Nói về đám quân hầu do Hạ Đề hình và Tây Môn Khánh sai tới phủ Hoài Khánh, tìm gặp Lâm Thiên hộ để
hỏi tin tức thưởng phạt do triều đình quyết định trong năm. Tới nơi, đám quân hầu được Lâm Thiên hộ trao cho một bản
sao công văn, thưởng cho năm tiền mà về.
Mấy hôm sau, về tới huyện Thanh Hà, đúng lúc Hạ Đề hình và Tây Môn Khánh đang đăng đường làm việc. Quân hầu đưa bản sao
tờ công văn lên, thấy chép rằng:
- Về Binh bộ, để khảo xét nghiêm minh hầu làm sáng tỏ việc thánh trị, quan Kim Ngô Vệ Thái úy Thái Bảo kiêm Thái tử
Thái Bảo được ủy nhiệm khảo xét tư cách hành động và công tội của các quan trong Binh bộ các sở Đề hình nội ngoại, các
chứng Chỉ huy Thiên hộ, Bách hộ, các chức Trấn phủ các nơi. Nay quan thái úy phụng thánh chỉ tra xét công minh, chỉ căn
cứ vào sự thật tai nghe mắt thấy, chẳng dám tính chuyện riêng tư,ân uy thưởng phạt xuất tự triều đình nên cứ theo lệ cũ
mà thi hành. Nay thông báo... Chánh Thiên hộ Hạ Diên Linh thuộc sở Đề hình Sơn Đông tại chức lâu năm, giảo giang mẫn
cán, coi việc hình pháp tạo được thanh danh khiến dân gian trong vùng yên ổn, rất đáng được khích lệ, nay thăng chức
Chỉ huy Quản Lỗ bạ... Đề hình Phó Thiên hộ Tây Môn Khánh, tài đức đáng khen, lo việc hình pháp mẫn cán mà chẳng tham
lam, khiến phép nước được tôn trọng, dân tình ngưỡng mộ, đáng được tưởng thưởng nay thăng chức Chánh Thiên hộ Chưởng
Hình danh... Chánh Thiên hộ Lâm Thừa Huân thuộc sở Đề hình Hoài Khánh, tuổi trẻ đa tài, tốt nghiệp vũ khoa, nối chức
cha ông,xét việc hình ngục nghiêm minh, đáng được khích lệ… Còn Phó Thiên hộ Tạ ân tuổi tác già nua, lúc trước ở tại
quân binh còn có vẻ khả quan, nhưng sau coi việc hình pháp thì chậm chạp, nhiều lỗi lầm, đáng bị cách chức...
Tây Môn Khánh đọc xong, thấy mình được thăng Chánh Thiên hộ Chưởng hình thì mừng rỡ vô hạn, trái lại Hạ Đề hình nghe
mình được thăng chức Chỉ huy Quản Lỗ bạ thì mặt mày thất sắc, ngồi yên chẳng nói năng gì. Hai người lại xem đến công
văn thăng thưởng về vụ sông ngòi đê điều thì thấy nhờ vụ này mà Thái Kinh được gia thăng Thái sư, ý Bang Nhan được gia
phong Trụ Quốc Thái tử Thái sư, Vương Vỹ được thăng Thái phó, Trịnh Cư Trung được thăng Thái bảo, mỗi người được thưởng
năm chục lạng bạc. Chu Thái úy được gia phong Thái phó kiêm Thái tử Thái phó, một người con được hưởng tập ấm chức Kim
Ngô Vệ Chánh Thiên hộ. Các Nội thị như Lý Nhan, Mạnh Xương Linh, Giả Tường... được thưởng mãng y ngọc đài, một người em
hay cháu được hưởng tập chức Phó Thiên hộ. Lễ bộ Thượng thư Trương Bang Xương, Tả Thị lang kiêm học sĩ Thái Du, Hữu Thị
lang Bạch Thời Trung, Binh Bộ Thượng thư Kim Thâm và Công bộ Thượng thư Lâm Trữ đều được gia phong Thái tử Thái bảo,
mỗi người còn được thưởng bốn chục lạng bạc... Tuần phủ lưỡng Triết kiêm Đô Ngự sử Trương Các được thăng Công bộ Tả thị
lang, Tuần phủ Sơn Đông Đô Ngự sử Hầu Mông thăng Thái thường Chính khanh, Tuần phủ Lưỡng Triết Sơn Đông Giám sát Ngự sử
Tống Kiều Niên và Đô Thủy ty Lang trung An Thầm, mỗi người được thăng một cấp và được thưởng hai chục lạng bạc... Những
người có công trong việc giúp triều đình vận chuyển đường sông như các chức Thiên hộ Ngụy Thừa Động, Từ Tương, Dương
Diên Bội, Tư Phụng Nghi, Triệu Hữu Lan, Tây Môn Khánh... mỗi người được thăng một cấp. Đám nội thị Vương Hữu được
thưởng mỗi người một lạng bạc. Các quan sở tại như Tiết Hiển Trung, mỗi người được thưởng năm lạng bạc. Các Hiệu úy như
Vương Xương mỗi người được thưởng hai xấp lụa quý...
