Thú Tu Thành Thần

Chương 49: Anh hùng cứu mỹ


Hôm nay hai người không như hôm qua mà đợi hẳn ở hướng mỏ than

Phi Thành nói: “Trong hai người Trình Lan là tỷ Trình Vân là muội, Trình Lan chính là cô gái đi làm từ mỏ than mỗi ngày còn người lo việc nhà là Trình Vân cái này muội muội.”

Băng Thần cười đáp: “Ta đã biết, ngươi có thể cho ta biết một chút về tính cách của hai nàng được không?”

Phi Thành cười tươi nói: “Trình Lan là một người vô cùng tự lập và hiếu động còn muội muội nàng Trình Lan lại vô cùng hiền lành và biết quan tâm người khác. Sở thích của hai nàng cũng từ đó rất khác nhau có thể nói là gần như trái ngược nhau nhưng lại rất tốt bổ sung cho nhau.”

Băng Thần thấy thú vị nheo mắt hỏi: “Cụ thể ngươi cho ta một ví dụ trong sinh hoạt đi.”

Phi Thành cười đáp: “Hai nàng ví dụ ăn một con gà thì một người vô cùng thích ăn phần da gà béo ngậy còn một người cứ xé thịt mà ăn rất không thích vị béo kia.”

Hai người bắt đầu tán gẫu chuyện trên trời dưới đất về hai nàng cho tới khi từ phương xa một cô gái đi về hướng bọn họ gương mặt dù đã rửa qua nhưng vẫn còn đôi chút lấm lem. Phi Thành và Băng Thần vô cùng tự nhiên bắt đầu vai diễn của mình.

Hai người bọn họ đi xuống khúc quẹo và đi từ từ đến ngôi nhà tranh, đi một đoạn Trình Lan đã thấy hai người đi gần tới nhà tranh thì tăng nhanh bước chân lao về phía trước. Phi Thành và Băng Thần vô cùng tự nhiên chế tạo ra trùng hợp mà lúc này cô gái áo trắng đã phát hiện bọn họ. Xa xa còn nhìn thấy tỷ tỷ của mình đang nhanh chóng quay trở về.

Trình Vân cười: “Hai người các vị là ai sao lại đến nhà chúng ta ở nơi thâm sơn cùng cốc này.”

Phi Thành cười nói: “Chỉ năm năm không gặp mà Vân tỷ quên mất tiểu Thành khiến đệ thật sự đau lòng.”

Trình Vân kinh ngạc há mồm mà Trình Lan lúc này cũng vừa tới kịp để nghe câu này sau đó tới trước mặt Phi Thành nhìn trái nhìn phải sau đó mới phán.

Trình Lan cười nói: “Đúng là hắn rồi vết sẹo nhỏ trên trán do nghịch ngu vẫn còn đây.”

Trình Vân thì lại nhìn nhìn sau đó gật đầu mắt đẹp liếc qua bên cạnh Phi Thành Băng Thần mặt bỗng đỏ lên vì nàng thấy người này thật đẹp. Trước khi lưu lạc ngoài phụ thân và thân nhân nàng rất ít khi tiếp xúc nam nhân. Hiện tại mỗi ngài ở nhà đợi tỷ tỷ về cũng không thấy nam nhân nên giờ phút này nàng có chút e ngại.

Tính danh: Trình Lan

Thực lực: Luyện thể lục trọng

Huyết mạch: Tử Tước Lan Hoa 10%

Đẳng cấp:0

Lực lượng:7

Tốc độ độ:2

Trí lực:9

Hồn lực:0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Lôi (chưa kích hoạt)

Tuổi thọ:70

Danh hào: Không có

Tính danh: Trình Vân

Thực lực: Súc hồn cảnh lục trọng

Huyết mạch: Tử Tước Lan Hoa 50%

Đẳng cấp:0

Lực lượng:6

Tốc độ độ:2

Trí lực:11

Hồn lực:0

Pháp lực:5

Nguyên tố: Lôi (chưa kích hoạt)

Tuổi thọ:70

Danh hào: Không có

Tính danh: Phi Thành

Thực lực: Luyện thể lục trọng thiên

Huyết mạch: Không có

Đẳng cấp:0

Lực lượng:11

Tốc độ:10

Trí lực:22

Hồn lực:0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Kim

Tuổi thọ:100

Danh hào: Không có

Nhìn trước mặt ba người chỉ số của bọn họ hiện ra Băng Thần không thể không cảm thán thiên phú không tệ chút nào. Chỉ tiếc thuộc hạ của hắn Phi Thành lại không có huyết mạch nếu có dù là loại nào cũng có thể khiến nỗ lực của hắn được đền đáp nhiều hơn hiện tại rất nhiều.

Băng Thần thì thầm: “Gía mà có thể cho ngươi khác huyết mạch thì tốt quá bồi dưỡng thuộc hạ sẽ ít phải suy sét hơn.”

Thiên Thư nghe thấy cảm giác hợp lý liền nhìn về phía Huyết Ngọc Liên đang ngẩn ngơ địa phương nghĩ nghĩ chút rồi im lặng như đang suy nghĩ cái gì đó. Mà trong lúc đó Phi Thành đã bắt đầu trò chuyện với hai nàng.

Phi Thành nói: “Hai tỷ làm sao mà lại chuyển đến nơi này ở ta suýt nữa thật sự không tìm kiếm được hai người đó.”

