Vũ Thần

Chương 42: Ngưng tụ Kim chi hoa


Lúc này, hay người Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Liên Song Ma đã trở thành một động một tĩnh, hai thái cực đối lập. Hai người Kỳ Liên Song Ma đứng tựa lưng vào nhau, mặc dù động tác của bọn họ cũng không phải là nhanh, nhưng mỗi một lần ra tay đều lực tựa ngàn cân. Bình ổn mà hữu lực, phảng phất như toàn bộ không gian lực lượng đều hội tụ lại xung quanh bọn họ. Còn Hạ Nhất Minh cùng Kim Chiến Dịch lại thi triển thân pháp nhanh như điện, di chuyển xung quanh hai người bọn họ, trông bốn người giống như chiếc Phong Hỏa luân đang di chuyển một cách tán loạn. Thi thoảng hai người lại đánh ra một chưởng chặt đứt động tác của Kỳ Liên Song Ma, để cho hai người bọn họ không thể tích súc đầy đủ lực lượng.


Phiền Thạc âm thầm thở dài một hơi, Hạ Nhất Minh quả nhiên không phải là tôn giả. Một kích toàn lực mới vừa rồi đã làm cho lão thấy rõ được thực lực chính thức của song phương. Mặc dù nhìn qua song phương trong lần giao chạm vừa rồi không có bất luận ai tự tin nói mình chiếm thượng phong tuyệt đối. Nhưng mà ba vị tôn giả lại có thể dễ dàng nhìn ra, Hạ Nhất Minh không nghi ngờ gì chính là người yếu nhất trong bốn người. Hắn sở dĩ có biểu hiện cường hoành như thế là bởi vì tam hệ lực lượng hợp nhất làm một. Mượn lực lượng của tam hệ hợp nhất mới miễn cưỡng có thể so sánh mạnh yếu với Kim lực lượng của Kim Chiến Dịch.

Lần va chạm đầu tiên đã làm cho hắn bại lộ thực lực, điều này cũng khiến cho trong lòng ba vị tôn giả hơi có chút dễ chịu. Nếu Hạ Nhất Minh không chỉ có kỹ năng tam hoa hợp nhất, hơn nữa lượng chân khí cường đại không hề kém hơn Kim Chiến Dịch thì sợ rằng tâm ý của ba người đã hoàn toàn nguội lạnh. Đồng dạng, trong lúc bốn người giao phong đối với thực lực của nhau đã có phán đoán đại khái. Từ đó bọn họ vạch ra chiến lược hợp lý nhất để dàn trận.

Kỳ Liên Song Ma bằng vào liên hợp giữa hai người có tu vi cường đại không ngừng đem lực lượng giam cầm của Ngũ Hành Luân Hồi chi hoa phóng ra. Bọn họ bình tĩnh đánh trả không một chút nóng vội, dĩ nhiên muốn bằng vào tính nhẫn nại của mình tách hai người Hạ Nhất Minh ra.

Hai người Hạ Nhất Minh tự nhiên biết về tổng thực lực thì hai người bọn họ cao hơn một chút, cho nên hai người hành động một cách mau lẹ. Hơn nữa Kim thương của Kim Chiến Dịch và Tam hoa hợp nhất của Hạ Nhất Minh cũng không phải là thứ đồ chơi, lực lượng tập kích khổng lồ của hai thứ này khiến cho Kỳ Liên Song Ma cảm thấy đau đầu mãi không thôi.

Trong lúc nhất thời, song phương dây dưa tại một chỗ, bọn họ bảo trì cục diện rất cẩn thận. Hai bên đều tỏ ra vô cùng kiên nhẫn, tựa hồ có ý định kéo dài cuộc chiến này vĩnh viễn không bao giờ chấm dứt.

Phiền Thạc đột nhiên nhướng mày, lão mơ hồ cảm giác được có chỗ nào không đúng. Đôi mắt lão sáng lên, nghĩ lại lúc trước, Kim Chiến Dịch lúc khiêu chiến đã từng nói qua, bản thân muốn kiến thức Kim lực lượng của Kỳ Liên Song Ma. Nhưng nếu tiếp tục kéo dài thời gian, chỉ sợ cuối cùng bọn họ không cần toàn lực ứng phó cũng có thể chiến thắng. Trong lòng lão mơ hồ có cảm giác, hai người Hạ Nhất Minh đang âm mưu điều gì đó, mà sau một kích hai bên đối chưởng, Kỳ Liên Song Ma lại bất tri bất giác rơi vào trong bẫy rập đó. Chỉ là, ngay cả bản thân lão cũng không thể nhìn ra hai người Hạ Nhất Minh đến tột cùng là có tính toán gì.

