Địa tinh đại lục, đại lục mới của địa tinh ngày nay, cách Quang Minh đại lục cực kỳ xa xôi, diện tích khoảng một phần
ba Quang Minh đại lục. có dạng hình tròn, hải vực chung quanh có không ít đảo nhỏ.
Năm đó toàn tộc địa tinh di dân đến tận đây, đánh bại các thổ dân nhỏ yếu ở nơi này, bắt làm nô dịch bọn họ, vì thế trở
thành bá chủ duy nhất, xây dựng nên vương quốc địa tinh mới, bắt đầu một cuộc sống mới. Cho đến năm trăm năm trước, một
nhóm người Lưỡng tê tộc đến, làm bọn họ mất đi vị trí bá chủ duy nhất, chiến tranh cũng từ đó mà đến.
Hiện tại thế lực trên địa tinh đại lục đã bị phân ra thành đông tây, đông bộ là Lưỡng tê tộc, tây bộ là địa tinh. Từ
khi Lưỡng tê tộc đến, hai tộc đã đánh nhau hơn trăm năm, tích oán sâu đậm.
Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn chiếm được chính là cấm địa, tên là Cát Khâu sơn lĩnh, nằm tại tỉnh phương bắc của địa
tinh vương quốc trên giải đất hướng đông, gần với Vưu Cát Nhĩ thành ở bờ biển phía bắc.
Địa tinh vương quốc vì phòng ngừa Lưỡng tê đế quốc đánh lén từ thuỷ lộ, tại phần lãnh thổ tiếp giáp biển đều có bố trí
phòng tuyến, bố trí lượng lớn binh lực. Vưu Cát Nhĩ thành là phòng tuyến tổng bộ của bờ biển phía bắc, một lượng lớn
địa tinh phòng thủ ở đây.
Diệp Phong từ miệng của tù binh địa tinh, biết được tình hình đại khái của địa tinh đại lục, lập tức thu dọn chiến
trường, lệnh cho lôi đình trung đội áp giải địa tinh tù binh về trú địa bí mật, thông báo cho Lộ Lộ tứ nữ, hắn sẽ lập
một trú địa bí mật trên địa tinh đại lục. Tĩnh Hương cùng Mộng Hinh chỉ huy lôi đình trung đội và những thành viên còn
lại áp giải địa tinh. Sau đó mang theo Mạn Nộ Ai Nhĩ, đi đến Truyện Tống chi môn ma pháp trận khắc trên mặt đất của Cát
Khâu sơn lĩnh, rồi đào lên mang đi, dẫn bộ đội chủ lực của Tư Lược đoàn rời khỏi Cát Khâu sơn lĩnh, tiến đến dãy núi
Mạt Lạp Đặc ở phía đông, ẩn mình chờ thời.
Bởi vì địa tinh bộ đội đóng ở Vưu Cát Nhĩ thành quá đông, so với thực lực hiện tại của Tư Lược đoàn, hắn rõ ràng không
có khả năng khoa trương đối với địa tinh vương quốc. Lúc đầu chỉ có thể hoạt động trong bóng tối, khi đã đứng vững, thì
một lần nữa đánh cướp lưỡng đại quốc gia ở đại lục này.
Khi Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn rời khỏi dãy núi Cát Khâu, phụ trách phòng thủ ở Vưu Cát Nhĩ thành của địa tinh tộc
là Khố Nại - Bì Da tướng quân, liền chỉ huy đại bộ đội tới cấm địa tăng viện, kết quả là chỉ thấy thi thể của đồng bọn,
vốn không thấy tung tích của địch nhân, ma pháp trận của Truyện Tống chi môn đều bị mang đi, làm y tức giận cực độ,
phái quân lính toả ra lùng kiếm chung quanh.
Tổng kết lại, địa tinh quốc vương thấy cấm địa hơn sáu nghìn năm qua chưa từng có ngoại tộc xâm lấn, đã lơ là đi. Nếu
như là lúc đầu, mỗi cấm địa đều có ba binh đoàn địa tinh thương thủ, ba đại đội địa tinh hỏa pháo, bọn người Diệp Phong
căn bản không có khả năng nhanh chóng công chiếm cấm địa.
Bất quá địa tinh quốc vương giảm bớt binh sĩ tại cấm địa, cũng là vì không còn cách nào khác. Dù sao nơi này những năm
qua không có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, ngoại giới còn có Lưỡng tê tộc xâm phạm, chắc chắn là phải điều binh đối
phó kẻ địch hiện hữu.
