Hệ thống thay đổi vận mệnh

Chương: Hệ thống thay đổi vận mệnh - Trước đổi mệnh người, sau cải mệnh mình


Thứ ánh sáng quỷ dị quanh người bắt đầu yếu đi, tầm nhìn của Hải cũng dần trở nên rõ ràng. Lúc trước, hắn chỉ nhớ rằng bản thân bị sút bay khỏi tòa cao ốc hơn 50 tầng. Tiếp theo, có vẻ như hắn nghe thấy một giọng nói điện tử nào đó, thế rồi mọi thứ trong mắt hắn đều trắng toát, và hắn không biết gì nữa.

Đánh giá một vòng xung quanh, Hải phát hiện hắn đang đứng trong một căn phòng kì lạ. Ngoại trừ một cái màn hình điện tử trước mặt, căn phòng không có bất kì thứ nội thất hay vật dụng nào khác. Bốn phía căn phòng là bốn bức tường trắng. Ngay cả sàn nhà và trần nhà cũng y như thế.

“Đây là chỗ quái nào?” – Hải lẩm bẩm.

Thế nhưng khiến hắn giật mình là ngay lập tức, một giọng nói điện tử đáp lại hắn:

“Là không gian hệ thống!”

Không chờ Hải kịp định thần, màn hình trước mặt hắn bắt đầu khởi động. Từng điểm sáng li ti từ trung tâm màn hình thi nhau xuất hiện rồi nhanh chóng tỏa khắp bốn phía. Sau vài giây va đập hỗn loạn với thành màn hình, những điểm sáng bắt đầu tụ lại với nhau hình thành lên một đồ án. Khi toàn bộ điểm sáng hội tụ cùng một chỗ, đồ án nhanh chóng trở nên rõ ràng. Hải có thể nhận ra đây là hình dáng của một đôi mắt đang khép kín. Xét theo độ cong lông mi cùng vẻ ngoài của nó thì có lẽ đây là đôi mắt của một cô gái.

Nhìn chằm chằm cặp mắt trên màn hình, Hải yên lặng chờ đợi. Hắn thực sự không hiểu chuyện quái gì đang diễn ra. Đầu tiên hắn bị bố ruột mình bắt cóc, sau đó lại bị ném rơi tự do từ nóc của một tòa cao ốc. Những tưởng cuộc đời hắn xong rồi thì bản thân lại bị một cô gái bí ẩn bắt tới nơi này. Hắn có thể chắc chắn mình không bị ngã chết. Cô gái này đã cứu hắn. Nhưng hắn hoàn toàn không biết tại sao cô ta lại làm như vậy. Mục đích của cô ta là cái gì khi cứu hắn?

Bầu không khí trở nên yên lặng một cách kì dị.

Sau một lúc lâu, Hải không nhịn được nữa mà cất tiếng:

“Cô là ai?”

“Hệ thống.” – Ngay lập tức âm thanh điện tử đáp lại.

Hệ thống? Hệ thống là cái mẹ gì? Tại sao cô ta phải nói chuyện qua tấm màn điện tử?

“Là cô đã cứu tôi phải không?”

“Không phải!”

Câu trả lời của cô gái làm Hải ngẩn người. Nếu không phải cô ta cứu hắn, vậy là ai?

“Vậy ai đã cứu tôi? Cô đem tôi tới nơi này làm gì?”

“Xin ký chủ lưu ý, đây chỉ là không gian hệ thống. Một khi ký chủ rời đi và trở lại thời không trước đó, ký chủ sẽ tiếp tục rơi tự do. Vì lẽ đó, có thể nói rằng ký chủ vẫn chưa được cứu. Về vấn đề tại sao ký chủ đang đứng ở nơi này là do ước muốn thay đổi vận mệnh của ký chủ. Khi đó sóng vận mệnh kí chủ phát ra phù hợp với tần số của hệ thống.”

“Ước muốn? Khoan đã, tôi chẳng hiểu gì cả? Cái gì thời không, cái gì tần số cô giải thích kỹ hơn được không?”

“Theo như nguyện vọng của ký chủ. Hệ thống xin tự giới thiệu, tên đầy đủ của hệ thống là Hệ thống thay đổi vận mệnh. Hệ thống được tạo ra từ sự va chạm pháp tắc vận mệnh giữa các thời không khác nhau. Trong quá trình di chuyển giữa các thời không, hệ thống sẽ quét sóng vận mệnh lên một vùng nhất định để tìm kiếm ký chủ thích hợp. Người được hệ thống lựa chọn sẽ có khả năng thay đổi vận mệnh vốn có của mình cũng như của người khác. Tuy nhiên, do pháp tắc hạn chế nên hệ thống hoạt động theo tính chất vay trả. Cụ thể là ký chủ cần thay đổi vận mệnh của người khác để đổi lấy năng lực thay đổi vận mệnh bản thân mình.”

Âm thanh điện tử vang lên một cách đều đều bên tai Hải. Càng nghe hắn càng giật mình, cũng càng không tin vào những gì mà cái gọi là hệ thống đang đều đều giải thích. Thử đưa tay véo mạnh lên đùi trái, cảm giác đau nhói chạy thẳng lên não để hắn biết đây không phải là một giấc mơ.

Nghĩ tới mấy bộ tiểu thuyết mình từng đọc, cặp mắt hắn trợn trắng. Không nhịn được tò mò, Hải hỏi tiếp:

“Nói như thế, chẳng lẽ cô giống với mấy cái hệ thống hay viết trong tiểu thuyết trên Trái Đất sao?”

“Tiểu thuyết? Nếu ký chủ muốn ám chỉ đến một dạng phổ cập thông tin tại thời không của ký chủ thì điều đó chính xác.”

