Thuận Minh

Chương 314: Đường này không thông đào hầm cho sập thành (2)


Binh mã của Tả Lương Ngọc tàn bạo, hung ác, những binh lính này cũng có người ngày thứ nhất cho qua, ngày thứ hai coi như kiếm được, không coi tính mạng của dân chúng ra gì, cũng liều mạng không coi tính mạng mình ra gì, những người này cướp bóc trấn lột tàn nhẫn nhất, hung ác nhất, lúc đánh trận lại thường xông lên trước nhất.

Không ai trên đầu thành, quân Đăng châu cũng yên tâm to gan xếp đội hình ở vị trí cách cổng thành một trăm hai mươi bước.

Những tên liều mạng này xông ra ngoài thành hơn hai mươi bước. mấy người cầm đầu nhìn thấy hỏa thương của đối phương gần như giơ cả lên, thấy tư thế chuẩn bị bắn ra, bước chân chậm lại. Đây cùng chính là sách lược, chính vì hỏa thương quân Minh quen bắn ra trong tầm bắn, đầu tiên là để đối phương đánh ra, nhân lúc nạp đạn. liền đánh vào trong.

Mấy người có kiến thức về tầm bắn trên đầu thành đều đã bị bắn chết. Những tên liều mạng này còn tự cho rằng đắc kế. nhưng buớc chân có chậm nữa, người phía sau cũng chen lên trước, vẫn vào trong khoảng cách tám mươi bước.

Liền nhìn thấy bên phải đội ngũ hỏa thương binh có vị quan quân chém thanh đao trong tay về phía trước. hô lớn câu gì đó, sau đó như tiếng bao đậu nổ liên tục vang lên.

“Lần bắn tiếp theo, khai hỏa”.

Lần bắn này là chiến thuật đã được bố trí sẵn, dù sao cổng thành vừa mở ra, người chắc chắn còn đang tuôn ra ngoài, cố gắng đổ hỏa lực liên tục, mới có thể tạo nên sát thương lớn nhất

Đối phương đã xông vào vòng bảy mươi bước, hỏa thương hàng đầu tiên nổ ầm ầm binh lính Tả quân xông lên trước ngực có lỗ thủng máu chảy, kêu gào thảm thiết rồi ngã xuống, nhưng các binh lính phía sau vẫn không biết phía trên xảy ra chuyện gì, vẫn tràn ra bên ngoài, bước chân hoàn toàn không dừng lại

Hàng trước ngã xuống, hàng sau xông lên, đồng thời, luợt súng thứ hai, thứ ba, thứ năm của doanh Giao Châu lần lượt vang lên, đội ngũ lần này chỉnh tề. hoàn toàn du bận vẫn ung dung nghênh chiến, trong hàng ngũ chỉnh tề này, uy lực của hỏa thương được phát huy tới mức lớn nhất.

Hỏa thương binh hàng thứ nhất bắn xong, lập tức thụp xuống. phía sau cũng là động tác này. năm hàng hỏa thương trong thời gian rất ngắn là bắn xong.

Binh lính Tả quân hò hét từ trong thành đố diện lao ra từng hàng ngã xuống. Nhưng những binh lính phía sau cũng không hề quan tâm tới tính mạng của đồng bọn, vẫn liều mạng chen đẩy.

Quay lại là điều không thể, Tả quân để đảm bảo quân tiên phong không rút lui, đã đều bố trí đội đốc chiến phía sau, quay lại là chết, không bằng đẩy đồng bọn lên trước, tiêu hao hỏa lực của đối phương, sau đó mình lại xông tới, cổng thành nhỏ hẹp, lùi lại chắc chắn là chết, chi bằng xông lên vớt vát

Đám người dày đặc như vậy, hỏa lực liên tục như vậy, bắn trúng ngục còn tốt, ít nhất là toàn thây, nòng súng đối diện khẽ rung lên, đạn bắn tới đầu, tốc độ không nhạnh, nhưng lực lại đủ mạnh có binh lính chen lên được mấy bước, liền nhìn thấy đầu của đồng bọn phía trước giống như dưa hấu bị gây đập trúng, “thình thịch” vỡ vụn, máu văng tung tóe.

Những binh lính của Tả quân đúng là cầm thủ, trong tình cảnh tuyệt vọng này. máu thịt và cái chết của đồng bọn không khiến bọn họ sợ hãi, ngược lại còn kích thích hung tính càng la hét xông lên trước.

Cái gọi là chó cùng rứt giậu chính là tình trạng thế này, năm hàng đánh tới, binh lính Tả quân không nghe thấy tiếng hỏa thương của đối phương tiếp tục vang lên, bước chân càng nhanh hơn, theo lẽ thường, ngã sụp trước đội ngũ súng ống trước mặt, sẽ có phản ứng dây chuyền, Những binh lính phía gau cũng ngã sụp xuống.