Trình Lan và Trình Vân tại sao lại đi tới nơi này các nàng cũng biết thông minh hơn hai nàng Phi thành dĩ nhiên là phải rõ ràng. Các nàng thần sắc thay đổi có lúc muốn mở miệng nhưng sau đó lại thở dài không nói lên lời.
Phi Thành cũng vô cùng đúng kịch bản nói ra những gì đã được Băng Thần soạn thảo từ trước, cố gắng nặn ra giọt nước mắt nhưng không thành công. Ngón tay khẽ dụi mùi nước tiểu cay nồng của Hắn Sơn Hùng làm hắn chảy nước mắt ròng ròng. Hai cô gái cũng ngơ ngác nhìn khóc ngon lành Phi Thành không biết phải làm sao.

Phi Thành mếu máo nói: “Hai người các tỷ không cần nói ta cũng biết nguyên do nhưng hai người bậy giờ là thân nhân duy nhất của ta. Du hành khắp nơi nhiều năm trong lòng thù hận cũng đã nguội lạnh phần nào ác nhân chắc chắn sẽ bị trời phạt. Ta cũng không cần mỗi ngày ấu trĩ kêu la trả thù, chính vì trước hành động của ta làm hai người các tỷ phiền lòng.”

Trình Lan nước mắt cũng tuôn rơi: “Thật xin lỗi là ta ích kỉ không quan tâm đến cảm thụ của đệ thật sự chỉ là chúng là rất xấu hổ khi ở trước mặt đệ.”

Phi Thành gạt đi nước mắt: “Ta giờ đã có công tác ổn định không còn như trước suất ngày lang thang nghĩ chuyện trả thù như trước. Hiện giờ mới tập tành kinh doanh nhưng không tìm thấy người tin tưởng để hỗ trợ hai người có thể giúp ta không.”

Trình Lan và Trình Vân chẳng chút nào do dự gật đầu chỉ cần Phi Thành nhờ vả thì hai người sẽ tận lực giúp đỡ vì bọn họ cảm thấy mình nợ Phi Thành rất nhiều. Vì cha mình mà cả Phi gia diệt tộc mà hai người ít nhất còn cha nhưng hắn thì chỉ còn một thân bơ vơ giữa cõi đời này.

Trong lúc bọn họ nói chuyện thì trời cứ dần dần trở lên tối đen như mực cuối cùng bốn người ngồi trước đống lửa tiếp tục trò chuyện. Băng Thần cũng rất tự nhiên hòa vào câu chuyện của bọn họ mà không khiến người khác cảm thấy miễn cưỡng hay mất tự nhiên.

Trình Vân bất ngờ hỏi: “Chúng ta nói chuyện cũng lâu mà Phi Thành ngươi không giới thiệu vị công tử này cho chúng ta biết danh tính.”

Phi Thành vỗ đầu: “Lâu ngày không gập hai tỷ khiến ta quên mất chuyện giới thiệu đây là Băng Thần thiếu gia tạm thời là Hộ quốc thần thú của Thanh Vân quốc. Cũng chính là ông chủ của ta người giúp ta đi vào con đường kinh doanh.”

Băng Thần ánh mắt tán thưởng tên này dĩ nhiên thông minh không nói ra thân phận phò mã của mình nếu không còn làm ăn được gì nữa.

Trình Vân đứng lên nói: “Ta đi làm cơm cho mọi người ăn Thần thiếu nếu không ngại cũng thử cơm rau dưa cùng chúng ta.”

Nàng đi tới bên bờ sông thì ánh mắt của Băng Thần nheo lại vì hắn nhìn đến ba cặp mắt từ dưới nước nhìn lên trong chớp mắt số liệu của bọn chúng hiện lên

Tính danh: Hắc Yêu Mãng

Thực lực: Trung kỳ đỉnh phong

Huyết mạch: Long tộc 10%

Đẳng cấp:0

Lực lượng:600

Tốc độ độ:500

Trí lực:11

Hồn lực:0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Lôi (chưa kích hoạt)

Tuổi Thọ: 200

Danh hào: Không có

Tính danh: Hắc Yêu Mãng

Thực lực: Sơ kỳ đỉnh phong

Huyết mạch: Long tộc 0.0001%

Đẳng cấp:0

Lực lượng:59

Tốc độ độ:38

Trí lực:11

Hồn lực:0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Lôi (chưa kích hoạt)

Tuổi Thọ: 200

Danh hào: Không có

Tính danh: Hắc Yêu Mãng

Thực lực: Sơ kỳ đỉnh phong

Huyết mạch: Long tộc 0.0001%

Đẳng cấp:0

Lực lượng:52

Tốc độ độ:40

Trí lực:11

Hồn lực:0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Lôi (chưa kích hoạt)

Tuổi Thọ: 200

Danh hào: Không có

Ánh mắt nheo lại thân hình khẽ hóa tàn ảnh lao tới trước mặt Trình Vân đem nàng ôm tới cùng lúc con Hắc Yêu Mãnh cái miệng đỏ như máu táp tới. Ba người đều sững sỡ riêng Trình Vân tưởng mình chết chắc rồi. Nhưng mở mắt ra thì thấy Băng Thần đang ôm đến mình còn đầu Hắc mãng bị hắn ta một chân ấn xuống đất.

Chân khẽ động đầu rắn dập nát

Tiêu diệt Hắc Yêu Mãnh nhận lực lượng 60, tốc độ 50

Huyết mạch Long tộc phải chăng hấp thu

Băng Thần ánh mắt nheo lại trong lòng thầm nghĩ: “Chuyện gì đây.”