- Dược trưởng lão. Mặc dù Ích Cốc đan này hơi khác so với gia tổ luyện chế nhưng chắc không
phải là hỏng chứ? - Hạ nhất minh không chắc chắn hỏi dò.
Sau khi thấy được vẻ mặt hai lão nhân, trong lòng Hạ Nhật Minh cũng biết thứ này chắc chắn không phải là đan hỏng,
nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu. Dược đạo nhân cười khổ nói:
- Hạ trưởng lão, Nếu đều là đan hỏng thì thế giới này cũng không hề có ích cốc đan nữa.
Hạ Vũ Đức thở dài một tiếng nói:
- Nhất Minh, Thật ra ích cốc đan cũng được phân thành hai loại tốt xấu, Ta luyện chế ra mặc dù có hiệu quả ích cốc
nhưng một viên chỉ tác dụng trong một ngày mà thôi, còn.. Ánh mắt lão nhìn về cái bình ngọc nói:
- Nếu nuốt loại ích cốc đan trong này có thể nhịn đói nhịn khát ba ngày ba đêm, loại ích cốc đan này chắc hẳn có chất
lượng cao nhất.
- Hạ trưởng lão! Ngươi làm thế nào vó thể luyện chế được? - Dược lão nhân trầm ngâm một hồi hỏi.
Trong lòng lão hết sức tò mò, quan sát mấy ngày nay, tất cả những gì Hạ Nhất Minh biết về đan dược là hết sức bình
thường. Mặc dù cũng đã học không ít tri thức nhưng so với những đệ tử trên Linh Dược Phong thì còn kém xa. Nhưng lần
đầu tiên luyện đan lại có thể đạt tới mức này chỉ có thể dùng hai chữ kỳ tích để hình dung. Hạ Nhất Minh suy nghĩ một
chút rồi nói ra những cảm thụ trong lúc luyện đan của hắn.
Sắc mặt Dược đạo nhân càng lúc càng vui mừng, lẫn sợ hãi. Đặc biệt khi biết Hạ Nhất Minh có thể vận dụng mộc hệ công
pháp, cảm ứng hoạt lực của dược thảo thì sắc mặt hắn càng trở nên đặc sắc. Một lúc sau lão thở dài nói:
- Hạ trưởng lão. Ta vốn lo lắng việc ngươi cảm thấy hứng thú với đan dược nhưng lại không có được công pháp tương ứng
thì thành tựu sẽ cực kỳ hạn chế. Đến bây giờ mọi lo lắng của ta đều vô ích rồi.
Hắn liếc nhìn Hạ Nhất Minh một cái nói:
- Hạ trưởng lão không những nắm giữ hỏa, mộc công pháp mà thiên phú về mộc hệ lại càng cao hơn người, điều này khiến
cho người ta sợ hãi.
Hạ Vũ Đức nhất thời mừng rỡ, sau khi hắn nghe được đánh giá của sư phụ đối với tôn nhi cũng cực kỳ sung sướng và kiêu
ngạo. Quả thực sơ với việc khích lệ mình còn cao hứng hơn rất nhiều.
- Sư phụ làm thế nào mà ngài có thể đoán được? Lão trầm giọng hỏi
Dược đạo nhân mỉm cười nói:
- Trong cổ thư có ghi, nhưng người có thể cảm thụ được sức sống của các loại dược thảo chính là thiên tài trăm năm khó
gặp. Nếu có thể tu luyện mộc hệ công pháp thì như cá gặp nước, khi đột phá chướng ngại dễ dàng hơn người hàng trăm
lần.
Lão nhìn về Hạ Nhất Minh, cực kỳ hâm mộ cất cao giọng nói:
- Thiên phú mộc hệ luôn là điều mơ tưởng của tất cả các luyện đan sư. Chẳng trách mà Hạ trưởng lão lại muốn luyện đan
như thế
Hạ Nhất Minh toát mồ hôi. Mặc dù việc dò xét hoạt lực của dược thảo trong lúc vô ý phát hiện ra, nhưng có điều hắn biết
chính là một loại thiên phú trong luyện chế đan dược, không ngờ việc này lại trợ giúp lớn đến vậy,
- Sư phụ! Ngài nói Nhất Minh nên chuyển qua tu luyện mộc hệ công pháp? Hạ Vũ Đức đột nhiên hỏi.
