, cơ thể nhanh chóng biến lớn, cái đầu khổng lồ chúc về phía bát ca công chúa, nói: "này, Tiểu Điểu cô muốn bị ta nướng chín rồi ăn sao, phải gọi ta là đại đức đại uy Bảo Bảo đại long"

Bát ca công chúa sợ hãi rơi xuống đất, đập vào người tiểu trư

Sau nửa canah giờ Thần nam cuối cùng đã hiểu được nơi đây xảy ra điều gì, sau khi Vũ Hinh và Tiểu Thần Hi tới đây, dưới sự giúp đỡ của vài lão yêu quái, nghịch chuyển cổ tiên di trận, một lần nữa tiến vào Bách Hoa cốc

Tuy nhiên, lần này trong Bách Hoa Cốc đã xảy ra một chuyện dị thường, sau khi hai người con gái bước vào, trong sơn cốc đột nhiên phát ra hàng ngàn tia sáng, chiếu thẳng lên mây, ánh sáng cứ thế chiếu rọi suốt một canh giờ sau đó mới biến mất

Sau này, một tòa quỳnh lâu ngọc vũ xuất hiện trong bách hoa cốc, phát ra ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi mấy ngọn núi gần đó đều tràn đầy tiên khí, sau khi Vũ Hinh và Tiểu Thần Hi bước vào trong tòa điện đó, liền không thấy trở ra nữa

Tuy nhiên căn cứ theo những suy đoán của các lão yêu quái, bọn họ không hề xảy ra điều gì bất trắc, mà đã có được một sự kì ngộ lớn ở trong đó

Tòa quỳnh lâu ngọc vũ này xuất hiện vô cùng đột ngột, cho dù là những lão yêu quái sống trong đó hàng nghìn năm nay, trước đó cũng không hề phát hiện ra tung tích của tòa điện này

Chính bởi vì tòa cổ tiên điện vũ đó phát ra tiên hà, khiến cho những quần sơn xung quanh đều bao phủ tiên khí dày đặc, mấy lão yêu quái sợ sẽ khiến cho những người có dã tâm ở thế giới bên ngoài nhòm ngó, cuối cùng đã đồng tâm hiệp lực, thi triển thần thông, dùng vô thượng thuật pháp dời non lấp bể, đem cả vùng đất có bách Hoa cốc đi

Thần Nam vô cùng kinh ngạc, không chỉ vì sự kì ngộ của Vũ Hinh và Tiểu Thần Hi mà còn vì pháp lực thần thông mà mấy lão yêu quái thể hiện ra, chắc rằng mấy lão yêu tổ trong núi Côn Lôn điệp trùng này sớm đã có năng lực phá tan hư không, chỉ có điều bọn họ giống với những pháp thần và đấu thần của Tây Phương, tình nguyện ở lại nhân gian

Thần Nam lẩm bẩm một mình: "Thật là không biết những lão yêu quái này đã đật tới cảnh giới nào rồi nữa?"