Thuận Minh

Chương 384: Chương 383 Dạ hành vụ tán (2)


Nhiều lúc tránh đi, nhiều lúc tụt lại sau nhưng tới khi trời tối đen th́ rốt cuộc chúng cùng phát hiện ra đai bản doanh quân Thát ở ngay bên cạnh huyện Đông Quang.

Đă là tướng sĩ quân Giao Châu doanh th́ không ai dám coi thường việc pḥng bị của quân doanh. Bên ngoài có các trạm gác công khai, các trạm gác di động và cả các trạm gác ngầm, các công sự bí mật và vệ binh canh gác nơi bí mật, Khi đó quân doanh gần như biến thành một cái thùng sắt to, một giọt nước cũng không lọt qua được.

Trong quân doanh, ngoài binh lính canh gác ở mấy trạm gác c̣n có các đội tuần tra định kỳ. Đương nhiên với mức độ pḥng bị này, rất nhiều người ở thời hiện đại sẽ cho rằng quá thô sơ nhưng như vậy là đă đạt được theo tiểu chuẩn thông thường nhất. Phải biết rằng rất nhiều quân doanh Đại Minh không làm được như vậy.

Mấy tên thám mă có thể dễ dàng lẻn được vào quan sát vị trí đại bản doanh. Dù trong đại bản doanh quân Thát vẫn có người ra người vào nhưng vô cùng yên tĩnh khiến người ta có một cảm giác vô cùng áp lực.

Quy mô của đại bản doanh chừng gấp đôi quân doanh Giao Châu, cộng với sự tĩnh lặng của nó khiến áp lực của nó là rất lớn. Mấy tên thám mă thấy đại bản doanh quân Thát kéo dài tới tường thành thành Đông Quanh nhưng phía huyện thành huyện Đông Quang không có bất kỳ động tĩnh ǵ, có lễ thành tŕ đă bị đánh chiếm.

Một khi đă biết vị trí quân doanh của đối phương cũng không có nghĩa là ḿnh có thể đi đánh úp quân doanh của đối phương. Với hai vạn bộ binh, đi vào ngày đông giá rét chẳng khác nào mang món ăn tới cho người ta. Dù quân Giao Châu doanh đă được huấn luyện hành quân ban đêm nhưng cũng không thể thực hiện được.

Nhưng khi tính toán tới khoảng cách, chỉ sợ là khi tới đại bản doanh quân Thát th́ trời đă sáng. Khi đó đúng là khiến cho đối phương dùng quân khoẻ đối phó với quân mệt mỏi. Tội ǵ mà khổ!

Thế nhưng khi đă biết được vị trí rồi th́ quyền chủ động cũng đă nằm trong tay ḿnh. Sau khi Triệu Năng biết được tin tức này, hắn đi lại mấy ṿng trong quân trướng rồi sai thân binh đi t́m các Thiên tổng tới.

Ở tất cả các doanh trong quân doanh, vào lúc nửa đêm, ngoài quân trực ban và binh lính cảnh giới bên ngoài c̣n tất cả mọi người đều đang ngủ say nhưng dựa theo quy định, tất cả các Thiên tổng các doanh c̣n phải ở lại trong doanh trại tiến hành tuần tra lần cuối. Không bao lâu sau khi mệnh lệnh của Triệu Năng đưa ra các Thiên tổng đều tập trung ở quân trướng, ai nấy áo giáp nghiêm chỉnh, tinh thần vô cùng phấn chấn, không có dáng vẻ buồn ngủ.

Ngay cả Âu Mạn cũng như vậy. Trong khi đó nếu dựa theo tuổi quân trong Giao Châu doanh, chỉ e tuổi quân của Âu Mạn này là lớn nhất.

Mệnh lệnh của Triệu Năng đưa ra cũng không phức tạp. Sau khi hắn ra lệnh mấy câu, các Thiên tổng trả lời rồi vội vă quay về doanh trại bản bộ của ḿnh. C̣n về phần ba tên thám mă có công mang tin tức về, công lao được ghi lại, chờ sau khi trận chiến kết thúc sẽ được tiến cử tới Thân Binh doanh và Thực Nghiệm doanh.

