Một người từ bên trong vùng lôi điện ảnh hưởng đi ra.
Từ trên người của hắn không có một chút hơi thở nào của người sống, giống như u linh giữa đêm tối vậy.
Từ phía sau hắn, những phiến quang mang của lôi điện giống như tạo thành một chiếc trường bào, đem thân thể của hắn
chiếu sáng lên.
Trong lúc nhất thời, trong lòng mọi người đều có những cảm giác mâu thuẫn bất đồng.
Người này tựa hồ như do quang và ám cùng kết hợp lại, hơn nữa hình thức xuất hiện lại vô cùng quỷ dị, khiến cho tất cả
mọi người đều ghi nhớ vào sâu trong lòng.
Ánh mắt Phất Lan Khắc Lâm hơi co rút lại, ngay cả khí tức của lão trong nháy mắt cũng có chút rối loạn.
Sau khi lão nhìn thấy người này, trong lòng như cảm thấy một cỗ áp lực khổng lồ vậy.
Mặc dù từ trên người này không hề phóng thích ra một chút khí tức nào ép người, nhưng người này từng giao thủ với lão
cho nên nếu hắn đem khí tức đó phóng ra, thì đấy cũng chính là lúc cuộc chiến sinh tử bắt đầu.
Lão hít sâu một hơi, Quang Minh chi trượng trong tay cũng được cầm chặt hơn trước.
Quang Minh lực lượng toàn thân giờ phút này tự động được thôi thúc tạo thành một lớp phòng ngự quanh người hắn.
Mặc dù, Phất Lan Khắc Lâm cũng biết thủ đoạn phòng ngự này không thể ngăn cản được công kích của đối phương, nhưng lão
vẫn tình nguyện làm ra thật nhiều chuyện như vậy. Lão cũng không muốn vào thời điểm mấu chốt này lại đột nhiên xuất
hiện một chướng ngại vật, nên đành thăm dò trước:
- Phàm Thù môn chủ.... Ngươi cũng định nhúng tay vào việc này sao?
Khi nghe thấy Phất Lan Khắc Lâm xưng hô, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.
Trong lúc nhất thời ánh mắt bọn họ nhìn về phía Bách Linh Bát tràn ngập vẻ kinh hãi, vô luận là tôn giả phương Đông hay
Tây khi nghe thấy đại danh này trong lòng đều xuất hiện một luồng khí lạnh. Bọn họ thậm chí còn không giữ được bình
tĩnh, thân hình hơi run rẩy.
Chỉ là trong lòng bọn họ đang tràn ngập những nghi vấn.
Vị cường giả này tại sao lại xuất hiện từ trong màn lôi điện khổng lồ đó? Hắn cùng với Hạ Nhất Minh có quan hệ như thế
nào?
Bách Linh Bát yên lặng nhìn Phất Lan Khắc Lâm, từ trên người hắn không có nửa điểm khí tức cường đại toát ra nhưng cũng
khiến cho giáo hoàng của Thần Điện phương Tây phải cẩn thận. Khi lão còn chưa xác định được ý đồ của đối phương khi tới
đây, thì lão còn không muốn làm ra cử động khinh suất.
Sau một lát im lặng, Phất Lan Khắc Lâm lại trầm giọng nói:
- Phàm Thù môn chủ tôn kính, theo ta được biết ngươi cùng với bọn ta giống nhau, đều bị đám người ở Băng Cung loại ra
ngoài.
Lão dừng lại một chút, tựa hồ như đợi đối phương có thời gian để suy nghĩ, lại nói:
- Nếu Phạm Thù môn chủ nguyện ý có thể cùng với chúng ta liên thủ.
Nghe tới đây, ánh mắt Bách Linh Bát lóe lên quang mang, trong đầu hắn đang nhanh chóng tính toán, nếu dùng đề tài này
để đàm luận thì việc trì hoãn thời gian một khắc cũng không phải chỉ là một cái nhấc tay thôi sao?
- Giáo hoàng bệ hạ tôn kính, cho dù là ta với ngài liên thủ cũng khó có thể chống lại bọn họ.
Lúc này, Hạ Nhất Minh đã đi tới gần khu vực ngoài của lôi điện, hắn đem toàn bộ vẻ mặt của những người ở bên ngoài, và
thân hình của Bách Linh Bát thu vào trong tầm mắt của mình.
Mặc dù hắn mới chỉ gặp qua Hoàng Tuyền lão tổ một lần, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng của Bách Linh Bát lúc này, cũng cảm
thấy được như hai người này được đúc ra từ một khuôn vậy.
Khi đem bộ dạng cùng với phương thức xuất hiện quỷ dị của hắn kết hợp với nhau làm cho kẻ khác phải sinh ra cảm giác
cao thâm khó lường.
Giờ phút này lại nghe được ngữ điệu và thanh âm của hắn lại càng khiến cho Hạ Nhất Minh thấy giống hệt như Hoàng Tuyền
lão tổ a.
Cho dù lúc này, Hác Huyết sống lại cùng với hai vị phó môn chủ đích thân tới đây cũng đừng mơ tưởng dò xét ra được chút
khác nhau nào.
Phất Lan Khắc Lâm tự nhiên lại càng không thể nhìn ra được, lão nghe Bách Linh Bát nói xong, hơi cười đáp:
- Phạm Thù môn chủ, phương Tây chúng ta đã sớm liên hợp với nhau, có thêm ngài gia nhập nữa là có ba vị Nhân Đạo Đỉnh
Phong cường giả, đủ để khiến cho đám người đó thay đổi chủ ý của mình.
Tất cả mọi người bên dưới nghe vậy đều trở nên trầm mặc, ba vị cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong liên thủ với nhau đủ để
tạo thành một khối lực lượng khiến cho không ai dám coi thường. Có lẽ bọn họ không thể trực tiếp đối đầu với đám người
ở Băng Cung, nhưng nếu muốn phá hư chuyện tốt thì không một ai trong thiên hạ có thể cam đoan sẽ ngăn cản được.
Bách Linh Bát hơi suy nghĩ một chút, bất quá với nhãn lực của Phất Lan Khắc Lâm cũng không thể nhìn ra được hắn sẽ gật
đầu, hay lắc đầu.
- Giáo hoàng bệ hạ, ta cảm thấy thật vinh hạnh khi được ngài đưa ra yêu cầu này. - Trên mặt Bách Linh Bát vốn không lộ
ra một chút biểu tình nào, nhưng lúc này khóe miệng hắn lại nở nụ cười tà dị khiến cho người ta phải sợ hãi:
- Trải qua một lúc thận trọng suy nghĩ, ta nguyện ý cùng ngài hoàn thành hoạt động lần này.
Phất Lan Khắc Lâm thở dài một hơi, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Hoàng Tuyền lão tổ mặc dù được coi là đệ nhất thích khách trong thiên hạ, nhưng lời nói của lão lại có trọng lượng
tương đương.
Nếu lão đã đáp ứng, như vậy vô luận nảy sinh ra chuyện gì thì trừ phi cường giả phương Tây phụ lão, nếu không trong
chuyện này bọn họ mãi mãi có cùng trận tuyến.
Khóe miệng của Hạ Nhất Minh hơi nhếch lên, ngay cả hắn cũng không rõ được tâm tình của mình lúc này.