Thuận Minh

Chương 283: Chương 283 Thảo mộc giai binh Phá trúc bất thành!


Mặc dù đồng muối đã khỏi phục sản xuất, binh mã của triều đình cũng là trấn thủ ở phía sau. chỉ cần có động tĩnh gì. là có thể kịp thời đến cứu viện.


Lúc đó ở vào trạng thái hoảng loạn cực độ. sau này những người Hải Châu nhớ lại tình cảnh lúc đó. phát hiện ra đối phương hoàn toàn không có ý đồ giết người cướp của. mà phá hoại đồng muối mới là mục đích chủ yếu của chúng, sau khi có cách nghĩ này. cũng xem như là tự mình an ủi mình, dù gì đám “giặc Oa” đó có đến tiếp thì chỉ cần bỏ chạy ngay thì chắc cũng không cần phải lo lắng gì đến tính mạng.


Không những thế. các muối thương vì muốn đẩy nhanh tiến độ sản xuất, tăng thêm tiền công để kích thích các muối công, có người nhìn xa trông rộng hơn một chút, nói là nếu như đám giặc Oa đó cứ quấy nhiễu như thế này thì bát cơm chẳng phải là phải đập đi sao.


Tuy nói là cách nghĩ kì quái, nhưng những muối công làm việc ở ngoài bờ biển lại là có một thói quen mới. ví dụ như, trước đây các muối công làm việc trong đồng muối, nếu như quay đầu ra nhìn bờ biển, thì giám công và đốc cai chắc chắn sẽ chửi cho một trận nếu gặp phải tên nào tính tình cục cằn. có khi còn là rút rồi ra quất ngay.


Còn hiện giờ thì các muối công cứ đào được mấy cái là liền ngóng ra ngoài mặt biển một cái. nhưng các giám công thì không quản nghiêm ngặt như trước đây nữa, ngay đến tâm tư của các đốc cai cũng là đặt ở ngoài mặt biển nhiều hơn một chút.


Mặc dù các muối thương đều nóng ruột dị thường, nhưng tốc độ sản xuất và sản lượng muối vẫn là giảm xuống một cách nghiêm trọng, các công nhân không chuyên tâm vào làm việc thì sao có thể sản xuất tốt được.


Tất cả những người ở đồng muối đều giống như những con chim sợ súng cao su. chỉ cần trên mặt biển xuất hiện một con thuyền nào đó là những người đang làm việc trên bờ đều lập tức hoảng hốt tháo chạy tứ tung, mới khỏi phục sản xuất được ba ngày, đến ngày thứ tư trên biển xuất hiện hai chiếc thuyền đánh cá. vẫn là những ngư dân đánh cá ở trên hòn đảo nơi Đông Hải Trung sờ đóng quân.


Kết quả là không biết kẻ nào trong đồng muối hét lên một câu “giặc Oa lại đến rồi”, và thế là cả đám công nhân ào ào tháo chạy. ai nấy đều chạy như ong vỡ tổ về phía thành Hải Châu. Càng buồn cười hơn là người đó không phải là muối công làm việc trên đồng muối, mà là binh sĩ canh gác ở cổng thành hét. Vừa thấy phía ngoài bờ biển hỗn loạn, những binh sĩ canh giữ cổng thành phản ứng cũng là cực kì dứt khoát, lập tức đóng chặt cổng thành. ngay đến những muối thương giám sát bên đó cũng là bị nhốt bên ngoài, tức đến mức lớn tiếng chửi bới dưới chân thành.


Vô số những trò hề. quả thực là làm người ta cười khổng được, khóc không xong.


Con người đều có quá trình thích ứng, sau thời gian mấy ngày. con eo biển giữa Hải Châu và Đông Hải Trung sờ liền dứt khoát cấm tuyệt luôn thuyền bè đi lại. các muối công cũng dần dần yên tâm hơn.


Những muối thương đóng ở thành Hải Châu mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, chiếu theo tốc độ sản xuất hiện nay. chung quy cũng là có thể bổ sung được chỗ khuyết gây nên do thời gian đình trệ trước đó.


Nhưng sự đời thường là không như ý. ngày 28 tháng 10. đội thuyền từng làm cho các muối công hoảng sợ kinh hãi đó lại một lần nữa xuất hiện ở eo biển.


