Trọn kiếp một người

Chương 40: Giao đấu


Tô Mã Anh vừa cầm chén trà lên thì bị người đeo mặt nạ dùng nội lực đánh bay về phía Mạc Hồng. Cố Đông Hoa trong lòng thầm kêu không ổn, vừa định di chuyển qua chụp chén trà lại thì hai đạo ngân châm bay tới đánh vỡ chén trà. Ngân châm đâm thẳng vào tường, chỉ còn chừa ra một nửa.

Cố Đông Hoa vừa nhìn đã biết chủ nhân của cây ngân châm này là ai. Hắn quay qua nhìn kẻ đeo mặt nạ, thầm đánh giá một phen. Kẻ này có thể biết được trong trà có vấn đề, chắc chắn phải tinh thông y thuật.

Mạc Hồng cố gắng lấy lại bình tĩnh, hỏi người đeo mặt nạ.

- Cớ gì vị này lại hành xử như vậy?

Tên đeo mặt nạ lạnh lùng nói:

- Trong trà có Nhuyễn Cốt Tán.

Tô Mã Anh nghe thấy thì đập bàn giận dữ.

- Đúng là thủ đoạn của những kẻ tiểu nhân. Hay là ca ca của ngươi sợ thua ta nên mới bày ra thủ đoạn này?

Mạc Hồng không nói gì, nàng liếc nhìn phía Mạc Vân.

Kẻ đeo mặt nạ thoáng thấy được điều gì đó, hắn kêu lên:

- Hai người đó là nam nhân!

Lần này thì không chỉ Cố Đông Hoa mà cả Mạc Vân cũng có phần giật mình, không hiểu vì sao bị tên đeo mặt nạ đó phát hiện. Hai người chưa kịp phản ứng gì thì Tô Mã Anh đã cầm kiếm xông tới Mạc Vân.

- Thì ra là ngươi!
Sự việc đã bại lộ thì cũng không cần phải che giấu. Mạc Vân dùng khinh công né qua một bên, nở nụ cười.

- Không ngờ ngươi cũng có thể phát hiện ra. Nếu đã muốn đấu một trận thì cứ đến đây.

Cố Đông Hoa nhìn thấy y cười thì ngơ ngẩn cả người nhưng nhớ lại tình huống lúc này thì cố gắng trấn tĩnh lại. Mà phía bên kia Tô Mã Anh đã cầm kiếm xông tới, Mạc Vân nhanh chóng rút sáo ngọc để đối chọi. Phía sau có thêm vài người xông tới, Cố Đông Hoa la lên:

- Hèn hạ. Lấy đông hiếp yếu như vậy gọi là chính nhân quân tử sao?

Tô Mã Anh vừa đánh vừa nói.

- Không dám nhận lời khen tặng.

Cố Đông Hoa hợp lực với Mạc Vân đấu với Tô Mã Anh và Mạc Vân. Được một lát thì hắn lâm vào khó khăn vì không có kiếm. Thanh kiếm của hắn đã để lại Thanh Phong phái. Lần đó trúng độc bị Mạc Vân mang đi hắn không mang theo bất cứ thứ gì.

Hắn dùng quyền cước đối chọi với một tên có vẻ yếu nhất trong bọn, đoạt được thanh kiếm của tên đó, xông lên giải quyết những tên kia. Tuy nói hắn võ công cao cường nhưng phe địch người đông thế mạnh, trong phút chốc không thể giải quyết nhanh gọn.
Mạc Vân bên này đang triền đấu với Tô Mã Anh và kẻ đeo mặt nạ. Lưỡi đao nhỏ giấu trong thân sáo va chạm kịch liệt với lưỡi kiếm. Tuy bây giờ y đang chiếm thượng phong nhưng ngày càng yếu thế hơn. Dù sao chỉ với sức một người mà đấu với hai cao thủ quả là khó khăn.

Cố Đông Hoa bên này giải quyết hết bọn này, hắn xông qua bên kia viện trợ cho Mạc Vân. Sau vài chiêu, hắn phát hiện ra trong đó có vài chiêu là kiếm pháp của Thanh Phong phái. Kẻ đeo mặt nạ đó sử dụng nhiều thể kiếm pháp khác nhau, nhưng những chiêu của Thanh Phong phái hắn không thể nào nhầm lẫn được. Trong lòng Cố Đông Hoa hơi băn khoăn, kẻ này biết kiếm pháp Thanh Phong phái, chắc chắn phải có mối liên quan với sư phụ hoặc các sư thúc của hắn. Vả lại kẻ này trông hơi quen mắt, khá giống một người nào đó mà hắn đã từng gặp.

Cố Đông Hoa và Mạc Vân có ấn kí Đồng Tâm Hoa nên rất nhanh có thể phối hợp được với nhau. Bên kia kẻ đeo mặt nạ có phần hơi lúng túng. Tô Mã Anh võ công không bằng nên đã có ý định chạy thoát. Hắn nhìn về phía kẻ đeo mặt nạ, tên đó hiểu ý, từ trong ống tay áo xuất ra một thứ bột màu trắng, tung về phía Cố Đông Hoa và Mạc Vân.

- Cẩn thận! Là mê dược!

Hai người truyền nội lực vào ống tay áo, phất qua để ngăn cản bột phấn. Thế nhưng tên đó cố ý phất qua phía Mạc Vân. Y không cẩn thận hít phải một ít bột phấn, đầu liền choáng váng. Cố Đông Hoa sợ bọn chúng có ý đồ xấu, nhưng tên đeo mặt nạ đã kéo Tô Mã Anh đi. Những tên còn lại cũng đã chạy đi từ lúc nãy.

Cố Đông Hoa còn định suy nghĩ gì đó, nhưng thấy Mạc Vân đã bị trúng mê dược nên đành phải ôm y vào trong phòng. Vừa mới ôm y vào lòng, hắn liền cảm thấy tim đập nhanh hơn một chút, đồng thời mũi lại ngửi thấy một mùi hương nhẹ nhàng. Mùi hương này không giống mùi son phấn của nữ tử mà lại thoang thoảng mùi thảo mộc. Cố Đông Hoa còn định ngửi thêm một lát nhưng lại thấy không đứng đắn lắm nên đưa y vào trong phòng, đặt lên một chiếc giường.
Đăng bởi: