Hệ Thống Chí Tôn Tu Tiên

Chương 4: Ta Muốn Giết Ngươi


Trải qua một hồi gây cấn.

Dương Thần rốt cuộc đã thoát khỏi vòng vây tấn công của Hỏa Xà.

Qua được khung cảnh Nham Thiên biển lửa, lại là một khung cảnh xanh mát, một vùng trời tươi đẹp, sự trái biệt hoàn toàn lúc trước.

Dương Thần quyết định tìm một hang động để điều tiết vết thương.

Vết thương tuy không nặng, nhưng tiếp theo phải đối mặt với những gì hắn chưa biết được.

Đi lang thang cuối cùng một cái hang động thích hợp để chữa trị

Hắn chưa tiến đến hang động đã nghe được động tĩnh bên trong, điều tra khí tức phát hiện rõ khí tức của người.

Đều là Thân Thể cảnh đỉnh phong, tùy thời đều có thể đặt chân vào Luyện Khí cảnh.

Với thực lực của hắn không e ngại hai tên này, nhưng hiện tại đang bị thương nên hắn cũng không muốn quá mạo hiểm.

“Đại ca, chúng ta phát hiện lớn rồi.”

Một tiếng nói trong động vang ra mang theo một tia vui mừng

"Vâng. Vạn Nhũ linh dịch rất tốt cho luyện thể cũng như gia cố kinh mạch đấy, mau mau, chúng ta nhanh chóng đoạt nó"

"Vâng, thưa đại ca"

“Hai vị, phân ta ăn một điểm làm sao?” Một âm thanh trong trẻo truyền tới.

“Ai!”

Hai người rồi đột nhiên quay đầu, nhìn về phía thanh âm truyền tới phương hướng.

Một thân bạch y Dương Thần, chậm rãi đi ra.

“Ngươi là ai? Là thế nào tìm tới nơi này.” Tên đại ca mặt âm trầm.

"Ngươi cư nhiên nghe lén bọn ta? Vậy mạng cũng đừng cần nữa" Tên nhị ca mất kiên nhẫn lao đến trước mặt Dương Thần.

Dương Thần thúc dục Thần Quân chi lực. Một quyền về phía trước.

Cả hai va chạm, khói bụi mù mịt, không thể nhìn rõ ràng vào cuộc chiến.

Khói bụi chậm rãi xua đi. Hiển lộ ra một bóng người mang bộ bạch y.

Còn thân hình còn lại đã biển mất, chỉ còn lại khí tức tàn lưu.

Tên đại ca sắc mặt run sợ, cơ hồ ngay cả đứng cũng không thể.

Phải biết rằng tên nhị ca thực lực không coi vào đâu nhưng vẫn là Thân Thể cảnh đỉnh phong tu vi.

Vậy mà liền bị một tên Thân Thể cảnh tầng 5 một quyền oanh sát. Ngay cả lực chống trả đều không có.

Dương Thần nhẹ nhàng tiến lên phía trước. Mỗi bước đi mang đến tiếng vang làm cho tên đại ca càng sợ hãi hơn.

"Đừng, đừng giết ta. Vạn Nhũ linh dịch đều là của người."

"Thật sao, nó đáng để đổi được một mạng của ngươi đấy. Cút đi"

Dương Thần không có kiên nhẫn nói chuyện với hắn. Bảo vật trước mắt là thứ trọng yếu.

Tên đại ca vội vã tiến về phía cửa hang động. Giữa chừng quay lại một kiếm đâm tới Dương Thần.

"Chết đi cho ta"

Dương Thần lắc đầu ngao ngán

"Nực cười"

"Cút"

Khí thế khổng lồ bùng phát. Đem kiếm của tên đại ca ngăn lại.

"Đã đến thì đừng đi nữa"

Choang!

Phốc!

Một lực lương khổng lồ xuyên thẳng qua yết hầu của tên đại ca.

“Vì sao nhanh như vậy!”

Tên đại ca sắp chết đều không rõ, Dương Thần một quyền, vì sao nhanh như vậy.

“Di, đây là Vạn Nhũ linh dịch?”

Thu hồi chiến lợi phẩm, Dương Thần tiến đến cái ao chứa Vạn Nhũ linh dịch.
Dương Thần trong lòng lửa nóng.

