Gương mặt Sở Hao Châu nói tới đây đột nhiên hiện lên vẻ khác lạ. Hạ Nhất Minh trong lòng nghi
hoặc. Hắn biết khẳng định lão còn có điều giấu giếm, hơn nữa là điểm mấu chốt nào đó. Chẳng qua lão đã không muốn nói
Hạ Nhất Minh cũng không định hỏi. Nhưng khiến Hạ Nhất Minh nghĩ không ra chính là lão nhân do dự trong giây lát cũng
tiếp tục nói ra.
- Hạ huynh đệ. Ta đã từng đọc qua một bí tịch. Trong đó nói, muốn luyện chế thần binh hoàn toàn từ huyền thiết là điều
không thể.
Hạ Nhất Minh giật mình, hai mắt mở lớn, trong lòng tràn ngập cảm giác dở khóc dở cười. Nếu lão nhân ngài biết rõ không
thể luyện chế thần binh hoàn toàn bằng huyền thiết tại sao còn ở lại nơi này suốt bốn mươi năm chứ? Nhưng sau một giây,
Hạ Nhất Minh lập tức hiểu. Khẳng định lão nhân đã sớm giải quyết vấn đề này, bởi vậy nên vẫn chưa rời khỏi đảo. Ho nhẹ
một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Sở lão ca. Nếu ta đoán không nhầm, ngài hẳn là đã có phương pháp khác.
Sở Hao Châu khẽ gật đầu, nói:
- Không sai. Trong cổ tịch có từng nói qua, nếu thực sự muốn luyện chế thần binh hoàn toàn bằng huyền thiết thì phải có
máu của siêu cấp linh thú hỗ trợ mới có khả năng thành công.
Hạ Nhất Minh bừng tỉnh, kinh ngạc nói:
- Độc giác mã?
Sở Hao Châu sắc mặt không đổi nhưng trong ánh mắt đầy vẻ phức tạp. Lão dường như lầu bầu nói:
- Mặc dù lão phu không biết lai lịch bạch mã, nhưng nó mới chỉ có Tiên thiên chi thể đã nắm giữ uy lực không kém lão
phu. Khẳng định nó là một đầu siêu cấp linh thú.
Hạ Nhất Minh đối với điều này vô cùng đồng ý, lai lịch bạch mã này thật sự không đơn giản. Cùng linh thú trong Thâm sơn
giao thủ, Hạ Nhất Minh đối với uy lực của Tiên thiên linh thú hiểu rất rõ. Hồng Lang Vương, Thạc Vương còn có Hồ Hùng
linh thú, bọn chúng đều là những Tiên thiên linh thú, nhưng nếu so với độc giác mã này e rằng không tính là gì. Mặc dù
chúng đều là Tiên thiên chi thể linh thú nhưng thực lực hai bên cách nhau như Tôn giả cùng Nhất đường thiên của loài
người vậy. Bởi thế khẳng định bạch mã này là một đầu siêu cấp linh thú.
- Sở lão ca. Ngài là muốn tính mạng của bạch mã sao?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Trong lòng hắn không khỏi nghĩ tới, nếu Sở Hao Châu muốn nhờ hắn trợ giúp vây bắt bạch mã, như vậy liệu hắn có đáp ứng
không đây? Theo lý mà nói, bản thân hắn là nhân loại, Sở Hao Châu cùng hắn có ân truyền thụ, cho dù trợ giúp lão vây
bắt bạch mã cũng là chuyện đương nhiên. Mặc dù tốc độ của bạch mã nhanh tới cực điểm nhưng nếu hai người hợp lực, đặc
biệt có bảo trư cùng Bách Linh Bát hỗ trợ, khả năng thành công của họ là rất lớn.
Bạch mã mạnh mẽ có thể chống đỡ được song quyền của lão nhân không có nghĩa sẽ chống lại Ngũ Hành Hoàn cùng Đại Khảm
Đao được. Hơn nữa Sở Hao Châu đã nói rõ, lão chỉ muốn máu của bạch mã. Như vậy sau khi lấy được rồi, sừng cùng da bạch
mã ngay cả nội đan hắn có thể thu về, vụ giao dịch này bất luận thế nào đều có thể thử một chút. Nhưng ý nghĩ này vừa
xuất hiện trong đầu đã bị Hạ Nhất Minh mạnh mẽ ép xuống. Không biết vì sao lúc này suy nghĩ của hắn lại hướng tới bảo
trư.
Tiểu tử kia luôn cô độc, mặc dù đi theo Bách Linh Bát nhưng e rằng nó cũng không có bao nhiêu vui thích. Mấy ngày gần
đây nó thường cùng bạch mã đi đây đi đó khắp nơi trên đảo, ngay cả bản thân Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy nó vô cùng vui
vẻ. Nếu để nó biết, bạch mã bị thịt bởi tay mình...
Hạ Nhất Minh thật sự không dám nghĩ tới, bảo trư sẽ làm ra chuyện gì? Từ khi rời Tây Bắc một năm, Hạ Nhất Minh sớm đã
quen với cuộc sống có bảo trư bên cạnh. Dù nó không bên cạnh hắn thì cũng luôn đeo trên người Bách Linh Bát. Bởi thế
nếu bởi chuyện này mà bảo trư rời đi, Hạ Nhất Minh tuyệt đối sẽ hối hận vạn phần. Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Hạ Nhất
Minh đột nhiên ngẩn ra, bởi hắn nghe thấy rõ ràng Sở Hao Châu phía đối diện cũng đang thở dài.
Bọn họ đồng thời ngẩng đầu nhìn đối phương, ánh mắt không giấu vẻ quái dị.
Hồi lâu trầm mặc, hai người đồng thời cười khổ cuống quít. Sở Hao Châu nói:
- Hạ huynh đệ. Đây là chuyện của ta với bạch mã. Nếu không thể bằng thực lực của mình chiến thắng, ta sẽ không lấy máu
của nó.
Gương mặt Hạ Nhất Minh có chút kỳ dị. Chẳng lẽ luyện chế huyền thiết thần binh còn có hạn chế như vậy?
Tâm niệm hắn vừa động, nói:
- Sở lão ca. Bí tịch ngài xem có còn không?
Sở Hao Châu có chút ngẩn ra, nói:
- Ngươi hỏi điều này làm gì?
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:
- Ta muốn xem rốt cuộc thế nào mới có thể luyện chế huyền thiết thần binh thành công.
Sở Hao Châu vẻ mặt có chút quái dị nói:
- Ngươi có chủ ý với Độc giác mã sao?
Hạ Nhất Minh cuống quít xua tay, nói:
- Độc giác mã là ngài đã chọn, tiểu đệ sẽ không động tới. Nhưng thiên hạ rộng lớn không chỉ có một mình độc giác mã
đúng không?
Nói những lời này, trên mặt Hạ Nhất Minh lộ ra vẻ sớm đã có tính toán khiến Sở Hao Châu đầy hoài nghi, hỏi:
- Hạ huynh đệ. Thứ cho lão phu kiến thức nông cạn. Không biết ở đâu còn có siêu cấp linh thú tồn tại.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:
- Sở lão ca nếu đã nhận ra Âm Sát Khí hẳn đã đi qua Quỷ Khốc Lĩnh rồi chứ?
Vẻ mặt Sở Hao Châu vô cùng ngưng trong, nhớ tới thời gian tới Quỷ Khốc Lĩnh lão không khỏi có cảm giác kiêng kỵ.
Hạ Nhất Minh hai mắt nhướng lên, nói: