Diệp Phong nghe vậy trong lòng cả kinh, đại khái nghĩ ra nguyên nhân của câu chuyện, bất quá nhìn Chu Trường Minh với
bộ dạng ra vẻ khó hiểu như trước, hỏi:" Muốn ta nói về sự giả mạo, ngươi có ý gì đó?"
"Ha ha, lấy đầu óc gian xảo này của tiểu quỷ ngươi, có thể nghe không hiểu ý tứ của lão nhân gia ta sao? Đừng giả bộ
nữa, Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ và Chu Ngọc Long đều không phải là thân phận thật của ngươi!" Lão già nhếch nhác Chu Trường
Minh nhìn Diệp Phong ha ha cười to:" Nói đi, ngươi rốt cuộc là ai?"
‘Mẹ kiếp, thần của thế giới này thật đúng là lợi hại nha, lão tử chân chính không phải là Lôi Ân, bọn họ cũng có thể
biết. Nha cái này cũng là mẹ hắn cái gì cùng thần nào đó cao cao tại thượng, lại điều tra con người của ta …..’ Diệp
Phong trong tim hung hăng đem chư thần tứ phương ân cần gửi lời hỏi thăm một lần, nhìn Chu Trường Minh, phất tay điểm
thụy huyệt (huyệt ngủ) của Tiểu Thuận Tử thần sắc đang chấn kinh, làm gã hôn mê ngã xuống đất, mới cười lạnh nói
"Lão già, lão phụng chỉ Thiên Đế tới tìm ta, chỉ là muốn hỏi ta là người nào sao?"
"Đúng vậy, hắc hắc, chư thần tứ phương vì muốn biết rõ lai lịch của ngươi, cơ hồ đã vận dụng toàn bộ biện pháp hiện có.
Đáng tiếc đến nay vẫn không thể biết. Sự tĩnh lặng nhàm chán ngàn năm của thần giới tứ phương rốt cuộc cũng khiến các
vị thần cùng nhau giải quyết sự mới mẻ này. Vương giả trong tứ phương thần, thậm chí còn dùng trò chơi đánh cuộc của
nhân loại mà ngươi vừa mới chơi. Thiên Đế bệ hạ anh minh thần vũ của Đông Phương bọn ta, vì muốn thắng cược để lộ thần
uy của phương đông bọn ta, liền để cho ta tự mình tới hỏi ngươi, đứa cháu giả mạo này!" Chu Trường Minh vừa chứng kiến
Diệp Phong chỉ một ngón tay điểm đến tiểu thái giám, thoáng kinh ngạc, bất quá cũng không để trong lòng, hưng phấn
nói:" Mau, đứa cháu giả mạo, mau nói cho ta biết ngươi rốt cuộc là ai. Lão nhân gia ta trở về lĩnh thưởng ha ha….."
‘Cáp, lại phái một lão già miệng đầy hơi rượu đến làm việc, cái lão Thiên Đế kia đúng là ngu ngốc hay là khinh thường
ta đây? Ít nhất cũng phải gửi tới ta người tốt hơn, tìm một MM thần tiên xinh đẹp đến. Thật sự là một điểm cũng không
hiểu được lòng người, lão tử nói ra mới là lạ!’
Tiểu lưu manh vừa nghe Chu Trường Minh nói rõ chư thần tứ phương điều tra không ra lai lịch của hắn, lại mang hắn ra
đánh cuộc, linh cơ vừa động, cảm giác được đây là một cơ hội tốt để bắt bí, lúc này cười xấu xa tà dị nói
"Tử lão đầu, quai tôn của lão sớm đã chết, tạm thời ta giả trang làm hoàng đế. Ta thừa nhận ta không phải là Lôi Ân -
Pháp Lôi Nhĩ, nhưng mà lão tiểu tử ngươi nếu muốn biết ta là ai, cũng không có cửa, nằm mơ đi!"
"Cái gì? Tiểu tử ngươi lại dám nói chuyện với ta như thế sao, chẳng lẽ không sợ ta giết ngươi sao?" Chu Trường Minh mắt
thấy Diệp Phong kiêu ngạo ngang ngược không chịu nói cho lão, lúc này lấy khẩu khí tức giận ra uy hiếp
"Tiểu quỷ, ta tuy là thần tiên, không nên ép ta giết ngươi, nói mau!"