Mùa đông đêm dài, vào khoảng giữa giờ Dần, trong quân doanh của Giao Châu doanh bắt đầu chậm răi chuyển ḿnh. Các Thiên tổng, bả tổng, đội trưởng, đội phó quan quân các cấp đi đánh thức những quân sĩ đang ngủ say dậy. Triệu Năng cưỡi ngựa đi tới tất cả các doanh trại. Sau nửa canh giờ, binh lính với kinh nghiệm huấn luyện khẩn cấp ban đêm, đặc biệt là binh lính thủ hạ dưới trướng Triệu Năng đă ăn mặc chỉnh tề, xếp thành đội ngũ.

Sau khi các doanh tập hợp xong, đám dân phu, tráng đinh xây dựng doanh trại vẫn c̣n đang trong t́nh trạng ngái ngủ. Đương nhiên những người dân b́nh thường này không thể có năng lực ứng phó với những t́nh h́nh khẩn cấp như binh lính. Ai cũng biết đội quân này tiến lên phía trước là muốn đánh nhau với quân đội Thát, binh lính trong tay c̣n có binh khí nhưng dân chúng th́ không. Một khi gặp phải cảnh binh mă loạn lạc, đó chính là đi chịu chết, có ai muốn không?

Nếu không phải là đội quân Sơn Đông này trả tiền thù lao cao, bọn họ đă không muốn đi theo từ mấy hôm trước. Bây giờ lại phải dậy sớm, bên ngoài trời c̣n đen nhánh. Có quỷ mới biết muốn làm ǵ?

Thế nhưng quân Giao Châu doanh lúc này cũng không c̣n nhă nhặn như mấy hôm trước. Những dân phu nào động tác hơi chậm một chút là lập tức bị đánh. Bây giờ những dân phu này mới nhớ đám binh lính này thoạt nh́n rất dễ ức hiếp nhưng hôm đó đă giết rất nhiều người ở thành Cảnh Châu.

Đám dân phu bị hai doanh binh lính thúc ép vội vang thu thập đồ quân nhu trong quân doanh rồi sẽ đi theo ở phía sau. Trong khi đó cả đại quân sau khi chỉnh đốn đội ngũ xong, ăn xong bữa sáng do những đầu bếp thức dậy làm sớm hơn thường lệ liền lên đường ngay.

Mùa đông ở Bắc Trực Lệ, đặc biệt vào thời gian này, cuối giờ Măo mới nh́n thấy ánh sáng mặt trời. Vào giờ Dần bầu trời vẫn đen kịt. Tất cả các hoạt động vào thời điểm này rất bất tiện. Quân Giao Châu doanh có kỷ luật cùng huấn luyện để có thể hành quân ban đêm, không cảm thấy bất tiện trước việc không có ánh sáng cũng như phương hướng hành quân.

Đối với điều này quân Giao Châu doanh có phương pháp riêng của ḿnh.Trong những t́nh huống hành quân như thế này, bốn phía xung quanh doanh đều có trường mâu treo đèn lồng làm chuẩn. Đội ngũ đi đầu tiên cũng có đèn lồng là dấu hiệu, cứ mỗi một khoảng cách lại có tiếng trống điều chỉnh tốc độ cùng bước chân hành quân.

Đương nhiên hành quân ban đêm vất vả hơn so với hành quân ban ngày thế nhưng hành quân ban đêm không gây nên tiếng ồn ào lớn, không ngu ngơ đứng tại chỗ, lạc đường, ở vào thời đại này có thể nói đă là một sự tiến bộ rất lớn.

Đi trước tiên là mấy tên dẫn đường. Có lẽ chúng cũng rất ít khi đi trên đường vào thời gian này nên chúng đi rất chậm, thường xuyên phải túm lại thương lượng với nhau nhưng Triệu Năng đi sau chúng cũng không nóng vội thúc giục.

Rạng sáng thức dậy hành quân. Khoảng thời gian này vẫn có thể khiến binh lính có giấc ngủ say, nhưng trong khoảng thời gian từ giờ Dần tới giờ Măo th́ cũng thường đă thức dậy.