“Nhưng mấy cái tiểu thuyết đó viết đều là điều không có thật!”

“Xin ký chủ hiểu rõ, phần lớn những điều được viết ra ở thời không của ký chủ hoàn toàn là sự thật. Những cá thể được gọi là tiểu thuyết gia đều có kí ức bị ảnh hưởng do sự giao thoa pháp tắc giữa các thời không khác nhau. Điều này làm cho kí ức của họ xuất hiện hình ảnh của những thời không khác nhau. Bọn họ không tự nhận thức được điều đó nên sẽ nghĩ rằng bản thân họ suy diễn ra những thứ như vậy.”

“Giao thoa pháp tắc? Nó là cái gì?”

“Xin lỗi, quyền hạn của ký chủ không đủ để tiếp cận thông tin này.”

“Lại còn cần quyền hạn?”

“Đúng!”

Càng nói chuyện với cô gái này, Hải càng cảm thấy đầu óc xoay mòng mòng.

Nếu cô gái gọi là Hệ Thống này nói đúng, thực sự là một điều khó mà chấp nhận nổi. Nếu như mọi tiểu thuyết giả tưởng đều có thật, vậy chẳng phải cái gì mà tu tiên, tu võ, zombie hay người ngoài hành tinh đều có thật hết chắc?

Thật không thể tin nổi!

Dẫu khó có thể chấp nhận, nhưng Hải biết những gì cô gái này vừa nói rất có thể là sự thật. Cô ta không có lý do gì phải lừa hắn. Hơn thế nữa, hắn còn nắm được một tin tức vô cùng quan trọng. Cô ta đã nói “người được hệ thống lựa chọn có khả năng thay đổi vận mệnh của bản thân và người khác”.

Thay đổi vận mệnh!

Đây là thứ mà hắn cần nhất vào ngay lúc này. Thà rằng tin tưởng những gì cô gái này nói còn hơn bỏ qua một cơ hội như vậy.

Hít sâu một hơi, hắn hỏi tiếp:

“Làm thế nào để thay đổi vận mệnh?”

“Hệ thống sẽ đưa ký chủ tới các thời không khác nhau, tiếp nhận các thân phận khác nhau. Nhiệm vụ của ký chủ là thay đổi vận mệnh vốn có của người đó. Tùy thuộc mỗi thân phận mà hệ thống sẽ có các yêu cầu khác nhau với ký chủ. Mỗi khi ký chủ thực hiện yêu cầu thành công, bản thân ký chủ sẽ nhận được một số điểm vận mệnh tương ứng. Ký chủ có thể sử dụng điểm vận mệnh đổi lấy các vật phẩm hoặc thông tin từ hệ thống. Những thứ này có thể dùng để thay đổi vận mệnh của bản thân ký chủ.”

Nghe có vẻ không quá khó nhằn. Tiểu thuyết hắn đọc qua cũng không ít, thậm chí có những bộ hắn đọc đi đọc lại nhiều lần. Với việc biết trước nội dung cốt truyện, việc thay đổi vận mệnh của nhân vật là không khó.

Nhưng hắn còn một điều băn khoăn.

“Hệ thống, thời gian khi thay đổi vận mệnh người khác có bị tính vào thời gian ở thế giới thực không?”

“Ký chủ yên tâm, dù ký chủ có đi mấy nghìn năm thì khi hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống có thể đem kí chủ trở lại chính xác lúc ký chủ đang rơi từ tầng 56 tòa cao ốc xuống.”

Câu trả lời của hệ thống khiến hắn không biết nói gì. Đúng thế, hắn không muốn khi quay trở về đã là lúc xã hội hiện đại trôi qua mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm. Hắn còn muốn trả thù người cha máu lạnh của hắn. Nhưng hắn cũng chưa quên việc mình đang rơi tự do ở thế giới thực. Dù hắn có cố gắng bao nhiêu đi nữa, nếu như khi hắn vừa quay về đã bị rơi chết ngay lập tức thì mọi thứ đều là vô nghĩa.

“Hệ thống, có cách nào để tôi không chết khi quay lại thế giới hiện thực không?”

“Xin ký chủ xin hiểu rõ, thế giới của ký chủ cũng là một dạng thời không, tất cả thế giới bên trong thời không mà ký chủ được đưa tới đều thực sự tồn tại”

“Được rồi, được rồi, ý tôi nói là thế giới tôi đang bị rơi ấy.”

“Vấn đề này có nhiều cách giải quyết, ký chủ có thể sử dụng điểm vận mệnh thay đổi mốc thời gian, cũng có thể mua vật dụng bảo vệ hoặc thậm chí hồi sinh bản thân. Nhưng trong trường hợp này, hệ thống không khuyến khích ký chủ sử dụng điểm vận mệnh. Biện pháp phù hợp nhất là sau khi ký chủ có năng lực phi hành thì trở lại thời không của mình. Khi đó ký chủ có thể hoàn toàn không có vấn đề gì khi rơi từ trên không trung xuống.”

“Phi hành?”

“Đúng thế, chỉ cần tu vi ký chủ đạt tới Kim Đan cảnh có thể khống chế vũ khí để bay trong không gian, thậm chí sau khi đạt tới cảnh giới Địa Tiên, ký chủ có thể đứng trên không khí mà không cần bất kì vật dụng hỗ trợ nào.”

“Ý cô là tu vi tu luyện trong thế giới khác có thể đem tới thế giới hiện tại?”

“Đúng vậy, ngoại trừ thể tu, hầu hết các hệ thống tu luyện của các thế giới đều tác dụng trực tiếp hoặc gián tiếp lên linh hồn. Khi ký chủ hạ xuống một thế giới nào đó để làm nhiệm vụ, điều đó đồng nghĩa với việc linh hồn của ký chủ xuất hiện tại thế giới đó. Sẽ có chút tác dụng phụ vì chênh lệch thời không khi kí chủ rời đi nhưng điều đó không đáng kể. Tu vi của kí chủ đa phần không bị ảnh hưởng.”

Nghe được Hệ Thống xác nhận, Hải cười lớn. Hắn thầm nghĩ, chỉ cần hắn tu luyện tới cảnh giới giống như thần thánh, một khi trở về Trái Đất, kẻ nào có thể làm khó hắn? Súng đạn đối với hắn sẽ vô dụng. Thậm chí tên lửa cũng chưa chắc gây ra thương tổn với hắn.

Hắn sẽ trở thành thần, một vị thần chân chính trên Trái Đất!

Lúc này hắn biết mình trúng lớn rồi! Không những giữ được mạng mà còn có khả năng thành kẻ thống trị tối cao trên Trái Đất!

Như mở cờ trong bụng, hắn gấp rút hỏi Hệ Thống:

“Nhanh nói đi, làm thế nào để tới thế giới khác?”

“Xin ký chủ bình tĩnh. Trước hết Hệ Thống có vài lời cần nhắc nhở ký chủ trước khi bắt đầu quá trình thay đổi vận mệnh. Thứ nhất, ký chủ tuyệt đối đừng tin tưởng toàn bộ những gì được viết trong tiểu thuyết mà ký chủ đã từng đọc. Suy cho cùng thì những chuyện đó cũng chỉ do ảnh hưởng của pháp tắc tác động lên người viết, chưa chắc toàn bộ mọi thứ đều chính xác. Nếu ký chủ quá tin tưởng vào những điều được ghi lại, rất có thể ký chủ sẽ tự đẩy mình vào cảnh vạn kiếp bất phục. Khi đó ký chủ hối hận cũng không còn kịp nữa.”

Lời nhắc nhở của hệ thống làm nụ cười hưng phấn trên mặt Hải đông cứng. Chuyện này không khác gì một chậu nước lạnh đổ ập lên ngọn lửa rạo rực trong lòng hắn.

Tình tiết tiểu thuyết không chính xác? Cái này là nói đùa hả? Nếu đến nội dung cốt truyện còn không chính xác thì hắn có thể dựa vào cái gì?

“Hệ thống, sẽ ra sao nếu tôi chết trong thế giới khác?”

“Đó cũng là lưu ý thứ hai hệ thống muốn nhắc nhở ký chủ. Bất kể là kí chủ còn sống hay chết, chỉ cần ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ sẽ bị Hệ Thống mạt sát trên tất cả các thời không. Hiện tại, quá khứ hay tương lai, thậm chí thời không song song, tất cả đều bị ma diệt! Hơn nữa, ngoài các nhiệm vụ chính tuyến, thỉnh thoảng ký chủ cần thực hiện các nhiệm vụ phụ. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ phụ, ký chủ sẽ bị phạt. Hình phạt có thể rất nhẹ, cũng có thể gây tử vong. Xin ký chủ lưu ý.”

Ực…

Nghe xong nhắc nhở thứ hai của hệ thống, sắc mặt Hải đã biến trắng không còn một giọt máu. Dẫu rằng hắn biết có chơi có chịu nhưng nghe hệ thống giải thích có vẻ cái hệ thống này cũng không dễ chơi cho lắm.

“Hệ… Hệ thống, còn điều gì nữa không?”

“Điều thứ ba mà Hệ Thống muốn nhắc nhở ký chủ là nếu không phải tình huống bắt buộc, tốt nhất ký chủ đừng cướp đoạt cơ duyên của nhân vật chính. Bọn họ là người có thế giới lực bảo vệ, cũng có thể gọi những người đó là đứa con của vận mệnh. Nếu ký chủ cướp đoạt cơ duyên vốn có của bọn họ, rất có thể sẽ dẫn tới cơ duyên lớn hơn. Đa số nhiệm vụ của ký chủ đều sẽ đối lập trực tiếp hoặc gián tiếp với những người như vậy. Thế cho nên, việc ký chủ cướp đoạt cơ duyên của bọn họ, không những không giúp gì cho ký chủ mà còn tăng thêm độ khó của nhiệm vụ. Xin ký chủ hết sức lưu ý vấn đề này.”

Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!

Không cho cướp đoạt, thế thì còn chơi cái trym!

Càng nghe hệ thống giải thích, hắn càng nghi ngờ tính khả thi của mấy cái nhiệm vụ. Ba lời nhắc của hệ thống chẳng có cái nào là tốt đẹp cả! Cái nào cũng giống như một thanh đao treo lắc lư ngay trên đầu hắn, chỉ cần hắn bước sai một bước là chết mất xác ngay.

Hắn có cảm giác cái hệ thống này đang đào một cái hố to cho hắn. Thế cơ mà dù biết trước mặt là hố nhưng hắn không có lựa chọn nào khác ngoài việc nhảy vào. Nếu bây giờ hắn dám nói một chữ không, chắc chắn cái gọi là hệ thống này sẽ để hắn tiếp tục rơi tự do!

“Hết… hết rồi chứ?”

Hắn thật sự mong là không còn ràng buộc nào nữa. Ba nhắc nhở mà hệ thống đưa ra đã quá đủ để hắn bó tay bó chân rồi.

“Chưa hết!”

“Mẹ nó! Rốt cục thì còn bao nhiêu cái quy tắc chết tiệt nữa!” – Không nhịn được, Hải cất giọng chửi lớn!