"Cáp, thần tiên không phải hướng đến từ bi mà ôm ấp, cứu khổ cứu nạn sao? Sao thần tiên như ngươi lại bởi vì ta không
chịu nói bí mật của mình mà giết người? A, lời này của người nếu truyền ra ngoài, dân chúng nhân gian sẽ bình luận như
thế nào về thần tiên các ngươi? Chư thần tam phương khác sẽ nhạo bang các ngươi như nào?" Diệp Phong nghiêng nghiêng
đầu ngó Chu Trường Minh mỉm cười nói.vẻ mặt tràn đầy sự thần sắc khinh thường, như heo sắp chết không sợ nước sôi.
"Ách…..tiểu quỷ đừng vội trổ tài miệng lưỡi lợi hại, nếu lại không trả lời vấn đề, đừng trách lão nhân gia ta động thủ
đối với ngươi!" Chu Trường Minh nghe xong câu trả lời của Diệp Phong, trong lòng cũng có điều cố kị, nhưng vì phải hoàn
thành sự mệnh, lão nhân này vẫn như trước quật cường uy hiếp.
"Được thôi, động thủ đi. Nếu lão không bắt được ta, không đầy nửa tháng, ta cam đoan chuyện hôm nay sẽ truyền khắp đại
lục, làm cho thần, mọi người thế gian đều biết hành vi độc ác của đông phương thần tiên ngươi!" Diệp Phong hắc hắc
cười, vẻ mặt lộ ra bộ dạng vô lại.
"Ghê tởm! Tiểu tử thối này, theo lời đồn đại quả nhiên khó đối phó, rốt cuộc ngươi muốn thế nào mới bằng lòng nói cho
ta biết lai lịch?""
Chư thần tứ phương muốn biết lai lịch của Diệp Phong, tất nhiên đã điều tra không ít điều về hắn. Chu Trường Minh trước
khi đi cũng đã biết con người này là người hiếm thấy đang cùng tu luyện cả chính tà, có thể dễ dàng ngăn cả sự trừng
phạt của trời, thực lực đã gần chạm tới tam lưu tiểu thần của lão, tất biết nếu động thủ khẳng định không dễ dàng bắt
được. Lời vừa rồi chỉ là sự đe dọa cho có mà thôi, không nghĩ đến đối phương một chút cũng không sợ lão.
"Thật ra, lai lịch của ta không phải là không thể nói cho các ngươi. Nhưng chuyện này sẽ nói như thế nào, đều là việc
riêng tư cá nhân của ta, toàn bộ không thể cho các ngươi biết, liền tùy ý nói ra sao? Quay về thăm dò lại tính khí của
ta, mới tới tìm ta nói chuyện tiếp!"
Bí mật của mình, nói cái gì Diệp Phong cũng không tiết lộ. Mà tên gia hảo lớn gan này vì muốn được chút bảo pháp của
thần tiên, đã nghĩ sau này nói dối cho tốt, bây giờ hoàn toàn là bịa chuyện đánh bịp.
"Điều tra tính cách của ngươi? Lưu manh, vô lại, âm hiểm, tham lam, háo sắc, có vẻ như là phẩm chất của ngươi, còn nữa
không có đứng đắn.." Chu Trường Minh nghe vậy trầm tư nói thầm, linh cơ vừa động, trừng mắt nhìn Diệp Phong nói:" Tiểu
tử ngươi không định tống tiền lão nhân gia ta chứ?"
"Đừng nói tống tiền khó nghe như vậy, đây gọi là giao dịch!" Diệp Phong nhìn Chu Trường Minh hắc hắc cười gian xảo,
"thỏa mãn ích lợi trước mắt, ta một chút cũng không thể giữ lại bí mật của mình. Mấu chốt là lão có muốn cùng ta giao
dịch điều kiện hay không thôi!"
"Tiểu tử ngươi thật tâm đùa giỡn lão nhân gia ta ư? Ngươi ở Đông Tây đại lục có được lãnh thổ rộng lớn, chiếm đoạt mỹ
nhân toàn xinh đẹp như thiên tiên. Kim tiền, mỹ nhân, quyền thế, ngươi cái gì cũng không thiếu, ta còn có cái gì có thể
cùng ngươi trao đổi?" Chu Trường Minh thổi râu mép trừng mắt nhìn Diệp Phong gầm lên, trong lòng mắng to tiểu tử này
như gian thương!