Tây Môn Khánh xem xong lại mừng hơn nữa. Lát sau thì chia tay với Hạ Đề hình mà về.
Về tới nhà thì có Vĩnh Định và Văn tẩu do Vương Tam sai đem thư đến mời Tây Môn Khánh ngày mười một tới dự tiệc để tạ
ơn. Tây Môn Khánh coi thư mừng lắm, nghĩ bụng phen này thế nào cũng chiếm được vợ Vương Tam.
Nào ngờ đến ngày mười một có giấy từ triều đình sức về các địa phương, bắt các quan chức tân thăng phải kịp tới kinh để
triều kiến tạ ơn vua, ai chậm trễ sẽ bị tội. Ngay khi nhận được tư văn, Tây Môn Khánh phải hội với Hạ Đề hình và các
quan tân thăng trong tỉnh để bàn ngày giờ lên đường, rồi ai về nhà nấy chuẩn bị hành lý và lễ vật.
Tây Môn Khánh lại sai Đại An gọi Văn tẩu đến bảo:
- Nhờ tẩu tẩu đến nói với Vương Tam công tử rằng hôm nay ta không thể tới được, vì phải chuẩn bị để tới kinh ngay, hầu
triều kiến tạ ơn thánh thượng cho kịp ngày.
Văn tẩu ba chân bốn cẳng chạp đến thưa với Vương Tam.Vương Tam nói:
- Nếu dịp này lão bá bận việc thì để sẽ xin thỉnh lão bá vào dịp khác.
Trong khi đó Tây Môn Khánh cho gọi Bôn Tứ đến, bảo đi theo mình, và cho năm lạng bạc để về nhà sửa soạn hành lý.
Đại An và Vương Kinh cũng đi theo để hầu hạ. Xuân Hồng thì ở nhà coi thư phòng. Tây Môn Khánh sai chọn bốn con ngựa
thật tốt để chủ tớ cưỡi, lại viết thiếp nói với Chu Thủ Bị phái bốn tên quân đầy đủ binh khí đi theo.
Hạ đề hình thì có gia nhân thân tín là Hạ Thọ và mấy gia nhân khác đi theo. Đôi bên cộng cả thảy hơn hai chục người,
sáng sớm hôm sau là ngày mười hai thì lên đường trảy kinh, giữa buổi cuối ngày tuyết sương lạnh lẽo.
Hai người ghé phủ Hoài Khánh để cùng đi với Lâm Thiên hộ cho vui, nhưng Lâm Thiên hộ đã lên đường hôm trước.
Trời đông lạnh giá, đường trường ngày đi đêm nghỉ, khi tới Đông Kinh, qua cổng Vạn Thọ môn, Tây Môn Khánh định tạm trú
tại chùa Tướng Quốc, nhưng Hạ Đề hình nhất định mời Tây Môn Khánh tới nhà thân quyến của mình là Thôi Trung thư.
Tây Môn Khánh đành phải sai đưa thiếp bái kiến tới trước, rồi cùng Hạ Đề hình chậm bước đến sau.
Hôm đó Thôi Trung thư có nhà, vội bước ra nghênh tiếp. Mọi người vào đại sảnh thi lễ. Thôi Trung thư chào hỏi Tây Môn
Khánh và hàn huyên cùng Hạ Đề hình. Gia nhân đem trà lên, mọi người uống trà nói chuyện. Thôi Trung thư chắp tay hỏi
Tây Môn Khánh:
- Dám xin cho biết tôn hiệu.
Tây Môn Khánh đáp:
- Tên hiệu là Tứ Tuyền, cũng xin hỏi tôn hiệu tiên sinh.
Thôi Trung thư đáp:.
- Văn sinh đầu óc ngu muội nên phụ mẫu đặt tên là Thủ Ngu, còn tiện hiệu là Tốn Trai.
Đoạn chỉ vào Hạ Đề hình nói tiếp:
- Thân quyến vãn sinh đây vẫn thường ca tụng tiên sinh, nói rằng được tiên sinh cộng tác việc quan, lại đối xử thâm hậu
lắm.
Tây Môn Khánh nói:
- Thường ngày vãn sinh vẫn được Hạ đại nhân giúp đỡ chỉ bảo, nay lại được tới đây tạm trú, thật lấy làm cảm kích
lắm.