“Xin ký chủ giữ bình tĩnh, điều cuối cùng hệ thống muốn thông báo là ngoài điểm vận mệnh đạt được mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ, tùy thuộc vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ, sẽ có thêm các phần thưởng phụ khác. Phần thưởng có thể là công pháp, trang bị hay cũng có thể là tạp vật. Phương pháp trả thưởng cũng chia làm ngẫu nhiên cùng chỉ định. Với phương pháp rút thưởng ngẫu nhiên, hệ thống sẽ quay ngẫu nhiên một vật trong danh sách giải thưởng để trao cho ký chủ. Vì là ngẫu nhiên nên sẽ có phân loại cấp độ cùng loại hình. Cấp độ quay thưởng có chia làm thường, cao cấp cùng siêu cấp. Loại hình bao gồm loại trang bị, công pháp cùng tạp vật. Phương pháp trả thưởng chỉ định thì đơn giản hơn nhiều, ký chủ sẽ nhận được một danh sách giải thưởng, sau đó bản thân ký chủ có thể chỉ định trực tiếp một loại trong đó để nhận thưởng. Ngoài ra, vì đây là lần đầu ký chủ thực hiện nhiệm vụ, hệ thống sẽ cấp miễn phí cho ký chủ một lần rút thưởng ngẫu nhiên siêu cấp, 1 lần rút thưởng trang bị cao cấp, 1 lần rút thưởng công pháp cao cấp, 1 lần rút thưởng tạp vật cao cấp.”

“Thưởng ngoài ngạch? Còn có chuyện tốt như thế?”

“Đúng. Nhưng nếu như điều này khiến ký chủ cảm thấy không thoải mái, hệ thống có thể cắt bỏ theo yêu cầu của ký chủ.”

Nghe thấy vậy Hải vội vàng hô lớn:

“Ai nói không thoải mái! Chẳng phải có tặng trước mấy lần rút thưởng sao? Rút thưởng! Nhanh rút thưởng!”

“Xác nhận! Mời ký chủ lựa chọn loại hình rút thưởng.”

“Trang bị! Rút thưởng trang bị trước!”

Giọng Hải có chút lạc đi. Nếu ai đó hỏi hắn trong hai phương pháp trả thưởng hắn ưa thích cái nào, không cần một giây suy nghĩ hắn sẽ chọn loại ngẫu nhiên. Hắn cực kỳ yêu thích cái cảm giác đong đếm may rủi như thế. Dù trong quá khứ hắn từng có ký ức không mấy vui vẻ gì với mấy cái trò may rủi. Thế nhưng có thể nói, cái sở thích này đã ngấm vào máu, ăn sâu vào tiềm thức của hắn mất rồi. Hắn khó lòng mà dứt ra được. Huống chi lần này quay thưởng còn là miễn phí.

“Tiến hành sử dụng vòng quay trang bị cao cấp… Tinh – Quay thưởng hoàn tất, đạt được [Ám Hồn Kiếm]”

Cứ thế xong? Nhanh như vậy?

Hải hơi thất vọng về quá trình quay thưởng. Hắn cứ nghĩ sẽ xuất hiện một bàn quay giống như trên sòng bạc. Không để hắn phàn nàn một câu, trước mặt Hải xuất hiện một quầng sáng nhiều màu. Sau khi quầng sáng sáng tan đi, ở đó lơ lửng một thanh nhuyễn kiếm toàn thân đen tuyền. Điểm kì lạ là thanh kiếm ấy không có bao.

Tại thời buổi của hắn, khi mà vũ khí nóng tràn lan như vật dụng gia đình, đao kiếm đã không có bao nhiêu tác dụng. Tuy vậy, nếu là thế giới trong tiểu thuyết, đa phần sẽ phải sử dụng những thứ đồ chơi “thô sơ” như thế này. Cái gì mà thập bát binh, rồi tới mấy thứ đao thương kiếm kích gì gì đó, hắn một chút cũng không biết cách sử dụng. Thế nhưng hệ thống đã chọn cho hắn một thanh kiếm thì hắn cũng không ngại tiếp nhận. Trong thế giới mà hắn sắp tới sẽ có thời gian để học cách sử dụng kiếm.

Vui vẻ đặt tay lên chuôi kiếm, hắn muốn làm quen với nó một chút. Thế nhưng rất nhanh, hai mắt hắn trợn trắng nhìn chằm chằm thanh kiếm. Điều khiến hắn bất ngờ là trọng lượng của nó. Hắn từng nghĩ một thanh nhuyễn kiếm sẽ không quá nặng, nhưng ngay thời điểm hắn muốn vung kiếm lên, một sức nặng khó tả kéo trùng tay phải khiến thiếu chút nữa hắn làm rơi thanh kiếm.

Thứ này ít nhất phải 20kg!

“Hệ thống! Đây là chuyện gì? Làm gì có loại kiếm nào mà nặng như thế này chứ! Cô muốn chơi tôi đó hả!”

“Thanh kiếm này được làm từ ám kim. Trọng lượng như vậy đã là rất nhẹ rồi!”

“Cô đùa chắc! Đến nhấc lên còn không nổi thì chơi cái gì! Đừng nói ám kim, dù thứ này có làm bằng Osmi cũng chưa chắc đã...”

Chưa nói hết câu, bỗng trong đầu Hải lóe lên một hình ảnh. Đó là một thanh kiếm, một thứ mà hắn đã từng đọc qua về nó.

Ám Hồn Kiếm…

Ám Hồn…

Ám kim…

Không có vỏ…

Chẳng lẽ…

“Hệ Thống, chẳng lẽ đây là Ám Hồn của Lãnh Huyết trong Tứ Đại Thần Bổ?”

“Chúc mừng ký chủ đã đoán đúng, nhưng rất tiếc không có thưởng!”

