Vũ Thần

Chương 72: Bí Mật Động Trời



Hạ Nhất Minh bình tĩnh nhìn vào mắt hắn, khẽ gật đầu nói:

- Trong lúc ngươi và Vũ huynh nói chuyện với nhau đã từng nhắc tới vị trí đó, nhưng nó nằm ở đâu thì ta không biết.

Kim Chiến Dịch cười khổ, nói:

- Hạ huynh! Ngươi không biết tới nơi đó cùng là chuyện bình thường. Thật ra, trong thiên hạ số người biết tới nơi đó cũng chẳng có mấy. Ngoại trừ mấy môn phái có thế lực lớn nhất phương Đông và phương Tây ra cũng chỉ có những gia tộc truyền thừa lâu đời. Ngoài ra chẳng mấy người biết tới sự tồn tại của Quỷ Khốc lĩnh. Không biết vì sao, Hạ Nhất Minh chợt có cảm giác ớn lạnh. Hắn cảm giác Quỷ Khốc lĩnh có một mối quan hệ nào đó với những trận chiến giữa phương Đông và phương Tây. Nhưng nó có liên quan thế nào thì cũng chỉ móc từ trong miệng Kim Chiến Dịch ra mới biết được.

Suy nghĩ một lúc, Kim Chiến Dịch nói:

- Hạ huynh! Theo cổ thư ghi lại thì từ thời xa xưa những người tu luyện bước chân vào thần đạo liền có được khả năng hô phong hoán vũ.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh xuất hiện một sự thèm muốn. Mặc dù hắn chưa gặp qua cao thủ ở đắng cấp đó, nhưng có rất nhiều truyền thuyết liên quan tới thần đạo. Hơn nữa, trong tay hắn còn có cả thần khí. Vì vậy mà hắn chẳng hề nghi ngờ những truyền thuyết về thần đạo. Thần khí khủng bố như Cửu Long lô chỉ có những người đạt tới đẳng cấp đó mới có thể luyện chế ra được mà thôi. Nếu lúc này, Kim Chiến Dịch nhắc tới cao thủ thần đạo, trong lòng Hạ Nhất Minh liền hoạt bát hẳn lên.

- Kim huynh! Chẳng lẽ Quỹ Khốc lĩnh có liên quan tới cao thủ thần đạo?

- Đúng thế! Nghe nói khi xưa, nơi này cũng không phải là bình nguyên. Cả vùng này cũng toàn là núi giống hệt như vùng Tây Bắc. - Kim Chiến Dịch trầm giọng nói.

Hạ Nhất Minh cảm thấy hết sức thú vị. Nét mặt hắn có chút co lại, nói:

- Kim huynh! Toàn bộ núi non nơi đây bị cao thủ thần đạo phá bỏ ư.

Kim Chiến Dịch nghiêm túc gật đầu, nói:

- Ta biết ngươi cùng không tin lắm. Nếu nói cao thủ thần đạo có thể san phẳng toàn bộ nơi này thành bình nguyên thì những người đó chẳng khác gì thần tiên rồi. Tuy nhiên... - Hắn dừng lại một chút, nói:

- Hạ huynh đệ! Nếu như tám trăm dặm hỏa sơn thật sự là do cuộc chiến giữa cao thủ thần đạo và thần thú tạo ra thì cái bình nguyên này cũng chẳng phải là chuyện gì quá đáng.

Hạ Nhất Minh nhíu mày, cuối cùng gật đầu một cái, nói:

- Tại sao bọn họ lại phải khai thông đường đi giữa phương Tây và phương Đông? Chẳng lẽ muốn cho hai bên không ngừng chiến đấu với nhau hay sao?

Kim Chiến Dịch khẽ lắc đầu, nói:

- Có lẽ đúng là như thế.

Hạ Nhất Minh cảm giác lạnh người. Nếu đây là do cao thủ thần đạo làm thì đúng là không thể hiểu được.