Truyện Tống chi môn từ địa tinh đại lục liên với Quang Minh đại lục tổng cộng có bốn cái. Trừ một cái bị vong linh vu
sư phá hủy ba trăm năm trước. Những năm gần đây, địa Tinh quốc vương hiện tại, vì giảm đi mối họa ẩn tàng và gánh nặng
từ cấm địa, đã không để ý đến tổ huấn nữa. Tại ba cái Truyện tống chi môn khác, chọn ra hai cái điều đi tất cả binh
lực, lấy Truyện Tống thủy tinh xuống, làm chúng trở nên vô dụng để trừ khử mối họa ẩn tàng. Nói cách khác, hiện tại ở
địa tinh đại lục, ngoài trừ Truyện Tống chi môn mà Diệp Phong và mọi người vừa sửa chữa phục hồi, chỉ còn một tòa có
thể kết nối với Quang Minh đại lục.
Từ Truyện Tống chi môn bị vong linh vu sư phá hỏng, đột nhiên xuất hiện địch nhân không rõ lai lịch chém giết, bắt giữ
quân đồn trú tại cấm địa, hơn nữa đem đào ma pháp trận lên mang đi. Sự kiện đặc biệt lớn này được Khố Nại tướng quân từ
thành báo lại, làm cả địa tinh vương quốc khiếp sợ, khiến địa tinh quốc vương thập phần lo lắng địch quân còn ở trong
quốc nội, phái xuất một lượng lớn địa tinh bộ đội, truy tìm tung tích địch nhân khắp nơi.
Mạt Lạp Đặc sơn mạch, vị trí tại biên giới giữa tỉnh phía bắc của địa tinh vương quốc và Lưỡng tê đế quốc, độ cao bình
quân bốn ngàn mét so với mực nước biển, thế núi liên miên dài mấy trăm dặm, trong núi quái thạch dựng lên như rừng, cây
cối tươi tốt, hoa thơm chim hót, cảnh tượng mê người. Đây là dãy phòng tuyến tự nhiên phía bắc lãnh địa của cả hai
vương quốc. Bởi vì cả hai đế quốc đều không thể vượt qua dãy sơn mạch này để tấn công lãnh địa địch quân bên kia.
Địa Tinh tộc và Lưỡng Tê tộc gặp vấn đề không thể vượt qua núi, nhưng không thể ngăn cản Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn
vốn có thể bay trên không hay xuyên trong lòng đất tiến nhập vào lãnh thổ bên trong hai đế quốc.
Có năng lực đào hang siêu cường của Đại địa xuyên sơn giáp, thêm vào linh ngưu chiến sĩ không biết mệt mỏi, cộng với
lực lượng siêu cường của Kì Lạp Tư cự nhân, Diệp Phong dẫn đầu thành viên chủ lực của Tư Lược đoàn chạy tới sau Mạt Lạp
Đặc sơn mạch, lập tức tại một nơi bình thường ở vùng đất trung tâm, cho tất cả thành viên dựa theo cấu trúc của trú địa
bí mật tại Vọng Triều sơn khai tạc thành một tòa sơn động bí mật rộng lớn. Nó trở thành một trú địa bí mật mới của Tư
Lược đoàn ở địa tinh đại lục.
Màn đêm phủ xuống, hắc ám bao trùm địa tinh đại lục, giải đất trung tâm Mạt Lạp Đức sơn mạch, tại đại sảnh của trú địa
bí mật, Mạn Nỗ Ai Nhĩ hao phí không ít khí lực, rốt cục cũng nối liền được ma pháp trận Truyện Tống chi môn đã đào
được, mô phỏng quy mô của nơi trú ẩn Vọng Triều sơn, liên tiếp thành công nối liền các tiểu động.
Sau khi dùng ma sủng thí nghiệm không có sai sót, Diệp đại đoàn trưởng lập tức dẫn đầu từ Truyện Tống tiểu động trở về
trú địa bí mật tại Vọng Triều sơn, cao hứng cười to
"Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Hinh nhi, bổn đoàn trưởng đã về rồi...ha ha ha..."
"Thiếu gia!"
Từ lúc Diệp Phong đến địa tinh đại lục lựa chọn nơi bố trí trú địa bí mật, Lộ Lộ mỗi ngày đều lo lắng quanh quẩn tại
Truyện Tống tiểu động bên ngoài đại sảnh công chúng, chờ đợi thiếu gia mà nàng yêu nhất quay về. Lúc này nghe được
tiếng cười của Diệp Phong, lập tức lao tới Truyện Tống tiểu động, nhào vào lòng hắn.