Ực…

Nghe được hệ thống xác nhận một lần nữa, Hải không khỏi nhìn lại thanh kiếm mà thầm nuốt nước bọt. Theo như nguyên tác, thanh kiếm này nổi tiếng là sắc bén vô song. Lưỡi của nó sắc đến nỗi không vỏ kiếm nào có thể chứa nổi. Hắn nhớ trong nguyên tác có một sự kiện, có một lần Lãnh Huyết bị cao thủ Đường Môn đánh bại khiến Ám Hồn lọt vào tay đối thủ. Đối phương chỉ dùng một kiếm đã chém nát thanh băng kiếm ngưng luyện bằng nội lực của Chu Bạch Vũ. Phải biết Chu Bạch Vũ không yếu, thậm chí có thể nói là rất mạnh. Chỉ đơn giản một kiếm có thể xuyên phá nội kình mà chém nát thanh băng kiếm của cậu ta có thể nói lên tính sắc bén của thanh kiếm này đáng sợ tới nhường nào.

Vẻ mặt của Hải nhanh chóng trở nên hưng phấn. Nhưng chỉ vài giây sau ánh mắt hắn lại trở nên quái dị.

Mẹ nó! Thứ đồ chơi này sắc bén như vậy, lại còn không có vỏ. Lưỡi kiếm thì mềm oặt nhưng lại nặng tới hơn 20kg. Nếu thế thì hắn dùng kiểu gì bây giờ?

Đối với hắn, thứ này giống như gân gà. Dùng không nổi mà ném đi thì lại tiếc.

Một lúc lâu không nghĩ ra biện pháp xử lý thanh kiếm, Hải quay sang màn hình điện tử:
“Hệ thống, trong danh sách giải thưởng thì thứ này đứng thứ mấy?”

Hắn muốn ước lượng giá trị của thanh kiếm. Hải biết trong danh sách giải thưởng rất có thể tồn tại những vũ khí vượt ra khỏi nhận thức của hắn, thậm chí còn khủng bố hơn cả súng đạn. Đó là những vũ khí trong thế giới tu tiên.

Không để hắn chờ lâu, hệ thống đáp lại:

“Giá trị giải thưởng sẽ thay đổi theo tu vi của ký chủ. Xét theo tình huống hiện tại, thanh kiếm này đã là một trong những giải thưởng giá trị cao nhất rồi. Xin chúc mừng ký chủ!”

Lại còn thay đổi theo tu vi bản thân? Lại thêm một cái hố?

Tuy có hơi khó chịu nhưng Hải rất nhanh nghĩ thông suốt. hệ thống làm ra giới hạn như vậy, trên thực tế là đang nghĩ tốt cho hắn. Nếu hiện tại hắn rút được một thanh tiên kiếm, chưa nói đến chuyện có thể sử dụng được hay không, rất có thể thanh kiếm vừa mới xuất hiện, hắn đã bị uy lực của thanh kiếm xoắn nát. Phải biết trang bị cao cấp đều có linh hồn bên trong. Nếu bản thân nó thấy chủ nhân mới quá rác rưởi, chắc chắn nó sẽ kháng nghị. Tới lúc ấy, hệ thống có chịu giúp hắn hay không thì trời mới biết.

Nghĩ thông là một nhẽ nhưng chính vì thế mà hắn lại càng khó nghĩ. Nếu thanh kiếm này có giá trị thấp, hắn có thể vứt đi không thương tiếc. Nhưng giờ nó lại còn là tinh phẩm trong tinh phẩm. Hắn nỡ sao?

“Hệ thống, có cách nào xử lý thanh kiếm này không? Thứ này quá sắc, hơn nữa hiện tại tôi không dùng được!”

“Ký chủ có thể tạm thời gửi lại không gian hệ thống! Khi nào ký chủ muốn, chỉ cần một ý nghĩ, hệ thống sẽ chuyển tận tay tới cho ký chủ!”

“Như thế cũng được?”

“Đương nhiên, chỉ cần ký chủ sử dụng điểm vận mệnh làm phí gửi đồ là được! Một đồ một điểm, rất hợp lý nha!”

“Thông thường một lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ được bao nhiêu điểm vận mệnh?”

“Tùy vào cấp bậc thế giới sẽ nhận điểm thưởng khác nhau. Theo tu vi kí chủ bây giờ sẽ được năm đến mười điểm khi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.”

“Hợp lý cái con khỉ! Ý cô là chỉ chuyển thanh kiếm này mà tôi phải bỏ ra một phần năm số điểm tôi sẽ dành được lần tới?”

“Đúng nha, ký chủ nên biết dịch chuyển thời không là việc không đơn giản. Nếu ký chủ không bỏ ra thứ gì, năng lượng hệ thống sẽ bị hao hụt. Một khi tình trạng đó kéo dài sẽ dẫn tới hệ lụy là năng lượng cạn kiệt và hệ thống sụp đổ. Tới khi đó, không chỉ là hệ thống, ký chủ cũng xong đời.”

Nghe hệ thống phân tích, khóe miệng Hải giật giật. Hắn có cảm giác cái cách nói chuyện của hệ thống lúc này có cái gì đó là lạ. Âm thanh cô ta bớt đi một phần lạnh lùng như thêm ra một chút lý tính.

“Cô đừng có nói quá như thế. Chỉ là một thanh kiếm thôi chứ đâu việc gì quan trọng. Mà sao tôi có cảm giác cô khác với khi nãy nhỉ?”

“Ký chủ nói đùa, hệ thống lúc nào chẳng thế. Về vấn đề phí chuyển đồ, ký chủ vui lòng không mặc cả!”

“Không thể linh động được sao?”

“Có thể nha, nếu ký chủ không muốn, hệ thống có thể đổi lại cho ngài một lần quay thường thường.”

“Không đổi!”

