Chân khí khổng lồ giống như thủy triều đang lưu chuyển trong cơ thể Hạ Nhất Minh. Dưới tình
huống so đấu, dù Hạ Nhất Minh có ngu ngốc đi nữa cũng không sử dụng một kích ngũ hành hợp nhất. Nhưng mà trong khoảnh
khắc xuất ra thức thứ hai mươi ba trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đủ để khiến cho Kim hệ lực lượng trong nháy mắt điên
cuồng tập trung lại trên người hắn. Trong nhận thức của hắn thì cho dù là tôn giả chính thức cũng bị khí thế này làm
cho phải lui lại sau từng bước một. Mặc dù thi triển thức thứ hai mươi ba này cũng không phải là thi triển từ thức thứ
nhất đi lên, mặc dù một thức này cũng không phải là có uy lực tới mức khó tin, mặc dù trong tay Hạ Nhất Minh không có
thanh Đại Khảm Đao do Bách Linh Bát biến thành. Nhưng trong mắt Hạ Nhất Minh thì cho dù một kẻ chưa tụ đỉnh thành công
như Kim Chiến Dịch cũng không khác gì Từ Tự Lệ tôn giả.
Bàn tay giơ trên cao lóe lên quang mang kim loại sắc bén, vô luận ở bất cứ góc độ nào xem xét thì đây cũng không phải
là một bàn tay của nhân loại, mà là một thanh binh khí sắc bén. Khi bàn tay giơ lên cao tới đỉnh điểm, Hạ Nhất Minh
không chút do dự bổ về phía trước. Không chút dừng lại, khí thế cường đại mang theo chân khí phát ra tiếng rít chói tai
phá vỡ không gian giam cầm do Kim Chiến Dịch tạo ra, dư lực của nó lao tiếp về phía hắn. Quanh người Kim Chiến Dịch
tràn ngập bức tường vững chắc được hình thành bằng chân khí. Khi loại chân khí này tràn ra xung quanh cho dù là cường
giả Tam Hoa bình thường cũng bị giam trong đó.
Đây chính là ưu thế lớn nhất của đỉnh túc chi thế.
Nhưng mà, một chưởng do Hạ Nhất Minh thi triển ra lại đem ưu thế đó đánh biến mất.
Trong lòng Kim Chiến Dịch không khỏi kinh ngạc tới mức khó tin, hắn cũng không chỉ bị một kích này làm cho phải khiếp
sợ, mà càng làm cho hắn cảm thấy khó tin chính là hắn nhận ra lai lịch một thức này cũng không thể xuất hiện ở phía Tây
Bắc.
Hít thật sâu một hơi, rốt cục Kim Chiến Dịch thối lui về phía sau một cách nhanh chóng. Cũng giống như Từ Tự Lệ, dưới
uy áp cường đại của một thức này, chỉ cần có lựa chọn khác thì không có bất cứ kẻ nào dám liều mạng. Trong tai Hạ Nhất
Minh nghe thấy tiếng ào ào, giống như tiếng thủy triều thối lui, loại lực lượng ngưng tụ xung quanh người hắn như một
cái mạng nhện trong nháy mắt rút lui. Bất quá hắn cũng không buông lỏng tâm tình, bước lên trước từng bước một, như
bóng với hình bước tới, ở trong tay hắn thức thứ hai mươi ba trong Khai Sơn Tam Thập Lục thức đang dần dần được tăng
cường uy thế. Hắn giống như một cây búa lớn phá núi dời biển, đi tới tận nguồn gốc của nó để phá hủy.
Ánh mắt Kim Chiến Dịch hơi thay đổi, trong mắt nổi lên chiến ý cực điểm. Có lẽ, khi Hạ Nhất Minh phá vỡ sự trói buộc do
hắn tạo ra, hắn mới đem thanh niên tuổi trẻ chỉ ở cảnh giới Tam Hoa này đặt lên ngang hàng với mình. Thân hình hắn
không hề lui về phía sau, mà đồng dạng xuất ra một quyền. Theo một quyền xuất ra này, Thủy lực lượng bên người hắn biến
mất không còn chút nào nữa. Thay vào đó, là một loại lực lượng vô cùng trầm ổn.
Trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi dâng lên một cảm giác quái dị. Mới vừa rồi Thổ hệ Kình Thiên Ấn đón đỡ thế công của
Kim Chiến Dịch, bây giờ Kim Chiến Dịch lại sử dụng Thổ hệ công pháp để ngăn cản Khai Sơn Tam Thập Lục Thức. Hai bên
công thủ trong nháy mắt đã thay đổi một cách khó lường. Tiếng nổ thật lớn vang lên từ chỗ hai người giao phong. Uy lực
của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức dĩ nhiên bị Kim Chiến Dịch trực tiếp đón đỡ. Mặc dù hai chân Kim Chiến Dịch đã có một
nửa lún xuống đất, nhưng hắn dù sao cũng tiếp được một kích của Hạ Nhất Minh. Lúc này, đầu gối của Kim Chiến Dịch đã
lún sâu vào trong đất, nếu không như thế lập tức sẽ giống như lưới nhện bị xé toạc ra. Kim Chiến Dịch bất quá ở đây chỉ
đem một bộ phận áp lực truyền xuống dưới chân mà đã tạo thành uy lực đáng sợ như vậy. Bởi vì thế mới thấy được một thức
này trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức cường đại tới mức nào.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh lóe lên tinh quang, một kích vừa rồi nếu như dùng Đại Khảm Đao đánh ra, như vậy Kim Chiến Dịch dù
có Long Thương ở trong tay thì cũng bị chém thành hai nửa. Nhưng mà, bọn họ lần này giao chiến cũng không phải là cuộc
chiến sinh tử, nếu thật sự giết chết đối phương thì chỉ sợ người còn sống sẽ phải chịu cảnh lương tâm dày vò a. Hắn
đang định tiếp tục ra tay, nhưng đột nhiên cảm nhận được một cỗ hàn khí dâng lên trong người. Trước đây hắn từng có
kinh nghiệm qua một lần như vậy. Khi mới thành lập gia tộc, hắn đã từng gặp phải thích khách, tại một khắc trước khi
cầm Long Thương hắn đã có cảm giác ớn lạnh cả người. Cơ hồ ngay lúc cảm giác này bao trùm lên người hắn, Hạ Nhất Minh
cũng hiểu rõ được Kim Chiến Dịch đang muốn phản kích.
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, thân thể hắn đã lựa chọn ra phán đoán chính xác nhất. Hai chân hơi dùng sức, hắn đã như
cơn gió lướt ra ngoài. Sau đó, hắn lập tức thấy được thân thể Kim Chiến Dịch rời khỏi chiếc hố, từ trên người hắn nổi
lên hơi thở Kim hệ cường đại, mãnh liệt. Cùng với hơi thở khi Hạ Nhất Minh cầm Đại Khảm Đao trong tay thì cỗ hơi thở
này do hắn phát ra có vài phần cuồng bạo, nhưng ở trên khí thế lại càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi. Đây là sự
khác nhau giữa thương và đao, nhưng nói về mặt uy lực thì hai thứ khác nhau không nhiều. Hơi hoảng hốt, Kim Chiến Dịch
tựa hồ biến thành một cây thương lớn đâm lại phía Hạ Nhất Minh.
Giống như Hạ Nhất Minh và Đại Khảm Đao, thế công của hắn không có bất cứ cái gì gọi là màu mè. Đối mặt với một thương
kinh khủng này, lông tóc Hạ Nhất Minh dựng đứng lên. Thậm chí lúc này hắn còn ngửi được hơi thở từ vong từ đó thoát ra.
Cùng với ngày trước bất đồng, một thương này của hắn mặc dù trong tay không có binh khí, nhưng đồng dạng, trong tay Hạ
Nhất Minh cũng không có. Lúc này, Hạ Nhất Minh cảm thấy quanh người hắn xuất hiện lực lượng giam cầm cường đại. Đây là
đỉnh túc chi thế, một khi hình thành đỉnh túc chi thế là tương đương với người đó nắm giữ được lực lượng không gian cô
đọng, trong lúc đối địch sẽ chiếm được tiện nghi rất lớn a. Đến tận lúc này, Hạ Nhất Minh mới hiểu được vì sao khi gặp
được đám người Hùng Vô Cực và Dương Hạo thì Kim Chiến Dịch lập tức thay đổi ý định khiêu chiến bọn họ. Bởi vì trong mắt
Kim Chiến Dịch những người này không có tư cách để hắn khiêu chiến. Than nhẹ một tiếng, nếu là trước ngày hôm qua Hạ
Nhất Minh có lẽ bất đắc dĩ phải lựa chọn phương án liều mạng, hoặc sử dụng Toản Địa Chi Thuật để lánh đi tạm thời.
Nhưng lúc này thì.....
Thân thể Hạ Nhất Minh tiếp tục thối lui lại phía sau, cả người hắn giống như một cơn gió nhẹ nhàng không một chút dụng
lực, thế nhưng thân thể hắn vẫn thủy chung bảo vệ khoảng cách một thước với mũi thương của Kim Chiến Dịch. Chỉ là
khoảng cách một thước này thôi, nhưng lại giống như chỉ xích thiên nhai, vĩnh viễn không thể với tới được. Một người
tiến một người lùi, tốc độ của Kim Chiến Dịch dù có mau bao nhiêu thì tốc độ lui của Hạ Nhất Minh nhanh bấy nhiêu.
Khoảng cách giữa hai người không hề được thu nhỏ lại, cũng không được kéo giãn ra.
Khí thế trên người Kim Chiến Dịch càng lúc càng mạnh, cuối cùng đã đạt tới đỉnh. Nhưng cho dù như thế, thì hắn vẫn như
trước không thể nào kéo ngắn lại khoảng cách giữa hai người. Cuối cùng biết không thể làm gì được Hạ Nhất Minh, khí thế
của Kim Chiến Dịch dần hạ xuống tới mức tận cùng. Thân thể hắn đột ngột dừng lại, hắn đưa ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Nhất
Minh, tựa hồ muốn đem con người đối phương nhìn thấu một lần. Hạ Nhất Minh hơi cười, ánh mắt trên mặt không biểu hiện
chút vui buồn nào, nhưng trong lòng tràn ngập một loại cảm giác khác thường.