Hắn đang lo không có thứ giúp cho nhục thể của mình, một nghĩ tới đây sẽ có Vạn Nhũ linh dịch, nhìn cái này Vạn Nhũ linh dịch, nhỏ giọt xuống Vạn Nhũ linh dịch, đoán chừng chắc là vạn năm Vạn Nhũ linh dịch.

Nhìn một chút đàm thủy, Dương Thần không chút do dự cởi quần áo và đồ dùng hàng ngày, lỏa lồ ra thon dài thân thể cường tráng.

Phù phù một tiếng, Dương Thần cá nhảy mà vào.

“Thật thoải mái!”

Một giât lát sau đó

Dương Thần cảm giác được hàng nghìn vạn con kiến đang đâm vào cơ thế. Vạn Nhũ linh dịch tiến hành ngấm vào da, xương, tủy của hắn. Hắn không dám chần chờ tiến hành tu luyện.

Nơi này là một nơi cực kì thích hợp để một người song tu như hắn phát triển.

Mắt thường có thể thấy được, nước trong đầm bạch sắc vật chất, đang hướng phía Dương Thần hội tụ tới, Dương Thần sinh mệnh khí tràng, từ từ lớn mạnh.

Dương Thần hắn không biết được rằng nơi này không chỉ một mình hắn, mà tận đáy hồ còn có một thân ảnh thần bí khác.

Trải qua tuế nguyệt, Vạn Nhũ linh dịch dần dần mất đi tác dụng.

Dương Thần chậm rãi mở mắt. Ngắm nhìn thành quả mà hắn đạt được sau một thời gian dài.

Thân thể hắn cường tráng hơn so với trước, lực đạo đã đạt đến 12 vạn cân. Hắn hài lòng với thứ mình đang sỡ hữu.

"Hệ Thống, ta đã trải qua bao lâu thời gian tu luyện?"

"Keng! Đã trải qua gần bốn năm thời gian"

Võ giả ít khi để ý đến thời gian trôi qua. Bởi vì một cường giả có thể sống vô số năm. Nhưng hắn hiện tại không thể để mất quá nhiều thời gian.

Hắn đã đến Thân Thể cảnh đỉnh phong tu vi, phát giác được dưới đáy hồ có một thân ảnh.

Hắn quan sat kĩ hơn, thân ảnh lộ ra là một thiếu nữ đang lỏa lồ.

Thiếu nữ mặt cực mỹ, giống ngọc thạch điêu khắc, nói riêng về ngũ quan tinh xảo trình độ. Hắn đến thế giới này cũng gặp không ít mỹ nữ, nhưng tất cả đều phải chỗ thua kém nàng chia ra.

Hắn ngây ngẩn cả người. Một người con gái có thể làm hắn lay động.

Thiếu nữ mở hai mắt ra, lưỡng đạo sáng sủa quang mang ở nước trong đầm lóe lên rồi biến mất.

Ánh mắt của cô gái cực mỹ, lại ẩn chứa kinh người sát khí, khóe mắt sắc bén như đao, làm cho không dám nhìn thẳng.

Trước lúc tu luyện hoàn không - cảm giác, rời khỏi tu luyện sau, nàng lập tức cảm giác được, đàm thủy phía trên có người.

“Chết tiệt!”

Nàng trong mắt lóe lên sát ý.

Rút ra trường kiếm, thân hình hướng phía phía trên bơi đi.

"Bỏ mẹ!"

Dương Thần ngay lập tức nhận thấy nguy hiểm.

“Chết!”

Bị người nhìn thân thể, nàng sát tâm quá nặng, hắc sắc trường kiếm lần thứ hai chém tới, lưỡi kiếm như điện, thê lương tàn nhẫn.

Nguy hiểm!

Dương Thần da đầu tê dại, thiếu nữ này niên kỷ tối đa mười sáu mười bảy tuổi, thế nhưng tu vi kỳ cao, cư nhiên đạt tới Luyện Khí cảnh tám tầng tu vi.

Phải biết rằng Lý Phù Trần mười bảy tuổi thời gian, bất quá tài tấn chức đến Thân Thể cảnh tu vi.

Dương Thần trong lòng hoảng sợ.

“Ta muốn giết ngươi.”

















Đăng bởi: