tôi và ba vừa bước vào nhà thì tôi nhận ra,
chiếc xe đạp của Đu Đu... cậu ấy... đến đây??
tôi quăng cái túi xách và chạy ù vào trong kiếm..
từ trước ra sau..
ko thấy...............
"thi được ko con?"
"dạ...cũng tốt..........Đu Đu đâu rồi hả mẹ??"
"mẹ nhờ nó mang cái mền phơi trên lầu.. mới về đã hỏi Đu Đu! đi thắp nhang báo cho ông nội về bài thi đi."
thấy mẹ có vẻ bực mình,
tôi thui thủi làm theo...thắp nhang cho ông.........
trên lư hương đang cháy dở 1 cây nhang khác,
tôi nghĩ, có lẽ là của Đu Đu..
ông àh... con thi làm được 6 câu.......
Long đáng ghét nói là con khờ quá... vì bận chỉ bài cho bạn khác...
ông có thấy con khờ ko?...
mà, con nhớ ông quá..............
nhưng...........chắc ông đang chơi với bà,
nên con.......................lên tìm Đu Đu chút nha...^o^
nói với ông xong thì tôi lật đật chạy lên cầu thang,
cứ như sợ mình chậm vài bước là cậu ấy sẽ biến mất..
ở tầng 1... phòng tôi ko có...
bên chỗ ban công cũng ko..
ah...mẹ nói nhờ cậu ấy phơi mền, vậy chắc..trên sân thượng.
quả nhiên là ở đó. ^^
Đu Đu đứng tựa tay vào lan can,
ngó xuống đường...
"cậu thi được ko..Đu Đu?"
nghe tiếng tôi, cậu ấy khẽ giật mình quay lại,
tôi cũng bước lên bên cạnh... gió chiều mát quá...
đứng ở đây nhìn xuống, cứ như đang ở trên đỉnh Everest,hehe
sao tôi ko nhận ra nhà mình có 1 cái sân thượng hay thế này!
-___-
"7 làm được 3, cậu nghĩ vậy thì có tốt ko?"
Đu Đu nói và cười, cười như thể đang kể 1 câu chuyện hài..
tôi lại chẳng thấy nó buồn cười chút nào..
còn chưa được phân nửa đề bài nữa sao?
"cậu cố lên đi... mai thi 2 môn còn lại...nhớ làm hết.."
"tớ ko giỏi như cậu. khả năng của tớ chỉ tốt nghiệp thôi là hay lắm rồi."
"lúc trước cậu đâu có tự ti như vậy?"
"lúc trước à?...bây giờ tớ ko còn như trước.."
"tại sao?"
Đu Đu lặng lẽ quay mặt xuống đường, ko nhìn tôi,
giọng cậu ấy cứ trầm buồn xa xăm..
nếu ko nói thì tôi cũng biết là cậu ấy đã thay đổi nhiều lắm,
ko còn là Đu Đu Ca Ca láu cá, vô tư của tôi ngày xưa.
"lúc trứơc tớ chẳng phải lo chuyện gì ngoài học và chơi.."
"uh...giờ thì cậu phải đi làm.."
"lúc trước tớ cứ nghĩ Xu khờ luôn cần tớ.. và tớ thì ko cần cậu.."
"hah?..."
"lúc trước tớ ko biết rằng.. tớ cũng cần cậu..rất cần........."
"thật ko?"
cậu ấy vẫn ko nhìn tôi, hướng mắt về phía chân trời,
bỗng bàn tay rám nắng của Đu Đu khẽ nắm lấy tay tôi..
và tôi thấy thật là dễ chịu..vì lần này ko giống như mấy lần,
cậu ấy nắm tay kéo tôi chạy đi..
hay bắt tôi làm gì đó cho mình..
"cậu ở trong tim của tớ... nhưng tớ ko nhìn thấy...cho đến 1 ngày, có ai đó đến đòi lấy cậu đi"
theo tôi nhớ thì, Đu Đu học văn rất dở,
ko hiểu sao cậu ấy hôm nay lại nói bóng bẩy như thế +___+
trừu tượng quá...
nhưng quan trọng là cái câu "cậu ở trong tim của tớ"......hí hí...
"vậy sao cậu lại đối xử với tớ như thời gian qua?"
"tớ ko đủ tự tin... nếu ở bên Long, hoặc Lãm, cậu sẽ vui vẻ hơn..cuộc sống của tớ... rất chông chênh."
"thế sao bây giờ lại nói?"
"vì tớ đã hứa với ông nội hôm ông ra đi"
"ông nội....??"
"thật ra, tớ định sau khi thi xong sẽ nói..nhưng tớ sợ, kết quả thi sẽ làm tớ càng mất can đảm..."