Thú Tu Thành Thần

Chương 3: Hệ thống tu luyện và con mồi đầu tiên


“Wtf... Làm sao bây giờ? Cái con gà chết tiệt này, gà không đi ăn giun còn muốn ăn ta.”

Cái mỏ của nó mổ xuống mặt đất xuất hiện một lỗ như bị mũi thương xỏ xuyên xuống vậy.

Bản năng tránh lui về sau đã cứu tiểu hồ ly nhưng cũng khiến hắn tuyệt vọng nếu không có gì bất ngờ hắn sẽ bị con gà cao một mét rưỡi làm thịt. Nhưng sống lưng đột nhiên lạnh buốt bản năng cho nó biết đằng sau càng có lớn hơn hiểm nguy.

Đây là bản năng xuất phát từ sâu trong linh hồn của hắn đã từng giúp hắn né thành công không biết bao nhiêu phát súng ngắm từ khi bắt đầu làm nghề sát thủ. Tránh đi bao nhiêu loài rắn độc với những phát cắn chí mạng.

Thế nên hắn luôn lựa chọn tin tưởng bản năng của mình tất nhiên lần này cũng thế không suy tính không cần đại não. Vì khi có nguy hiểm một phần giây cũng quyết định tính mạng còn hay mất.

Vừa né quá thì một bóng đen vụt qua vị trí hắn vừa đứng, con siêu gà kia thì cũng mổ xuống, nhưng mặt đất lại vẹn nguyên bởi vì con gà đã chui thẳng vào miệng của bóng đen kia.

Chui vô cùng đẹp mắt như là có tập luyện từ trước vậy, cả ba làm đồng đều không sai sót. Văng ra xa sau đó hắn chạy ra một đoạn nữa yên tâm rằng chắc chắn ngoài tầm với của cái miệng đỏ khổng lồ kia. Vì chắc chắn hơn nữa hắn tìm một gốc cây núp sau đó chỉ hơi hé cái mặt nhỏ ra để quan sát thôi.

Lúc này Băng Thần mới quan sát nó rõ ràng, đây là một con mãng xà khổng lồ dài gần mười mét chỉ có thể đoán thế thôi. Bởi vì thân thể của nó phần lớn còn trong nước, hắn không thấy được nhiều.

Lân phiến đen nhánh đôi mắt đen kịt sâu không thấy đáy. Nó dùng ánh mắt khinh thường nhìn tiểu hồ ly như muốn nói:

“May cho ngươi thoát được một mạng.”

Sau đó nó nhìn xung quanh một lần, lặn mất xuống đáy sông rồi biến mất. Lúc này Băng Thần mới thở ra thật là quá kinh khủng mà con thủy xà kia không chỉ thân hình khổng lồ đôi mắt cũng vô cùng đáng sợ.

Trong sơn cốc có nước, phụ cận các loại động vật đều là tại trong sơn cốc uống nước đấy, bên trong mỗi ngày đều có động vật tại, chỉ cần đi vào, không lo tìm không thấy đi săn đối tượng.

Đây chính là kiến thức của hắn về loài cá sấu ở Trái Đất, sao mình có thể quên được nhỉ, có lẽ vì quá nhiều việc xảy ra nên đầu óc hơi hỗn loạn một chút. Cưỡng ép bản thân lãnh tĩnh lại, hắn suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra để rút kinh nghiệm về không mắc lại sai lầm.

Bầu trời bắt đầu ngả về tà hắn cấp tốc di chuyển với ý nghĩ muốn tìm được nơi trú ẩn. Cuối cùng hắn làm chuyện không tưởng đó là leo cây, nơi trú ẩn đã có nhưng bụng thì vẫn phải chịu đói.

Đêm tối rừng nhiệt đới, từ trước đến nay là trong một ngày thời khắc nguy hiểm nhất, rất nhiều ban ngày ẩn núp động vật, ở phía sau, cũng bắt đầu đi ra động huyệt, tiến hành đi săn để kiếm ăn. Hắn không dám mạo hiểm ở dưới đất rất dễ chở thành bữa tối cho kẻ khác.

Nếu là ở Trái Đất có vũ khí và ánh lửa thì có lẽ còn dám ở mặt đất thậm chí săn mồi để lót dạ, nhưng bây giờ hắn chỉ là một con tiểu hồ ly vô cùng yếu đuối.

Mà từ kích thước của con gà và rắn mà hắn gặp khiến hắn có chút nghi ngờ về độ khả thi của việc dùng súng bắn bọn chúng, không biết bao nhiêu đạn mới chết. Từ trí nhớ của tiểu hồ ly thì Yêu thú thân thể có thể ngạnh kháng vũ khí, đạn bắn không chừng chỉ xước da mà thôi.

Tiểu hồ ly trong mắt toát ra tí ti nhân tính hóa hào quang, trong nội tâm âm thầm trầm tư, nó thầm nghĩ:

“Mai nhất định phải kiếm được đồ ăn nếu không chết đói.”

Cái bụng hắn sôi lên ọt ọt như là đồng ý với những gì hắn nghĩ thậm chí còn như mãnh liệt gào thét “cho tao ăn”.

Toàn bộ rừng nhiệt đới, hoàn toàn yên tĩnh, mà ngay cả đêm đó trùng cũng không có tiếng vang. Cái này lại để cho cái này phiến núi rừng lộ ra có chút quỷ dị.

Hắn thấy một đàn sói chiến đấu với một con báo và con báo vô cùng dũng mãnh giết mấy trăm con sói rồi bỏ đi.
Sáng sớm mặt trời vừa đi lên thì tiểu hồ ly bi đánh thức bởi một loạt những âm thanh vang trời. Còn có tiếng đám dã thú kêu loạn lên chạy khắp nơi với hết tốc độ bình sinh của mình.