Biết mà, chắc chắn cô ta có cái gì đó khác lạ! Lúc này hắn có cảm giác giống như đang nói chuyện với một người thật chứ không phải một cỗ máy khô khan hỏi gì đáp nấy như ban đầu. Còn việc đổi lấy vòng quay thường? Đừng có đùa, thứ này dù gì cũng là hàng thượng phẩm trong vòng quay cao cấp. Hắn sẽ không làm chuyện lỗ vốn như thế.

Sau khi kì kèo thêm một lúc mà vẫn không có kết quả, Hải cắn răng:

“Được rồi, một điểm thì một điểm. Tiếp tục rút thưởng đi, lần này là công pháp!”

“Xác nhận. Tiến hành sử dụng vòng quay công pháp cao cấp… Tinh – Quay thưởng hoàn tất, chúc mừng ký chủ đã đạt được công pháp [Thiên Ma Bách Biến Công]”

Ma công? Thông thường những công pháp dính dáng đến chữ ma đều chẳng tốt đẹp gì. Hải cảnh giác nhìn quyển công pháp bìa đen treo lơ lửng trước mặt.

“Quyển công pháp này là sao? Cô giới thiệu chi tiết được chứ?”

“Có thể nha! Nói về công pháp này, ký chủ thực sự là tốt số! Đây cũng là hàng tinh phẩm. Thiên Ma Bách Biến Công là một công pháp cao cấp do một vị Ma Tôn sáng tạo. Tuy nằm trong danh sách công pháp của tà phái nhưng công pháp này không thiên về sát phạt mà thiên về biến hóa. Công pháp chia làm bốn tầng, mỗi tầng cho người luyện thêm một năng lực khác nhau. Thậm chí khi luyện thành tầng cao nhất, người tu luyện có thể hóa thân hoàn mĩ thành kẻ khác. Trong trường hợp tu vi chênh lệch không quá xa, tuyệt đối sẽ không bị phát hiện.”

Nghe xong hệ thống giải thích, Hải bĩu môi coi thường:

“Không phải chỉ là thuật dịch dung hay sao, vậy mà còn bày đặt giới thiệu dài lê thê cả nửa ngày!”

“Ký chủ nói như vậy là không đúng, dịch dung chỉ là biến hóa dung mạo trên gương mặt, tầng thứ nhất của công pháp này đã có thể cho phép người tu luyện thực hiện điều đó rồi. Không những thế, còn có thể thay đổi hình dạng xương cốt cơ thể. Không chỉ diện mạo, dáng người cũng có thể thay đổi. Thế nên có thể nói công pháp này ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với thuật dịch dung mà ký chủ vừa nói.”

“Bá như vậy? Thế chẳng phải nói còn kinh khủng hơn ‘thu cân súc cốt pháp’ trong Cửu Âm Chân Kinh sao? Mà đó mới chỉ là tầng thứ nhất! Mau nói, làm thế nào để luyện?”

Hải cảm giác mình lại trúng lớn rồi. Nghĩ tới cái cảnh mình dựa theo cốt truyện mà biến hóa hình dáng đi gieo họa khắp thế giới, nội tâm hắn bị kích thích khó có thể kiềm chế. Hắn muốn tu luyện công pháp này ngay lập tức.

Nhưng chưa chờ hắn chạm tay vào quyển sách, hệ thống dội thêm cho hắn một gáo nước lạnh:

“Ký chủ không thể tu luyện!”

“Không thể luyện? Tại sao?”

“Bởi vì công pháp này có hạn chế. Thiên Ma Bách Biến Công có thể nói là công pháp thiên biến vạn hóa nhưng không phải ai cũng có thể tu luyện bộ công pháp này. Chỉ có những người có thể chất đặc thù gọi là tiên thiên nhu cốt thể mới có thể tu luyện. Nếu như cưỡng ép luyện tập, xương cốt trong cơ thể sẽ nát vụn, hoàn toàn biến thành phế nhân!”

Tiên thiên nhu cốt thể?

Hải đã từng đọc qua về loại thể chất này trong tiểu thuyết. Có vẻ đây là loại thể chất mà người sở hữu nó ngay từ khi mới sinh ra đã sở hữu xương cốt dẻo dai linh hoạt. Thông thường người luyện võ sau khi trải qua thời gian tu luyện, cơ thể sẽ dần trở nên linh hoạt hơn. Thế nhưng sự linh hoạt này so với với người sở hữu tiên thiên nhu cốt thể lại hoàn toàn không thể so sánh. Hai bên rõ ràng ở hai đẳng cấp hoàn toàn khác biệt.

Mà hắn có sở hữu loại thể chất này không? Đương nhiên không!

Lừa đảo! Rõ ràng hắn lại bị hệ thống chơi một vố!

“Hệ thống, có thể đổi thứ khác được không?”

“Không được!”

“Tại sao? Không phải thanh kiếm khi nãy đổi được à”

“Tại vì hệ thống không thích!”

“…”

Hải thực sự muốn chửi lớn. Giới thiệu nửa ngày cuối cùng lại không thể tu luyện. Trước đó là thanh Ám Hồn, giờ lại đến Thiên Ma Bách Biến Công. Thanh kiếm còn đỡ vì chỉ cần tu vi hắn tăng lên là có thể sử dụng. Thế nhưng quyển công pháp này là thế nào? Không thể tu luyện? Đồ tốt như vậy mà chỉ có thể nhìn? Hay là hắn xây dựng một viện bảo tàng công pháp và trưng bày nó ở đó, sau đó thu phí người xem?

Má nó!

“Được rồi, hệ thống là to nhất. Coi như bản thân ta không có vận tốt đi. Tiếp tục quay thưởng tạp vật!”

