Kì Luân sâm lâm, giải đất trung tâm phía tây nam ở địa tinh vương quốc. Cây cối trong rừng to lớn
dày đặc, cỏ dại phát triển rất nhanh, hoa dại mọc khắp nơi. Đây vốn là nhạc viên của các loại dã thú. Đáng tiếc năm đó,
địa tinh chọn nơi này làm cấm địa để phóng ra Truyện Tống chi môn, bèn giết hết số dã thú. Cả khu rừng hoàn toàn bị địa
tinh đóng quân chiếm cứ!
Ba Bỉ - Khắc Lạp, là một địa tinh trung niên mê rượu, là đoàn trưởng của đệ tứ hỏa thương binh đoàn thuộc đệ nhị quân
đoàn của địa tinh vương quốc. Gần đây vì quốc vương lo lăng do không tìm được tung tích của dị tộc từ Quang Minh địa
lục, sợ rằng sẽ đến Kì Luân sâm lâm mà đánh lén. Bởi vậy điều đại đội hỏa thương đóng tại đây, lệnh cho Ba Bĩ dẫn hỏa
thương binh đoàn của gã, đến đây phối hợp với đại đội hỏa pháo đang đóng tại nơi này.
Trước kia do không có xuất hiện dị tộc từ Quang Minh địa lục xâm lấn Cát Khâu sơn lĩnh, nơi đặt Truyện Tống chi môn đều
là cấm địa, mọi việc đều là bí mật quân sự của địa tinh vương quốc, cho nên việc đóng ở đây có thể nói là nhàn nhã và
mỗi ngày ngủ ngon, là một địa phương tốt để bồi bổ.
Đối với tên thích rượu Ba Bỉ này mà nói, đóng quân ở Kỳ Luân sâm lâm tuyệt đó là chuyện tốt. Bởi vậy gã khi tới đây rất
háo hức, uống cả ngày đến say mèm, tất cả sự vụ đều giao cho bộ hạ xử lý. Một chút lo lắng dị tộc từ Quang Minh đại luc
đến đây xâm lấn cũng không có. Bởi vì gã cho rằng những người đó không còn dám ở lại trong vương quốc, nói việc ra sức
tìm bọn họ là lãng phí khí lực. Huống hồ hỏa thương binh đoàn của gã không phải là đại đội rác rưởi của tên Ba La Tư,
dị tộc mà dám đến đây tức là chạm đến tổ ong!
Màn đêm phủ xuống, một dãi màu đen bao phủ cả địa tinh đại lục. Địa tinh quân đội đóng tại khoảng đất trống ở trung tâm
Kì Luân sâm lâm. Ba Bỉ đang cùng mười tên đại đội trưởng thuộc hạ và đại đội trưởng hỏa pháo đại đội ngồi chung một
nơi. Bọn chúng đang ăn uống no nê.
"Ha ha, lần này đoàn trưởng được phái tới đóng ở Kì Luân sâm lâm thật sự là nhàn rỗi, huynh đệ bọn ta cũng được hưởng
lây. Thật sự hâm mộ Nga Cách đại đội trưởng đóng quân tại đây!" Đại đội trưởng đệ tam thương thủ đại độ thủ hạ của Ba
Bỉ nhìn đại đội trưởng hỏa pháo đại đội Nga Cách cười nói hâm mộ.
"Đúng, đúng, ở địa phương này thật là tốt. Nếu so sánh với nơi đang có chiến tranh với Lưỡng tê đế quốc, thì nơi này
quả thực là một thiên đường. Cái bọn dị tộc từ Quang Minh chó má kia, nếu không phải năm đó địa tinh chúng ta gặp phải
nội loạn, các chủng tộc còn lại ở Quang Minh đại lục vĩnh viễn nằm dưới chân địa tin chúng ta. Thật không rõ vì sao
quốc vương lại lo lắng bọn người dị tộc kia. Nếu bọn chúng đến đây, chúng ta bắn cho bọn chúng không còn manh giáp!"
Chín tên hỏa thương đại đội trưởng khác đều mở miệng phụ họa.
"A a, có các chư vị đội trưởng ở đây, bọn dị tộc có một trăm lá gan, cũng không dám đến nơi đây!" Hỏa pháo đại đội
trưởng Nga Cách hằng năm đóng tại Kì Luân sâm lâm, khi biết tinh dị tộc xâm lấn Cát Khâu sơn lĩnh, vốn rất lo lắng.
Nhưng giờ đây đệ tứ hỏa thương binh đoàn được phái đến đây đóng quân, nhất thời hắn thập phần an tâm, nghe chúng đại
đội trưởng nói vậy, cũng cao hứng cười lớn.
"Bọn người lộn xộn các ngươi, ý kiến của quốc vương đâu phải để cho các ngươi tùy tiện bàn luận? Bớt nói nhảm, uống
rượu!" Con sâu rượu Ba Bỉ, bưng chén rượu lên, gọi bọn bộ hạ uống cạn, bọn chúng ai cũng không lo sợ dị tộc xâm lấn lần
nữa.
Xung quanh Kì Luân sâm lâm là giải đất hoang vu. Đường đá gập ghềnh, lại cách xa thành trấn. Bình thường có rất ít địa
tinh tới đây. Bất quá hôm nay lại có một đoàn thân ảnh xé trời, lặng lẽ tiềm phục ở vùng phụ cân Kì Luân sâm lâm.
"Lôi Ân đoàn trưởng, chừng nào chúng ta hành động?"
Dưới bầu trời đêm, hai dặm bên ngoài phía bắc Kì Luân sâm lâm, hỏa tinh linh Phỉ Phỉ, thân vận một bộ y phục màu đen,
nằm phục yên lặng trên mặt đất, nhìn những đốm sáng bên trong Kì Luân sâm lâm, hưng phấn hướng tới bên trái Diệp Phong
mà hỏi.
"Đừng vội, chờ bọn chúng ngủ say đã. Nàng cũng nghỉ chút đi, còn chưa bắt đầu mà, làm gì mà hưng phấn như vậy!" Diệp
Phong trong miệng ngậm cây Thanh sảng tiêu hồn, đảo người nằm ngửa lại, nhiếp mắt nhìn bóng đêm của bầu trời, vẻ mặt
đầy hưởng thụ.
"Hình như rất có đạo lý" Phỉ Phỉ nghe vậy lộ ra một tia tiếu ý, xoay người nằm ngửa bên cạnh Diệp Phong, quan sát cảnh
đêm của bầu trời. Xung quanh hai người, bọn Liệt Diễm trung đội Khải Đặc thân mặt bộ đồ màu đen, đen tiềm phục ở đó.
Ngoại trừ tinh linh trung đội và đại địa trung đội, tứ trung đội linh ngưu, lôi đình, cự giải cùng tiểu đội cự nhận
đang ở trạng thái ải nhân của Tư Lược đoàn cũng đang tiềm phục xung quang Kì Luân sâm lâm.
Hôm nay là ngày thứ mười Phỉ Phỉ bên cạnh Diệp Phong. Từ khi hỏa tinh linh đơn thuần này biết Tư Lược đoàn thông qua
Truyện Tống chi môn mà đến tân đại lục của địa tinh, liền lập tức khẩn cầu Diệp Phong dẫn nàng đến tân đại lục vui
chơi.
Diệp Phong đang muốn lấy lòng Phỉ Phỉ, tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Nhân cơ hội này nói với nàng về tinh linh chi tuyền
và sanh mệnh chi tuyền, muốn nàng ta giúp đỡ hắn việc này. Sau khi nàng ta đồng ý, thì hắn lập tức dẫn nàng ta đến địa
tinh đại lục.
Tĩnh Hương và Mộng Hinh đều cảm thấy để một vị xinh đẹp như hỏa tinh linh này đi theo Diệp đại sắc lang, thập phần nguy
hiểm. Nhưng Diệp Phong lấy cớ tinh linh chi tuyền và sanh mệnh chi tuyền, các nàng không còn cách nào khác, chỉ có dặn
dò nhắc nhở Diệp Phong đừng có trêu hoa ghẹo nguyệt, rồi đồng ý cho hắn mang theo Tư Lược đoàn cùng Phỉ Phỉ. Bởi các
nàng đều hy vọng có thể được cung cấp hai loại tuyền thủy trân quý. Tĩnh Hương và Mộng Hinh phải ở lại Vọng Triều sơn
mà lo việc thường ngày, đi các nơi để mua vật tư cho Tư Lược Toàn, bán chiến lợi phẩm. Cho nên các nàng không thể cùng
Diệp Phong đến địa tinh đại lục, đành phải để Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi đi theo giám thị hắn. Có thời gian rảnh sẽ tự mình
đi đến đó mà giám thị.