Lần này so sánh với lần trước thì cũng là đỡ hơn rất nhiều, những binh sĩ canh chừng trên đài cao của Đông Hải Trung sở đốt cháy đuốc báo hiệu. Đương nhiên, đuốc phong hòa này cũng chỉ là để báo tin cho thành Hải Châu ở bờ đối diện, những người phụ trách cảnh giới trên đập chắn nước biển thì ra sức gõ chiếng trống cảnh báo.


Những người làm việc trên đồng muối và khu vực xung quanh, đều không nói lời nào vứt công cụ trong tay đi là chạy ngay. Cổng thành vẫn còn đang được mở. đợi lát nữa là sẽ được đóng lại.


Những quan binh đóng ngoài cổng thành này nói một cách miễn cưỡng thì cũng được xem là tinh nhuệ, xét cho cùng thì cũng là đại quân đóng ở Từ Châu, binh mã đóng ở nơi đó nếu so sánh với các nơi khác thì cũng là được huấn luyện cẩn thận hơn một chút.


Nhiệm vụ của họ khi đến đây chính là bảo vệ ruộng muối, tiêu diệt giặc Oa, vốn dĩ hơn 5000 người này cũng không tự tin lắm. nhưng sau khi đến thành Hải Châu, biết được một số thông tin chuẩn xác. ví dụ như những tên “giặc Oa"“ đó nhiều lắm cũng chỉ khoảng 1 nghìn 7, 8 trăm người, bên mình có ưu thế nhân số gấp ba lần. khả năng giành chiến thắng là rất lớn.


Nghe thấy bên ngoài truyền đến tín hiệu báo động, những binh sĩ bên ngoài thành Hải Châu này cùng bắt đầu chỉnh sửa đội hình, chuẩn bị ra ngoài doanh trại chiến đấu. theo lý mà nói thì binh quý ở cái thần tốc, đáng nhẽ cần phải nhanh nhất có thể ở vào vị trí nghênh đón địch trên chiến trường. Nhưng phía bên ngoài doanh trại, toàn là những muối công và những người đang làm việc bên sông Diêm Vận Hà đang bỏ chạy toán loạn, nếu như những người này còn chưa chạy hết mà đã lôi quân đội ra thì chỉ sợ đội hình của quân đội sẽ bị làm cho hỗn loạn, vốn dĩ người lĩnh quân sau khi xem xét địa hình, muốn để trống đồng muối ở gần biển nhất, đổ đất lên. sau đó luân phiên cho mấy trăm binh sĩ ở đó canh gác. xem như là phòng tuyến đầu tiên, đối phương chỉ cần chèo thuyền lên bờ là những binh sĩ này có thể ngăn chặn trong thời gian sớm nhất.


Nhưng sau khi kiến nghị này được để xuất ra, liền bị các muối thương phủ quyết luôn. ít đi một mộng muối. tức là ít đi một phần sản lượng, trước mắt chỗ khuyết lớn như thế này, sao có thể tiếp tục cắt giảm sản xuất.


ở khu vực thành Hải Châu này. lời của những muối thương đó chính là thánh chỉ. người lĩnh quân cầm đầu đó cũng là hiểu, dù gì đây cũng không phải là sản nghiệp của mình, hà tất phải tranh chấp vì những thứ không có liên quan đến mình.


Nhưng hậu quả của việc không tranh chấp thì lúc này đẩy được thể hiện ra một cách rõ ràng. Những nông dân làm việc bên ngoài thành, đương nhiên là không biết những đạo lý trong việc huấn luyện, họ chỉ biết liều chết mà chạy về phía cổng thành Hải Châu, những binh sĩ đứng canh gác ở cổng thành Hải Chcũng có chút hoảng loạn, những nhân vật quan trọng đó. ví dụ như muối thương và các trường quầy của họ. phòng sổ sách gì đó. đều cách rất gần cổng thành, khi ở bờ biển vừa xảy ra chuyện, thì họ là những người vào thành đầu tiên.


Những người này vừa vào thành, thì những binh sĩ gác Cổng thành cũng không quan tâm phía sau còn bao nhiêu người, trực tiếp đóng cổng thành luôn, bỏ mặc những người ở đằng sau. Những nông dân lao động này cũng đều phản ứng ra. chen chúc nhau ở dưới chân thành cầu xin mở cổng, điều này càng làm cho cảnh tượng càng trở nên hỗn loạn hơn, do lão bách tính bình dân lúc nào cũng là hỗn loạn và vô tổ chức nhất.


