Thân hình hắn nhanh chóng vọt lên cao. Cổ tay Hạ nhất Minh khẽ động, vẫy ra một cái. Thân
hình hắn đang bất động, chợt hóa thành một ngọn núi lớn lao về phía trước nháy mắt đã tới bức tường bao quanh. Đôi tay
của hắn như ngưng tụ cả ngàn cân, đồng thời chân khí xung quanh cũng nhanh chóng đọng lại. Luồng sát khí mà hắn vừa cảm
thấy là từ hướng này truyền tới. Mặc dù không biết kẻ đó là ai nhưng sát khí đủ khiến Hạ Nhất Minh phải động dung thì
cũng không phải là một kẻ bình thường. Một bóng đen từ trong góc rất tối chợt hiện ra nhẹ nhàng tiếp xúc một chưởng với
Hạ Nhất Minh, sau đó bắn vọt qua tường mà bay đi. Song chưởng của Hạ Nhất Minh tụ tập năng lượng Thổ hệ hiển nhiên
không thể khiến người đó bị thương mà còn bị người ta mượn lực để chạy.
Hừ lạnh một tiếng, Hạ nhất Minh nhướng mày, giật mình. Mặc dù hắn mới tu luyện Kình Thiên ấn nên chưa thể phát huy hết
uy lực của nó nhưng thực lực của đối phương cũng nằm ngoài suy nghĩ của hắn. Có thể nhẹ nhàng mượn lực để chạy, thì tu
vi của người này cũng cực cao tuyệt đối không hề dưới đám người Vu Kinh Lôi.
Chân khí mạnh mẽ lưu chuyển trong cơ thể, sau khi đưa chân khí Thổ hệ về tới đan điền lại một lần nữa ào ra biến thành
phong hệ chân khí. Năng lượng thổ hệ quả thực rất mạnh. Trong lúc đối địch có thể khiến cho đối phương gặp phải áp lực
giống như bị một ngọn núi lớn đè lên, nhưng nếu muốn truy đuổi thì lại không thể bằng Phong hệ. Thân hình lóe lên một
cái, Hạ Nhất Minh đuổi theo thân ảnh phía xa. Chỉ trong nháy mắt bóng dáng hai người đã hoàn toàn mất tích. Tuy nhiên,
phía sau hai người có một bóng đen bám sát theo sau. Cho dù bọn họ có chạy nhanh đến mấy cũng không thể dứt bỏ được
bóng đen đó.
Từ trong phòng cảm nhận chân khí thổ hệ mạnh mẽ lưu chuyển cuối cùng, Chu Thất Bát đã phát hiện được chuyện khác
thường. Nhưng khi hắn đến được đây thì chằng còn ai nữa. Vị cường giả nhất đường thiên của Thiên Trì sơn tái mét mặt,
trong lòng cảm thấy lo lắng không biết có phải bộ tộc Đồ Đằng phái cao thủ tới hay không?
Tốc độ của Hạ Nhất Minh càng lúc càng nhanh. Hắn từ từ thu lại khoảng cách với người trước mắt. Động tác của hắn vô
cùng cẩn thận, không hề sử dụng phương thức di chuyển giữa hai điểm mà chầm chậm đuổi theo. Mặc dù tốc độ chậm hơn một
chút, nhưng áp lực tâm lý thì lại càng lúc càng gia tăng, khiến cho kẻ khác khó chịu.
Sau khi rời xa Hạ gia trang, thân ảnh đó quẹo một cái liền tiến vào trong rừng. Hạ Nhất Minh giật mình. Hắn thầm cười
lạnh, không hề do dự đi theo. Hắn đã hoàn toàn nắm được Phong chi lực, ngay cả Phong chi hoa cũng đã ngưng tụ thành
công. Cho dù là chạy trong rừng tuy có chút ảnh hưởng tới Phong chi lực nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm.