Qua chốc lát, khí thế của bốn người không ngừng đối kháng với nhau, giống như những cây gai đang không ngừng mở rộng địa bàn của mình. Áp lực của khí thế song phương chậm rãi lớn mạnh, tản mát ra ngoài, cũng may không gian của tòa bảo tháp này cũng khá lớn. Ở đây, cấp độ thấp nhất cũng là tiên thiên cường giả, ngay cả khi chống đỡ không được áp lực của cuộc chiến thì cũng vẫn còn chỗ để lui ra sau. Chỉ là, mỗi một lần phải lui lại phía sau, trong lòng bọn họ đối với bốn người trước mắt này không khỏi càng thêm kính sợ. Trải qua lần xem trận chiến này, đối với các tiên thiên cường giả bình thường đủ để tạo thành một đả kích rất lớn, cũng là động lực để cho bọn họ hướng tới tầm cao hơn trong con đường võ đạo.

Hai người Hạ Nhất Minh di chuyển càng lúc càng nhanh, tựa hồ như đã hóa thành hai đạo lưu tinh vây lấy hai người Kỳ Liên Song Ma. Cuối cùng, khí thế bốn người bọn họ đã được đề cao tới cực điểm, cơ hồ đã đạt tới tình trạng không thể cao hơn nữa.

Trong lòng ba vị tôn giả ngồi xem cũng không khỏi âm thầm kinh hãi, bốn người này rõ ràng còn chưa đạt tới cảnh giới tôn giả, nhưng khi lực lượng của bọn họ được phát huy tới cực điểm lại có thể tạo thành khí thế cường đại không hề kém hơn khi hai vị tôn giả đang tiến hành cuộc chiến sinh tử. Bất quá khi thực lực đã phát huy tới mức này, bốn người bọn họ nếu muốn phân thắng bại chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.

Đang thi triển thân pháp bao vây hai người Kỳ Liên Song Ma, Hạ Nhất Minh và Kim Chiến Dịch bốn mắt giao nhau, cả hai người không hẹn mà cùng gật đầu một cái. Sau đó, Hạ Nhất Minh thoát trở lại phía sau, còn tốc độ Kim Chiến Dịch lại trở nên mau hơn. Kim thương trong tay hắn giống như tia chớp được đánh ra, hướng về phía song ma đâm tới, mỗi một thương ảnh phát ra như đã được vận sức chờ đợi cho đòn đánh này rất lâu rồi. Chúng giống như độc xà đang nhe nanh không khỏi khiến con mồi kinh tâm động phách.

Kỳ Liên Song Ma mặc dù đối với việc Hạ Nhất Minh đột nhiên thối lui lại sau mà cảm thấy kinh hãi, nhưng dưới sự bộc phát của Kim Chiến Dịch thì trong một khoảng thời gian ngắn nỗi kinh hãi đã được hai người áp chế xuống. Đương nhiên, cho dù là người nào cũng biết thế công điên cuồng như vậy không thể kéo dài. Có lẽ chỉ qua mấy lượt hô hấp nữa Kim Chiến Dịch sẽ phải kiệt lực lui lại sau. Mà khi đó, sẽ gặp phải tình cảnh Kỳ Liên Song Ma tận lực phản công, nguy hiểm trong lúc đó hẳn có thể nghĩ được.

Ánh mắt mọi người rơi xuống trên người Hạ Nhất Minh, bọn họ biết, hai người này làm như vậy khẳng định là có nguyên nhân. Nhưng tuyệt đại đa số mọi người đoán Hạ Nhất Minh có hay không muốn tiếp tục thì cũng không thể một mình chống đỡ cả hai người bọn họ. Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh khiến cho bọn họ được mở rộng tầm mắt, hắn dĩ nhiên bắt đầu thi triển quyền pháp. Tại một bước quan trọng trước mắt này, hắn dĩ nhiên không hề để ý tới trận đánh trước mặt, bắt đầu không còn biết đến ai mà tập trung thi triển quyền pháp của mình. Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đệ nhất thức, đệ nhị thức, đệ tam thức.....