Dược đạo nhân trầm ngâm chốc lát, lắc đầu nói:
- Hạ trưởng lão tu luyện công pháp nào là do tự hắn quyết định có điều nếu tu luyện loại khác thì sẽ lãng phí thiên phú
mộc hệ.
Mặc dù lão không nói nhưng ý tứ lại cực kỳ rõ ràng. Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, chỉ có hắn mới biết bản thân hắn
thế nào. Đối với hắn mà nói cho dù tu luyện loại công pháp nào hiệu quả cũng giống nhau, chỉ có điều, chuyện này không
thể để cho người khác biết được thôi.
Im lặng một lát Dược đạo nhân thấy Hạ Nhất Minh không có ý kiến gì trong lòng nhất thời thất vọng. Lão ho nhẹ một tiếng
nói:
- Hạ trưởng lão kỳ thật kiến thức luyện đan thuật cực kỳ rộng lớn. Nếu ngài có thể đạt được thành quả tựu sau này tu vi
võ đạo phát triển hết sức rực rỡ
Hạ Vũ Đức gật đầu nói:
- Nhất Minh! Sư phụ nói không sai. Ngươi còn có thiên phú về hỏa mộc công pháp nữa. Lão thở dài nói:
- Nếu biết trước thì cho dù bị sư phụ trách mắng ta cũng truyền cho ngươi kiến thức luyện đan rồi.
Do Hạ Nhất Minh không có biểu thị thiên phú về hai hệ này, nên Hạ Vũ Đức mới hy vọng tôn nhi yêu quý của hắn có thể gạt
bỏ ý niệm luyện đan trong đầu, tập trung tu luyện.
Nhưng khi biết Hạ Nhất Minh có thiên phú trác tuyệt về mộc hệ, ý nghĩ trong lòng lão lại có sự chuyển biến kịch liệt,
Trong mắt Dược trưởng lão đột nhiên quyết định nói:
- Hạ trưởng lão! Trong Hoành Sơn nhất mạch chúng ta, Linh dược phong mặc dù không phải chủ phong nhưng cũng tính là thứ
hai. Nếu ngươi đồng ý luyện tập hỏa mộc công pháp kế thừa đạo luyện đan thì ta nguyện ý giao vị trí đứng đầu Linh dược
phong cho ngươi.
Trên khuôn mặt không xứng với tuổi kia lại hiện ra một vẻ nghiêm túc. Hạ Nhất Minh cảm thấy ngạc nhiên, khi thấy động
phủ của Linh dược phong cùng với mảnh dược viên, hắn hoàn toàn có thể hiểu được địa vị của ngọn núi này như thế nào.
Cho nên khi được Dược đạo nhân đại biểu cho đám trưởng lão, đáp ứng cho hắn tùy ý lựa chọn một đỉnh núi quanh sơn mạch,
hắn cũng chưa từng nghĩ đến có thể được quyền nắm giữ Linh dược phong.
Chần chừ một chú hắn hỏi:
- Dược trưởng lão! Vì sao ngài phải làm vậy?
Dược trưởng lão cũng không có trả lời. Sau khi suy nghĩ một chút liền hỏi:
- Hạ trưởng lão! Ngươi biết Thái thượng trưởng lão cùng hai bị trưởng lão và một phần lớn đám đệ tử thập tầng rời khỏi
Hoành Sơn là vì sao không?
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, đối với việc này, hắn cũng chẳng biết tý gì nói:
- Không biết!
Dược trưởng lão cười khổ nói:
- Tất cả bởi vì không có người nối nghiệp.
Sau khi Dược trưởng lão nói xong, Hạ Nhất Minh mới hiểu được mấu chốt vấn đề trong đó.