Chỉ trong chốc lát, Hạ Nhất Minh đã đuổi rất gần. Hắn duỗi tay phát ra một tia chân khí cực nhỏ. Mà tia chân khí đó
chẳng hề có uy lực mạnh mẽ, đối với cao thủ cùng giai chỉ sợ đừng có mà mơ tưởng xuyên được qua da. Tuy nhiên, người
chạy phía trước lại hết sức cẩn thận. Hắn vung tay về sau, trong lòng bàn tay hắn chẳng biết từ lúc nào đã cầm một
thanh binh khí, nhanh chóng chặn lại. Hạ Nhất Minh nhíu mày, thầm cảm thấy đáng tiếc. Nếu người này không phòng bị mà
bị chân khí xâm nhập vào trong cơ thể thì có chắp cánh hắn cũng không thể thoát được. Trong mắt hắn lóe lên tinh quang,
thầm quyết định nếu đã ám toán không được thì sử dụng tới thực lực.
Sau khi hai mắt lóe lên tinh quang, Hạ Nhất Minh cảm thấy quang cảnh xung quanh có một sự biến hóa vi diệu. Một con
đường thẳng tắp xuất hiện trước mắt hắn, như chỉ cần bước vài bước là có thể vượt qua khoảng cách đó. Thân hình Hạ Nhất
Minh như quỷ mị biến mất tại chỗ. Cùng lúc đó, trước mặt người kia liền xuất hiện một đạo thân ảnh. Sau khi sử dụng
năng lực tối cao của phong hệ, Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn khuôn mặt người đó mà ngẩn người.
Người đó đeo một cái mặt nạ hết sức dữ tợn, chỉ lộ ra đôi mắt phát ra tinh quang cùng với mủi và miệng. Đối với việc Hạ
Nhất Minh đột nhiên xuất hiện trước mặt chẳng hề kinh ngạc. Cổ tay hắn khẽ run lên, vô số điểm đen lao thẳng tới Hạ
Nhất Minh. Trong không khí những âm thanh rít gió vang lên. Vô số điểm đen trong không trung hiển nhiên là một loại ám
khí cực nhỏ. Ánh mắt Hạ Nhất Minh trở nên nghiêm trọng. Thì ra người này đã biết hắn sở hữu năng lực đó và đã có chuẩn
bị từ trước. Hắn tập trung tinh thần lắng nghe thanh âm trong gió. Mặc dù trong không trung lúc này có vô số ám khí
nhưng cũng chẳng khiến hắn sợ hãi.
Hai tay Hạ Nhất Minh lay động trước mặt. Bàn tay của hắn lên xuống giống hệt như những ngọn núi trùng trùng điệp điệp,
liên miên bất tận. Không khí quanh người Hạ Nhất Minh như cô đọng. Vô số ám khí tới gần bên hắn liền đứng lại, sau đó
rơi thẳng xuống đất. Bao nhiêu ám khí như vậy mà không có một cây nào có thể xuyên qua được lớp không khí được ngưng
tụ.
Người đeo mặt nạ kêu lên một tiếng kinh ngạc. Hắn không thể nào nghĩ được Phục Địa ấn của Hạ Nhất Minh lại có hiệu quả
lớn đến thế. Có điều, hắn cũng là một vị cao thủ hàng đầu, nên không hề ngừng lại. Bàn tay cũng làm một thủ ấn trước
ngực. Hạ Nhất Minh nhếch mép cười lạnh, cũng dựng lên một chưởng. Năng lượng Thổ hệ mạnh mẽ giống như một ngọn núi nhỏ
chắn ngay trước mặt hắn. Trong nháy mắt, bàn tay của hai bên đã chạm vào nhau, Hạ Nhất Minh liền biến sắc. Một lượng
năng lượng mạnh đến khó tin từ tay đối thủ truyền qua. Đối phương sử dụng hiển nhiên cùng là năng lượng thổ hệ, hơn nữa
so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều. Giống như một ngọn núi lớn chèn ép ngọn núi nhỏ hơn. Hạ Nhất Minh có cảm giác không
thể chống lại được. Đây là lần đầu tiên, hắn giao thủ với người khác mà có cảm nhận chưởng lực của đối phương quá mạnh,
còn hơn hắn một bậc.
Chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng hoán đổi từ chí cương biến thành chí nhu Thân thể của hắn giống như một chiếc lá,
khiến cho năng lượng mạnh mẽ của đối phương giống như là cơn gió thổi hắn ra xa. Người nọ lại giật mình thêm lần nữa.
Lần đầu giao thủ, hắn mượn lực để chạy là muốn kéo Hạ Nhất Minh ra xa. Nhưng đến lúc này cùng giao thủ, hắn mới biết sự
mạnh mẽ của người thanh niên còn hơn cả dự đoán. Có điều hắn nhanh chóng đưa ra quyết định. Trong mắt hiện lên sát khí
mãnh liệt, nhanh chóng đuổi theo như bóng với hình.
Thân hình đang ở giữa không trong, Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng. Thân hình khẽ động một cái, nhất thời biến mất. Cả
không gian đột nhiên xuất hiện một đám mây mù nhanh chóng khuếch tán. Nếu không thể đối lực với người ta thì sử dụng
chiến kỹ mà vãn hồi. Trong đám mây mù, Hạ Nhất Minh như hóa thành ngàn vạn thân hình, phát ra vô số công kích về các
hướng khác nhau. Thân hình người nọ nhanh chóng dừng lại, bất động như núi. Khí thế trên người hắn biến đổi khiến cho
không khí có cảm giác nặng nề.
Hạ Nhất Minh kinh hãi. Loại lực lượng này hắn vô cùng quen thuộc. Đó chính là do ngưng luyện, áp súc năng lượng, biến
chân khí vô hình thành thực thể có được năng lực thần kỳ. Hắn chợt có ý nghĩ chẳng lẽ đối phương chính là cao thủ tam
hoa tụ đỉnh trong truyền thuyết. Nhưng ngay sau đó hắn liền phát hiện ra trong không khí mặc dù có sự áp bức nhưng cũng
không đến mức khủng bố cho lắm. Thở phào một cái, có lẽ đối phương cũng như hắn nắm giữ được một số năng lực của cao
thủ đạt tới cảnh giới tam hoa tụ đỉnh chứ bản thân chưa được đến mức đó. Chân khí mạnh mẽ lưu chuyển quanh người xóa bỏ
đi áp lực.
Hạ Nhất Minh phất tay một cái, từ trong lòng bàn tay bắn ra hơn mười tia chân khí nhỏ như sợi lông. Cổ tay người nọ
cũng chuyển động, trong không trung vang lên tiếng quỷ khóc, sói tru vô cùng ghê rợn. Hạ Nhất Minh biến sắc. Hắn đã
nghe được những thanh âm đó là do một loại binh khí kỳ dị nào đó chuyển động mà thành. Nó chẳng những phá vỡ tất cả
những tia chân khí của hắn mà còn phản công lại. Cảm nhận được chung quanh người có một lớp chân khí kỳ dị, sắc mặt Hạ
Nhất Minh vô cùng nghiêm trọng. Hắn hít sâu một hơi, trầm người xuống, hai tay chầm chậm giơ lên. Khai Sơn tam thập lục
thức, thức thứ hai mươi hai...
Không khí chung quanh như bị nén lại, ngay cả tiếng kêu gào cũng nhỏ đi rất nhiều. Mặc dù, Hạ Nhất Minh sử dụng chưa
phải là ngũ hành hợp kích, nhưng thức thứ hai mươi hai của Khai Sơn tam thập lục thức cũng được coi như là chiến kỹ
hàng đầu. Năng lượng kim hệ khổng lồ trong nháy mắt tuôn ra mang theo khí thế gặp thần sát thần, gặp phật giết phật bổ
tới người đeo mặt nạ. Cho dù không cầm đại khảm đao nhưng uy lực một kích này của hắn cũng không phải tầm thường.
Ánh mắt người nọ trở nên hết sức nghiêm trọng, mang theo một chút khẩn trương và hưng phấn.
"Chát..."