Áp lực chung quanh nhanh chóng biến mất. Cho dù là công pháp quỷ dị thông qua ánh mắt phát ra
uy áp thì sau khi Phong Hỏa chi hoa xuất hiện cũng hoàn toàn không còn tác dụng. Hạ Nhất Minh nhìn Phong Hỏa chi hoa
trên ngón tay, ánh mắt hết sức tin tưởng. Hắn phun ra Phong, Hỏa chi hoa là muốn làm suy yếu uy áp của đối phương.
Nhưng hiệu quả của nó hoàn toàn nằm ngoài sự tưởng tượng của bản thân khiến cho trái tim của hắn cũng đập thình thịch.
Trong đầu Hạ Nhất Minh chợt nảy ra ý nghĩ muốn đánh một trận với cao thủ xem thế nào. Khi Hạ Nhất Minh tạo ra Phong Hỏa
chi hoa, khuôn mặt Lê Minh Huyên chợt có một chút kỳ dị. Bà ta lẳng lặng nhìn đóa hoa màu hồng pha lẫn sắc xanh mà suy
nghĩ. Ánh mắt chớp chớp như chợt nghĩ ra cái gì đó nhưng vẫn không chắc chắn lắm. Trác Vạn Liêm cẩn thận quan sát nét
mặt sư thúc. Sau khi thấy sự kinh ngạc của Lê Minh Huyên, hắn thầm than trong lòng.
Thực lực của Hạ Nhất Minh khiến cho sư thúc động dung thì có thể khẳng định tu vi võ đạo của hắn đã đạt tới mức cực cao
mà mình cũng không thể so sánh. Chỉ có điều biểu hiện của Hạ Nhất Minh lại khiến cho Trác Vạn Liêm nghĩ tới việc hắn
định khiêu chiến với Lê sư thúc. Mới nghĩ tới đó, hắn liền giật mình một cái. Nhưng càng cảm nhận được khí thế phát ra
từ người Hạ Nhất Minh, ngoài sự hoảng sợ, hắn vẫn có một chút suy nghĩ hơi khác. Đúng là nghé mới sinh không sợ cọp,
chẳng biết trời cao đất rộng là gì. Hạ Nhất Minh há mồm. Dưới ánh mắt của mọi người, hắn nhẹ nhàng thổi ra một hơi. Một
hơi này cũng chẳng hề mang theo chân khí, nhưng khi đi tới đóa hoa kỳ dị trên tay hắn làm cho Phong Hỏa chi hoa bắt đầu
xoay tròn, chuyển động nhanh dần.
Hạ Nhất Minh quay đầu, ánh mắt nhìn về phía Viên Lễ Huân. Mặc dù xa nhau một thời gian, nhưng vẫn chẳng hề ảnh hưởng
tới sự ăn ý giữa hai người. Viên Lễ Huân hơi ngập ngừng một chút sau đó gật đầu. Nàng điểm nhẹ mũi chân một cái, cả
người nhất thời bay ra xa. Có lẽ bởi chân khí đã có được kết quả to lớn trong thu hoạch nên động tác của nàng hết sức
ưu nhã. So với người con gái ban đầu chỉ biết nấp sau lưng Hạ Nhất Minh thì bây giờ, nàng đã thay đổi rất nhiều. Sau
khi thấy được động tác của Viên Lễ Huân, Chu Thất Bát và Trác Vạn Liêm đều biến sắc, cùng lui lại phía sau. Lúc này,
trong ánh mắt bọn họ cho dù là Lê Minh Huyên hay Hạ Nhất Minh đều không thể đụng tới. Thần tiên đánh nhau, con người
gặp nạn.
Tất cả mọi người đều có suy nghĩ đó trong đầu. Nhưng ngay sau đó, bọn họ chợt phát hiện địa vị của Hạ Nhất Minh trong
lòng mình đã tăng lên rất nhiều. Hai mắt Hạ Nhất Minh tràn ngập đấu chí. Phong Hỏa chi hoa trong tay hắn xoay càng lúc
càng nhanh. Đúng lúc này, Hạ Nhất Minh chợt nhớ tới cái đêm hôm đó, giao chiến cùng với quái nhân mặt nạ. Mặc dù đại
khảm đao không có trong tay, nhưng khí thế của hắn cũng mạnh không thua kém gì khi đó. Dưới áp lực của Lê Minh Huyên,
tiềm lực của Hạ Nhất Minh được kích thích toàn bộ. Lực lượng toàn thân hắn chẳng kém gì một kích kinh thiên đêm hôm
đó.
Gió trợ giúp lửa, lửa mượn sức gió khiến cho hai loại thuộc tính khác nhau nhưng lại phát huy uy lực cực mạnh. Màu đỏ
và màu xanh trong nháy mắt tràn ngập ra xung quanh. Tiếng gió gào rít, thổi qua tai mọi người. Tất cả đều có cảm giác
như đang đứng trên đỉnh núi mặc cho lốc xoáy tàn phá mọi thứ. Đồng thời, mọi người đều có cảm giác được nhiệt độ không
khí bắt đầu tăng lên. Đây chính là hơi nóng của địa hỏa. Sau khi Phong Hỏa chi hoa phát ra uy lực mạnh nhất, Hạ Nhất
Minh liền xuất ra uy thế như muốn biến chung quanh thành khu vực giống như tám trăm dặm núi lửa...
Đây mới là uy lực chính thức của Phong Hỏa chi hoa sau khi ngưng tụ. Cho dù là khi đối mặt với Chu Đại Thiên, Hạ Nhất
Minh cũng chưa hết phóng thích toàn bộ. Thực ra cũng không phải là không muốn, mà là hắn chưa thể làm được. Chỉ có giờ
phút này, dưới uy áp của vị cường giả siêu cấp đến từ phương Bắc xa xôi mới kích thích toàn bộ tiềm lực cơ thể hắn
khiến cho uy lực của địa hỏa một lần nữa được tái hiện.
Sắc mặt Lê Minh Huyên trở nên nghiêm túc. Một thanh niên mà ngay cả tam hoa vẫn chưa ngưng tụ được mà lại khiến cho bà
vừa sợ hãi, vừa vui mừng đến vậy. Liếc mắt nhìn Viên Lễ Huân có thể thấy được ánh mắt của nàng đang đắm đuối nhìn Hạ
Nhất Minh, bà mới hiểu được tại sao nàng lại muốn thảo luận với Hạ Nhất Minh rồi đưa ra quyết định. Cường giả trẻ tuổi
như Hạ Nhất Minh quả là xứng đáng được hưởng điều đó. Lê Minh Huyên có chút cảm thán rồi mở miệng, một làn hơi nước màu
trắng được phun ra. Ban đầu, hơi nước chỉ giống như một đám sương mù, chẳng khác gì không khí buổi sáng mùa đông. Nhưng
đám hơi nước đó lại không hề tiêu tán mà chợt hình thành một thanh kiếm trong không trung. Nhiệt độ chung quanh chợt
giảm đi một chút.