Thú Tu Thành Thần

Chương 28: Hoàng hậu Tần Hương cứu trị nhiệm vụ


Cảm nhận được sự mong chờ của hai người, tiểu hồ ly đành phải đến gần chiếc giường kia thì hệ thống cho hắn nhiệm vụ tiếp theo. Mà nghe đến nhiệm vụ hắn cũng mừng rỡ vì dù sao cũng phải cứu nhạc mẫu của mình mà để nàng chết thì cái này cũng qua vô năng.

Mà nhìn nàng quanh người công đức nhiều như thế hẳn cứu nàng cũng được nhiều lắm. Giờ còn được thêm thưởng của hệ thống thì thật là một mũi tên trúng ba con chim ma tiểu hồ ly trong lòng cười nở hoa rồi.

Nhiệm vụ chi nhánh Dũng tuyền báo đáp (Thời gian 1 tháng, hệ thống hỗ trợ hồi phục tham trắc thuật giá trị 10000 công đức hoặc 100000 long mạch)

Yêu cầu: Trả lại ân tình của hoàng tộc Thanh gia cứu trị thành công hoàng hậu Tần Hương.

Thưởng: Một lần vật phẩm tưởng thưởng theo ý muốn, sinh mệnh lực +3

Phạt: Ký chủ một loại chỉ số ngẫu nhiên -90% và một bộ phận thân thể mất chức năng 100 năm.

Nghe kỹ nhiệm vụ thì tâm tình của hắn nháy mắt liền rơi xuống đáy vực hắn cảm thấy rợn cả người trừng phạt thứ nhất có thể chấp nhận còn cái thứ hai qua kinh khủng. Mất đi chức năng một bộ phận 100 năm cái nài không thể nói chơi được mà thật sự là tra tấn thì đúng hơn.

Nếu là con mắt thì cả một thế kỷ sống trong bóng tối đi lại còn khó nói chi lên cấp săn quái. Còn là tay thì khỏi nói chuẩn bị tham khảo khả năng dùng chân của nhà văn Nguyễn Ngọc Ký là vừa nghĩ đến đũa gắp bằng chân rợn hết cả người.

Hai chân mà có vấn đề thì hắn không biết thế giới này đã có xe lăn bốn bánh dành cho thú nuôi chưa hai phải đợi đến Vũ Hoàng rồi bay trên không trung. Đó là chưa kể liệt bất cứ một bộ phận nào như nội tạng hay não thì phải chuẩn bị nằm xe long phượng là vừa

, thật vãi lozz.

Còn nếu ngừng nếu huynh đệ hắn bị liệt thì chuẩn bị làm lưu manh trăm năm nghĩ thôi lòng đã thấy đắng kiếp trước vừa mới tạm quên đi Mai Hân muốn thành nam nhân thì đi qua bên đây lại còn đợi một thế kỷ nữa. Bây giờ nếu không có bộ lông dày thì ai cũng có thể nhìn thấy thậm chí hắn có cảm giác lông mình hơi ướt may mà nhờ có lông lên không ai thấy được nếu không rất mất mặt.

Thậm chí bị Lý Tình giết còn thoải mái hơn sống tạm bợ qua ngày, ánh mắt không khỏi hung ác lên nhìn không khỏi khiến người khác kinh khủng nếu có người nhìn thấy còn tưởng ác quỷ dưới địa ngục trước khi bị trục xuất khỏi nhân gian. Hắn lập tức mở ra phân tích hồi phục tham trắc thuật thì thông tin hiện ra trước mắt hắn.

Tính danh: Tần Hương

Trạng thái: Trúng độc sâu (Tàn mệnh độc)

Tàn mệnh độc: Như tên gọi người trúng độc sẽ không chết đi ngay mà trở thành phế nhân chỉ hôn mê không thể tỉnh đồng thời giảm đi thọ mệnh của người trúng độc đi 60 năm năm ngay lập tức và rút dần. Vũ Hoàng trở lên miễn nhiễm, Vũ Vương chỉ bị suy yếu tạm thời.

Chữa trị truyền đủ thọ mệnh cho mục tiêu sẽ thanh trừ độc tố, thêm hai mươi năm sẽ khiến nạn nhân thức tỉnh ngay lập tức. Tiểu hồ ly chẳng nói chẳng rằng lại gần cả người lục quang bao trùm truyền vào thân thể của hoàng hậu sắc mặt của hoàng hậu có thể trong nháy mắt chuyển biến. Chỉ mất một thời gian là hắn hồi phục hoàng hậu nàng sắc mặt bây giờ đã hồng nhuận vô cùng, ánh sánh xanh sau đó biến mất tiểu hồ ly thọ nguyên biến mất quá nhiều lên cảm giác cả thân thể yếu đuối đi rất nhiều.