Hiện giờ họ hoàn toàn không nhìn thấy gì nữa, trước mặt toàn là khói bụi ngập tràn, một đám người điên cuồng la hét xông lên trên. Trương du kích trèo lên nóc nhà dân cư gần đó. nhìn các binh lính xông ra ngoài, làn sóng thứ nhất rõ ràng bước chậm hơn nhiều, tiếng hỏa thương bên ngoài vang lên, đội phía sau đội tiên phong rõ ràng đã bước nhanh hơn.

Xem ra quân tiên phong liều mạng rất có biện quà, Trương du kích hò hét ra lệnh cho đám thân binh bên dưới, chuẩn bị cho hàng chờ thứ hai xông lên.

Năm hàng hỏa thương binh bắn xong, thống lĩnh hỏa thương hô một câu "Chia trái phải” Theo thao luyện lúc trước, năm hàng hỏa thương binh cùng chạy gang hai bên trái phải.

Mặc dù đã có binh lính của Tả quân xông tới khoảng cách hơn năm mươi bước, nhưng khoảng cách này vẫn đủ để chạy ra, các hỏa thương binh chạy ra không phải để chạy trốn, mà là để các binh lính trường mâu hàng sau lên đánh lộn.

“Các huynh đệ. hỏa thương bắn xong rồi, quyết định thắng bại thật sự chính là trường mâu binh chúng ta”.

Thiên tổng dẫn đội cầm phủ thương đi lên bên phải hàng đầu tiên, hô lớn, các binh lính phần lớn đều là tân binh, vốn dĩ thấy quân tiên phong của đối phương liều mạng xông lên như vậy nên lo lắng, nhưng thấy các hỏa thương binh bắn, còn có sự cổ vũ của chủ quản mình ai nấy đều nhiệt huyết sôi sục.

Nghe thấy câu này, đều đồng thanh hò hét. tiết tấu của trống cũng nhanh hơn. thiên tổng dẫn quân doanh Giao Châu đặt ngang phủ thương trong tay. hô lớn

“Tiến lên, đâm ngang lên”.

Binh lính trường mâu hàng thứ nhất đều đứng ngang, giáo mác mấy hàng phía sau đều nghiêng lên phía trước, khói bụi cũng tan gần hết. binh lính Tả quân xông lên trước cũng tới trước mặt.

Tới trước mặt rồi, những quân tiên phong liều chết của Tả quân lại ngây người, Những tên lính bỏ mạng này cầm đao, rìu chém đánh, hơn nữa sử dụng binh khí như vậy, quá thật là có yêu cầu nhất định với kỹ thuật sử dụng và kinh nghiệm chiến đấu, như vậy cũng có vẻ không giống với người thường, uy phong lẫm liệt.

Nhưng giáo của đối phương dài hơn chục thước, binh khí của mình làm sao chống lại được đối phương, có mấy binh lính Tả quân chạy nhanh khống kíp thu chân lại, bị đồng bọn phía sau chen đẩy, ngã thẳng tới đầu mũi trường mâu, đâm vào người mấy lỗ thủng, láp tức kẻu thảm thiết rồi ngã xuống đất.

Có người suy nghĩ nhanh, muốn cầm binh khi trong tay chém gậy gỗ trường mâu, nhưng một đao chém xuống nhiều nhất cũng chỉ chạm nghiêng trường mâu. Mũi giáo trô xuốngđềucó bọc sãt tu nứa thước tới một thước, chính là để phòng bị đao chém.

Binh lính hàng thứ nhất là nhóm có tố chất tâm lý tốt nhất, bọn họ thấy quân địch tới gần cũng vô cùng căng thẳng, nhưng bình thường khi huấn luyện, tướng quan và các lão binh đều nói “Trường mâu của chúng ta dài nhất trong thiên hạ, chỉ cần chúng ta đứng thành đội, đặt ngang, đối phương chắc chắn không thể tới gần được, mẩu chốt là chúng ta không được hốt hoàng, dùng sức đám mũi giáo ra là được”.

Cơ thể nghiêng về phía trước, hai tay dùng sức đung đua, đâm về đối diện, về phần kẻ địch xông tới khe hở giữa các giáo với nhau, có chiến hữu hàng thứ hai và hàng thứ ba giải quyết.

Đội quân liều mạng của Trương du kích xông lên trước, vung vẩy đao kiếm, ngươi chen ta lấn lên phía trước, nhưng lại chỉ là phí công vận động trước trường mâu trận này.

Ba hàng giáo trước có nhìn có vẻ giống như răng cưa liên tục co dãn, cũng giống nhu lưỡi rắn không ngừng phun ra, chỉ là mỗi lần đều đột ngột, mùi giáo luôn dính máu, phía trước luôn có người ngã gục.