Ánh mắt mỗi một người xung quanh đều ánh lên vẻ hồ nghi, trận chiến song phương đã diễn ra tới mức này, mọi người hẳn đã nhìn ra Hạ Nhất Minh còn chưa ngưng tụ Kim chi hoa. Đã như vậy, hắn vì sao lại thi triển ra một bộ Kim hệ chiến kỹ, chẳng lẽ hắn bị ấm đầu sao? Bất quá, đối với Khai Sơn Tam Thập Lục Thức, một số người cũng không cảm thấy xa lạ. Mặc dù nơi này ở nơi đây cũng không có ai lựa chọn tu luyện loại công pháp này, nhưng ở trong võ khố nó là Kim hệ chiến kỹ nổi danh nhất, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít thì cũng đã từng xem qua. Hạ Nhất Minh tựa hồ cũng biết Kim Chiến Dịch không thể kiên trì trong thời gian quá dài, cho nên tốc độ hắn thi triển quyền pháp nhanh hơn bình thường rất nhiều. Chỉ qua hai lượt hô hấp, hắn cũng đã đánh xong thập nhị thức của hậu thiên quyền pháp.

Thập tam thức!

Khi một thức này được thi triển ra, trong không khí nhất thời nổi lên thanh âm bén nhọn. Khí thế cường đại trong không trung tựa hồ như bị nơi này hấp dẫn lại, tập trung lại xung quanh người hắn, ở đó những tiếng âm thanh xé gió vang lên liên tục. Khai Sơn Tam Thập Lục Thức chiêu thức tiên thiên cảnh giới đầu tiên được thi triển ra, nhất thời dẫn động thiên địa khí. Trong cảm giác của mọi người, Hạ Nhất Minh tựa hồ đã biến thành một thanh đại đao, tâm ý của hắn đã dung nhập một cách hoàn mỹ vào trong bộ tiên thiên chiến kỹ này.

Sắc mặt Kỳ Liên Song Ma hơi thay đổi, bọn họ đã mơ hồ đoán ra được ý định của hai người Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh rõ ràng đang tích súc uy thế cho một bộ chiến kỹ nào đó, khi hắn đem bộ chiến kỹ đấy phát huy tới mức cuối cùng thì sẽ bộc phát ra uy năng vô cùng lớn. Chiêu thức có uy thế khổng lồ như thế này vốn không thể xuất hiện được trong lúc thực chiến. Nhưng ở đây có Kim Chiến Dịch cầm chân Kỳ Liên Song Ma, cho nên hết thảy đều có thể xảy ra.

Huynh đệ Kỳ Liên Song Ma hét lớn một tiếng, động tác của bọn họ cũng dần nhanh lên, đồng thời sắc mặt hai người cũng trở nên bất đồng. Đại ma lui lại phía sau từng bước một, thân thể hắn cuộn lại, tựa hồ như nó được thu nhỏ lại, ẩn giấu phía sau Nhị Ma, từ trên người hắn xuất hiện Thủy hệ lực lượng cường đại. Cùng lúc đó trong Ngũ Hành Luân Hổi chi hoa đang xoay quanh trên đầu bọn họ, thì Thủy chi hoa đột nhiên phát sang lên. Toàn bộ không gian xung quanh lập tức tràn ngập Thủy hệ lực lượng cường đại.

Ánh mắt Kim Chiến Dịch hơi ngưng lại, thân ảnh của hắn trở nên mau hơn tựa hồ muốn cắt đứt giai đoạn vận công của đối phương. Nhưng hai tay của Nhị ma quay cuồng như bay, cả thân thể hắn như đang bành trướng ra hút hết mọi công kích của Kim Chiến Dịch.

Không khí ở trong bảo tháp trong nháy mắt trở nên khẩn trương hơn, tất cả mọi người đều có một loại cảm giác. Chiến đấu sắp tới của bốn người bọn họ sẽ phân thắng bại chỉ trong chốc lát tới đây. Bất tri bất giác, trong lòng mọi người chợt cảm thấy rất hồi hộp, bọn họ muốn biết cuối cùng ai mới là người đạt được chiến thắng.

