Thuận Minh

Chương 316: Ngoài dự đoán dã tâm từ đâu tới (3)


Nhưng lời nói của Lý Mạnh lại khiến mọi người mơ hồ, đại soái mình không phải kiểu người nói những lời như vậy, nhưng sau khi Lý Mạnh nói xong, cười quay đầu nói với Viên Văn Hồng phía sau:

“Viên tiên sinh, xử trí hôm nay, viết thành văn cáo, giao cho thuộc hạ đi phân phát các nơi khác, phải làm chăm chỉ đấy”.

Viên Văn Hồng vội vàng gật đấu đáp lại. Trong chính đường này phần lớn chỉ là các võ tướng chỉ biết tác chiến, những lời vừa nãy của Lý Mạnh., cũng chỉ có hắn mới hiểu được đôi chút.

Cổ Đại Sơn quỳ ở dưới đă không kiềm chế được, một thổ hào có thể có tiền đồ gì. lúc này lại trèo lên chỗ cao. đã kích động tới bật khóc.

Thân phận địa vị đột nhiên thay đổi, một người thậm chí có gia tộc phía sau, vận mệnh lúc này cũng đã thay đổi, kiểu xung kích này với người bình thường đâu thể không có phản ứng gì.

Phần lớn võ quan đứng ở chính đường cũng có xuất thân thấp kém, có thể có vinh hoa phú quý hôm nay, cũng đều là năm đó mình nghĩ cũng không dám nghĩ tới, thấy Cổ Đại Sơn kích động như vậy, ai nấy đều có chút cảm khái, nhất thời ý bài xích hắn cũng nhạt nhòa đi.

Viên Văn Hồng cung kính đứng phía sau Lý Mạnh, vừa nhớ lại đọc thầm những lời chủ công mình vừa nói, suy nghĩ xem dùng tử ngữ thế nào biểu đạt lại, người trong vùng mới có thể hiểu được.

Viên Văn Hồng cũng biết điển tích thiên kim mã cốt, đã được dẫn tới Cổ Đại Sơn, chính là “mã cốt” (xương ngựa), đây đúng là một mưu kế rất bình thường.

Nhưng Viên Văn Hồng từ trước tới nay được xưng là thông minh cũng phải tán thưởng, mưu kế bình thường thế này dùng ở đây, đúng là hiệu quả rất lớn.

Hạ hạt các tỉnh Đại Minh, loạn lạc đã gần nửa, lưu dân cầu sống, địa chủ tự bảo vệ mình, quan quân chinh phạt, mấy thế lực không ngừng dây dưa, lấn át nhau.

Nếu doanh Giao Châu muốn được việc, chỉ dựa vào một tỉnh Sơn Đông này? dân của đồn điền điền trang này, mấy vạn binh, đúng là quá mức đơn bạc. Nếu muốn thừa dịp loạn lạc này, Lý Mạnh hiện giờ đã là đại tướng tổng binh triều đình, cũng là thân phận quan gia, tất nhiên là không đội trời chung với bọn lưu phỉ này.

Mà quan binh là thuộc hạ triều đình, nếu Lý Mạnh là tổng binh Sơn Đông, cũng chính là phạm vi được xác định, nếu nhúng tay vào các nơi khác, không khỏi quá mức đại nghịch bất đạo.

Còn lại cũng chính là hào cường trong vùng rồi, khoa cử có văn sĩ Đông Lâm, tòng quân có tướng môn thời đại, Đại Minh ngoài hai nơi Giang Nam và Nam Bắc Trực Đăi ra? đại đa số các địa chủ cường hào đều không có cơ hội vào trong quan trường, cũng chỉ có thể làm thổ hào thời nay thôi.

Những người này đúng là người thống trị thật sự trong vùng, có đất đai, có nhân lực, có thể tập trung lại nhiều tráng đinh dũng mãnh. Những cường hào này cũng như cỏ đầu tường, triều đình nói đại nghĩa, quan tặc với bọn họ mà nói không có điều lợi gì? chỉ cần có lợi với họ, bọn họ mới chịu đi theo.