Hoành Sơn nhất mạch kể từ khi Vu Hi Thần nuốt viên tiên thiên kim đan cuối cùng trở thành tiên thiên đại sư đến nay
chưa hề có một ai đột phá, mà trong khi đó ba đại trưởng lão cùng với thái thượng trưởng lão tuổi lại càng cao. Nếu
không có một người nào đột phá thì sau này thế hệ tiên thiên tử vong hết chắc chắn Hoành Sơn nhất mạch sẽ bị diệt vong
hoàn toàn. Vì thế, các trưởng lão đã thương nghị, đem tất cả các cao thủ trong phái ra ngoài tìm kiếm tiên thiên linh
thú năm trăm năm. Mặc dù đệ tử hậu thiên đạt tới thập tầng không thể đối phó được với tiên thiên linh thú. Nhưng nếu có
thể tìm thấy dấu vết của nó, bọn họ sẽ về núi mời trưởng lão, thậm chí là thái thượng trưởng lão ra tay.
Do Hoành Sơn rơi vào tình cảnh như vậy nên khi Hạ Nhất Minh đến mang theo nội đan của tiên thiên linh thú, Dược lão
nhân cực kỳ mừng rỡ. Tất nhiên, Dược đạo nhân cũng có ý đồ riêng. Lão cũng muốn tìm được một truyền nhân chính thức để
truyền lại y bát. Nhưng trong đám đệ tử của mình, cho dù là Hạ Vũ Cận theo hắn lâu nhất thì cũng không phải là tiên
thiên đại sư, mà lại càng không phải song tu hỏa, mộc công pháp nên cơ bản không thể kế thửa sở học của hắn. Cho nên,
khi Hạ Nhất Minh biểu lộ thiên phú, tâm ý của lão đã hoàn toàn sống lại. Mới mười bảy tuổi đã là tiên thiên cường giả,
lại có thiên phú tuyệt đỉnh về mộc hệ, nếu không trở thành luyện đan sư thì đúng là đáng tiếc. Dược đạo nhân không giấu
diếm cái gì, nghiêm mặt nói:
- Hạ trưởng lão nếu ngươi không có thiên phú về hỏa và mộc hệ thì lão phu cũng chẳng cưỡng cầu. Hoành sơn nhất mạch
rộng lớn, có vô số ngọn núi tha hồ cho ngươi lựa chọn. Nhưng ngươi lại là người có thiên phú tốt nhất nên lão phu không
thể dễ dàng bỏ qua.
Hạ Nhất Minh chỉ do dự chốc lát, nói:
- Dược trưởng lão! Trước kia Hoành Sơn nhất mạch có rất nhiều tiên thiên kim đan phải không?
- Không nhiều lắm! -Dược trưởng lão bất đắc dĩ nói:
° ° °
- Hạ trưởng lão! Đây chính là nơi lão phu tu luyện hai loại tiên thiên công pháp.
Trong một gian đại sảnh rộng rãi, dược đạo nhân nghiêm túc đưa hai bản bí tịch viết tay cho Hạ Nhất Minh, ánh mắt của
hắn chăm chú nhìn lên hai quyển sách vẻ mặt rất vui vẻ. Hạ Nhất Minh đưa hai tay nhận lấy, hắn cũng không có giở trang
đầu tiên mà lật ngay ở giữa, sau đó hắn liền hiểu được tại sao Dược đạo nhân lại có vẻ mặt như vậy. Trong hai cuốn sách
chép tay này cũng không chỉ có khẩu quyết cùng đồ án của công pháp, ở đây còn có cả những chú thích đắt giá. Đọc từng
dòng chữ nhỏ xíu, Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được tâm huyết của Dược trưởng lão.
Vái dược đạo nhân một cái thật sâu, vẻ mặt của hắn cực kỳ cảm kích.
Dược đạo nhân tủm tỉm cười tiếp nhận một vái của hắn, tất cả tâm huyết của lão giao cho Hạ Nhất Minh hoàn toàn xứng
đáng nhận lấy một vái này. Hạ Nhất Minh ngưng thần tĩnh tâm, ở ngay trước mặt Dược đạo nhân mở ra trang đầu tiên của
quyển bí tịch thứ nhất. Đột nhiên, hai mắt của Hạ Nhất Minh trợn tròn. Cái miệng của hắn há ra giống như muốn kêu lên,
nhưng cuối cùng cũng nhịn lại được. Có điều lúc này, trong lòng hắn cũng không còn bình tĩnh nữa. Bởi vì, ngay trang
đầu tiên của quyển bí tịch có viết ba chữ thật to. Mà ba chữ này hắn lại cực kỳ quen thuộc.
