Cách Đức Tư- Phúc Đặc, lục giai băng sương kỵ sỹ, là một đại hán trung niên trọc đầu, con người hung
ác tàn bạo, giết người không chớp mắt. Sinh ra ở Quang Minh đế quốc, khi còn là thanh niên đã bị truy nã do cướp của
thương nhân quốc gia hắn, gã chạy đến Hỗn Loạn hoang nguyên, tụ tập một đám cướp có chút tiếng tăm
Thủ hạ hiện nay có khoảng năm trăm tạp loạn nhị giai kỵ sĩ, trong đó có hơn một trăm người được trang bị kinh khiết
khinh kỵ như quân chính qui. Tại hỗn loạn hoang nguyên cũng co chút danh tiếng!
Bởi vì Cách Đức Tư ba tháng trước tại biên giới tinh linh vương quốc, đánh cướp một số thổ tinh linh thôn có nhân số
ít, và thu thập được một ít "tinh linh chủng tử" thần kỳ quý giá. Các đại thế lực trong hỗn loạn hoang nguyên biết
được, liền muốn hạ thủ chúng cướp đoạt chiến lợi phẩm đó.
Cách Đức Tư bị bức không có biện pháp, càng không muốn giao ra "tinh linh chủng tử", nên liền tiến nhập đông bắc Mạt La
đế quốc, chuẩn bị tại đó tạm tránh sự truy đuổi.
Chó không quên ăn cứt, Dã lang cường đạo đoàn của Cách Đức Tư tiến vào Mạt La đế quốc, theo thói quen mà kiếm ăn, nơi
nơi cướp đoạt các thương đội, thập phần càn rỡ!
Rặng núi Tây Đức Lạp, nằm ở trung bộ đông bắc tỉnh Mạt La đế quốc, độ cao trung bình khoảng một nghìn thước, thế núi
trải dài đến mấy trăm dặm. Trong núi quái thạch nhiều vô số, cây cối tươi tốt, cả một khu toàn màu xanh, chim hót hoa
thơm, cảnh sắc thật mê say!
Dưới rặng Tây Đức Lạp một phiến sâm lâm tươi tốt, trung ương sâm lâm được nhân công mở ra một con đường, là lộ tuyến
duy nhất để đi lên phía bắc của tỉnh bắc bộ. Đường rộng thênh thang, thường ngày có nhiều hành nhân, thương đội lui
tới.
Màn đêm phủ xuống, trăng tròn trên cao, đêm cận đông có vẻ pha thêm chút hàn lãnh. Cách Đức Tư dẫn cường đạo đoàn của
gã mai phục tại hai bên quan đạo giữa sâm lâm, chính đang đợi một chi thương đội đi tới.
Hai ngày trước, thủ hạ của Cách Đức Tư thám thính được có một chi thương đội, phải vận chuyển mười xe thanh sảng tiêu
hồn, đi ngang qua quan đạo này. Đi theo chỉ có hai trăm dong binh của Tiểu Hình dong binh đoàn, vì thế gã chuẩn bị làm
chuyến mua bán này!
Trên quan đạo về hướng nam cách đó năm dặm, thương đội và dong binh đoàn gia cộng lại đã có đến ba trăm người cùng khởi
hành lên đường. Bọn họ vừa đi vừa trò chuyện, chuẩn bị vượt qua thêm mười dặm nữa thì sẽ trú lại nghỉ ngơi.
Theo sau đội ngũ hậu phương là một thanh niên tóc vàng anh tuấn cao ráo, mình mặc y phục màu xám, chính là Lạp Phỉ Nhĩ
- Phái Khắc. Lúc này đang yên tĩnh đi theo sau dong binh doàn và quan sát cảnh đêm xung quanh. Theo sau chân y là một
con tiểu quái thú mập mạp như một chú heo, chính là Thông Thể Băng Lam tiểu quái thú.
Tiểu quái thú này trên dọc chiều dài thân toàn đều có vẩy lân, hai chân ngắn theo sát đằng sau Lạp Phỉ Nhĩ, hai bàn tay
thì đung đưa theo từng nhịp bước chân, ở sau lưng là một chiếc đuôi dài, trên lưng có đôi cánh nhỏ màu lam thật tương
phản với thân hình mập mạp của nó. Vừa nhìn đã biết là đôi cánh này không thể dùng để bay được.
"À, các ngươi xem, tên Lạp Phỉ Nhĩ này thật là kỳ quái. Y đã đi theo Nại Đức dong binh đoàn của chúng ta đã được hai
tháng, vậy mà vẫn không hề chủ động đến nói chuyện với chúng ta. Thật không hiểu tại sao đoàn trưởng lại dung nạp cho y
đi theo đoàn!"
"Quản y làm chi, người này căn bản là là máu lạnh, đừng để ý đến y. Có lẽ đoàn trưởng thấy y đáng thương cho nên mới để
cho y đi theo dong binh đoàn của chúng ta mà kiếm ăn!"
"Đúng vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy y động thủ qua, có thể y chỉ là một phế vật. Nhưn mà nhìn con tiểu quái thú
của y cũng thú vị đấy chứ. Nếu trên đầu nó mọc thêm một cái sừng nữa, thì hẳn sẽ là hình dạng của Băng Sương Cự Long.
Đáng tiếc, bây giờ dù có nhìn theo kiểu nào đi nữa thì cũng không giống một loại nào cả. Lại thêm không có thực lực gì
ngoài việc chỉ biết ăn, ha ha ha…..….."
"Đúng vậy…...đúng vậy….."
Đám dong binh đang chạy trước mặt Lạp Phỉ Nhĩ cất tiếng cười to, đều xem thường Lạp Phỉ Nhĩ đang đứng im lặng đằng
sau.
Dẫn Lạp Long đầu đoàn của Lạp Phỉ Nhĩ chính là một trung niên cao lớn, đoàn trưởng Bỉ Khắc - Nại Đức, nghe thấy những
người dưới cười to, lập tức nhíu mày bảo bọn họ ngừng lại.
Bỉ Khắc hoàn toàn hiểu rõ năng lực của Lạp Phỉ Nhĩ. Khi bắt gặp Lạp Phỉ Nhĩ trong núi, mọi người đã nhìn thấy Lạp Phỉ
Nhĩ một quyền đánh vỡ đầu mãnh hổ, lột da ăn thịt.
Mặc dù không biết lai lịch của Lạp Phỉ Nhĩ thế nào, nhưng mà lúc đó Bỉ Khắc thấy y quần áo không chỉnh tề. Chỉ vì mến
tài mà thu nạp y vào dong binh đoàn, cho ăn cho ở, còn phát lương cho y.
Thấy Lạp Phỉ Nhĩ không nhắc đến lai lịch với mình nên Bỉ Khắc cũng không tiện hỏi. Trong dong binh đoàn của gã mà có
được một nhân tài như vậy thì chỉ là chuyện tốt mà thôi.
"Các huynh đệ, theo ta. Hãy thu thập tất cả, cứ việc cướp hết hàng hóa và vàng bạc!"