Lạp Phỉ Nhĩ - Phái Khắc, hai mươi mốt tuổi, xuất thân từ Lạp Cách trấn, nằm ở tỉnh Tây bắc Mạt La đế
quốc. Cách đây năm năm, Lạp Cách trấn bị một trận ôn dịch, phụ mẫu của y cũng vì thế mà qua đời, để lại mình y đi phiêu
bạt khắp nơi.
Bi thương và cô độc đã khiến y trở thành người ít mở miệng nói chuyện với người khác.
Bốn năm trước, lúc y đang săn thỏ tại núi Trác Lĩnh, thì vô tình phát hiện được Lam Lam đang từ trong một cái trứng vỡ
chui ra ở một sơn động, bên cạnh là một cổ thi thể và một quyển sách hướng dẫn tu luyện băng sương đấu khí.
Từ ghi chép của quyển sách, y biết được Lam Lam có thân phận là một băng sương cự long. Người chủ của quyển sách này đã
trộm nó từ ổ của mẹ nó. Đáng tiếc là người chủ quyển sách đã bị mẹ của Lam Lam đánh trọng thương, mặc dù có thể thoát
khỏi, nhưng cuối cùng cũng phải bỏ mạng ở trong sơn động này.
Lạp Phỉ Nhĩ là người sống đầu tiên lúc Lam Lam chào đời mà nó nhìn thấy. Vì thế Lam Lam đặc biệt thân thiết với y. Lạp
Phỉ Nhĩ cũng rất thích Lam Lam đáng yêu này, và một người một rồng cùng nương tựa nhau để sống, cùng đi phiêu bạt khắp
nơi. Tới nửa tháng sau thì Lạp Phỉ Nhĩ được Bỉ Khắc chiêu lãm, và mới có sự tình ngày hôm nay.
Nghe Diệp Phong hỏi xong, Lạp Phỉ Nhĩ nhớ đến phụ mẫu quá cố. Dong binh đoàn đã bị tiêu diệt, y cũng không biết sẽ đi
về đâu, không cầm được nỗi bi ai, lắc đầu rồi nói:" Ta không còn gì tốt cả."
Diệp Phong thấy Lạp Phỉ Nhĩ không có mục tiêu, liền khách khí cười:" Gần đây ta đang thiết lập Mạt La hoàng gia Tư Lược
đoàn, ngươi nếu hiện không có mục tiêu gì, chi bằng gia nhập Tư Lược đoàn của ta được không? Ta có thể phát cho ngươi
lương mỗi tháng một ngàn kim tệ!"
Lạp Phỉ Nhĩ kinh ngạc nhìn Diệp Phong, cái người Quang Minh kiếm sĩ trẻ tuổi này là đoàn trưởng của Tư Lược đòan, lại
còn muốn dùng một số tiền lớn để chiêu lãm mình
Một ngàn kim tệ đối với Lạp Phỉ Nhĩ mà nói thì đó không phải là con số nhỏ. Lúc còn ở Nại Đức dong binh đoàn, y chỉ có
được một mức lương hai kim tệ mỗi tháng. Nhưng y với kim tệ không có quan tâm nhiều, nếu không thì với thực lực của y
tại cái thế giới tôn sùng cường giả mà nói, thì việc kiếm nhiều kim tệ hơn không mấy khó khăn.
Lạp Phỉ Nhĩ mặc dù trở thành người ít nói, nhưng không có nghĩa là y không muốn tụ tập với người khác. Y rất không
thích sự cô độc, và rất thích nghe người khác vui vẻ bàn tán mọi chuyện. Cũng vì lý do này mà y đồng ý gia nhập Nại Đức
dong binh đoàn!
" Ta đồng ý gia nhập hoàng gia Tư Lược đoàn của ngươi. Có điều là Lam Lam này rất háo ăn, hy vọng ngươi không phiền!"
Lạp Phỉ Nhĩ có một chút lo lắng trả lời Diệp Phong.