Tự an ủi bản thân một hồi, Hải yêu cầu hệ thống tiếp tục quay thưởng. Hắn đang vô cùng khó chịu. Cái cách nói chuyện của hệ thống thực sự giống như đang cố tình khiêu khích khả năng giữ bình tĩnh của hắn. Hắn tin tưởng nếu như cô ta hiện hữu ở chỗ này, không có một giây chờ đợi, hẵn sẽ đè cô ta ra ngay lập tức. Ngoài lão cha ruột ra, đây là kẻ khiến hắn hận nhất cho tới hiện tại.

“Xác nhận. Nhắc nhở ký chủ, điểm vận mệnh rất là đa năng nha. Chỉ cần ký chủ chịu bỏ ra mua một hóa thân của hệ thống, ký chủ có thể muốn làm gì với hóa thân ấy cũng được.”

“Cô còn đọc suy nghĩ của ta?”

“Tiến hành sử dụng vòng quay tạp vật cao cấp…”

“…”

Hải cảm giác đầu mình sắp tới nổ tung rồi. Con mụ này chân chính là khắc tinh của hắn.

Thế cơ mà dù có khó chịu thế nào đi nữa, hắn cũng không có cách nào chơi lại cô ta. Chưa nói đến việc bản thể của cô ta ở chỗ nào không rõ, nếu như làm hệ thống khó chịu, hắn sợ mình sẽ xong đời ngay lập tức. Hắn chưa quên bản thân đang rơi tự do ở thế giới bên đó.

“Tinh – Quay thưởng hoàn tất, chúc mừng ký chủ nhận được một túi hạt giống [Dưỡng Nhan Thảo]”

Không chờ quá lâu, âm thanh hệ thống lại vang lên một lần nữa. Thế nhưng vật phẩm đạt được lần này lại một lần nữa khiến Hải trợn tròn hai mắt.

Dưỡng Nhan Thảo là cái quỷ gì? Lại còn hạt giống? Chẳng lẽ kêu hắn đi trồng cỏ?

“Đây là cái gì?”

“Một loại thảo dược có tác dụng tu dưỡng nhan sắc cho phụ nữ!”

Dưỡng nhan? Thực sự chỉ có dưỡng nhan?

Lại thêm một cái gân gà nữa!

“Hệ thống, cô cố tình chơi tôi phải không?”

“Ký chủ phải tin tưởng, tất cả giải thưởng đều được quay ra ngẫu nhiên. Hơn thế nữa, ba phần quà mà ký chủ nhận được đều có phẩm chất tương đối cao trong danh sách giải thưởng. Ký chủ nên biết thế nào là đủ!”

“Nên biết thế nào là đủ? Mẹ nó, rõ ràng là cô động tay chân, một lần có thể là vô ý, lần thứ hai cũng có thể chấp nhận, thế nhưng con mẹ nó lần thứ ba cũng thế. Cả ba lần quay không cái nào mà ta dùng được cả! Làm sao có thể trùng hợp như thế được! Hết lần này tới lần khác đều quay ra trúng mấy cái thứ trông thì ngon mà không ăn được!”

“Hệ thống có thể cam đoan không can thiệp vào hệ thống rút thưởng. Ký chủ tin hay không thì tùy! Hơn nữa, giá trị của mỗi vật phẩm phụ thuộc vào năng lực của người sử dụng nó. Nếu sử dụng đúng cách nó có thể là thần vật, nhưng sử dụng không đúng lúc sẽ chả khác gì đồ bỏ. Đến đạo lý đơn giản như vậy mà ký chủ không hiểu được thì sớm muộn ngài cũng thất bại.”

Giá trị vật phẩm phụ thuộc vào năng lực người sử dụng? Nghe có vẻ có lý.

Chẳng lẽ cô ta thực sự không đụng tay đụng chân chút nào?

Nghe hệ thống giải thích, Hải cũng có đôi chút tin tưởng. Thầm mắng mình vận khí đen đủi, hắn nói:

“Thôi được rồi, gân gà thì gân gà. Sử dụng nốt vòng quay thưởng cuối cùng đi! Lần này là loại hình nào?”

“Vì cấp bậc của ký chủ quá thấp, vật phẩm siêu cấp có số lượng tương đối ít nên lần này, vòng quay siêu cấp không phân biệt loại hình!”

“Ra vậy, bắt đầu đi!”

“Xác nhận. Tiến hành sử dụng vòng quay siêu cấp…”

Không giống với những lần rút thưởng trước đó, lần này hệ thống để hắn chờ lâu hơn một chút. Đại khái gần mười giây trôi qua, âm thanh điện tử mới vang lên một lần nữa.

“Ting – Quay thưởng hoàn tất, chúc mừng ký chủ nhận được [Đường Môn Bí Điển]!”

Đường Môn Bí Điển?

“Chẳng lẽ là Huyền Thiên Bảo Lục?”

“Ký chủ đoán gần đúng, Đường Môn Bí Điển chia làm hai quyển Thiên - Địa. Quyển Địa ghi chép nội dụng có tám chín phần giống với Huyền Thiên Bảo Lục. Quyển Thiên ghi lại Đường Môn tám mươi mốt tuyệt nghệ. Bí điển này được một trong những tiền nhiệm ký chủ ghi lại và lưu trong hệ thống giống như phần thưởng. Ký chủ thật sự rất may mắn khi rút được loại vật phẩm dạng này. Thứ này tương đương ký chủ có trong tay gần trăm quyển công pháp, thậm chí giá trị của nó còn lớn hơn khi bên trong còn lưu giữ kinh nghiệm tu luyện của người đi trước.”

Gần trăm quyển công pháp?

