Thuận Minh

Chương 307: Hỏa khí chi lợi bá trọng chi gian (2)


Kỵ binh của sấm doanh cũng không phải là xông bừa lên như ong vỡ tổ. mấy đội người vẫn miễn cưỡng kéo giãn được cư lỵ. mã đội thuộc Lão Đương Đương đã xông lên phía trước, tên võ quan đó thông báo hơi chậm nhưng cự ly vẫn từ từ được kéo giãn.

Đừng xông bừa lên, nhưng không phải là không xông, chỉ cần nhìn cục thế ở đối diện. Kỵ binh xung phong, nếu không phải là trọng giáp kỵ binh, khinh kỵ vẫn chú trọng sự nhanh chóng mà mãnh liệt, những kỵ binh ở trước nhất chiếu theo đó mà làm. nhưng phía sau thì lại không hẳn như vậy.

Chiến trường to lớn như vậy, mỗi một binh đội từ trên vị trí của mình tới nơi giao chiến đều phải tốn một đoạn thời gian, chiến trường được lựa chọn hiện tại của song phương chính là phương hướng mà hỏa pháo được đẩy lên.

Mã đội của Sấm doanh đã bắt đầu tăng tốc. hỏa pháo của Quách Lương mới tiến lên trước hơn ba mươi bước, nhưng đã có thể nhìn thấy kiểu dáng quần áo của kỵ binh đối phương rồi.

"Pháo binh nằm xuống ở hai bên hỏa pháo."

Quách Lương sau khi hạ mệnh lệnh, nhìn thấy pháo binh đều nằm xuống, hắn cũng nằm xuống theo, hai tay ôm đầu.

ở phía sau Quách Lương chính là hỏa thương binh đã xếp thành đội hình, sấm quân dùng mã đội để xông tới đoạt pháo, lao lên trước nhất có khoảng ba trăm kỵ binh, khí thế hung hãn. trận tuyến cách nhau khá xa.

Vương Hải đã xuống ngựa, rút yêu đao ra khỏi bao. sống đao tựa lên vai. theo đại đội của hỏa thương binh chậm rãi bước lên trước, thống lĩnh hỏa khí của mỗi đội ngũ đều nhìn theo động tác của Vương Hải.

"Một trăm năm mươi bước... một trăm hai mươi bước... một trăm bước..."

Miệng hắn không ngừng đếm. đây là Vương Hải đang dùng mắt để ước đoán cự lỵ mà kỵ binh của đối phương đang áp sát. nhìn thấy khi gần tới một trăm hai mươi bước. Vương Hải giơ đao trong tay lên. thống lĩnh hỏa khí của các hàng đồng thanh hô.

"Chuẩn bị!"

Hoả thương binh đều đã nhồi đạn xong, giơ hỏa thương lên. đao của Vương Hải chém xuống phía trước, miệng quát:

"Khai hỏa!"

Hắn vừa làm động tác này. hỏa thương ở hàng thứ nhất hết to:

"Khai hỏa!"

Mấy trăm khẩu súng đồng thời nhả đạn, tiếng "bùm bùm" lập tức vang lên. cả chiến trường lập tức bị khói trắng bao trùm.

Hách Diêu Kỳ cả người gần như là đứng dậy từ trên lưng ngựa, muốn xem tình huống trên chiến trường cách đó mấy trăm bước, nhưng lượng khói của thuốc súng đen quả thực là quá nhiều, căn bản là không nhìn rõ được.

Chỉ có thể nghe thấy tiếng hét của người, tiếng hí của ngựa, đối phương còn cách xa như vậy mà dám dùng hỏa khí để khai hỏa. loại chuyện trái với lẽ thường này khiến hắn cực kỳ kinh ngạc, nghe thấy những tiếng hét thảm này. liền biết rằng xạ kích có hiệu quả rất lớn. trên mặt càng tối sầm.

May mà hắn trước chuyện đã ra lệnh, hàng sau đã kéo giãn cự ly. thấy phía trước không đúng, nhao nhao đánh ngựa chuyển hướng, quay sang hai bên.