"Ăn nhiều? Ha ha, không việc gì, ta đều có thể đáp ứng!" Nghe Lạp Phỉ Nhĩ đồng ý gia nhập, Diệp Phong dĩ nhiên cao hứng
đáp ứng. Hắn quan sát Lam Lam, có điểm tò mò, nên hỏi:" Nếu ta không lầm, thì đây là một con băng sương cự long lúc
nhỏ?"
"Ân, đúng vậy!" Lạp Phỉ Nhĩ gật đầu xác nhận. Y chưa từng nghĩ phải giấu giếm thân phân của Lam Lam.
Cái câu hỏi của Diệp Phong cũng được đám dong binh của dong binh đoàn trước kia có hỏi qua, nhưng mà bọn họ tất cả đều
không tin sủng vật của Lạp Phỉ Nhĩ là một con băng sương cự long. Khẩu khí cũng có ý cười nhạo, nên Lạp Phỉ nhĩ không
lý tới bọn họ nữa.
Bỉ Khắc thấy Lạp Phỉ Nhĩ không nói, thì gã cũng không quản chi. Do mọi người trong dong binh đoàn đều như vậy, vì thế
tất cả đề không biết Lam Lam đích thực là một băng sương cư long.
Trời, đúng là một băng sương cự long. Đáng tiếc, thật đáng tiếc, tiểu tử kia mà có trưởng thành, thì lúc đó ta cũng đã
biến thành một đống tro xương rồi! Diệp Phong thật tiếc nuối về khả năng sống lâu của Lam Lam, thầm than trong
lòng.
Đối với chuyện trước kia của Lạp Phỉ Nhĩ vào Lam Lam, y không kể ra, thì Diệp Phong cũng không thể mở miệng tra vấn. Dù
sao sau khi ở cùng với nhau một thời gian dài, thì tình cảm sẽ từ từ tốt hơn. Huống hồ Diệp Phong rất coi trong nghĩa
khí không chịu bỏ lại đồng bọn mà chạy trốn của Lạp Phỉ Nhĩ. Người này thật sự rất đáng giá!
" Ha ha ha, lão đại, chúng ta đã về. Tất cả khinh kỵ có trạng bị đều không một ai chạy thoát!" Từ phía bắc quan đạo
Khải Đặc dẫn đám Liệt Diễm kỵ sĩ phi ngựa chạy về, trong miệng phát ra những tiếng sảng khoái!
Diệp Phong nghe vậy cũng thật cao hứng. Thu hoạch lần này không nhỏ, một trăm tên Liệt Diễm kỵ sĩ đều có thể trang bị
thêm cương thương và khải giáp chế tạo. Mặc dù khinh kỵ khải giáp không được như trọng kỵ trang bị bảo vệ hết toàn
thân, chỉ có thể bảo vệ phần trên của thân hình. Nhưng vì thế mà sức phòng ngự cũng được nâng lên, làm giảm nguy cơ bị
giết!
Được bọn bốn người Lộ Lộ cùng U Nguyệt Nhi đón tiếp ở phía nam, Diệp Phong chỉ vào Lạp Phỉ Nhĩ rồi giới thiệu:" Đây là
Lạp Phỉ Nhĩ - Phái Khắc, còn kia là băng sương cự long còn nhỏ Lam Lam của hắn. Sau này cả hai đều trở thành thành viên
của hoàng gia Tư Lược đoàn. Và bọn họ từ nay đều với chúng ta là người nhà, hiểu chưa?"
" Hiểu!" Mọi người cùng đồng thanh lên tiếng. Tất cả đều tò mò đưa mắt quan sát con băng sương cự long còn nhỏ
Ai Đức và Khải Đặc rất hứng thú liền ra sức bắt thân với Lạp Phỉ Nhĩ. Thấy thế Diệp Phong trong lòng cười thầm hai tên
bại hoại này thật lợi hại.