Động tác của Hạ Nhất Minh càng lúc càng nhanh, tựa hồ bởi vì cảm nhận được Ngũ Hành Luân Hồi chi hoa đang biến hóa. Khí thế trên người hắn lập tức xảy ra biến hóa, toàn bộ tiềm lực của bản thân được kích phát, hai cánh tay lập tức ánh lên màu sáng của kim loại.

Ngũ Hành Luân Hồi chia hoa ở trên đầu Song Ma xảy ra biến hóa vi diệu, Mộc hệ quang mang từ từ cường thịnh, sau đó vị trí của Song Ma nhanh chóng được thay đổi cho nhau. Mà Hỏa, Thổ Chi hoa cũng dần phát sáng lên, hơn nữa còn có xu hướng đem lực lượng ngưng tụ tại chỗ Kim chi hoa.

Kỳ Liên Song Ma mặc dù tu luyện công pháp không giống nhau, nhưng khi hai người bọn hắn liên thủ lại có đầy đủ Ngũ hành lực. Hơn nữa cả hai đều có Kim hệ lực lượng, cho nên khi chân khí của bọn hắn ngưng tụ lại một chỗ, bốn hệ kia lấy Kim chi hoa làm trung tâm để dồn lực lượng vào, khiến cho Kim chi hoa trở nên vô cùng lớn.

Ánh mắt Kim Chiến Dịch lóe lên tinh quang, trong ánh mắt hắn lúc này ẩn chứa một tia vui mừng, sợ hãi cùng chờ đợi. Thân hình hắn như điện đã thối lui lại phía sau.

Chiêu thức của Hạ Nhất Minh đã được thi triển tới cực hạn, Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nhị thập tam thức đã được hắn diễn luyện thành công. Mấy ngày đây trong lúc tu luyện, mỗi khi tới bước này, Hạ Nhất Minh đều có cảm giác lực bất tòng tâm, vì thế bị ép cho phải đem chân khí cùng khí thế đang ngưng tụ từ từ tán đi. Nhưng mà giờ phút này, sắc mặt của hắn vô cùng ngưng trọng, không những không có bất cứ ý tứ thu chiêu lại, mà còn tiến lên trước một bước. Một bước này của hắn cũng không nặng nề, nhưng khi đạp xuống mặt đất lại khiến cho trong lòng mọi người nổi lên cảm giác run rẩy. Sau đó, khí thế cường đại trong không trung điên cuồng tập trung tại xung quanh người hắn. Cả thân hình hắn giống như bó củi khô ráo bị châm lửa vào, ầm ầm bùng cháy. Hai tay hắn tách ra hai bên, hình thành một tư thế quái dị.

Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nhị thập tứ thức...

Rốt cục Hạ Nhất Minh thi triển tới bước cuối cùng, khí thế cường đại tới mức khó tin từ bốn phương tám hướng bị Khai Sơn Tam Thập Lục Thức hấp dẫn lại.

Trước kia khi diễn luyện Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nhị thập tam thức, cứ đến bước này lại hắn lại thất bại trong gang tấc.

Đây cũng không phải là Hạ Nhất Minh không đủ cố gắng, mà là tu vi của hắn quả thật còn chưa đủ để thi triển chiêu thức kế tiếp. Mặc dù được khí thế được gia tăng liên tục từ thức thứ nhất, khiến cho hắn có thể đạt tới yêu cầu thấp nhất để thi triển thức thứ hai mươi bốn. Nhưng mỗi lần thử nghiệm đến bước cuối cùng thì thực lực hắn còn thiếu một chút nữa mới đủ.

Tuy nhiên lúc này khác, khi hắn thi triển hai mươi ba thức đầu tiên, khí thế cường đại chung quanh đã trở thành trợ lực lớn nhất của hắn.

Thân thể của hắn tựa hồ như lúc này đã biến thành một cái đan điền, trở thành một cái hắc động thu nạp khí thế xung quanh một cách điên cuồng, sau đó biến thành một mảnh hỗn độn rồi quán thâu vào trong quyền thế của hắn.

Kỳ Liên Song Ma cùng Kim Chiến Dịch phát khí thế đều có chút ngang bằng nhau.