Ngựa chưa chạy nhanh, chuyển hướng cũng không phải dùng quá nhiều sức. nhưng dẫu sao thì lâm trận đổi hướng, mã đội vẫn sẽ phát sinh hỗn loạn không nhỏ. Hách Diêu Kỳ vẫn ở đó nhíu mày, bên cạnh có mấy quân tướng mở miệng chửi to:

"Con mẹ nó. tại sao kỵ binh của đại đội chúng ta xông tới. còn những người ở phía sau thì lại lâm trận bỏ chạy."

Người mắng không phải là đích hệ của Hách Diêu Kỳ. mà là đầu mục của những đại đội lưu khấu Hà Nam khác, sắc mặt của Hách Diêu Kỳ càng khó coi hơn có điều lại không lên tiếng.

Hỏa thương của hàng thứ nhất bắn xong, uy lực của mấy trăm cây súng không nhỏ. có điều độ chính xác cũng không thể yêu cầu quá cao. mặc dù khói mù mịt, nhưng vẫn có thể đại khái phân biệt ra đối phương đang xung phong về phía này. ít nhất thì có một nửa số ngựa không bị bắn trúng, những tinh kỵ này của sấm quân quả thực không tồi.

Dưới tình huống ngựa bị kinh hãi. vẫn có thể khống chế được tọa kỵ. tiếp tục xông lên trước, điều này chứng tỏ mạnh hơn hẳn đại bộ phận quan binh của Đại Minh, nhưng hỏa thương của Giao Châu doanh lại là xạ kích ba lần.

"Hàng thứ nhất, ngồi xuống!"

Thống lĩnh hòa binh ở đầu bên phải hàng thứ nhất quát lớn, các binh sĩ của hàng thứ nhất lập tức dùng hỏa thương chống xuống đất, ngồi xổm xuống, thống lĩnh của hàng thứ hai sau tiếng hét của thống lĩnh hàng thứ nhất, đang tính toán thời gian. Án chiếu theo sách yếu lĩnh, trong vòng năm giây, binh sĩ hàng nếu không ngồi xuống thì là vì phạm quân pháp.

Huấn luyện đội hình qua năm này tháng nọ. khiến các binh sĩ Giao Châu doanh đối với khẩu lệnh có phản ứng nhanh như mấy. binh sĩ của hàng thứ nhất sau tiếng phát lệnh, những người nghe thấy liền ngồi xuống, những người vì tiếng ổn quá lớn, không nghe thấy thì vội vàng làm theo phản ứng của chiến hữu ở bên cạnh.

"Khai hỏa!"

Thống lĩnh hỏa khí ở hàng thứ hai gân cổ hét lên, hỏa thương của hàng thứ hai lập tức được bắn ra, những kỵ binh lưu dân đó thực sự là hung hãn vô cùng, sau khi bị đánh phủ đầu vẫn không chạy trốn mà chinh lại đội hình rồi tiếp tục xông lên. Bọn chúng biết rằng, hỏa khí của đối phương mạnh như vậy. nếu quay lưng lại mà chạy, e rằng tử thương còn lớn hơn.

Chỉ có thể tiếp tục xung phong, hỏa thương của đối phương sau khi bắn loạt đầu. nhồi thuốc súng cũng mất một ít thời gian, nhưng chúng vừa ghìm ngựa, chinh lại đội ngũ tiếp tục xông lên thì hỏa thương của hàng thứ hai đã khai hỏa.

"Hàng thứ hai, xuống!"

"Khai hỏa!"

Tiếp theo, hỏa thương của hàng thứ ba lại khai hỏa.

"Hàng thứ ba. xuống!" binh sĩ của hàng thứ ba đều ngồi xuống, những hỏa thương binh chưa khai hỏa ở phía sau thì giơ hỏa thương lên đợi lệnh.