Nhưng Sấm vương Lý Tự Thành, Bát đại vương Trương Hiến Trung, Tào Tháo La Nhữ Tài mới đáng nói. Binh lính và đội ngũ họ dẫn đầu, là vô cùng căm ghét cường hào địa chủ ở vùng, hơn nữa lưu dân như châu chấu, cần lương thảo tích trữ trong nhà cường hào địa chủ để tiếp tế quân nhu, nên hai bên đụng nhau, tất nhiên là cục diện không chết không thôi.

Từ khi Thiểm Tây đại loạn tới nay, cũng không biết bao nhiêu cường hào địa chủ, chí sĩ quan viên, trang viên trại bảo đều bị quân tặc đánh tới, toàn bộ tích trữ đều bị cướp đi, cả nhà bị giết không sót một người. Năm đó các địa chủ ép người nhà quê quá tàn ác, hôm nay cũng bị ép lại rồi.

Địa chủ cường hào trời sinh đã thân thiết với quan phủ, nhưng vấn đề mấu chốt chính là quan binh quá vô dụng, để mặc bọn cướp hoành hành khắp nơi, các cường hào muốn nương nhờ cũng không thể nương nhờ, muốn có được cứu viện, thường một mình hăng hái chiến đấu, tình hình thế này, cho dù muốn nương nhờ, cũng không thể nương nhờ nồi.

Sống mái với kẻ địch là lưu phỉ, lại không liên lạc được với quan binh. cho dù có liên lạc với quan binh, thường thường cứ xuất phát là bị lưu tặc đánh bại, các cường hào địa chủ chỉ có thể tự bảo vệ mình, nhưng luôn trong thế lực đơn độc.

Nhưng, Sấm vương Lý Tự Thành sau khi vào Hà Nam lại không có thay đổi gì. Ban đầu hắn đề ý mời chào những cường hào nông thôn này, vì những hành vi trước đây của “Sấm tặc”, những gia tộc quyền thế trong vùng vẫn thà rằng tử chiến cũng không muốn tìm nơi nương tựa. Nhưng cũng có số ít văn nhân sĩ tử và thế gia tử gia nhập. Lưu tặc làm hại thiên hạ lại muốn mời chào loại người này, Lý Tự Thành rốt cuộc có tâm địa gì? trong lòng mọi người đều hiểu rõ.

Không thể nương tựa quân tặc, quan binh cũng không thể nương nhờ, Lý Mạnh xuất hiện với thân phận đại tướng thống binh, thu nạp những thân hào nông thôn làm chủ thế lực trong vùng. Thân phận tổng binh Đại Minh của hắn, sẽ có nhiều người tiếp nhận, nhưng có một điểm rất nhỏ người người có thể không để ý tới? Lý Mạnh mời chào những tên lưu phỉ này bao giờ cũng dùng thân phận tổng binh Sơn Đông, chứ chưa từng nhắc tới triều đình Đại Minh gì, hay thiên tử thánh minh gì.

Ban đầu tranh thủ bộ phận lực lượng này, hơn nữa trở thành lực lượng người phát ngôn này, mặc dù làm mờ ám? nhưng người bên cạnh hắn cũng có thể đoán ra ý đồ của hắn.

Viên Văn Hồng tất nhiên trong lòng hiểu rõ? hắn cũng không thấy có gì bất ổn cả, cứ làm theo là được, chỉ cần thành công, loại người mãi mãi không thể vào khu trung tâm như mình, có thể đột nhiên thăng chức, tới địa vị trước nay ngay cả tưởng tượng cũng không dám. về phần thất bại? Viên Văn Hồng cũng thản nhiên, sau khi bị người ta chiếm đoạt gia sản, sắp đói lạnh tới chết, xấu nhất cũng chỉ có kết quả đó thôi.

