Mùa đông bao phủ lên thành Huyền thành, không khí lạnh lẽo mà ẩm ướt, sáng sớm trên sân tập
luyện của Hạ gia trang ở hậu viện, những đệ tử thế hệ thứ ba vẫn tiếp tục tập luyện. Ở một góc trong thôn trang, một
trong những viện tử của đệ tử thứ ba, một cánh cửa được im lặng mở ra. Một đạo nhân ảnh giống như quỷ mỵ chợt lóe lên,
vô thanh vô tức đứng ở giữa sân. Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn trời, thở dài một hơi, không khí ngưng kết lại một mảnh
sương mờ ảo. Từ khi đánh chết Hồ Bân tới nay, thời gian đã trôi qua năm tháng. Ở trong năm tháng này, Hạ Nhất Minh
không rời khỏi phòng của mình, mà ở trong mật thất bế quan tu luyện suốt năm tháng. Đương nhiên, tu vi của Hạ Nhất Minh
còn xa mới có thể không cần ăn uống, chỉ có điều ăn uống mọi thứ đều giải quyết ở trong phòng, đến giờ tự nhiên sẽ có
hạ nhân mang tới. Đây là ưu đãi lớn nhất của thế gia đệ tử, nếu là người nghèo khổ, vậy quyết không có khả năng được
như thế.
Năm tháng tu luyện làm cho thực lực của Hạ Nhất Minh đột ngột tăng mạnh, lại một lần nữa đạt tới đỉnh tầng thứ bảy, hơn
nữa còn chạm vào bức tường cản trở đột phá. Tốc độ này nếu nói ra ngoài sẽ khiến cho người khác không thể tin nổi.
Chẳng qua, ở Hạ Nhất Minh lại liên tục xuất hiện những kỳ tích bất ngờ, cho nên khi hắn đạt tới cảnh giới như bây giờ
cũng không có hoảng hốt như lần trước nữa, mà bình tĩnh tiếp nhận. Tất nhiên, vì điều này đã trở thành thói quen, Hạ
Nhất Minh cũng không đem điều này nói cho người khác biết, cho dù là cha mẹ thân sinh cũng không biết được.
Trong năm tháng qua, Hạ Nhất Minh thu hoạch lớn nhất lại không chỉ có nội kình tu vi, cả Khai Sơn Tam Thập Lục Thức
cũng mang đến cho hắn những kinh hỉ to lớn. Bộ công pháp này cũng không phải chỉ giới hạn trong việc sử dụng chưởng
pháp, ở bên trong bí tịch có ghi rõ ràng, vô luận là đại đao hay trường phủ cũng có thể đem ba mươi sáu thức này thi
triển ra.
Hạ Nhất Minh ở trong mật thất đã từng thử qua, quả nhiên không làm hắn thất vọng, bộ công pháp này quả thật là chưởng
pháp hay binh khí đều có thể thi triển được. Chỉ có điều trong bản bí tịch có ghi chú, khi ở trên chiến trường thì dùng
trọng phủ thì khẳng định đánh đâu sẽ thắng đó. Có thể đem uy lực phát huy đến mức nhuần nhuyễn thì không gì có thể phá
nổi. Chỉ là khi tưởng tượng tới việc dùng trọng phủ phối hợp với công pháp này sẽ dẫn đến mức tiêu hao nội kình quá mức
kinh khủng, Hạ Nhất Minh liền đem những lời này xem nhẹ hẳn đi.
Khoảng thời gian này, Hạ Nhất Minh tu luyện nhiều nhất chính là đem sáu thức học được đều dung nhập vào trong chưởng
pháp và đao pháp tu luyện. Theo lý mà nói, để làm được từng bước những việc này không chỉ phải bế quan liên tục mà còn
cần phải luyện tập nhiều lần, nếu không thì khẳng định ở một vài phương diện sẽ xuất hiện vấn đề. Chẳng biết làm sao,
Hạ Nhất Minh lại có thể làm được, hắn thành công đem sáu thức kia thi triển thành công, quá trình cũng không gặp một
chút cản trở nào, giống như trước nay tu luyện như nước chảy mây trôi mà tự thành.
Trải qua việc tập luyện thuận lợi như vậy, làm cho ngay cả Hạ Nhất Minh cũng có chút khó hiểu. Chẳng qua thần kinh Hạ
Nhất Minh đã vững vàng hơn trước, cũng không xuất hiện kinh ngạc, mà im lặng chấp nhận sự việc này. Dù sao, đối với một
thanh niên chỉ trong vòng một năm hai lần chạm vào bức tường cản trở đột phá, thì còn có việc gì trong tu luyện đáng
kinh ngạc hơn nữa đâu. Rút ra được kinh nghiệm từ lần trước, sau khi tiến tới đỉnh phong tầng thứ bảy, Hạ Nhất Minh lập
tức ly khai mật thất, hướng tới bên trong Tàng Thư Các đi tới.
Trên đường đi nghe thấy tiếng luyện tập buổi sáng ở hậu viện, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi có chút cảm khái. Ngắn
ngủi chưa tới một năm, Hạ Nhất Minh từ việc tu luyện buổi sáng với những đệ tử dưới tầng thứ năm, đã biến thành tu
luyện giả sắp chạm tới tầng thứ tám, đoạn thời gian này trải qua thật như mộng như ảo. Làm cho người ta khó có thể
tưởng tượng được.
Thu liễm tâm thần, Hạ Nhất Minh vượt qua hậu viện đi tới Tàng Thư Các. Mỗi một lần đi vào trong sân Tàng Thư Các, Hạ
Nhất Minh có thể cảm giác được hai cặp mắt đảo qua trên người mình để dò xét. Hai cặp mắt này tự nhiên Hạ Nhất Minh
biết là của Đại bá và lão nô bộc vẫn ở đây. Chức trách của hai người bọn họ là thủ vệ Tàng Thư Các, nhưng cũng không
nghiêm cấm đệ tử đạt tới tầng thứ sáu đi vào, điểm này mới làm Hạ Nhất Minh thích nhất. Quen thuộc tiến vào Tàng Thư
Các, lại một lần nữa Hạ Nhất Minh nhắm mắt lại, tùy ý chọn một giá sách, rồi rút ra một quyển bí tịch.
Mở hai mắt ra, việc đầu tiên Hạ Nhất Minh làm là nhìn tới giá sách, nhìn qua không khỏi rung mình một cái, cười khổ,
hắn thế nhưng lại chọn đúng giá Thổ hệ. Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh mở quyển bí tịch trong tay ra, không khỏi cười khổ
liên tục. Bình Tức Thuật: Thổ hệ nội kình phụ trợ bí tịch. Bản bí tịch này cũng không khác gì Quy Tức công là mấy, đều
là khống chế cơ năng thân thể, bắt chước động vật ngủ đông. Chính là một loại phụ trợ công pháp. Cùng với lần chọn
quyển bí tịch Mộc hệ phụ trợ công pháp Nhận Bì Thuật, loại công pháp này đối với việc tác dụng tăng lên tu vi nội kình
cũng không có hỗ trợ mấy. Chỉ có điều trong nhiều trường hợp đặc thù đều có khả năng sử dụng đến. Đối với phần lớn tu
luyện giả, loại bí tịch này cũng là một loại trọng yếu.