Hạ Nhất Minh dơ cao bàn tay, mép bàn tay hắn trở nên sáng loáng giống như lưỡi một thanh đao mang theo khí thế cường đại chém về phía Kỳ Liên Song Ma. Cùng lúc đó, kim quang trong mắt Kim Chiến Dịch tỏa ra, thân hình giống như một thanh trường thương lao về cùng hướng với Hạ Nhất Minh. Một chém, một đâm phối hợp rất nhuẩn nhuyễn, tựa hồ như hai người đã luyện qua vô số lần, khiến kẻ khác không khỏi phải than sợ.

Khí thế của đao thương và Kim chi hoa trong nháy mắt va chạm với nhau tại một điểm.

Song phương vận dụng đều là Kim hệ lực lượng bén nhọn, hai loại lực lượng đồng hệ nhưng không do một người thi triển đối chọi với nhau tại một chỗ khiến cho mọi người xung quanh không khỏi nổi lên hàn ý.

Dư âm sau khi bốn loại lực lượng va chạm vaoc nhau cũng đủ khiến cho kẻ khác phải sợ hãi.

Trong không khí truyền lại tiếng cọ xát nghe thật chói tai, đao thương cùng Kim chi hoa ở giữa không trung tạo thành xu thế giằng co với nhau. Nhưng điều này cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, hai lực lượng khổng lô này không thể tiếp tục khống chế lập tức bạo liệt.

Lần bạo liệt này dư âm còn hơn xa so với lần va chạm trước của hai bên, từ trung tâm toát ra những luồng gió lạnh giống như những lưỡi đao lợi hại lao về phía những người xung quanh.

Trên mặt đất xuất hiện từng vứt cắt sâu chừng nửa thước dài tới mấy trượng nhỏ bé nhưng tinh tế như mạng nhện. Chúng lấy bốn người đang giao chiến làm trung tâm kéo dài ra bốn phía.

Đồng thời, vô số đao phong hướng về phía những người đang xem lao tới.

- Dùng binh khí. - Cao Vĩ Lượng trầm giọng quát.

Lời nói của vị tôn giả đại nhân này lập tức được mọi người thi hành, tất cả đều nhanh chóng lấy ra binh khí phòng thân của mình. Trước mặt bọn họ xuất hiện một tấm màn chắn bằng ánh sáng không rõ nguồn gốc.

Đặc biệt là các tiên thiên cường giả cùng tụ tập lại một chỗ với nhau, đồng lòng hợp lực chống cự lại các đao phong có lực phá hoại rất lớn đang bay tán loạn khắp nơi.

Sau một lát đao phong cuối cùng cũng đã hết, có người thở dài một hơi, đồng thời nhìn lại về phía trung tâm bảo tháp.

Bốn người trong sân kết cục cũng không được tốt lắm.

Quần áo trên người bọn họ đã bị phá nát vụn, phảng phất như bị vô số lưỡi dao cắt xé trông chật vật vô cùng.

Bất quá, từ chỗ quần áo rách nát của bọn họ, tựa hồ có thể nhìn thấy một tia sáng lóe lên. Có thể tấn chức lên tiên thiên cảnh giới thì khẳng định người đó không phải đồ đần, bọn họ lập tức hiểu được, đây là vì bốn người không hẹn mà cùng mặc hộ thân y giáp. Cho nên mới vừa rồi sau khi va chạm, bọn họ chỉ bất quá bảo vệ một số bộ phận yếu hại mà thôi.

Tuy nhiên, điều làm mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là, chiến ý cường đại của bốn người tựa hồ như trong nháy mắt đã tan biến.

Thay vào đó chính là, bốn người bọn họ ngưng thần tự hỏi, có đôi khi liếc mắt nhìn nhau rồi nhanh chóng chìm vào trong thế giới riêng của mình.

Phiền Thạc cùng ba vị tôn giả lúc này mới âm thầm thở dài một hơi.

Khi bốn người toàn lực đánh ra đòn quyết định, bọn họ lo lắng nhất chính là sẽ xảy ra kết quả lưỡng bại câu thương hoặc cả bốn người mất mạng ngay tại chỗ. Nếu thật sự xảy ra chuyện này, như vậy đối với Linh Tiêu Bảo Điện cùng Động Thiên Phúc Địa đều có ảnh hưởng rất lớn.

Nhưng sau một kích vừa rồi, song phương mặc dù không thể phân rõ thắng bại nhưng xem bộ dáng của bọn họ thì tựa hồ lĩnh ngộ được chút gì đó.