Hạ Đề hình nói:
- Sao quan anh lại dậy thế, bây giờ thì tất cả đều là chỗ tương tri.
Ba người chuyện trò vui vẻ. Thôi Trung thư sai gia nhân cất dọn hành lý của Tây Môn Khánh và Hạ Đề hình và sửa soạn chỗ
ở chu đáo cho hai người.
Chiều hôm đó Thôi Trung thư đãi tiệc vô cùng thịnh soạn, sơn hào hải vị bất tất phải kể. Tiệc tùng đến khuya, ba người
mới chia tay về phòng mà nghỉ.
Hôm sau, Tây Môn Khánh và Hạ Đề hình chuẩn bị lễ vật và thiếp rồi cùng gia nhân tới phủ Thái sư, nhưng Thái sư ở triều
chưa về. Quan lại các nơi về tạ ơn rất đông, thảy đều đang dừng ngồi chờ đợi.
Tây Môn Khánh cho tiền viên quan coi cổng để được gặp lại Địch quản gia gia. Địch quản gia nghe nói Tây Môn Khánh tới
vội mời về nhà riêng, cũng nằm trong phạm vi phủ Thái sư.
Ba người thi lễ rồi phân ngôi chủ khách ngồi trò chuyện uống trà. Tây Môn Khánh và Hạ Đề hình nhờ Địch quản gia thâu
nhận lễ vật dâng lên Thái sư. Hạ Đề hình đưa thiếp lên, trong thiếp ghi hai xấp kim đoạn vân hạc, hai xấp đoạn màu, còn
tặng riêng Địch quản gia mười lạng bạc. Tấm thiếp của Tây Môn Khánh ghi một xấp gấm đại hồng, một xấp lụa huyền, hai
xấp kinh đoạn, lại tặng riêng một xấp lụa vân rất quý. Địch quản gia quát bảo gia nhân:
- Đem lễ vật của lão gia vào phủ, nhớ ghi vào sổ tử tế.
Riêng phần mình. Địch quản gia chỉ nhận xấp lụa vân, còn trả lại mười lạng bạc cho Hạ Đề và ba chục lạng cho Tây Môn
Khánh, rồi nói:
- Đã là chỗ thân tình, sao lại có chuyện tiền bạc, mà đã có chuyện tiền bạc thì không còn là thân tình nữa..
Nói xong gọi gia nhân dọn tiệc. Lát sau ba người nhập tiệc. Địch quản gia nói:
- Hôm nay trong triều có việc. Thái sư phải ở trong đó tới trưa, sau đó lại cùng Lý lão gia tới dự tiệc tại tư dinh
Trịnh Hoàng Thân, sợ ráng thân gia và Hạ Đại nhân đây chờ quá lâu rồi.lỡ cả các việc khác đi. Thôi thì để Thái sư về,
tôi nói lại cũng thế.
Tây Môn Khánh nói:
- Thật làm thân gia phí tâm quá.
Địch quản gia hỏi:
- Thân gia tạm trú tại đâu?
Tây Môn Khánh kể lại việc Hạ Đề hình mời mình về tạm trú tại nhà Thôi Trung thư.
Hai người ăn uống một lúc rồi đứng dậy cáo từ. Địch quản gia không lưu giữ, nhưng mời thêm mỗi người một chung rượu lớn
nữa. Lúc sắp ra về, Tây Môn Khánh hỏi:
- Thân gia có biết là bao giờ thì chúng tôi được vào triều không?
Địch quản gia đáp:
- Bây giờ chỉ có mình thân gia phải triều kiến mà thôi, còn Hạ Đại nhân đây bây giờ đã là quan tại kinh rồi, nên không
chịu lệ này. Hiện vị Phó Thiên hộ tân thăng Hà Vĩnh Thọ là cháu của Hà Thái giám đã vào triều kiến rồi, nhưng Hà Thiên
hộ và thân gia là chỗ đồng liêu, sẽ dẫn thân gia vào triều. Thân gia cần biết gì, cứ hỏi Hà Thiên hộ là được.
Hạ Đề hình nghe vậy thì im lặng. Tây Môn Khánh lại hỏi:
- Thân gia này, hay là tôi lại đợi tới ngày đông chí, sau khi thánh thượng tế thiên địa rồi vào triều tạ ân cũng
được.
Địch quản gia nói:
- Không được đâu, ngày đông chí sau khi tế thiên địa, các quan đại thần nội ngoại dâng biểu triều hạ, rồi sau đó là
thánh thượng đãi yến, không có thời giờ đâu. Theo tôi thì ngay hôm nay thân gia tới Hồng Lô Tự ghi tên trước rồi ngày
mai vào triều tạ ân là tốt nhất.
Tây Môn Khánh nói:
- Đa tạ thân gia đã chỉ giáo, thật tôi chẳng biết lấy gì báo đáp.
