Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, một tiếng hét dài tràn đầy mạnh mẽ và tự tin từ trong lòng hắn phát
ra, giống như âm thanh những cơn sóng lớn của đại dương liên tiếp đập vào bờ, không bao giờ dứt. Đem Gabri một lần nữa
đánh cho thảm hại phải lui ra, Hạ Nhất Minh trong lòng dâng lên niềm cảm xúc dâng trào. Chính là mười ngày trước, trong
tay của Gabri, hắn căn bản chính là không có một chút cơ hội thắng lợi, lại bị Cự Kiếm của đối phương bám riết cho dù
muốn bỏ chạy cũng không có lực. Nhưng chỉ là mười ngày sau. Sự việc đã thay đổi một trăm tám chục độ. Hiện tại, hắn chỉ
sử dụng thức thứ hai mươi mốt mà thôi, lại còn vẻn vẹn dùng có năm phần công lực, đã có thể đem thần binh lợi khí của
đối phương đánh cho nứt ra.
Mặc dù hắn trong lòng biết rõ ràng, phần lớn công lao là do uy năng của Ngũ Hành Hoàn. Nếu như nó không phải là một món
Giả Thần Khí có thể phát huy ra tất cả ngũ hành lực cực mạnh của, nếu như không phải mỗi khi hắn ra tay thì Ngũ Hành
Hoàn cũng tuôn ra nguồn lực tương ứng phối hợp cùng hắn, thì lúc đó hắn sẽ không có khả năng thoải mái mà đối chiến đem
đối phương đánh chết lên chết xuống, chật vật như vậy.
Đến tận đây, Hạ Nhất Minh cuối cùng hiểu rõ, Thần Khí chính là Thần Khí, cho dù là Giả Thần Khí, cũng tuyệt đối không
thể đem so sánh với Thần Binh Lợi khí bình thường được. Đặc biệt, chỉ sau khi tấn cấp thành công vào Tôn Giả lực lượng,
thì lúc đó mới có thể đem những uy năng của Giả Thần Khí mà vận dụng. Vừa nghĩ tới ngày xưa chính mình cầm Ngũ Hành
Hoàn đã mang bộ dáng hân hân hoan hoan tưởng như là biết hết tất cả uy năng của nó, bay giờ nghĩ lại hắn cảm thấy tương
đối hơi xấu hổ. Hóa ra, ngày xưa chính mình chỉ như ếch ngồi đáy giếng, kiến thức nông cạn.
"Ahhhhh...Ahhhhhhhhh..."
Gabri đột nhiên hét to lên, trong tiếng hét một loại mùi vị thảm thiết, chua xót. Đôi mắt của hắn mơ hồ chuyển hồng,
trên thân thể ban đầu vốn đã suy yếu, lần thứ hai, khí thế lại bành trướng lên. Hàng loạt mảng chân khí cuồng cuộn phun
ra, trong tay ngay lập tức hóa thành một trận sương mù. Chỉ trong nháy mắt, những mảng sương mù này hòa tan vào Đại
Thuẫn, đem những vết nứt, khe hở dày đặc như là mạng nhện đó biến mất như trước đây chưa từng có vậy, trả lại sự hoàn
hảo, vẹn toàn như lúc trước. Hắn dĩ nhiên là lấy tinh thần bản thân làm vật dẫn. Đem Đại Thuẫn trong nháy mắt hoàn toàn
phục hồi.
Hạ Nhất Minh tuy chỉ là mới thăng cấp tôn giả. Nhưng hắn đã đọc qua không ít sách vở, cho nên cũng không thấy làm kỳ
lạ. Biết Thần Binh Lợi Khí sau khi bị thương tổn, có thể dựa vào chân khí bản thân chậm rãi bồi dưỡng phục hồi. Nhưng
việc này cần một quá trình không phải ngắn, cụ thể thời gian thì phải tùy thuộc vào cấp độ của mỗi người, và thần binh
bị tổn hại ra sao? Nhưng mà, trong nháy mắt có thể đem Thần Binh bị hư hại phục hồi một cách nhanh chóng như thế, đây
là lần đầu tiên hắn thấy được. Trong lòng hắn khiếu động, lập tức hiểu đây là độc môn tuyệt học của Gabri, hay chính là
một phương pháp bí truyền của môn phái phương Tây nào đó.