Nhưng họ hỗn loạn như vậy. cũng thành ra gây ra tác dụng gián tiếp cản trở các binh sĩ trong doanh trại xuất binh, không những thế. còn có rất nhiều người bị giẫm đạp lên người trong sự chen chúc và hỗn loạn, thương nặng nhẹ hoặc là tử vong đều có xuất hiện.


Lần này thì những hải tặc trên mặt biển đó. động tác nhanh nhẹn hơn lần trước rất nhiều, khi mà những muối công vẫn đang loạn xì ngậu ở bên dưới chân thành, thì những hải tặc này đã nhanh chóng tiến sát vào bờ.


Xem ra thông tin của những hải tặc này cũng là cực kì nhạy bên, họ dường như biết trên bờ có binh lính đóng giữ. sau khi lên bờ. họ không đi phá hoại đồng muối như lần trước, mà là tức tốc tập trung trên bờ.


Một số lượng lớn hải tặc đã là lên bờ tập trung đội hình, những lão bách tính bình dân đã không còn khóc lóc cầu xin dưới chân thành nữa, mà là ầm ầm chạy về những nơi khác.


Đến lúc này. quan binh đóng ngoải thành mới dám xuất doanh tập trung đội ngũ. người lĩnh quân dẫn đầu đó lần này đúng là có chút tự tin trong người, bởi vì hỏa khí trong quân doanh là cực kì nhiều, những tên hải tặc đó nhiều lắm thì cũng chỉ là có mấy khẩu súng hỏa mai kiểu cũ, còn lại thì cũng chỉ là đại đao với trường mâu mà thôi chắc chắn là đánh không lại trước hỏa khí của quan binh.


Những thứ hỏa khí này cũng không phải là những loại súng tạp nham, mà là loại binh khí cực kì có hiệu quả thực dụng là pháo hổ đôn, khoảng cách bắn hữu hiệu là 50 bước, có thể bắn ra đạn sắt. viên chì, có hiệu quả nhất khi đối phó với kẻ địch đông đúc. Không những thế. chiếu theo tình hình tường thuật lại của đám bại binh lần trước, những hải tặc này đều mặc trên người quần áo vải mỏng, căn bản là không có giáp, không có các loại vũ khí tầm xa như cung tên, điều đó càng làm cho vị lĩnh quân này cảm thấy chắc thắng hơn mấy phần.


Nhưng sau khi quân đội xuất doanh, hải tặc đã là lên hết bờ vượt qua ruộng muối, gần như đội hình đã được hoàn thành. Tốc độ như thế này. làm cho những quan binh này đều cảm thấy có chút kinh hãi bất an trong lòng.


Nhưng đội binh mã đến từ Từ Châu này nếu so sánh với đám quân binh ăn hại của thành Hải Châu thì rõ ràng là mạnh hơn rất nhiều, dưới sự chỉ huy của đầu mục quan quân các cấp. rất nhanh được xếp thành đội hình, từ từ tiến về phía trước.


Hai bên cứ như vậy mặt đối mặt áp sát với nhau, nhưng vẫn là có đủ khoảng cách xa cần thiết, cả hai bên đều không ngừng điểu chỉnh đội ngũ. trên thực tế. chiếu theo cách nghĩ của tên thống lĩnh đó, đối phó với đám hải tặc này thì việc lợi dụng các công sự bên ngoài thành để chống đỡ thì mới là phương pháp ổn thỏa nhất. Nhưng các muối thương không cho phép đối phương tiếp tục phá hoại đồng muối và các kho muối bên sông Diêm Vận Hà. vì để không làm lỡ sản xuất, không được phép xây dựng công sự ở đồng muối và bên cạnh đập chắn nước biển.


Sau đó hai bên chỉ có một con đường dã chiến bên ngoài thành là có thể đi. người tướng lĩnh dẫn quân này đã là phát giác ra có gì đó không đúng lắm. đám “giặc Oa” trước mặt này nhìn thì có vẻ tản mạn. nhưng trên thực tế lại là cực kì nghỉêm ngặt có kỷ luật, không ngờ nhìn còn có phương pháp hơn cả những binh sĩ thủ hạ của mình.


Nhìn thấy tình hình này. hắn ta càng là thận trọng hơn. sau khi quan binh đi vào khu vực rộng rãi. lập tức dừng bước, các binh sĩ nhanh chóng đem các loại hỏa khí tập trung ở một hàng, hổ đôn pháo, súng hỏa mai. bắt đầu nhồi đạn dược chuẩn bị bắn. ngantruyen.com