Âm thanh của loài hổ, cái này âm thanh hổ gầm, thanh âm khi thì trầm thấp, khi thì tăng vọt, biến thành kéo dài vô cùng, không ngớt không dứt, thanh âm như kim thạch giống như, tại sơn mạch bên trong không ngừng quanh quẩn, vang vọng trời xanh.

Tiểu hồ ly từ đằng xa vẫn nhìn thấy tình hình chiến đấu vô cùng khốc liệt nhân loại vô cùng cấp bách ra chiêu nguyên khí tán loạn tàn phá. Trong đầu hắn hiện lên một tin tức từ ký ức của tiểu hồ ly, Vũ Vương chỉ có nhân loại Vũ Vương mới co thể nguyên khí ngoại phóng diệt địch.

Thánh Nguyên đại lục tu luyện chuyện hắn không hiểu rõ cho lắm nhưng cấp độ cơ bản hắn vẫn thông qua trí nhớ của tiểu hồ ly biết được. Có hai hệ thống tu luyện chính là Vũ giả và Pháp sư.

Trong đó Vũ giả tự thể (Thể chất và nguyên lực) chia làm 12 cấp độ lớn mỗi cấp độ lớn có mười tiểu cảnh: Luyện thể cảnh, Vũ Sĩ, Vũ Sinh, Vũ Đồ, Vũ Sư, Vũ Vương, Vũ Hoàng, Vũ Đế, Vũ Thánh, Vũ Thần.

Còn lại Pháp sư cũng rất tương tự họ tu thần (Linh hồn và thần lực) chia làm 12 cấp độ lớn 10 tiểu cảnh giới: Súc hồn cảnh, Pháp Sĩ, Pháp Sinh, Pháp Đồ, Pháp Vương, Pháp Hoàng, Pháp Đế, Pháp Thánh, Pháp Thần.

Lúc này người kia đã không biết khi nào tựa vào cái cây tiểu hồ ly đang nằm ở trên cả người máu me đầm đìa. Cả hơi thở cũng trở lên vô cùng gấp gáp thế nhưng con hổ ở đằng xa lập tức công tới.

Hổ trảo sắp tới đem oanh kích đến thân cây không có chú ý chính hắn thời điểm, đột nhiên hiện lên ra một tầng nhàn nhạt hắc khí, bao trùm tại hổ trảo lên, đập nện tại trên đại thụ, chỉ nghe được một tiếng nổ vang trời, to lớn thân cây đã bị một trảo này cắt cho thành hai đoạn.

Từ công kích vừa cho thấy con Hổ có lông vàng óng này phải đạt Thú Vương đỉnh phong nguyên khí sắp thực thể hóa. Cũng như người thú cũng tu thoát khỏi phàm thú thì gọi là yêu thú chia làm ba bậc sơ kỳ, trung kỳ, đỉnh phong sau đó mới là Thú Vương, Thú Hoàng, Thú Tông, Thú Tôn, Thánh Thú, Thần Thú.

Hiện giờ tiểu hồ ly vẫn chỉ là phàm thú nhưng cũng sắp hóa yêu rồi vì cái đuôi thứ hai đã mọc ra. Có người đã từng nói với Nhạc Thanh Thanh nếu có thể ho nó ăn thịt yêu thú liên tục thì chỉ mất 5 năm nó sẽ hóa yêu. Nghe thì có vẻ lâu nhưng thực tế đã rất nhanh bởi vì khi ấy nó mới chỉ vừa sinh ra một năm tương đương với đứa trẻ 6 tuổi đã biết tu luyện.

Khi biết chuyện lão tướng quân Nhạc Thiên Quân vui vẻ muốn điên bởi vì điều đó chứng tỏ yêu thú này huyết mạch rất cao lớn lên có thể bảo vệ cháu gái bảo bối thậm chí chấn thủ Nhạc gia. Nhưng đây vẫn là một khoản đầu tư dài và tiểu hồ ly đã chạy mất mất hết cả vốn lấy đâu ra lãi.

Cao bảy tám mét đại thụ cứ như vậy nặng nề nện trên mặt đất. Một trảo này, quả nhiên là gọn gàng, sắc bén vô cùng thân người của tên Vũ Vương kia cũng chia đôi. Sau khi ngã xuống hắn vẫn gằn từng chữ:

“Ta nguyền rủa ngươi Hoàng Kim Hổ, sớm muộn gì cũng có nhân loại cao thủ làm thịt ngươi cứ chờ lấy mà xem.”

Xong hắn mới thôi giãy giụa chết đi.

Hoàng Kim Hổ hờ hững từng chút thôn phệ xác thịt của hắn. Về phần tiểu hồ ly bây giờ ngã cắm đầu vào trong bụi cỏ.

Ngẩng mặt lên thì đối diện có một con thỏ đang bị một cành cây đè giãy giụa kịch liệt. Thấy tiểu hồ ly nhìn mình chằm chằm chảy nước miếng thì càng giãy giụa kịch liệt hơn.

Tiểu hồ ly chắp hai chân trước lại hướng tứ phía lạy lòng thầm niệm:

“Cảm ơn chư vị thần thánh, cảm ơn Ngọc Hoàng Đại Đế đã ban cho con bữa ăn này.”

Hắn cắn thật mạnh xuống, không chút nhân từ hay do dự, chiếc bụng đói không để hắn có những cảm xúc như thế.

Một lúc sau thỏ yếu dần và chết thì trong thức hải nó vang lên âm thanh làm nó giật hết cả mình.

“Hệ thống khởi động.”