Trên chiến trường của phương tây. từ sau khi hỏa thương xuất hiện, bắt đầu có cách nói chiến trường mịt mù. khói của thuốc súng đen và kỵ binh bộ binh đi trước đấy lên đều có thể che khuất thị tuyến của đối phương, sau loạt xạ kích thứ nhất, nhờ ở cạnh bờ sông gió lớn nên mới có thể nhìn rõ đối diện.

Đợi sau ba loạt bắn liên tiếp, ở đối diện có chút không nhìn rõ được gì. thống lĩnh các cấp và Vương Hải đều chăm chú tập trung nghe động tĩnh.

Khai hỏa liên tục. cùng với tiếng hét thảm trong chiến trường và khói mịt ù không tan. khiến trận tiền của Hách Diêu Kỳ cũng lặng ngắt như tờ. thân vệ tâm phúc của Hách Diêu Kỳ nói thầm:

"Cho dù là ngày đó Lô Tượng Thăng lĩnh binh truy đuổi chúng ta. cũng không thấy dạng quan quân như thế này."

Hách Diêu Kỳ cao giọng ra lệnh.

"Các đội giới bị. không được hỗn loạn, ai trái lệnh - chém, các tướng về bản đội. đợi hiệu lệnh!"

Các tướng lĩnh lúc trước vốn coi trận chiến đấu này là khá nhẹ nhàng đều nghe lệnh, chạy về bản đội của mình. Hách Diêu Kỳ thấp giọng nói với phó tướng: "Tụ mã đội lại. chốc nữa là đánh hay là chạy thì nghe hiệu lệnh của ta!"

Phó tướng đó vội vàng giục ngựa phi đi. Hách Diêu Kỳ ở phía này cũng nhìn chằm chằm vào trung tâm của chiến trường, khu vực Khai Phong vào mùa xuân đặc biệt là gần Hoàng Hà, sức gió không nhỏ. không lâu sau, khói thuốc súng và bụi đất đều bay đi.

Bắn liền ba lượt, hơn một nghìn viên đạn chì theo thứ tự bắn ra, quả nhiên là hiệu quả không nhỏ. hơn ba trăm kỵ binh ngã xuống trước tám khẩu pháo, cũng có một số trọng thương chưa chết, người ngựa đều gian nan vùng vẫy trong đổng thi thể. Phàm là sĩ binh của Sấm doanh nhìn thấy cảnh tượng này đều rùng mình sợ hãi.

Mà các hỏa thương binh thì đứng dậy nhồi thuốc súng. Quách Lương cũng đứng dậy. lúc lắc đầu, vỗ cát bụi trên người, vừa rồi hỏa thương liên tục xạ kích, khiến những pháo binh nằm dưới đất như bọn họ đều nơm nớp lo sợ. một phần là sợ ngựa của lưu khấu dày xéo. một phần là sợ hỏa thương phía này bắn không tới.

Nhìn chiến huống ở tước mặt. Quách Lương trong lòng cũng vô cùng hưng phấn, gào to với những người ở bên cạnh:

"Các huynh đệ. hiện tại là nhìn vào pháo đội của chúng ta đó!"

Hắn vừa đứt lời, trong hàng ngũ của Giao Châu doanh truyền ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa, các binh sĩ của pháo đội khí thế cao vút, ngay cả tốc độ đây pháo cũng nhanh hơn mấy phần, có điều cũng không đi được quá xạ Bởi vì từ vị trí mà vừa rồi hỏa pháo dừng lại, tiến thêm mười bước chính là thi thể của người và ngựa.

Có thể thấy vừa rồi những kỵ binh của sấm quân đã xông tới gần như thế nào, hỏa pháo này rất nặng, bánh xe bọc sắt lăn trên bình địa đều có chút khó khăn, lại còn có thi thể của ngựa ngựa gây trở ngại, nhưng án chiếu theo cự lỵ của song phương. hỏa pháo vẫn phái tiếp cận thêm khoảng hai mười bước nữa, mới có thể oanh kích tới bản trận của đối phương. ngantruyen.com