- Thật ra, cao thủ thần đạo khai thông con đường này đều là những người tu luyện Vô tình đạo.- Kim Chiến Dịch chợt nhỏ giọng nói.

Hạ Nhất Minh nhíu mày. Hắn đã nghe nhiều thần tích của cao thủ đẳng cấp đó, nhưng những chuyện liên quan tới phương pháp tu luyện thì lại không biết gì hết. Cho dù là những quyển bí tịch trong Linh Tiêu bảo điện cũng không hề nhắc đến. Tất nhiên, Hạ Nhất Minh tin rằng nếu hắn mở miệng cầu khẩn thì có thể đọc được một vài bộ sách có liên quan tới vấn đề đó. Chỉ có điều, bây giờ hắn vẫn chưa đạt tới cảnh giới tôn giả mà đã muốn đọc những ghi chép về thần đạo thì đúng là không tiện.

- Kim huynh! Thế nào là Vô Tình đạo?

Hạ Nhất Minh ngập ngừng một chút rồi nói:

- Có nghe nói qua nhưng chưa gặp bao giờ.

Kim Chiến Dịch mỉm cười, nói:

- Thật ra ngươi đã gặp rất nhiều lần, nhưng lại không biết đó là trận pháp đó thôi.

Hạ Nhất Minh ngạc nhiên, hỏi :

- Trận pháp ở đâu?

- Khu luyện đan ở Linh Tiêu bảo điện, trên đỉnh Thiên Trì của các ngươi đều có trận pháp. Chỉ có điều, những trận pháp đó không có người điều khiển thì không tạo ra lực sát thương nên mới chẳng có ai biết.

Hạ Nhất Minh chợt sực tỉnh. Chẳng trách mà khi đi tới hai nơi đó hắn lại có cảm giác khác thường.


Kim Chiến Dịch đưa tay ra, vẽ lên mặt đất nói:

- Hai trận pháp đó cũng chỉ là những trận pháp nhỏ mà thôi. Một trong những trận pháp vĩ đại nhất đang nằm dưới chân chúng ta.

Hạ Nhất Minh giật mình, cúi đầu nhìn xuống. Dưới chân hắn hoàn toàn là một mảnh đất bằng phẳng, chẳng hề có chút nào khác thường. Hắn thật sự không thể nghĩ ra ở đây có cái trận pháp nào hết.

Kim Chiến Dịch cười hắc hắc, nói:

- Hạ huynh đệ! Chẳng lẽ ngươi không tin?

Hạ Nhất Minh cười khổ, nói:

- Nếu không nhìn thấy tận mắt thì tiểu đệ cũng khó mà tin được.

Kim Chiến Dịch cũng chẳng hề tức giận, nói:

- Cao thủ thần đạo sở hữu những thần thông không thể lường được. Trận pháp do bọn họ bố trí làm sao mà ngươi và ta có thể nhận ra chứ.

Mặc dù biết hắn nói đúng, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn cảm thấy hoài nghi. Thanh âm của Kim Chiến Dịch hơi trầm xuống mọt chút, nói:

- Hạ huynh! Lúc ngươi tu luyện võ đạo mà gặp phải chướng ngại thì làm thế nào?

Hạ Nhất Minh giật mình. Tại sao Kim Chiến Dịch lại hỏi tới vấn đề này? Chẳng lẽ tốc độ tu luyện của mình khiến cho hắn hoài nghi? Lúc này, hắn toát đầy mồ hôi nơi lưng áo. Hạ Nhất Minh thà cho hắn biết sự tồn tại của Cửu Long lô và năng lượng thần bí của bảo tháp cũng không thể lộ ra bí mật quan trọng nhất đời mình.

Thấy vẻ mặt khó hiểu của Hạ Nhất Minh, Kim Chiến Dịch tức giận nói:

- Nếu gặp chướng ngại thì hiển nhiên là tìm mọi cách đột phá. Phương pháp hữu hiệu nhất chính là tìm đến nơi có Thiên Địa linh khí dày đặc để mà tu luyện, thông thường sẽ có được hiệu quả nhất định. Có lẽ sau một thời gian, ngươi có thể gạt bỏ chướng ngại mà đạt tới một tầng cao hơn.