Có lẽ theo phán đoán của chủ soái quân Thát th́ lúc này đối phương vẫn đang ngủ, không có hành động ǵ. Dù chỉ cách nhau một nửa canh giờ nhỏ nhoi nhưng lại tạo ra sự khác biệt rất lớn.

Bắt đầu hành quân sớm hơn hai canh giờ có lẽ không nằm trong dự đoán và kế hoạch của đối phương. Hôm qua quân thám mă của hai bên liên tục đụng độ với nhau. Đại quân Thát nhất định cũng biết sự tồn tại của một đội quân, chúng nhất định cũng phán đoán được tốc độ hành quân của quân Đăng Châu, hơn nữa sẽ phán đoán ra thời gian hai bên đụng độ với nhau, hay nói cách khác là trong những t́nh huống này khi nào quân Đăng Châu lên đường, đại khái có thể tính ra vào thời điểm nào th́ có mặt ở vị trí nào.

Hành quân sáng sớm chính là khiến cho đối phương không kịp đối phó, chính bản thân ḿnh có thể quyết định thời gian và địa điểm trận đánh, trù định chiến trường trước, cho dù chỉ là trong trạng thái trù định chiến trường th́ điều này cũng có lợi đối với quân Giao Châu doanh.

Đối với một đội quân mà nói, nếu như dự tính sau ba canh giờ mới có thể gặp kẻ thù nhưng đột nhiên chỉ sau một canh giờ lại gặp. Có thể tưởng tượng được là quân tướng từ trên xuống dưới sẽ bị chấn động như thế nào.

Khi đại quân đụng độ với nhau, không phải cứ chạm mặt là lập tức xông lên. Từ đội h́nh hành quân tới tác chiến không có thời gian ngừng nghỉ. Nhất định cần phải có thời gian để triển khai từ đội h́nh hành quân chuyển sang đội h́nh tác chiến, phân công vị trí thích hợp. Đây không phải là đột nhiên tao ngộ chiến mà phải gấp gáp chuyển đội ngũ.

Đại quân Thát hùng mạnh hơn so với quân Đăng Châu. Xét về bất kỳ phương diện nào cũng chiếm ưu thế. Triệu Năng muốn từ trong bất lợi của ḿnh t́m ra một chút ưu thế.

Tham tướng Đăng Châu Triệu Năng có thể không có dũng khí chia binh, binh pháp của những danh tướng cổ kim hắn cũng không biết nhiều lắm. Điều duy nhất hắn có thể làm là huấn luyện binh mă thủ hạ của ḿnh rất chăm chỉ, tinh thần mạnh mễ, có ưu thế là chấp hành mệnh lệnh phát ra một cách cẩn thận. Hành quân ban đêm chính là khiến cho đối phương trở tay không kịp.

Hơn hai ngh́n kỵ binh vẫn giữ một khoảng cách hơn một dặm so với đại quân, chạy đi chạy lại tuần tra, bất kỳ lúc nào cũng sẵn sàng cơ động. Sau khi hành quân được một canh giờ th́ bầu trời càng lúc càng tối đen. Thời điểm này chính là màn đêm trước b́nh minh.

Mặc dù bầu trời càng lúc càng tối nhưng tốc độ hành quân của binh lính càng lúc càng nhanh hơn bởi v́ từ khi bắt đầu rời khỏi quân doanh, binh lính đă bắt đầu thích nghi được với bóng tối, hơn nữa thân thể cũng dần nóng lên, tốc độ đương nhiên là nhanh hơn.

Sau khi hành quân được một lúc th́ dân phu ở đằng sau dưới sự đốc thúc của kỵ binh cũng bắt đầu theo kịp. Một tên Thiên tổng đi tới bẩm báo với Triệu Năng là dân phu và tráng đinh hậu đội đă thu thập xong đồ quân nhu, quân trang, bắt đầu đuổi kịp đại quân. Lúc này Tham tướng Đăng Châu Triệu Năng đă có thể thở phào nhẹ nhơm. Tất cả mọi việc lúc này đều tiến triển theo kế hoạch đă vạch ra.