Gabri hít một hơi thật sâu, trong miệng hét lớn một tiếng, lần thứ hai giơ lên Đại Thuẫn, lần này hắn đặt Đại Thuẫn
ngang bả vai, dưới tầm mắt một chút, cứ như một con bò tót đang nhắm vào hướng mục tiêu, hai chân dùng đất làm điểm tựa
xông về hướng Hạ Nhất Minh. Hạ Nhất Minh mĩm cười, hắn đã cảm ứng được, khí thế trên người Gabri tuy phát ra mạnh mẽ,
dường như dùng một phương pháp kích thích nào đó làm tăng uy lực của ba điểm lực, làm cho sức chiến đấu trong khoảng
thời gian ngắn nhảy vọt lên. Gabri cũng tuyệt đối không thể tưởng được, Hạ Nhất Minh chỉ sử dụng có năm thành lực lượng
mà thôi, nếu Gabri biết được sự huyền bí trong đó, hơn nữa hiểu rõ việc Ngũ Hành Hoàn có thể cung cấp lực lượng tương
ứng, thì có lẽ hắn giờ phút này lựa chọn duy nhất, vẫn như cũ là liều mạng, nhưng đó là liều mạng bỏ chạy, mà không
phải liều mạng công kích.
Hạ Nhất Minh hai hàng lông mày giãn ra, sắc mặt của hắn hoàn toàn không có một chút sợ hãi, một bước tiến lên phía
trước trong tay Ngũ Hành Hoàn vung lên, Khai Sơn Thức: "Thức thứ hai mươi hai" được xuất ra. Ở trước mặt của hắn, Một
thanh Cự Phủ ánh sáng xuất hiện. Trong Khai Sơn Thức, mỗi thức sau so với thức trước cường đại hơn rất nhiều, đặc biệt
tùy vào người sử dụng là ai? Binh khí là gì? Thì uy lực cũng theo đó mà thay đổi.
Khi thức thứ hai mươi hai xuất ra, không gian bốn phía ngay lập tức bị Kim hệ lực mạnh mẽ quấy nhiễu. Hai thần binh lợi
khí trong tay Gabri cũng đều thuộc về Kim Hệ Lực, nhưng giờ phút này dưới phương thức công kích quấy nhiễu không gian
lực của Hạ Nhất Minh, hắn lại không có cách nào đem đặc tính Kim Hệ Lực phát huy ra.
Điều này không thể trách Gabri được, vì trong tay Hạ Nhất Minh là một món Giả Thần Binh có uy lực cực đại, lại còn kết
hợp với Kim Hệ siêu cấp chiến kỹ của thượng cổ nhân truyền lại: "Khai Sơn Thức" có thể khắc chế Kim Hệ Lực của hắn, đây
thực sự là khắc tinh với Gabri làm cho hắn không thể phát huy ra được một chút uy lực nào, căn bản chỉ là dùng sức mạnh
thân thể mà thôi.
"Phành ... Phành..."
Lại là chuỗi tiếng vang thật lớn, Gabri lần thứ ba bị đánh lảo đảo về phía sau. Hắn thực sự không có cách chống trả,
tất cả đã nằm ra khỏi khả năng của hắn. Hạ Nhất Minh hai chân bước tới, giống như trực tiếp đạp ở không trung, tiến sát
về đối phương. Hạ Nhất Minh cảm giác được khí thế Gabri đã hạ xuống, hắn thậm chí còn nỗi lên sự sợ hãi, nếu như đoán
không sai, Gabri đã không còn muốn cùng Hạ Nhất Minh đơn đả độc đấu. Chỉ là, Hạ Nhất Minh lại như thế nào dễ dàng buông
tha cho người này, hai mắt hắn chăm chú tập trung và sự chuyển động của Gabri, sau đó nhẹ nhàng áp sát vào, Thức thứ
hai mươi ba bắt đầu được ngưng tụ! Hư ảnh của Cự Phủ như ẩn như hiện, dường như chỉ cần hắn bằng lòng, sẽ có thể trong
nháy mắt ngưng tụ, hơn nữa phát huy ra mạnh mẽ uy năng.