Ba vị tôn giả liếc mắt nhìn nhau, ai cũng nhìn ra được một tia vui mừng trong mắt của đối phương.

Cả bảo tháp rơi vào trong yên tĩnh, ngoại trừ một đống bừa bộn do bốn người tạo ra thì không còn một chút âm thanh nào. Đại đa số mọi người đều nhìn bốn người ở giữa tràng, yên lặng không ai nói một lời nào. Mà Ngụy Tông Tân cùng một người nữa có tu vi đỉnh túc cao thủ thì đang thưởng thức một màn mới rồi của bọn họ.

Bốn đại cao thủ đều mang trong người Kim hệ lực lượng, ngoại trừ đối với những người tham dự vào có cảm xúc rất mạnh thì đối với bọn hắn hay cao thủ nói chung thì đấy cũng là một trải nghiệm khó gặp được.

Thật lâu sau, lão đại trong Kỳ Liên Song Ma mới thở dài một tiếng, trong ánh mắt lóe lên vẻ kích động. Thân hình nhị ma hơi run lên, miệng phun ra một ngụm máu tươi, đại ma mặc dù đè nén cảm giác nhộn nhạo trong người xuống nhưng sắc mặt cũng tái nhợt không còn chút máu.

Phiền Thạc tiến lên vài bước đã tới bên người bọn họ, móc từ trên người ra một lọ đang dược, trực tiếp đưa cho hai người. Song ma cũng không tỏ ra khách khí, lập tức nuốt vào.

Kể từ lúc đó sắc mặt bọn họ đã trở nên tốt hơn rất nhiều. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn bình ngọc trong tay Kỳ Liên Song Ma, tuy nhiên không ai dám có chủ ý vào đó.

Kim Chiến Dịch cũng thở dài một hơi, khi hắn thở ra một hơi thân thể có chút lung lay như muốn ngã xuống. Thân hình Đỗ Văn Bân hơi nhoáng lên một cái đã tới bên người hắn, thấy Kim Chiến Dịch nhanh chóng đứng vững trở lại, trong mắt hắn tràn ngập vẻ vui mừng.

Hắn cũng không phục dụng đan dược gì, mà lập tức khoanh chân ngồi xuống, không để ý tới những người xung quanh bắt đầu hấp nạp thiên địa khí.

Là cường giả sắp bước vào cảnh giới Tụ Đỉnh, tốc độ hấp thu thiên địa khí của hắn cực kỳ mau lẹ. Sau một lát, hắn mở mắt ra, đứng bật dậy, mặc dù sắc mặt còn có chút trắng bệch nhưng tinh thần cũng hưng phấn hơn rất nhiều.

Kỳ Liên Song Ma nhìn chăm chú hắn một lúc, trên mặt không khỏi hiện lên một tia cảm khái.

Bọn họ cũng hâm mộ tuổi trẻ như Kim Chiến Dịch có thể dưới tình huống thu nạp thiên địa khí mà hoàn toàn kiên trì.

Nếu là hơn trăm năm trước, hai người bọn họ cũng có thể làm được như thế. Tuy nhiên hôm nay bọn họ lại cần tới đan dược xa hoa đắt tiền để bảo trụ một tia nguyên khí không thất tán đi.

Cuối cùng, một tiếng thở dài vang lên.

Ánh mắt mọi người lập tức lại tập trung lên vị cường giả trẻ tuổi nhất ở đây.

Hạ Nhất Minh thở ra rõ ràng so với Kim Chiến Dịch cùng Kỳ Liên Song Ma có chút bất đồng, theo hơi thở hắn còn có một tia ánh sáng kim loại.

Tất cả mọi người bao gồm cả ba vị tôn giả bên trong có chút ngẩn người ra, bọn họ cẩn thận nhìn một tia quang mang kỳ dị đó. Trong lòng mọi người lập tức hiểu được, đồng thời ánh mắt dần trở nên cổ quái, có chút hâm mộ, lại có chút đố kỵ.

Sau khi Hạ Nhất Minh hoàn toàn thở ra, vô số ánh sáng kim loại nhất thời hội tụ lại một chỗ. Chì trong nháy mắt công phu đã hình thành nên một đóa hoa.

Kim chi hoa.....

Bốn phía xung quanh nhất thời nổi lên tiếng cảm thán, cho dù là người nào cũng biết đóa Kim chi hoa này do Hạ Nhất Minh vừa mới lĩnh ngộ được mà hình thành.

Khi va chạm một kích với Kỳ Liên Song Ma, Hạ Nhất Minh rốt cục quyết định thi triển Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nhị thập tứ thức. Hơn nữa lần giao phong cuối cùng là Kim hệ lực lượng đối chọi với nhau, điều này khiến cho cả bốn người đối với Kim hệ lại có thêm một hiểu biết mới.

Ba người khác không biết hiểu được những gì, nhưng điều duy nhất Hạ Nhất Minh có thể khẳng định chính là, bản thân đã có cảm giác chạm được tới tinh túy của Kim hệ lực lượng. Cho nên hắn mới mượn đà này để thi triển thức thứ hai mươi bốn, hơn nữa còn thành công ngưng tự Kim chi hoa.

Thấy được không gian xung quanh Kim chi hoa, sắc mặt Kỳ Liên Song Ma hơi thay đổi.

Trong cảm giác của bọn họ, đóa Kim chia hoa này tựa hồ trong đó không chỉ bao hàm Kim hệ lực lượng, mà cùng với Ngũ Hành Luân Hồi chi hoa giống nhau, ẩn chứa ngũ hành lực.

Đương nhiên, lực lượng của bốn hệ khác cực kỳ nhỏ bé, cho dù là Phiền Thạc cũng không thể phát giác ra. Nếu không phải bọn họ có hơn hai trăm năm ở chung với nhau, hơn nữa còn nắm giữ Ngũ hành lực thì một chút biến hóa này không có khả năng phát hiện ra.

Hạ Nhất Minh thở hết một hơi, lại hít vào hơi dài.

Đóa Kim chi hoa trong không trung theo một hơi này của hắn mà tán biến đi, hơn nữa hóa thành ngũ hành lực bị hắn hấp thu vào trong người.

Trong lòng Đại ma vừa động, hắn cung kính thật sâu, nói:

- Kim huynh, Hạ huynh, đa tạ hai vị.

Kim Chiến Dịch khoát tay chặn lại, cười nói:

- Hỗ Lợi, Hỗ Huệ. Nhị vị ngày sau nếu còn ngứa tay, chúng ta có thể tùy thời tỷ thí lại một lần.

Mọi người nghe thấy vậy không khỏi thầm than, nếu những người khác bị Kỳ Liên Song Ma khiêu chiến đều e ngại không thôi. Chỉ có cuồng nhân như Kim Chiến Dịch mới có thể mong chờ bọn họ khiêu chiến.

Đại ma cười khổ một tiếng, mặc dù huynh đệ bọn họ cũng tu luyện theo Tu La chi đạo, muốn không ngừng khiêu chiến với cường giả để tiến bộ. Nhưng so sánh với Kim Chiến Dịch tựa hồ hắn còn càng điên cuồng hơn.

Hắn ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Hạ Nhất Minh, nói:

- Hạ huynh. Chúc mừng huynh.

Hạ Nhất Minh mỉm cười, thật lòng nói:

- Cùng hai vị đánh một trận, Hạ mỗ chiếm được rất nhiều lợi ích. Ngày sau nếu còn có cơ hội không ngại tỷ thí thêm một, hai lần nữa....

Đại ma nghe thấy vậy thì giật mình, mọi người xung quanh lại càng cảm thấy buồn cười, nghĩ không ra lại còn có một phiền toái giống hệt Kim Chiến Dịch nữa.

Hơi lắc đầu, Đại ma thật lòng nói:

- Nhị vị, ngày sau hai huynh đệ chúng ta sẽ bế quan sinh tử trong vòng hai năm. Hoặc sẽ trở thành tôn giả, hoặc sẽ tàn phế, người vong, còn nếu may mắn còn sống....

Trên mặt hắn hiện lên một tia mỉm cười, nói:

- Thì ba năm sau hai người chúng ta sẽ đi đến sanh tử giới. Chỉ là không biết đến đó rồi còn có thể đồng hành cùng với hai vị không.

Ánh mắt Kim Chiến Dịch lóe lên một tia tinh quang, hắn trầm giọng nói:

- Các ngươi đã hiểu thông rồi sao?

Kỳ Liên Song Ma liếc mắt nhìn nhau, trên mặt bọn họ đồng thời hiện lên tiếu ý.