Thuận Minh

Chương 257: Hết nhân sự Tiểu chiến (1)


Mùng bảy tháng một năm Sùng Trinh thứmười hai, quân Thanh phá Tế Nam.


Trời mưa liên tục. khi Giao châu doanh đang tăng nhanh tốc độ. ngày đầu tiên vào cảnh nội Sơn Đông, ngày hôm sau thì bị cắt tiếp tế. Phía Lý Mạnh tức đến nỗi thất khiếu bốc khói, án theo lý mà nói thì phủ Đông Xương này cũng giống như là tác chiến nội tuyến, ai ngờ Giao châu doanh lại bị cắt lương hướng ở tại cảnh nội này.


Cái gọi là bị cắt đứt, cũng chính là các binh sĩ sẽ phải chịu đói bụng một bữa, án chiếu theo sự bảo chứng của quan quân nhu, chỉ cần thêm mười tiếng nữa là có thể chuẩn bị đủ quân lương.


Nguyên nhân là đường lương từ Đức châu điều chỉnh bị đoạn tuyệt, quân Thanh tiến nhanh về phía Tế Nam. vốn an trí trung tâm dự trữ và vận chuyển ở gần thành Đức châu rồi phân phối lương thảo, nhưng sợ là điều phối không được, bởi vì đường đã bị chặn cho nên lương thảo mới phải tiếp viện từ phủ Duyện châu.


Nói ra đúng là tự làm tự chịu, Lý Mạnh vốn coi phủ Đông Xương này làm khu vực hòa hoãn với Khâu Lỗi ở phủ Tế Nam. để mình chuyện mình cướp lương không quá khó coi, ai ngờ lại không phải là địa quan mà mình đã chắn chính, sử dụng không được thuận tay.


May mà tri phủ Đông Xương lại là người nhà mình, chính là nhạc phụ của Lý Mạnh, phụ thân của Nhan Nhược Nhiên - Nhan tri châu, mà hiện giờ phải gọi là Nhan tri phù. người lúc này đang kinh hồn táng đởm trong phủ thành ở Liêu thành.


Nghe nói đại quân Thát tử đột nhiên xuất hiện từ Lâm Thanh châu. Bình Sơn vệ của phủ Đông Xương trong một đêm tan tác gần một nửa binh mã. một lượng lớn cư dân đã chạy tới mặt nam phủ Duyện châu, kết quả vẫn là thủ bị Cao Đường châu Trương Thừa Nghiệp ngay đêm tới viện trợ. suât lĩnh mấy trăm nhân mã tiến vào phủ thành ổn định dân chúng.


Đương nhiên. Trương Thừa Nghiệp đó cũng không có lòng trung dũng gì cả. chẳng qua là từ Cao Đường châu chạy tới đây. hắn đã tính toán rất kỹ. nếu như phủ thành Đông Xương không chống được, vậy thì hộ vệ phu phụ tri phủ ngay đêm chạy trốn. ít nhất thì tham tướng Lý Mạnh cũng coi như là nhận một ân tình lớn của hắn.


Nhưng quân Thanh đã tiến vào cảnh nội Sơn Đông hành động rất thần tốc. căn bản không để ý tới phủ thành Đông Xương ở gần đó. thậm chí ngay cả Cao Đường châu cũng mặc kệ. mà trực tiếp chạy tới thành Tế Nam.


Biết rằng binh mã của nữ tế nhà mình đã tiến vào phủ Đông Xương, thiếu hụt tiếp tế lương thực. Nhan tri châu lập tức huy động các cấp quan lại của phủ Đông Xương vẫn đang hoạt động, bắt đầu chuẩn bị tiếp tế lương thực cho Giao châu doanh, Giao châu doanh ở trong phủ Đông Xương có diêm đinh vũ trang đóng quân, địa bàn cũng rất quen thuộc, rất nhiều chuyện làm nhanh hơn rất nhiều so với ở Bắc Trực Đãi.


Lương thảo rất nhanh được tiếp tế, lương đạo cũng được đựng xong. Hành động của bộ đội của Lý Mạnh bị chậm trễ mười tiếng, bởi vì Lý Mạnh không muốn để bộ đội của mình mang bụng đói đi tử chiến, có lúc chỉ bằng vào ý chí kiên cường và huấn luyện thì không thể giành được thắng lợi trong tác chiến với cường địch, cần phải có tiếp tế đầy đủ. bảo đảm trạng thái và thể lực của các binh sĩ. có nắm chắc mười hai phần mới có thể đi liều mạng với cường địch được.


Đạo lý binh quý ở chỗ thần tốc Lý Mạnh cũng rõ. có điều, khi hắn tiến vào khu vực Lâm Thanh châu, đã được khoái mã từ phía Hoàng Bình truyền tới tin tức mới nhất, thành Tế Nam trong một ngày bị quân Thanh công phá, nghiêm chỉnh mà nói. thành Tế Nam cũng chỉ là tiêu tốn mấy tiếng của quân Thanh mà thôi, khi binh sĩ Thát Tử xuất hiện trong tầm nhìn của thủ vệ ở đầu thành, cái mà họ có thể làm chỉ là đóng chặt cửa thành. trong thành tổng cộng mới chỉ có một ngàn một trăm thủ quân. Mấy chỗ thành môn đều không có biện pháp để để ý tới. quân Thanh hơi tăng lực một chút, khi binh sĩ đầu tiên thông qua thang mây trèo lên đâu tác. sự chống trả được tuyên cáo kết thúc.


Hơn chục vạn cư dân trong thành, địa phương phát sinh chống trả không nhiều, bố chính sứ và tri phủ Tế Nam tuy là quan văn. nhưng vẫn cầm đao kiếm ở trên phố chiến đấu vì đất nước. Đức vương Chu Do Xu. Phụng Quốc tướng quân Chu Ân Thường thành phá bị bắt.


Thành Tế Nam đã bị công phá, lúc này vội vàng chạy tới chẳng lẽ để đối phương dựa vào thành kiên cố mà ung dung tác chiến chắc? Không bằng điều chỉnh trạng thái của quân mình lên tốt nhất.


Có điều sau khi Giao châu doanh từ Đức châu vào Bắc Trực Đãi thì đã phán đoán sai xu thế hành động của quân Thanh một cách triệt để. Gần như là rớt sau đối phương năm tới sáu ngày lộ trình. Lý Mạnh nếu phái kỵ binh vội vã đuổi theo, cũng có thể trong vòng hơn một ngày tới được Tế Nam. nhưng vấn đề quan trọng là. hai ba ngàn kỵ binh đối diện với quân đội Thát tử gần hai vạn rõ ràng là lao đầu vào lửa.


Còn đại quân vạn người của Giao châu doanh, tốc độ hành quân một ngày bốn chục dặm đã có thể gọi là nhanh rồi. hiện giờ Lý Mạnh có thể làm chỉ là bảo chứng trong trinh độ an toàn của mình, liều mạng đi đường.


Sáu ngàn binh mã của tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi khi Lý Mạnh vừa đi thì đã bị tuần phủ Nhan Kế Tổ và thái giám Lưu Nguyên Bân điều về thành Đức châu, tin tức quân Thanh công kích Tế Nam hắn thậm chí còn biết sớm hơn Giao châu doanh một chút, có điều bất kể mệnh lệnh của Nhan Kế Tổ và Lưu Nguyên Bân như thế nào. tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi vẫn án binh bất động, co đầu rút cổ ở trong thành.


Bất kể chiến trường của quân Thanh được che đậy. phòng hộ của kỵ binh hoàn mỹ cỡ nào. Sơn Đông dẫu sao cũng là địa bàn mà Lý Mạnh kinh doanh nhiều năm. trên đường tới phủ Tế Nam và phủ Đông Xương ngoại trừ thám tử mà Hoàng Bình suất lĩnh ra. còn có rất nhiều thủ đoạn khác để thám thính tin tức của đối phương. Sau khi quân Thanh công chiếm thành Tế Nam. sau khi quét sạch tất cả kháng cự. ở trong thành bắt đầu lựa chọn nhân khẩu, đồ sát người già yếu. súc vật, kim ngân đều bị vơ vét sạch bách.


Lý Mạnh lúc này chỉ mong đối phương ở trong thành Tế Nam cướp bóc một đoạn thời gian, đợi mình sau khi tới Tế Nam thì tiến hành quyết chiến, nhưng tin tình báo mới nhất được đưa đến. lại khiến Lý Mạnh toát mồ hôi lạnh.


Một vạn năm ngàn quân Thanh, chia làm ba cỗ quân đội, một ngàn người tới hai ngàn người, xuất phát về các nơi của Sơn Đông, "các nơi" ở đây ngoại trừ phủ Đông Xương ra. còn lại đều là địa bàn của Lý Mạnh.