Liệt hỏa công...
Không còn bình tĩnh, Hạ Nhất Minh liền nhanh chóng mở trang đầu tiên của quyển bí tịch thứ hai. Khi hắn thấy được ba
chữ viết trên đó, thần sắc lại càng hoàn toàn quái dị.
Khô mộc công...
Tên của hai bí tịch này cùng hỏa mộc công pháp của Từ gia ở Thái Thương huyện giống nhau như đúc. Hắn do dự một chút
rồi tiếp tục mở trang tiếp theo. Lướt mắt nhìn nội dung trong lòng hắn cảm thấy dở khóc dở cười. Bởi vì nội dung trong
đó cùng với hai quyển bí tịch mà hắn đoạt được giống nhau như đúc. Hắn trực tiếp lật tới giữa quyển bí tịch, đến đây
nội dung mới có chỗ khác nhau. Hạ Nhất Minh thong thả mở từng trang, nhìn từng câu từng chữ, khóe mắt nhịu lại thậm chí
có thẻ thấy một chút vui sướng. Cuối cùng hắn cũng hiểu thì ra Từ gia đoạt được Liệt hỏa công và Khô mộc công cũng chỉ
là hai bản thiếu. Ở đây có ghi lại phương pháp tu luyện của hai loại công pháp này sau khi đạt tới tiên thiên cảnh
giới. Mặc dù Hạ Nhất Minh mới chỉ lướt qua vài chỗ, nhưng từ đó cũng có thẻ thấy được những điểm bất phàm.
Ngũ hành công pháp của hắn sau khi bước vào tiên thiên, trải qua rèn luyện đã có sự chuyển biến hết sức vi diệu, cũng
vì lý do đó mà ngay cả khi Dược đạo nhân đã tu luyện hai loại công pháp này được trăm năm cũng không phát hiện ra điểm
tương đồng với hỏa mộc công pháp của Hạ Nhất Minh. Sau khi có được bí tịch tiên thiên, Hạ Nhất Minh chỉ xem qua một
chút, đối chứng với sở học bản thân đã có nhiều sở ngộ. Hắn hết sức tin tưởng nếu hiểu hết toàn bộ nội dung hai bản bí
tịch thì võ đạo của hắn sẽ tiến một bước dài.
- Hạ trưởng lão! hai quyển bí tịch này có gì không thích hợp a?
- Dược đạo nhân nhìn nét mặt của Hạ Nhất Minh không khỏi kinh ngạc hỏi.
Hạ Nhất Minh bừng tỉnh, vội vàng nói:
- Không phải nội dung có vấn đề mà tên có vấn đề. -Hắn sắp xếp lại suy nghĩ một chút nói:
- Ở thái thương huyện có một thế gia truyền thừa được trăm năm cũng có hai bản bí tịch này.
Dược đạo nhân hết sức hoảng sợ hô lớn:
- Chuyện này không thể có được.
- Nếu ngài không tin có thể hỏi gia tổ. - Hạ Nhất Minh bổ sung thêm:
- Tất nhiên, bí tịch của bọn họ ta chưa xem qua. Có lẽ chỉ giống tên nhau mà thôi.
Dược đạo nhân khẽ lắc đầu nói:
- Cho dù trùng hợp cũng không có thể có chuyện trùng hợp cả hai quyển bí tịch.
- Lão đột nhiên nhớ ra cái gì đó nói:
- Có phải là Từ gia hay không?
- Vâng!- Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh ngạc.
Dược đạo nhân cười ha hả, bỏ qua, mặc cho Hạ Nhất Minh có hỏi thế nào cũng không lấy ra được một từ. Điều này làm cho
Hạ Nhất Minh cực kỳ kinh ngạc. Từ gia có lai lịch thế nào mà ngay cả Dược đạo nhân cũng có vài phần kiêng kỵ?