Thức hải giao nhiệm vụ Thời Gian Vòng và đám kia cũng há hốc mồm khó có thể tin rằng tiểu hồ ly thà bỏ đi tuổi thọ của mình cũng muốn nhanh hết cỡ chữa thương cho hoàng hậu.

Thiên Thư cười nói:

“Chúng ta lại thêm rõ một điều nữa về hắn kẻ này nhất định dù chết cũng không chịu sống tạm, bây giờ không cần nhiệm vụ chi nhánh cũng có thể khiến hắn như điên đi thực hiện nhiệm vụ.”

Sau đó hắn nhớ tới cái gì rồi nói:

“Ta đã từng nghe hắn lẩm nhẩm chê chúng ta xấu xí thì phải.”

Cả một đám loạn cào cào lên phê phán tiểu hồ ly nhưng ngay sau đó Thiên Thư cho họ coi một số hình ảnh mới khiến họ thôi hắn điềm tĩnh nói:

“Hồn cung ngươi thử xem đi cùng là vũ khí tầm xa thế nhưng ngươi thử nhìn thứ này xem.”

Sau đó Thiên Thư từ điện thoại của Băng Thần tìm được hình ảnh của khổ súng 3z Born Beast thì sự so sánh đơn giản có thể thấy được nếu một kẻ nhìn thấy sẽ chọn thứ nào. Các thần khí biết mình đã lỗi thời nên im mồm lại thở dài nhìn Thiên Thư để hắn ra biện pháp cho bọn họ chỉ nhận được một câu nói của hắn là:

“Phải thay đổi bản thân.”

Sát Thần Kiếm nói:

“Vậy chúng ta phải thay đổi như thế nào hả đại ca?”
Thiên Thư nghiền ngẫm rồi nói:"Trước tiên chúng ta phải tham khảo ý kiến của hắn đã hoặc là tự chọn luôn cũng không sao, riêng ta đã chọn được hình dáng thay đổi rồi.

Hệ thống âm thanh lại vang lên trong đầu của tiểu hồ ly

Nhiệm vụ hoàn thành vượt chuẩn Sinh mệnh +6, Công đức cộng 20000 vũ khí tùy chọn một hệ sẽ chuyển giao trong 10 ngày nữa có 1 phút để tuyển chọn loại hình.

Tiểu hồ ly không chút bất ngờ tuyển chọn một thanh đoản kiếm vì bản thân từng là sát thủ lên thứ vũ khí quen thuộc vẫn là những thứ dễ che giấu như đoản kiếm là không thể thiếu. Hắn cũng đã dự định món thứ hai cho mình rồi nếu được hắn sẽ chọn lực một thứ vũ khí tầm xa có thể tiêu diệt một mục tiêu khoảng cách lớn ví dụ như một cây súng ngắm.

Mặc kệ đám bảo vật này muốn tân trang như thế nào đi chăng nữa tiểu hồ ly chỉ thở phào nhẹ nhõm tất nhiên tiểu hồ ly cũng không biết mình lại bị bắt trúng một điểm yếu để bọn chúng lợi dụng. Nhưng ngày tháng đau khổ cứ tiếp tục nhanh tới hơn nữa và càng nhiều điều làm cuộc sống hắn ta trở lên muôn màu muôn vẻ đầy niềm vui “cho người khác”.

Lúc này tiểu hồ ly đã quyết định đổi 10000 điểm công đức lấy hồi phục tham trắc khí vì thấy nó rất thuận tiện và đôi khi còn có thể chảnh chó như hắn sắp làm lúc này.

Đuôi nhỏ khẽ vẫy, chân nhún một phất đến trước cái bàn trà gảy nhẹ một phát vào nắp ấm trà. Cái nắp văng ra đuôi nhỏ khẽ nhúng viết ra một dòng chữ bằng nước như sau:

“Tàn mệnh độc: Như tên gọi người trúng độc sẽ không chết đi ngay mà trở thành phế nhân chỉ hôn mê không thể tỉnh đồng thời giảm đi thọ mệnh của người trúng độc đi 60 năm năm ngay lập tức và rút dần. Vũ Hoàng trở lên miễn nhiễm, Vũ Vương chỉ bị suy yếu tạm thời. Ta đã chữa khỏi cho nàng không lâu sau nàng sẽ thức tỉnh sức khỏe như bình thường.”

Hoàng đế và Tần Vinh nhìn vào hắn đồng thanh hỏi: “Thật là như thế không?”

Hai người còn đang nghi hoặc thì từ đằng sau có một tiếng ngâm khẽ quay lại đằng sau thì đã thấy hoàng hậu nương nương tỉnh lại đang nhìn ngắm xung quanh.

Nàng nhìn thấy cha mình và Thanh Phong hoàng đế thì hỏi: “Cha, hoàng thượng hai người sao lại ở đây ta cảm thấy mình đã ngủ thật lâu rồi.”