Đáng tiếc, Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi thân là thị nữ, đã từ trong miệng thiếu gia biết được mục đích của hắn. Các nàng căn
bản không có ngăn cản, lại còn giúp thiếu gia chinh phục Phỉ Phỉ. Đối với hai nàng là thiếp thân thị nữ mà nói, mỗi
ngày được thiếu gia sủng hạnh thì đã thỏa mãn rồi.
U Nguyệt Nhi giờ đây chân tâm dành cho Diệp Phong sự thương yêu và tình yêu của nàng, đã hoàn toàn cảm nhận được sự
hạnh phúc. Giống như Lộ Lộ, chỉ cần được sủng ái, nàng không ngại Diệp Phong có bao nhiều nữ nhân. Chỉ điều là lúc Diệp
Phong sủng ái nàng và Lộ Lộ rất khác nhau. Lộ Lộ thì thích sự sủng ái ôn nhu nhẹ nhàng, còn nàng thì sự sủng ái vũ mị
phong tao.
Diệp Phong từ khi dẫn Phỉ Phỉ đến trú địa bí mật ở địa tinh đại lục, đã cho tinh linh trung đội bay đến Kì Luân sâm
lâm, để âm thầm trinh sát địch quân. Mục tiêu của hắn chính là mười hai khối truyện tống thủy tinh của hai tòa Truyện
Tống chi môn ở Kỳ Luân sâm lâm.
Bởi vì hắn đã dùng mười hai truyền tống thủy tinh của Truyền Tống Trận để phục chế Truyện Tống chi môn ở Vọng Triều
sơn, cho nên không thể có Truyện Tống Trận đến bộ lạc Kỳ Qua Nhĩ và Phong Nguyệt mỹ nữ đoàn. Cái trước thì không cần
nói đến, nhưng đã lâu ngày không gặp được Đế Na, không thể hưởng thụ sự phong tao vũ mĩ hồn viên của nàng, làm hắn cảm
thấy khó chịu, cho nên hắn cần truyền tống thủy tinh. Sau khi tinh linh trung đội trinh sát xong, hắn lập tức sắp xếp
kế hoạch, tới Kì Luân sâm làm, chuẩn bị cướp lấy mười hai viên Truyền tống thủy tinh.
Phỉ Phỉ từ khi quen được Diệp Phong, cảm giác được cuộc sống vô vị trước kia của nàng đã biến mất đi. Mỗi ngày đều vui
vẻ đi theo Diệp Phong, thường xuyên thấy nhiều sự việc khác thường, vả lại Diệp Phong có thể làm nàng ngạc nhiên. Hiện
tại trong lòng của hỏa tinh linh đan thuần này đối với Diệp Phong tràn ngập sự kính nể và ngưỡng mộ, không có chút phát
giác nàng đã rơi vào trong ma trảo của đại sắc lang.
Đêm khuya, càng ngày càng đen, Phỉ Phỉ đang cực độ nhàm chán. Bọn quan quân địa tinh Ba Bỉ trong sâm lâm rốt cuộc cũng
ăn uống xong, mỗi người tự trở về nơi nghỉ. Trong sâm lâm bởi vậy giờ đã yên lặng, chỉ còn lại nhóm địa tinh thương thủ
đi tuần đêm.
"Hành động!"
Diệp Phong mắt thấy thời cơ đã đến, sau khi dò xét một chút, rồi ra lệnh cho Khải Đặc bắt đầu hành động. Những tên Liệt
Diễm trung đội liền truyền tín hiệu hành động cho các thành viên Tư Lược đoàn khác đang tiềm phục quanh Kì Luân sâm
lâm.
Bạch lang trung đội nhận được lệnh hành đội, lập tức đi trước lẻn vào sâm lâm, nhằm vào đám thương thủ tuần đêm, mà thi
triển những đòn ám sát âm độc vô thanh vô thức. Ba trung đội Liệt Diễm, linh ngưu, lôi đình từ trong không gian ở bên
đai lưng, lấy ra những bao đựng dầu thô, rồi tiến hành rải xuống xung quanh sâm lâm.