Chỉ hành quân không tới một canh giờ nữa là trời sẽ sáng. Dựa theo tin tức t́nh báo của thám mă tối hôm qua, sau khi hành quân hai canh giờ th́ sẽ nghỉ ngơi, hồi phục thể lực, bày trận.

Nhưng mọi chuyện đôi khi không theo suy nghĩ và ước nguyện của con người. Sương mù!

Đoạn đường Vận Hà từ Bắc Trực Lệ Thương Châu tới Đức Châu cách biển Bột Hài không xa. Vào mùa đông nước biển không đóng băng. Hiện tượng sương mù xuất hiện thường xuyên thế nhưng điều bất b́nh thường là đối với quân Đăng châu đang hành quân ban đêm th́ lại vô cùng phiền toái.

Vốn không nh́n rơ đường tốc độ hành quân đă chậm. Một khi sương mù xuất hiện, đội ngũ hành quân sẽ lẫn vào nhau, rất khó nhận ra, chỉ e là đi nữa th́ sẽ hỗn loạn khiến cho tốc độ hành quân rất chậm.

“Đại nhân, theo như kinh nghiệm mấy năm nay của tiểu nhân th́ sương mù này sẽ không kéo dài lâu. Tới khi mặt trời mọc sẽ tiêu tan hết”.

Một tên dẫn đường chủ động đi tới bẩm báo với Triệu Năng. Triệu Năng đưa mắt nh́n xung quanh, hoàn toàn không nh́n thấy ǵ nhưng điều này không có nghĩa là không tiếp tục hành quân. Sau khi suy nghĩ một lát. Triệu Năng cắn răng nói với tên lính truyền lệnh:

“Tất cả các doanh tiếp tục đi tới. Tất cả các doanh đều phải cẩn thận, không nên lạc đội, không được rối loạn, đầu, cuối các doanh phải nh́n thấy nhau, liên lạc với nhau”.

Kỵ mă truyền lệnh mang lệnh tới tất cả các doanh. Sau đó tốc độ hành quân chậm lại. Lúc này có thể nghe được tiếng bước chân hành quân của các doanh và nhịp trống.

Sương mù càng lúc càng dày đặc tới mức trong ṿng mười bước chân cũng không thể nh́n thấy người. Cũng may là hành quân dọc theo đường sông nên có một cọc tiêu làm chuẩn, hơn nữa việc huấn luyện đội ngũ ngày trước của quân Giao Châu doanh đă phát huy tác dụng vào lúc này. Khi bước đi, binh lính dùng đồng bạn bên cạnh làm vật tham chiếu, họ gần như chỉ bước đi theo bản năng.

Nếu là một đội quân khác vào thời đại đó khi hành quân trong điều kiện đó th́ chỉ e đă sớm trở nên rối loạn nhưng tốc độ hành quân của quân Giao Châu doanh vẫn thong thả, binh lính vẫn duy tŕ được, không rối loạn.

Trong suy nghĩ của rất nhiều binh lính, đi trong sương mù và bóng tối rất lâu, rất lâu. Trên thực tế th́ thời gian cũng không lâu lắm, đó chỉ là do hoàn cảnh khiến con người sinh ra ảo giác. Một canh giờ sau, bóng tối đen ng̣m đă dần tiêu tan nhưng sương mù bên người th́ vẫn dầy đặc nhưng binh lính có thể hiểu được là trời đă sáng.

Sau khi b́nh ḿnh, v́ có sương mù nên tốc độ hành quân của đại quân cũng không thể đẩy nhanh hơn lên bao nhiêu so với khi tối trời nhưng ai nấy đều có cảm giác nhẹ nhơm. Bóng tối và sương mù gây cho con người ta một áp lực rất lớn.

Sau b́nh minh, gió thổi nhẹ, sương mù bị gió thổi đi. Sương mù lúc dầy lúc mỏng diễn ra liên tục nhưng lại khiến cho tốc độ hành quân của quân Giao Châu doanh nhanh hơn chút ít. ngantruyen.com