Nhưng mà đúng vào thời khắc này, hai tai Hạ Nhất Minh đột nhiên khẽ chuyển động, lập tức phát hiện được một tiếng vanh
kỳ lạ. Mặc dù tiếng vang cực nhỏ. Nhưng ở trong tai của hắn lại như được khuếch đại lên hàng trăm lần. Hạ Nhất Minh
bước chân không ngừng áp sát, máu trong người bắt đầu sôi sục, những cuộc chiến của hắn trước đó chưa từng có mang một
sự mãnh liệt như vậy, cho dù là ngày xưa đối mặt với Hùng Vô Cực, hay Kỳ Liên song ma, cũng chưa từng mang một ý chí
chiến đấu cao vút như hôm nay.
Một đường quang mang màu đen từ trong bóng tối chợt đâm thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Đường quang mang này không mang một
chút gì kỳ lạ, không có bất luận sát khí, không có bất luận âm thanh xé gió, giống như là được sử dụng một chiến kỹ nào
đó, đem không khí chấn động chung quanh triệt tiêu lẫn nhau, cho nên từ đầu đến cuối, thật sự không có một âm thanh nào
phát đi ra. Nhưng mà, hắn lại không biết, Hạ Nhất Minh Phong Nhĩ thần thông đã luyện tới cấp bậc thượng thừa, cho nên
khi hắn tiến lại gần, Hạ Nhất Minh cũng đã "Nghe" đến sự tồn tại của hắn. Cũng chính bởi vì cảm nhận được sự xuất hiện
của một vị Tôn Giả khác. Cho nên mới làm cho trong lòng của Hạ Nhất Minh dâng lên chiến ý càng thêm mãnh liệt.
Mắt thấy đạo Hắc Ảnh sắp tiến lại gần. Hạ Nhất Minh trên mặt lộ ra một chút nụ cười kì lạ, giống như một con Hổ đang
rình mồi, chịu trăm cay nghìn đắng chờ đợi cuối cùng con mồi cũng xuất hiện.
Theo sau, Quang Ảnh của Cự Phủ trong nháy mắt hình thành, từ phương hướng bổ xuống Gabri lại chuyển về phía bên cạnh.
Đồng thời, hắn cũng chuyển đổi lực lượng qua bên đó, đem Hắc Ảnh của vị Tôn Giả đột ngột xuất hiện sẵng sang nghênh
đón. Lấy sức một người, lại đối mặt với hai Đại tôn giả, tinh thần đồng thời tập trung lên cả khí tức của hai người,
nói chung cũng là một việc hiếm có.
Hắc Ảnh đang chuyển động tới. Tự nhiên là thích khách Tôn Giả Đinh Lực Ẩn đến từ ở Hoàng Tuyền Môn. Trong tất cả các
cường giả cấp bậc Tôn Giả, có rất ít người từ trong bóng tối tập kích. Bởi vì một khi làm như vậy, chính là chứng tỏ sự
không tín nhiệm võ đạo của mình, đối với việc tiến lên cảnh giới cao hơn sẽ gặp trở ngại. Cho nên không phải vạn bất
đắc dĩ, cũng không có kẻ nào nguyện ý lựa chọn tập kích. Nhưng mà, đối với Đông phương Hoàng Tuyền môn, cùng với Tây
phương Thích Hội đó chỉ là một việc bình thường tưởng như là trời sinh ra đã thế. Không có một tí ảnh hưởng gì. Giang
sơn dễ đổi, bản tính khó dời, bất kể thích khách tu vi đạt tới cảnh giới vô cùng cao, bọn họ cuối cùng vẫn là thích
khách, nếu như bọn họ quang minh chính đại mà khiêu chiến, đó mới là việc làm người khác cảm thấy khó tiếp nhận
được.
