Đu Đu đi chậm lại chỗ tôi và ngồi xuống,
đưa bàn tay ngửa ra..
"ko cho tớ ăn sao mà nhìn?"
tôi đặt lên tay cậu ổ bánh mì của La La.
"hôm trước...ông nói gì với cậu vậy?"
"... bà nội cậu là con gái điền chủ, tiểu thư khuê các à?"
Đu Đu ko trả lời câu hỏi của tôi mà lại hỏi tôi 1 câu khác,
về bà nội...
nghe mẹ nói, ông cố là điền chủ thời xưa, rất giàu..
"uh..sao cậu biết? ông nói à?"
"còn ông là kẻ đi đập lúa thuê.."
"tớ ko rõ nữa.. hình như vậy."
"cậu ko biết chuyện tình của ông và bà cậu sao?"
"ko.. tớ ít khi hỏi.."
"vậy còn chuyện...tình của cậu?"
O__O tôi nhìn Đu Đu bằng 2 con mắt ếch,
giờ phút này mà hỏi chuyện tình của tôi...
ko hiểu nổi.
"chuyện tình gì... điên quá. tớ ko có"
"cả 2 đứa nó đều tốt, cậu ko chọn được phải ko?"
"ko............chỉ là tớ ko muốn nghĩ tới."
"vậy nếu là tớ thì sao?"
hả? Đu Đu ngoạm miếng bánh mì rồi cười khì khì,
hình như lâu rồi tôi ko thấy nụ cười của Đu Đu..
"nếu là cậu?"
"..bỏ đi. chuyện này đúng là quá mệt mỏi... mai tớ ko đi đưa tang được, có lẽ lâu lắm chúng ta mới sẽ gặp lại
nhau."
"cậu nói chuyện...lạ quá, Đu Đu... sao lại lâu lắm??"
Đu Đu ko đáp lời tôi, nhìn lên ảnh ông ở trên kia,
mỉm cười thầm kín...nói khẽ...hình như nói với ông nội,
"rồi con sẽ nói, ông yên tâm".
.............................
..........
sau khi ông mất thì tôi thi học kỳ 1,
nên ko có thời gian nghĩ ngợi thêm câu nói của Đu Đu hôm ấy..
chỉ đến khi nghỉ Tết, tôi mới lấy đủ lòng tin đạp xe sang tận Quận 2,
tìm Ca Ca của mình.
nhưng ko gặp.
để rồii lại đạp xe trở về nhà, khoảng cách gần 10 cây số...
khờ thật.
có lẽ cậu ấy tránh mặt tôi.
"Xu Xu!! năm mới dzui dzẻ!"
Lo Lo...
cậu ấy ăn mặc chỉnh tề, wow, lần đầu tiên,
tôi thấy Lo Lo mặc sơ mi bỏ vào quần, còn mang giày nữa..
xém chút đã nhìn ko ra.
"cậu...đi đám cưới hả?"
"đám cưới gì... sang chúc Tết 2 bác!"
"ủa vậy hả? chúc xong chưa?"
"rồi, có lì xì...hehehe.."
Long thích thú móc trong túi ra bao đỏ chót,
chắc mẹ tôi mới phát cho..
nhà giàu như cậu, cái số tiền bé cỏn con ấy,
có gì mà vui như thế huh...
"bây giờ thì Xu Xu qua nhà tớ chứ!"
"huh?"