Hạ Nhất Minh nghe thấy vậy mới biết là mình thần hồn nát thần tính. Hắn ngượng ngùng cười, nói:

- Kim huynh nói đúng, nhưng muốn tìm được địa điểm thích hợp cũng không phải là dễ.

Kim Chiến Dịch như hiểu ra, nói:

- Hạ huynh đệ! Ngươi cũng không cần phải giấu. Ta khẳng định ở quê hương ngươi chắc chắn có một chỗ mà Thiên Địa linh khí cực kỳ nhiều. Mà ngươi là người duy nhất phát hiện ra vị trí đó. Hơn nữa, trước khi đạt tới Nhất đường thiên, ngươi đều ở đó mà đột phá chướng ngại đúng không?

Hạ Nhất Minh nhất thời kinh ngạc. Chỉ có điều hắn kinh ngạc cũng không phải do Kim Chiến Dịch nói đúng sự thật hay không mà là tại sao gã lại nghĩ tới điều đó.

Thấy nét mặt Hạ Nhất Minh, Kim Chiến Dịch tưởng rằng mình nói đúng điều bí mật của đối phương. Hắn cười nói:

- Mặc dù từ trước đến nay, thiên phú của ngươi là số một. Nhưng nếu muốn đột phá liên tiếp thì có được một vị trí tu luyện tốt là điều không thể thiếu. Vì vậy mà mấy người Hác sư thúc đã đoán ra ngươi tìm được một vị trí bảo địa.

Hạ Nhất Minh nhíu mày. Đột nhiên, sự cảm kích của hắn đối với Hác tôn giả trào ra mạnh mẽ. Hắn mở miệng nói:

- Hác tôn giả đúng là thần cơ diệu toán, suy đoán như thần...

- Được rồi - Kim Chiến Dịch khoát tay chặn lại, không cho Hạ Nhất Minh nói tiếp:

- Ngươi muốn vuốt mông ngựa thì sau này đi mà nói với Hác sư thúc. Có điều ngươi cũng không phải lo, chúng ta cũng chẳng để ý tới bảo địa của ngươi. Thật ra, cho dù là Linh Tiêu bảo điện, Thiên Trì sơn, hay các đại gia tộc cũng đều có những vị trí quý báu như thế. Trong số đó thì nổi tiếng nhất chính là Động Thiên Phúc Địa.

Hạ Nhất Minh gật đầu liên tục. Nếu người ta đã tưởng như thế thì hắn cảm thấy hết sức hạnh phúc.

Kim Chiến Dịch đang tươi cười đột nhiên sầm mặt lại, nói:

- Nhưng Cho dù là Động Thiên Phúc Địa thì vẫn không thể so sánh với Quỹ Khốc lĩnh. Vào mỗi lần đại chiến, Thiên Địa linh khí trong Quỹ Khốc lĩnh tăng lên tới một mức độ khó tin. Tuy nhiên, bên trong đó lại có vô số ảo giác. Nếu có thể vượt qua được những ảo giác đó mà đắm chìm trong Thiên Địa linh khí thì khả năng đột phá chướng ngại sẽ tăng lên rất nhiều.

Hạ Nhất Minh giật nảy người. Miệng hắn thì thào nhắc lại những lời nói của Kim Chiến Dịch. Từ từ sắc mặt của hắn bắt đầu thay đổi. Hắn chầm chậm ngẩng đầu, chăm chú nhìn Kim Chiến Dịch. Nét mặt của Kim Chiến Dịch lúc này cùng hết sức nghiêm túc. Mặc dù Hạ Nhất Minh không nói gì nhưng hắn cũng hiểu được sự thắc mắc trong lòng đối phương. Kim Chiến Dịch chợt gật đầu một cái. Thoáng cái, khuôn mặt Hạ Nhất Minh trở nên tái nhợt, không còn một chút máu.