Sau khi Đinh Lực Ẩn ra tay, thấy được nụ cười của Hạ Nhất Minh hắn trong lòng biết không ổn. Theo sau, sự chuyển hướng
của quang mang Cự Phủ cùng chân khí của Hạ Nhất Minh, đã làm cho hắn chắc chắn điều đó, Hạ Nhất Minh đã sớm phát hiện
ra sự tồn tại của hắn từ lâu rồi. Ý niệm vừa tới, Đinh Lực Ẩn trong lòng rung động suy nghĩ. Có thể thấy rõ, mặc dù Hạ
Nhất Minh đang cùng Gabri chiến đấu, nhưng lại vẫn còn dư lực quan sát chung quanh. Trong lòng của hắn vừa mới hiện lên
cái ý nghĩ đó, Quang mang Cự Phủ đã cùng Xoa Kiếm va chạm nhau. Lực lượng cực mạnh của Cự Phủ đã truyền vào trong tay
của hắn. Đinh Lực Ẩn sắc mặt biến đổi, hắn rốt cuộc hiểu rõ. Vì sao tấm Đại Thuẫn vô cùng cứng rắn của Gabri bị một búa
mà tổn thương, bởi vì trong một búa chứa một lực lượng quá mạnh mẽ. Loại lực lượng này, đã hoàn toàn vượt qua sức chịu
đựng cực hạn của hắn. Sau một khắc, cơ thể của hắn đã bay ngược về phía sau.
Tuy nhiên, cùng Gabri việc ổn định thân thể có sự bất đồng, hắn dĩ nhiên là mượn lực để lùi về. Bởi vì hắn biết chính
mình sẽ không ngạnh khán lại lực lượng cực mạnh này, nên đã chủ động dựa vào nó bay ngược về phía sau nhằm giảm đi sức
mạnh lên thân thể. Trong nháy mắt, lợi dụng phản lực hắn cũng đã bay ra hơn mười trượng, giống như là phi điểu phá
không bay lên trời, nhìn không có một chút bộ dáng thảm hại.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm khen, hắn một đòn này đã sử dụng sáu thành lực lượng, phối hợp biên độ sóng của Ngũ Hành
Hoàn, so với chính mình đơn thuần mười thành lực lượng càng lớn mạnh hơn, Khai Sơn Thức là một siêu cấp chiến kỹ, uy
năng cực đại, hơn xa sức lực thích khách tôn giả Hoàng Tuyền môn có thể nhờ vào xoa kiếm tiếp được. Mà phản ứng nhạy
bén của Đinh Lực Ẩn lại nhanh đến cực điểm, một khi cảm giác không thể chống đỡ được, ngay lập tức là mượn lực bay
ngược về phía sau, chẳng những tránh bị thương, với lại còn kéo dài khoảng cách với đối phương, làm cho Hạ Nhất Minh
không có cách nào áp sát được ngay lập tức. So sánh phản ứng hai vị tôn giả, Hạ Nhất Minh duy nhất xúc động chính là,
phương Đông tôn giả quả nhiên so với phương Tây tôn giả tâm lý và phản ứng chiến đấu nhanh nhẹn hơn.
Hắn đột nhiên đứng lại, ánh mắt lướt qua vị trí hai vị tôn giả, từ trên người của hắn dâng lên muôn khí tức hào hùng.
Hắn ngẩng đầu vung tay áo, Ngũ Hành Hoàn sáng lên một cách rực rỡ. Vẻ mặt của hắn, âm thanh của hắn, khí thế của hắn,
đều tràn đầy một khí phách thiên ngang bất khuất.
"Còn có Cụ nữa, vì sao không ra đây luôn."