Nói xong cùng Hạ Đề hình bước ra. Địch quản gia kéo nhẹ Tây Môn Khánh lại sau trách rằng:
- Hôm trước trong thư tôi đã dặn thân gia là tin mừng thăng quan tiến chức, thân gia nên giữ kín, không được nói với
ai, dù là bạn đồng liêu. Vậy mà sao thân gia lại tiết lộ cho Hạ đại nhân biết, bây giờ Hạ Đại nhân đã nhờ Lâm Chân nhân
viết thiếp gửi cho Chu Thái úy để nói với Thái Sư là Hạ Đại nhân không chịu nhận thức Lỗ bạ, mà lại xin chỉ nhận chức
hàm Chỉ huy để ở lại nhiệm sở lo hình pháp trong ba năm. Rồi một mặt Hà Thái giám trong cung lại nhờ vị phi đang được
sủng ái là An phi Lưu nương nương nói giùm cho người cháu là Hà Vĩnh Thọ được về Sơn Đông làm việc trong Sở Đề hình.
Đôi bên đều nhờ người nói, khiến Thái sư không biết quyết định làm sao, thật khó quá.
Lâm Chân nhân lại bảo là nếu Hà Vĩnh Thọ về thì để đưa thân gia đi chỗ khác, có giữ Hạ Đại nhân lại. Tôi phải hết lời
xin với Thái sư mới giữ được thân gia đó.
Tây Môn Khánh nghe xong toát mồ hôi, vội gập mình chấp tay vái Địch quản gia mà bảo:
- Thật quả tôi không dám nói gì, đây là Hạ Đại nhân tự nhờ người hỏi mà biết.
Địch quản gia dặn:
- Nhưng từ rày về sau, chuyện gì thân gia cũng phải cẩn thận giữ kín mới được. Chuyện không kín thì khó thành là
vậy.
Tây Môn Khánh thiên ân vạn tạ rồi rảo bước theo Hạ Đề hình về nhà Thôi Trung thư, rồi sai Bôn Tứ đến Hồng Lô Tự ghi tên
triều kiến cho mình.
Hôm sau, Tây Môn Khánh được dẫn tới Ngọ Môn tạ ơn, có cả Hạ Đề hình cùng đi. Tạ ơn xong, vừa ra khỏi Tây Quan môn thì
thấy một người từ xa đi tới hỏi:
- Trong liệt vị, vị nào là Sơn Đông Đề hình Tây Môn lão gia?
Bôn Tứ từ sau bước lên hỏi:
- Ngài là người ở phủ nào?
Người lạ đáp:
- Chúng tôi là người của Hà công công trong nội phủ. Hà công công chúng tôi thỉnh Tây Môn lão gia tới thưa chuyện.
Vừa dứt lời thì thấy một vị thái giám bước tới, mình mặc áo gấm đại hồng thêu hình mãng xà, đầu đội mũ tam sơn, chân
dận hài phấn, lớn tiếng gọi:
- Xin thỉnh Tây Môn lão gia.
Hạ Đề hình thấy vậy cáo từ về trước. Tây Môn Khánh theo gia nhân của Hà Thái giám vào một tòa nhà sang trọng gần
đó.
Hà Thái giám bước tới vái chào, Tây Môn Khánh lật đật đáp lễ.
Hà Thái giám nói:
- Chắc đại nhân không biết tôi, tôi là Hà Thái giám, tên Nghi, hiện hầu hạ Thụy phi Mã nương nương. Trong vụ thăng
thưởng năm nay, mong ơn thánh thượng, cháu tôi là Hà Vĩnh Thọ được thăng chức Kim Ngô Vệ Phó thiên hộ, hiện sắp được về
quý sở để lo việc hình pháp và hân hạnh được là đồng liêu của đại nhân.
Tây Môn Khánh nghiêng mình nói:.
- Thì ra đây là Hà công công, vãn sinh không được biết, xin công công thứ tội.
Ngừng lại vái dài một vái, Tây Môn Khánh nói tiếp:
- Nơi đây không tiện hành lễ ra mắt, xin để sẽ tới tư dinh công công để lạy chào.
Hà thái giám mời ngồi nói chuyện, uống trà, lát sau tiệc được dọn ra, bàn tiệc toàn đĩa ngọc chén vàng, cao lương mỹ
vị. Hà thái giám nói:
- Tôi biết đại nhân vừa từ trong triều ra, trời lạnh nên có chén rượu nóng thỉnh đại nhân dùng cho ấm, còn đồ ăn thì
chẳng có gì, xin đại nhân dùng cho.
Tây Môn Khánh khiêm nhượng:
- Vãn sinh quả không đáng được hậu đãi như thế này.