Đội quân liều mạng và đội quân trường mâu của doanh Giao Châu tiếp trận, Những người may mắn sống sót sau lần hỏa thương binh vừa nãy lại lần luợt ngã xuống dưới mũi đâm của trường mâu.

Binh mã Sơn Đông bốn mươi trường mâu binh một hàng, binh lính Tả quân điên cuồng xông ra từ cổng thành hoàn toàn không kịp triển khai đội hình, thì đã chạm phải đội hinh trường mâu của đối phương.

Quân xung phong hỗn loạn, đụng phải đội quân có trật tự, với tố chất chiến đấu của các binh lính Tả quân, hoàn toàn không thể trong tấn công bằng trường mâu của đối phương mà lọt vào trong hàng ngũ đối phương được.

Hướng trái hướng phải, đều trường mâu binh trận địa sẵn sàng chờ đợi, lên trước chỉ có đường chết. cách duy nhất có thể làm chính là lùi sau. hỏa thương giết một nhóm, trường mâu giết một nhóm, phía sau những kẻ liều mạng tiên phong này cũng không có người chen đẩy họ nữa, nhưng trên chiến trường đã chất đầy thi thể.

Dũng khí xung phong lên trước đã tiêu tan. binh lính của Tả quân cho dù liều mạng, cũng bắt đầu kinh hãi run sợ, đối mặt với kẻ địch không thể tránh được, nhưng đối phương lại có thể giết chết mình bất cứ lúc nào, trận đấu như vậy không thể đánh được.

Thiên tổng đứng bên phải hàng giáo thứ nhất thấy kẻ địch ở khoảng cách gần nhất cũng cách mũi giáo gần một bước, còn các binh lính hàng thứ hai, hàng thứ ba lại dùng trường mâu nghiêng xuống đám giết, đâm chết toàn bộ kẻ địch bị thương ngã xuống trong phạm vi giáo mác hàng thứ nhất, Thiên tổng này cười hì hì, cao giọng hô lớn:

“Bước đều về trước,ba bước”.


Theo khẩu lệnh, lệnh của chủ quan được truyền xuống, các binh lính đều chuẩn bị, đi lên trước phải đợi tiếng trống vang lên, hơn nữa hành động thế này trên chiến trường khác với hành quân.

Các binh lính chỉnh tề, tiếng trống vang lên, các binh lính giơ động tác đâm giết, đồng thanh hô lớn, lên trước một bước, tiếng trống lại vang lên, các binh lính lại hô lên, bước thứ hai, tiếng trống thứ ba vang lên, lại hô lớn....

Binh lính doanh Giao Châu càng đánh càng hăng khí thế như cầu vồng, từng bước từng bước lên trước, các binh lính doanh Giao Châu bước lên ba bước, nhưng những quân tiên phong xông lên trước của Tả quân lại hoảng sợ rút lui hơn chục bước.

Hiện giờ bọn họ đã co rúm lại, tự cho mình là cường hãn hung tàn, sau khi gặp phải quân lính hung hãn hơn họ, những tên cầm thú với man dũng cũng biến mát, còn lại chỉ là sự sợ hãi.

Khoảng cách từ trường mâu trận tới cổng thành còn mấy chục bước, có binh lính Tả quân sợ hãi men theo tường thành bỏ chạy sang hai bên, Nhưng vừa chạy ra khỏi phía chính diện của trận địa trường mâu, lại bị súng ống mới lắp đạn dược xong bắn cho thành dưa hấu nát vạn.

Hiện giờ đường lui cũng chỉ có cổng thành phía sau chúng, bọn họ vốn dĩ chỉ cách mũi giáo dài không tới một bước, nhưng bây giờ đã là mấy chục bước, tiếng trống dùng sức nhưng không liền mạch vang lên, các binh lính trong trận lại hô lớn, từng bước , từng bước về trước, đi không nhanh nhưng lại khiến người khác có cảm giác không thể ngăn cản được.

“Chít chít”. Một tiếng chói tai vang lên, Vốn dĩ vẫn đề phòng Giao Châu doanh đuổi theo, các binh lính Tả quân chầm chậm rút lui lại đột nhiên trở nên tán loạn, hoàn toàn không quan tâm tới binh lính doanh Giao Châu ép tới phía sau nữa.

Họ Trương kia, tên khốn khiếp đáng chết nghìn đao kia, ông đây thay mặt mười tám đời tổ tông ngươi...”

"Ngươi sinh con không có...”

Đột nhiên tiếng mắng chửi độc ác bộc phát, khiến các binh lính doanh Giao Châu từng bước ép tới có chút kinh ngạc, cổng tây thành Lan Dương dần đóng lại. ngantruyen.com