Hướng đi của quân Thanh ở Tế Nam Tuy bị Lý Mạnh phong tỏa nghiêm mật. nhưng vẫn có một số tin tức truyền ra bên ngoài. các binh sĩ tuy đều có lòng tử chiến, nhưng địa bàn của mình sắp bị tập kích, quân tâm lập tức có chút hoang mang, ngay cả các quan tướng cũng không thể bình tĩnh được. Mã Cương. Triệu Năng mấy lần tới doanh trướng của Lý Mạnh để thương nghị.


Mấy phủ như Đăng. Lai đều là nơi tâm phúc của Giao châu doanh, nếu bị Thát tử tấn công, cơ nghiệp nhiều năm xây dựng e rằng toàn bộ sẽ tan thành mây khói.


Ngày mười một tháng một năm Sùng Trinh thứ mười hai. Giao châu doanh bắt đầu chia binh. Thang Nhị suất lĩnh mã đội. Mã Cương suất lĩnh ba ngàn binh sĩ. tổng cộng năm ngàn người tới khu vực Phì thành, xuyên qua nam bộ phủ Tế Nam, tới phủ Thanh châu bố phòng. Lý Mạnh xuất lĩnh bộ đội của Triệu Năng tiếp tục tiến về phủ Tế Nam.


Lúc trước nhìn các cuộc chiến đấu giữa qua quân Đại Minh và Nữ Chân mấy lần thua to đều là bởi vì chia binh làm mấy lộ. sau đó bị Đông Lỗ Nữ Chân kích phá từng lộ một. Lý Mạnh đọc tài liệu lịch sử và khi đàm luận với một số lão binh, cũng thầm tự cảnh giác, nhắc nhở mình không được phạm phái sai lầm này, phải tập trung lực lượng của mình lại.


Ai ngờ khi bản thân lâm địch, lại không thể không chia binh, đúng là khiển Lý Mạnh khóc cười không xong.


Cục diện trước mắt, địch nhân đầu tiên mà Lý Mạnh phải suy tính không phải là đại quân Thát tử ở Tế Nam. mà là một đội nhân mã của đối phương đang lại tiến vào phủ Đông Xương. Trước mắt Lý Mạnh ở huyện Bắc Bình phủ Đông Xương thiết lập nơi vận chuyển quân nhu. bảo vệ trung tâm vận chuyển này. mới có thể bảo đảm bổ cấp và lương thực của đại quân từ đó có thể bảo đảm năng lực tiếp tục tác chiến.


Ngày mười bổn tháng một, Hoàng Bình truyền tới tin tức mới nhất, quân Thanh bắt đầu đuổi cư dân trong thành ra ngoài thành, phái tới các nơi. làm ra ra vẻ như bội đội được phải đi xâm nhập vào các phủ huyện khác của Sơn Đông đã về tới thành Tế Nam rồi.


Lý Mạnh có chút buồn bã ý thức được rằng, mình lại bị quân Thanh lừa gạt rồi. trọng thị địch nhân quá mức đến nồi bị quân địch dắt mũi dẫn đi. mất đi bộ sậu của mình.


Quân đội Thát tử có lẽ biết rằng phía sau có một nhánh quân đội Đại Minh, có điều từ lúc quân đội Thát tử vào ải đến nay. quan binh Đại Minh ngoại trừ Tuyên đại đô đốc Lô Tượng Thăng dẫn binh tử chiến ra, những quan quân Đại Minh khác không phải chạy trốn thì cũng là bảo trì cự ly cách xa mấy chục dăm, không dám tới tác chiến.


Cho nên chỉ cần quân Thanh tự mình làm ra động tác này. quan quân Đại Minh ở phía sau sẽ phải làm ra phản ứng rất khoa trương, giống như là một vòng tròn, vòng bên trong quay một vòng cự ly, vòng bên ngoài phải quay thêm một vòng cự ly lớn hơn. Nói như vậy. Giao châu doanh mà Lý Mạnh lấy làm tự phụ so với các quan quân Đại Minh khác thì cũng chẳng các biệt quá lớn.


Lý Mạnh biết mình phải tăng nhanh hành động, nếu không sẽ phải trơ mắt nhìn quân Thanh từ Sơn Đông chạy mất. Trước mắt cách có thể làm chỉ là trơ mắt nhìn đối phương bắt thật nhiều tù binh, để rồi hành động phái chậm đi một chút mà thôi. Trước tiên làm trì trệ hành động của đối phương, để bội đội của Mã Cương và Thang Nhị ở nửa đường quay về, sau khi song phương hợp binh sẽ chiến đấu với Thát tử! ngantruyen.com