Thanh Phong hoàng đế và Tần Vinh tổng quản tuy đã là Vũ Hoàng nhưng hốc mắt không khỏi đỏ lên cười nói giải thích cho nàng vì sao nàng lại ngủ lâu như thế. Người dân Thanh Phong quốc không thể nào quên được vào hơn mười năm trước, hoàng hậu Tần Hương trong lúc làm việc thiện bỗng nhiên té xỉu và đến giờ vẫn không tỉnh.

Ngày hôm ấy tuy rất đẹp trời nhưng mỗi người đều như có một đám mây đen che trên đầu mình nhất là dân nghèo được nàng giúp cho đều rớt nước mắt. Lúc này đám cô nương kia chạy tới Thanh Nhàn vào trước thấy trên giường mẫu hậu của mình đã tỉnh táo nói cười với ông ngoại và cha thì đứng hình.

Tần Hương nhìn thấy cô gái trẻ chạy vào nhìn mình, nàng cũng nhìn cảm thấy giống như phiên bản lúc trẻ của mình thi hiểu ra đây là con gái của mình. Bản thân nàng lúc bất tỉnh con gái chỉ mới 4 tuổi giờ đã là một cô gái quốc sắc thiên hương thì mới gọi lên tiếng:

“Nhàn nhi con gái của ta lại đây ta xem cái nào.”

Nhìn nụ cười của mẫu thân Thanh Nhàn không biết làm sao nước mắt cứ rơi liên tục như suối chảy không dứt lao vào lòng của mẫu thân của mình. Suốt hơn 10 năm nàng chưa bao giờ hết hi vọng vào sự thức tỉnh của mẫu thân.

Từ bé nàng đã rất thông minh hiểu chuyện nhưng khi mẫu thân của mình được cha ôm về nàng hỏi cha mình:

“Cha sao mẹ lại ngủ mà cha làm sao lại khóc thế.”

Thanh Phong khi ấy nước mắt rơi nhưng để con gái khỏi lo vẫn nói:

“Con gái yên tâm mẹ con chỉ mệt lên ngủ hơi lâu thôi.”

Cô công chúa nhỏ mỗi ngày buổi sáng đều đến thăm mẹ mình hỏi cha mình tại sao mẹ chưa tỉnh lúc ấy hoàng đế Thanh Phong nắm ta siết chặt nhưng ánh mắt luôn có sự vô lực đau khổ đến tột cùng. Nàng đến lúc 12 tuổi đi ra ngoài chơi với mấy cô nương khác thì mới biết được mẹ mình tại sao bất tỉnh đến giờ chưa dậy.

Nàng không khóc òa cũng chẳng trách cha nói dối mình nàng chỉ ở lại cung của mẫu thân mình khóc suốt một đêm mà hoàng đế Thanh Phong cũng ngay trên nóc nhà suốt buổi tối tự trách chính mình. Hắn hận mình vô năng đến ai ám hại vợ mình cũng không biết, hận mình khiến con gái cả tuổi thơ không có mẹ.

Lúc ấy lần đầu tiên vị hoàng đế này nghĩ tới việc nếu mình là một người bình thường thì vợ con đâu phải khổ sở như hiện tại. Hắn từng dốc hết sức mời một vị luyện đan sư ngũ phẩm về xem vợ mình trúng độc gì nhưng không có kết quả. Hôm đó hắn đuổi hết toàn bộ mọi người hầu ra khỏi cung tự tay đập phá hết thảy đồ đạc một lần.

Hắn từng thề chỉ cần biết kẻ nào hạ độc sẽ cho kẻ đó trả giá thật là đắt chu di cửu tộc chỉ là rất nhẹ nhàng mà thôi nghe đến cái tên Tàn mệnh độc hắn đã rõ ràng chuyện này là ai làm. Nhưng không để ngày đoàn tụ trở lên âm u hắn đành gác lại, cả một cái sơn trang lớn như vậy không phải nói chạy là chạy được.

Để chắc chắn hắn ngầm hạ lệnh để ngự lâm quân vây chặt Bạch Hạc sơn trang còn phái cả người đi mời Nhạc lão tướng quân đến cung với lý do quân tình cần nghị sự. Ngự lâm quân cũng bắt hết những người phục vụ cho hoàng hậu ngày hôm nay vì tin tức không thể để lộ nếu không cọ động rắn chạy hết thì phí công tốn sức bố trí.

Tạo ra tổn thương như thế đối với hắn làm sao có thể để đối phương có ngày tốt cho được nếu thế hắn không phải là Thanh Phong nữa rồi, người có thể nhịn vì đại sự nhưng đụng đến người nhà thì không còn quy tắc nào hữu hiệu. Cả cung điện tràn ngập không khí ấm áp và tiếng cười đã hơn mười năm rồi gia đình đế vương mới được đoàn tụ như thế này.