"Hắc hắc, nhiều ngày không thấy bảo bối Lộ Lộ của ta, thật sự là không quen. Đến đây, để thiếu gia yêu thương." Tên sắc
lang Diệp Phong này gần đây bận rộn sự tình của trú địa bí mật tại địa tinh đại lục, không có Lộ Lộ tứ nữ bên cạnh, dục
hỏa đã sớm khó chịu đựng nổi. Bởi vậy Lộ Lộ vừa tựa vào lòng ngực, hai cái tay của tên gia hỏa này liền sờ soạng không
có quy củ. Cái miệng rộng ngấu nghiến hôn lấy đôi môi anh đào của Lộ Lộ.
"Lão công, chàng rốt cuộc đã trở lại, sao lại đi nhiều ngày vậy? Không biết mọi người rất lo cho chàng sao..." Tĩnh
Hương, Mộng Hinh, U Nguyệt Nhi tam nữ cũng trước sau chạy tới, Mộng Hinh đã thấy Diệp Phong ngọt ngào cùng Lộ Lộ, lập
tức nhiệt tình đi tới đón, tại trong lòng người yêu làm nũng.
"Ha ha ha, nhớ ta à?" Diệp Phong trái ôm phải ấp Lộ Lộ và Mộng Hinh, cực kỳ hưng phấn cười to hỏi.
"Ừ, nhớ!" Lộ Lộ và Mộng Hinh trước sau trả lời, Diệp Phong buông các nàng ra đi đến Tĩnh Hương cùng U Nguyệt Nhi gần
phía trước, ôm lấy nhị nữ vào lòng, rồi hôn mỗi người một cái, hắc hắc cười nói
"Lão bà đại nhân, Nguyệt Nhi thị nữ, các nàng cũng nhớ ta không!"
"Nhớ cái đầu đáng chết chàng đó." Tĩnh Hương thấy tình nhân bình an quay về, tâm tình lo lắng cũng được buông thả, nhìn
bộ dạng không đàng hoàng của hắn, kiều mị giận dữ điểm một cái lên trán hắn, cuối cùng cũng không quên cho hắn một ánh
mắt phong tình vạn chủng. U Nguyệt Nhi cũng dựa vào ngực Diệp Phong, kiều mị nhìn hắn gật gật đầu.
"Ha ha, bốn vị đại tẩu khỏe a, bổn kỵ sĩ cũng về rồi!" Khải Đặc cùng số thành viên Tư Lược đoàn còn lại trước sau cũng
thông qua truyền tống trận, nhìn Lộ Lộ tứ nữ vây quanh Diệp Phong, lập tức trên mặt cười nịnh hi hi ha ha. Thành viên
Tư Lược đoàn theo sau gã và Ai Đức mặt dày cười hi hi với bốn vị giai nhân của Diệp Phong.
"Trời ạ, lão đại, các người mới vừa về a, bọn địa tinh bị giam giữ không thật sự nghe lời như ta muốn. Con mẹ nó thật
là buồn bực." Trừ lôi đình trung đội lúc này đang canh giữ bên ngoài tù cấm tiểu động thì Ai Đức cùng Ba Nhĩ và thành
viên còn lại của Tư Lược đoàn đều đã tới.
"Trú địa bên Địa Tinh đại lục đã chuẩn bị tốt chưa? Không có xuất hiện cái gì nguy hiểm chứ?" Tĩnh Hương dựa vào ngực
người trong lòng, nhìn tình huống xung quanh, quan tâm hỏi.
Diệp Phong ôm chặt Tĩnh Hương, hưởng thụ nhục cảm từ đôi cự nhũ trước ngực nàng, miệng ha ha cười nói
"Đương nhiên, bổn đoàn trưởng tự thân xuất mã, há có thể thể thất bại? Trú địa bí mật bên kia đã chuẩn bị tốt, quy cách
gần giống như bên này, mời mọi người cùng đến trú địa mới mở tiệc ăn mừng...ha ha ha..."
"Có thể cao hứng ăn mừng..." Đông đảo thành viên Tư Lược đoàn nghe được lời nói của đoàn trưởng đại nhân, lập tức vang
lên một đợt hoan hô, đặc biệt là một số thành viên chưa thấy qua nơi trú ẩn mới, tất cả đều nôn nóng muốn đi xem nơi
trú ẩn bí mật.
"Đám địa tinh kia tình hình thế nào rồi, có gì không ổn không?" Diệp Phong tả ủng hữu bão ôm Tĩnh Hương cùng Nguyệt nhi
vào lòng, ngậm cây Thanh sảng tiêu hồi, trong lòng thầm kêu lớn ôm người đẹp nhu nhuyễn trong ngực thật thoải mái,
miệng thì hướng Ai Đức hỏi.