Văn nhân luôn suy nghĩ nhiều hơn người bình thường, điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là Lý Mạnh với địa Vị tổng binh Sơn Đông, lúc nào đã xuất hiện suy nghĩ như vậy. Thời gian này? Từ sĩ tốt không quan trọng tới đại tướng một phương, không chỉ riêng gì mình Lý Mạnh, nhưng những người đó đều an hường phú quý.

Tổng binh Liêu Trấn - Lý Thành Lương có Liêu Trấn gần sáu mươi năm? gia đình thời cường thịnh nhất cũng gần vạn, hơn chục vạn binh mã .có thể động vién, lại có ruộng đất quan ngoại, hình thành nên Vương quan ngoại, ngay cả nô tù Mãn Thanh Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng là nghĩa tử của hắn, cung kính như nô bộc.

Khi đó Liêu trấn được xưng.là mạnh nhất trong thiên hạ, lại có cách nói Liêu binh nhất thiên hạ, nhưng Lý Thành Lương luôn ở trên vị trí của hắn, cho tới chết cũng không có dị tâm.

Nhưng Lý Mạnh, sao lại có dã tâm như vậy, Viên Văn Hồng từ khi vào trong cơ yếu tham tán trung tâm doanh Giao Châu, từ khi hơn chục người Lý mạnh đẩy xe buôn bán muối cho tới vị trí tổng binh Sơn Đông này, hình như mỗi bước đều là đang thực hiện dự định dã tâm không thể nói với người khác, mỗi bước đi đều có chuẩn bị.

Mưu đồ, suy nghĩ hành động của Lý Mạnh và mưu kế, vũ lược của hắn, có vẻ là cách làm bình thường của những người bình thường, nhưng cái khó là mỗi bước đi của hắn đều chính xác, mỗi trình tự đều thông qua khoảng cách ngắn nhất để đạt tới mục tiêu, như vậy hơn chục năm tới, khoảng cách đã tâm ngày càng gần.

Viên Văn Hồng xuất thân kẻ sĩ đọc kinh Nho gia, không tin quỷ thần, nhưng thấy Lý Mạnh từng bước lập nghiệp như vậy, lại luôn có chút hoảng hốt, chẳng lẽ trong tối tăm? thật sự có ý trời gì sao?....

Cổ Đại Sơn cảm động rơi nước mắt quay về phủ Quy Đức, các quan lớn phủ Khai Phong Hà Nam tất nhiên cũng biết chuyện binh lính Tả quân bị đóng chết hai bên đường, cũng biết chuyện Tả Ngọc Lương bị dọa cho rút về. Đối với chuyện Cổ Đại Sơn được tổng binh Sơn Đông chiêu an, hơn nữa còn được trao tặng quan hàm thủ bị rất không hợp quy củ này, đơn giản chỉ là mắt nhắm mắt mở.

Không phải không muốn quản mà là không dám quản, vốn tưởng rằng tổng binh Sơn Đông là võ tướng quy củ, ai ngờ bề ngoài ngoan ngoãn là vậy, trong xương cốt lại ương ngạnh hơn nhiều.

Chuyện về Cổ Đại Sơn nhanh chóng được đoàn muối Sơn Đông và thương đoàn Linh Sơn thông qua các hình thức tuyên truyền ra ngoài? không tới nửa tháng, dân chúng địa chủ hai phủ Khai Phong và Nhữ Ninh tìm đến nương nhờ doanh Giao Châu, cầu viện quan chức.

Nhưng lúc này, Lý Mạnh đã dẫn mọi người trên đường quay về Tế Nam, chuyện vùng phủ Quy Đức Hà Nam có các quan văn võ làm chủ.

Đồng thời, đại doanh sấm tặc vùng giao giới phủ Nam Dương và Nhữ Ninh, có một người trung niên dáng thấp muốn cầu kiến Sấm vương, hắn nói mình có thể dự đoán được vận mệnh cát hung. ngantruyen.com