Tám mươi mốt tuyệt nghệ Đường Môn? Cái này chẳng lẽ là tám mốt tuyệt nghệ được nhắc tới trong tiểu thuyết Tứ Đại Danh Bổ?

Trúng giải đặc biệt rồi!

Mẹ nó chứ, đã nói ta là khí vận chi tử mà! Làm sao mà vận rủi quấn thân mãi được! Hóa ra là tích vận để trúng lớn!

“Nhanh, nhanh lấy ra!” – Như thể không nhịn được nữa, Hải thúc giục hệ thống.

Không để hắn chờ lâu, trước mặt hắn xuất hiện một quyển sách màu vàng óng giống như được làm bằng vàng ròng. Nhưng ngay lúc hắn muốn đưa tay lên, ánh sáng xung quanh quyển sách lại sáng lên lần nữa, sau đó cả quyển sách hóa thành một vệt sáng màu vàng chui tọt vào giữa mi tâm của hắn. Khi định thần lại thì hắn phát hiện dường như trong đầu mình có thêm một quyển sách đang lặng lẽ trôi nổi.

Cảnh tượng ấy dọa Hải nhảy dựng lên. Hắn vội vàng hô lớn:

“Hệ thống, hệ thống! Chuyện này là thế nào?”

“Xin ký chủ bình tĩnh, bí điển này là một dạng thông tin nén, nói một cách khác gọi là vật phẩm truyền thừa. Nó sẽ yên lặng bên trong không gian linh hồn ký chủ. Khi nào ký chủ muốn đọc nội dung bên trong, chỉ cần tập trung tinh thần truyền tới nó một ý nghĩ là được. Tuy nhiên, bởi vì tu vi của ký chủ chưa đủ nên hiện tại chỉ có thể xem nội dung của quyển Địa. Quyển Thiên sẽ tự động mở ra khi tu vi của ký chủ đáp ứng được điều kiện.”

“Phong ấn? Phải tu luyện đến bao giờ mới mở ra được quyển Thiên?”

“Đại khái là Trúc cơ cảnh giới. Trong thế giới võ hiệp thì là cảnh giới tông sư. Có thể sẽ có chênh lệch sớm hoặc muộn hơn một chút vì sai khác tu vi giữa các thế giới”

“T… tông sư????”

Câu trả lời của hệ thống làm nội tâm Hải nhanh chóng chìm vào đáy cốc. Tiểu thuyết võ hiệp hắn đọc không nhiều, chủ yếu là tác phẩm của Kim Dung. Dù không rõ lắm cảnh giới trong võ học nhưng hắn cũng có thể phỏng đoán cấp bậc này không dễ mà đạt tới. Với một kẻ từng giết thời gian bằng một đống phim ảnh cùng tiểu thuyết như hắn, cố nặn mãi cũng chỉ nhớ được vài vị được đồn rằng đã đạt tới tông sư như là Vô Danh Thần Tăng, Vương Trùng Dương, Trương Tam Phong hay Độc Cô Cầu Bại… Hầu hết có thể nói những người như thế đã là huyền thoại trong thế giới võ hiệp.

Cần đạt tới cấp bậc ấy mới có thể mở ra nửa còn lại? Như thế có thể đoán những gì được ghi chép trong quyển Thiên có giá trị như thế nào. Tông sư mới có thể đọc, nếu như luyện thành bất kỳ tuyệt học nào, đẳng cấp của hắn sẽ ra sao?

Tông sư đã sánh ngang với Trúc Cơ, chẳng lẽ là Kim Đan?

Mẹ nó, nghe nói Kim Đan tu sĩ có thể sống lâu mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm. Quan trọng hơn hết là hệ thống từng nói chỉ cần hắn đạt tới Kim Đan cảnh, hắn có thể giữ mạng khi bị thả rơi từ trên cao xuống.

Nghĩ đến đây nội tâm Hải lại nở hoa. Hắn không còn lo bản thân sẽ không vươn tới được cảnh giới tông sư nữa. Nên biết Huyền Thiên Bảo Lục cũng không phải thứ đồ bỏ. Không ít tiểu thuyết nhắc tới cái tên này như một bảo điển truyền đời của Đường Môn. Đã như vậy còn phải lo lắng sao? Có thần công trong tay,nếu hắn còn không đạt được cảnh giới tông sư, có lẽ hắn nên đập đầu xuống gối tự sát luôn cho rồi.

Càng nghĩ Hải càng đắc chí, vẻ mặt cũng dần trở nên sáng sủa. Hắn cũng không còn lo lắng về ước thúc của hệ thống nữa. Có thần công như thế, hắn còn cần cướp đoạt của kẻ khác sao? Chắc chắn là không cần!

“Được rồi! Không còn vấn đề gì nữa chứ?”

“Tất cả đã sẵn sàng, ký chủ có thể bắt đầu bất cứ khi nào!”

“Vậy được, bắt đầu đi!”

“Xác nhận, tiến hành dịch chuyển thời không…”

Ngay sau tiếng xác nhận từ hệ thống, dưới chân Hải xuất hiện một vòng sáng. Sau đó bên trong vòng sáng là một đống hoa văn kì dị xuất hiện. Đám hoa văn ấy lan ra rồi nhanh chóng nối liền với nhau tạo thành một đồ án lớn. Cả đồ án càng lúc càng sáng, cuối cùng tạo thành một cột sáng cao tới trần nhà. Vài giây sau, cột sáng dần biến mất. Theo đó, cơ thể Hải cũng không còn ở đó nữa. Tầm nhìn của hắn cũng bị che lại trong cột sáng, tất cả những gì hắn cảm nhận được sau cùng là giọng nói điện tử của hệ thống:

“Điểm đến đầu tiên: Thế giới Thiên Long Bát Bộ!”
Đăng bởi: