Hạ Nhất Minh hơi biến sắc. Bởi nguồn năng lượng này hắn tương đối quen thuộc. Nó chính là thứ
mà khi hắn quyết chiến với song ma đã hấp thu được từ tầng thứ bảy của Thông Thiên bảo tháp. Có trời mới biết nguồn
năng lượng này làm sao mà hắn lại có thể hấp thu được. Chúng vẫn nằm im trong đan điền của hắn từ đó tới nay.
Đối với nó, Hạ Nhất Minh đã thử nghiệm rất nhiều lần. Cuối cùng, hắn phát hiện chỉ có thể sử dụng được khi dùng tới
Kình Thiên ấn rồi ngay sau đó lập tức chuyển sang Phiên Thiên Ấn. Chỉ có cách như thế mới có thể xuất ra được nguồn
năng lượng khổng lồ đó. Ngoại trừ phương pháp này, không còn cách nào khác. Cho dù là Phục Địa ấn chuyên dùng để phòng
ngự cũng không được.
Nhưng vào đúng lúc này...
Khi Hạ Nhất Minh đưa hỏa lô lên qua đỉnh đầu đã vô tình kết thành tư thế của Kình Thiên ấn. Nguồn năng lượng thần bí
nhanh chóng chạy theo kinh mạch phóng ra khỏi tay hắn. Chỉ trong nháy mắt, nó đã chui vào trong hỏa lô. Hạ Nhất Minh
cảm thấy hoảng hốt. Mấy ngón tay của hắn nhanh chóng chuyển động. Mặc dù vẫn đang giở hỏa lô lên cao, nhưng mười đầu
ngón tay của hắn vẫn hết sức linh hoạt, để lại một đạo tàn ảnh trong không trung. Năng lượng hỏa hệ nhanh chóng được
ngưng tụ trong tay hắn. Đồng thời, thủ ấn khống hỏa cũng được Hạ Nhất Minh kết xuất. Bàn tay trái hơi nóng lên, vô số
năng lượng nhanh chóng phát ra, quấn quanh luồng năng lượng kỳ bí đang chực phát ra ở tay. Nguồn năng lượng đó vô cùng
mạnh mẽ, với thực lực của hắn lúc này vẫn chưa thể nắm giữ được nó. Nhưng vào lúc này, Hạ Nhất Minh vẫn cố gắng ngăn
chặn nó lại. Dù sao thì nó cũng phát ra từ đan điền của hắn. Sau lần thứ nhất đánh ra Phiên Thiên Ấn, nó đã hòa nhập
với cơ thể Hạ Nhất Minh.
Tất nhiên, Hạ Nhất Minh cũng hiểu được nếu hắn không có thể chất đặc thù, lại thêm đan điền có thể dung nhập hết tất cả
mọi thứ thì hắn cũng chẳng có được nguồn năng lượng lạ lẫm này. Nếu một người bình thường mà muốn thu nhập nó thì chỉ
có một kết quả duy nhất là bạo thể mà chết. Nhưng cho dù là có được thể chất đặc biệt thì cũng chỉ ở một mức độ nào đó
mà thôi. Cũng vì thế, trong giờ phút này, Hạ Nhất Minh đang cố gắng kìm chế nó trong lòng bàn tay. Trong đôi mắt hắn có
một chút do dự. Nhưng chỉ trong phút chốc đã tràn ngập sự kiên định. Trên con đường tu luyện, mỗi một bước đều hết sức
khó khăn. Làm sao có thể mong mỏi có được một con đường bằng phẳng cơ chứ. Cuối cùng, nguồn năng lượng trong tay giống
như tên rời cung, nhanh chóng chui vào hỏa lô.
Đương nhiên, có kinh nghiệm dẫn dắt lực đạo từ lần trước, lần này trong khi điều khiển cũng không chỉ có năng lượng của
hắn mà còn có cả nguồn năng lượng thần bí tới từ Thông Thiên bảo tháp. Một đám lửa bọc lấy nguồn năng lượng kỳ bí từ từ
tiếp xúc với nguồn năng lượng khổng lồ trong hỏa lô. Đây là cực hạn của Hạ Nhất Minh. Hắn không thể tưởng tượng được
nếu không thể khống chế được mà để cho hai nguồn năng lượng này va chạm với nhau thì sẽ có chuyện gì xảy ra nữa. Vì thế
trong nháy mắt, hắn quyết định dùng năng lượng bí ẩn để dẫn dụ năng lượng khổng lồ trong hỏa lô. Trong nháy mắt, khi
hai loại năng lượng khác nhau bắt đầu tiếp xúc...
Điều Hạ Nhất Minh lo lắng lại không hề xẩy ra. Có một thứ gì đó như xuyên qua toàn bộ tinh thần khiến cho hắn thấy được
vô số hình ảnh. Trong hỏa lô là một biển lửa mênh mông, vô tận. Khắp nơi chỉ toàn là lửa, không có bất kỳ thứ gì khác.
Trong biển lửa mênh mông vô tận có mấy con cự thú. Bọn chúng như được tạo thành từ những ngọn lửa, đang nô đùa với
nhau. Bất chợt, Hạ Nhất Minh cảm nhận được ngay gần hắn có một con vật gì đó rất lớn.
Đó chính là một con hỏa long có thân thể dài vô tận, chỉ có thể thấy đầu mà không thấy đuôi của nó ở tận đâu. Đôi mắt
của nó giống như hai quả núi nhỏ liếc nhìn về phía hắn một cái. Cái liếc mắt của nó khiến cho mồ hôi nhất thời túa ra
khắp người Hạ Nhất Minh. Nháy mắt, toàn bộ quần áo của hắn đã ướt sũng. Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh lại không hề phát hiện
ra toàn bộ tinh thần của hắn đã bị ánh mắt của con Hỏa long thu hút. Giống như có một thứ gì đó làm cho hắn không rời
ra được. Mặc dù lý trí nói cho Hạ Nhất Minh biết không thể để cuốn hút vào đó, nhưng sức chống cự của trái tim hắn lại
đang yếu dần đi. Trong đôi mắt của con cự long hoàn toàn chẳng có chút cảm tình, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có thể nhận
thấy một thứ...