Ôm lấy bả vai Hạ Nhất Đào, Hạ Nhất Minh nói:
- Chúng ta về thôi.
Sau lưng hắn, đám người Sở Hao Châu ánh mắt xuất hiện thêm một tia kinh ngạc. Bọn họ lần đầu thấy Hạ Nhất Minh có động
tác như vậy. Cùng Kim Chiến Dịch nhìn nhau cười, cả hai lúc này mới đồng thời nhớ ra, cái gã tôn giả kia vốn cũng chỉ
là một thanh niên hai mươi mốt tuổi mà thôi.
Cơ hồ không hẹn hai người cùng lúc nhìn về phía Bách Linh Bát. Nhưng khiến bọn họ không khỏi kiêng kỵ chính là, gã
không chút biểu lộ, ngay cả một cái chớp mắt cũng không thấy. Trong lòng hai người đồng thời xuất hiện nghi vấn, Hạ
Nhất Minh từ đâu tìm được một người cực phẩm như vậy chứ?
Đám người Hạ Nhất Minh rời khỏi đường lớn, lúc này đám nô bộc mất đi ước thúc, tay chân dĩ nhiên thoải mái hơn, bất quá
trong ánh mắt trao đổi lẫn nhau, bọn họ không giấu được vẻ kích động trong lòng.
- Lục ca. Quy củ trong nhà khác trước rất nhiều.
Hạ Nhất Đào mang theo vẻ oán giận, nói:
- Gia nô, thị vệ cùng tráng đinh, còn có cả thân quyến của bọn họ nữa, lúc này có gần vạn người. Khẳng định huynh nghĩ
không ra.
Bước chân Hạ Nhất Minh không khỏi ngừng lại trong giây lát. Hắn quả thật nghĩ không ra, trong thời gian ngắn như vậy mà
Hạ gia có thêm một vạn người, đạt quy mô của một đại gia tộc. Phải biết là nơi này chỉ là một huyện nhỏ trong một cái
Thiên La quốc cũng nhỏ bé không kém tại Tây Bắc.
Ở nơi này xuất hiện một cái gia tộc hơn vạn người, e rằng địa vị cùng giao thương không kém hơn chút nào so với siêu
cấp thế gia mười vạn người trong đại lục. Thậm chí đặt trong Thiên La quốc hiện nay có thể nói tuyệt đối là đệ nhất thế
gia.
- Nhất Đào. Những người này từ đâu mà tới.
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
- Những thế gia khác cùng Hoàng thất một phần, có một phần tự đến, có một phần là chúng ta mời chào được.
Hạ Nhất Đào giải thích một chút, liền hỏi thêm:
- Lục ca. Tôn giả là cảnh giới gì vậy?
Hạ Nhất Minh giật mình nói:
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
- Hơn một năm trước, Hoàng thất truyền tin tới nơi, ngươi tấn chức tôn giả gì đó. Từ đó về sau nhà chúng ta thoáng cái
mạnh mẽ hẳn lên. Ngay cả hoàng thất năm mới cũng phải tới đây chúc Tết.
Hắn chỉ vào đường dưới chân nói:
- Hôm nay dọn sạch đoạn đường này, qua vài ngày nữa sẽ có người tới đây chúc Tết.
Hạ Nhất Minh lúc này mới cảm thấy thoải mái, bất quá nghĩ không ra tin tức mình tấn giai tôn giả từ Tây Bắc xa xôi cũng
tới được đây.
Quay đầu nhìn Kim Chiến Dịch liếc xéo mọt cái, tất cả cũng bởi Linh Tiêu bảo điện của gã truyền ra. Kim Chiến Dịch cảm
nhận được ánh mắt Hạ Nhất Minh không khỏi làm ra bộ dạng bất đắc dĩ. Đây cũng là do Hác Đồng tôn giả ra lệnh, không
phải gã có thể làm trái.
Lúc này bọn họ đã đi tới cửa thành. Từ cổng trước, hai dãy tường cao chạy dài ôm cả Hạ gia trang vào lòng nó. Kiến trúc
như vậy cùng Từ gia bảo không thua kém chút nào. Đương nhiên Hạ Nhất Minh lần đầu tiên thấy kiến trúc này, trong đầu
không khỏi xuất hiện ý nghĩ muốn xây dựng một cái vì Hạ gia trang che chắn gió mưa. Nhưng lúc này sau khi từ phương
Đông Đại Thân trở lại, nhìn bức tường này, Hạ Nhất Minh chỉ cảm nhận được nó vô cùng đơn sơ.
Cổng thành đã sớm mở ra, bất quá Hạ Nhất Minh có chút ngạc nhiên nói:
- Trong nhà có hai vị Tiên thiên. Một người là Đại bá, người kia là ai?
Hạ Nhất Đào hai mắt mở lớn. Hắn lúc này có cảm giác. Lục ca đã thành thần rồi. Không tiến vào mà cũng cảm nhận được
trong nhà có mấy vị Tiên thiên cường giả, chuyện này tuyệt đối hắn chưa từng tưởng tượng ra.
- Lục ca. Đó là Từ Hướng Tiền tiền bối. Tiền bối cùng đại bá cứ năm ba ngày lại gặp nhau trao đổi võ đạo.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, trong đầu lại nghĩ tới cảnh Vũ Kinh Lôi thu đồ đệ trước kia. Xem ra Vu Kinh Lôi cũng không dám
có dũng khí chậm trễ mà toàn tâm toàn ý bồi dưỡng. Từ Hướng Tiền, bởi lẽ chỉ vài năm ngắn ngủi, Từ hướng Tiền lúc này
cũng đã đột phá cực hạn, tân giai tiên thiên.
Khi đám người Hạ Nhất Minh tới đây, sớm đã thu liễm khí tức lại. Kể cả Lôi điện lúc này cũng chỉ còn bề ngoài kỳ lạ chứ
khí tức cường đại đã không còn thấy chút tăm hơi.
Hạ Nhất Đào phất tay gọi một người, lệnh cho hắn thông báo, Lục thiếu gia đã trở về. Vị quản sự kia cả người run lên,
dùng ánh mắt cung kính nhìn Hạ Nhất Minh, sau đó lập tức xoay người chạy như bay vào trong. Hạ Nhất Minh trong lòng
cũng không biết có tư vị gì. Nếu là mấy năm trước khi Hạ Nhất Minh trở về, với tính tình tùy tiện của Hạ Nhất Đào nhất
định sẽ hô toáng lên, sau đó cả gia trang náo nhiệt như chợ vỡ.
Nhưng lúc này, Hạ Nhất Đào đầu tiên lại để người vào thông báo, chỉ nghĩ một chút cũng biết, trong gia trang đã không
còn cảnh như xưa nữa. Sau khi thu dụng cả vạn người, Hạ gia lúc này đã chân chính trở thành một đại thế gia. Nhưng Hạ
Nhất Minh trong lòng cảm thấy không hiểu, điều này không giống như chờ đợi của hắn.