Quân về báo tin Hậu Chúa hay Miêng Trước đã thất thủ, cha con Gia Các Chiêm đều tử trận, Hậu Chúa
triệu hết bá quan vào thương nghị.
Có người bàn nên chạy vào Nam Trung là chổ hiểm trở rồi sẽ lo sau, người thì lại e người Man Phương hay phản phúc, tới
đó sẽ càng sanh khó, người khác lại khuyên Hậu Chúa nên qua nương náu bên Ðông Ngô rồi sẽ tính kế sau.
Hậu Chúa phân vân, chẳng biết tính sao.
Bửa sau quân Ngụy lại đến sát thành hơn nữa, Tiêu Châu lại khuyên Hậu Chúa sớm liệu đầu Ngụy.
Hậu Chúa liền cho thảo thư gởi đến Ðặng Ngãi xin hàng.
Lúc đó Bắc Ðịa Vương Lưu Thầm bước ra kêu lớn:
- Có Thiên Tử nào lại đi đầu giặc bao giờ?
Hậu Chúa nói:
- Các quan đều khuyên đầu, mi có tài chi mà muốn tiếp tục đánh? Hay muốn cho Thành Ðô phải ngập máu?
Lưu Thầm dập đầu xin:
- Hãy cho tôi ra đánh với giặc một trận, nếu tôi thác hãy đầu.
Hậu Chúa truyền xô Lưu Thầm ra ngoài, rồi cho mang thư đi đầu Ðặng Ngãi.
Ðặng Ngãi thâu nhận ngọc ấn, thư hàng rồi giao thư cho mang về Thành Ðô.
Tiếp thư Ðặng Ngãi, Hậu chúa cho đem hết sổ bộ mà đem qua cho Ðặng Ngãi, mặt khác viết chiếu khiến Khương Duy cũng phải
đầu hàng.
Lưu Thầm tức giận vô cùng, cầm gươm đi vào cung.
Phu nhân là Thôi Thị hỏi có việc gì?
Lưu Thầm nói:
- Phụ vương đã đầu hàng quân Ngụy, ta nguyện chết để được gặp tiên đế dưới suối vàng.
Thôi phu nhân khen phải và xin được chết theo. Nói rồi đập đầu vào vách mà thác.
Lưu Thầm giết luôn cả ba đứa con của mình đoạn vào Miếu Liệt Chúa quì móp xong khóc than một lúc rồi Lưu Thầm
rút gươm tự vận.
Hôm sau, binh Ngụy vào thành.
Hậu chúa tự trói mình quì gối xin hàng.
Ðặng Ngãi cho mở trói, đỡ dậy rồi cùng vào thành.
Vỗ về bá tánh, phong cho Hậu chúa làm Phiêu kỵ tướng quân, khao thưởng các quan xong, Ðặng Ngãi toan đem Huỳnh Hạo ra
chém.
Tên hoạn quan này lại khéo lo lót nên khỏi thác.
Kể từ đây nhà Hớn coi như đã mất.
Lúc đó, Tướng Hiền đem chiếu của Hậu chúa tới cho Khương Duy.
Khương Duy chết đứng hồi lâu, không nói được một tiếng nào.
Tướng sĩ xung quanh cũng đều nghiến răng trợn mắt, kẻ thì khóc ròng.
Khương Duy thấy lòng người còn mến Thục như vậy nên mới nói rằng:
- Ta sẽ có cách cứu được nước Thục, các ngươi chớ ngại.
Sau đó, Khương Duy dựng cờ hàng ở Kiếm Các, dẫn quân đến trại Chung Hội xin hàng.
Chung Hội cả mừng, ra nghinh tiệp mà rằng: