Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 2: Ngươi là chưởng môn sao


Sở dĩ Quân Thường Tiếu gọi là Quân Thường Tiếu bởi vì cha mẹ hi vọng hắn có thể sống một cuộc đời vui vẻ, luôn nở nụ cười.

Xuyên không tới Tinh Vẫn Đại Lục, sau khi mở ra hệ thống, trở thành chưởng môn một phái, hắn hoàn toàn không nghĩ ra mình nên làm thế nào để vui vẻ cười bây giờ.

Biến Thiết Cốt Tranh Tranh phái thành môn phái mạnh nhất, lôi kéo 100000 đệ tử gia nhập, việc này quả thật khó hơn lên trời!

Huống chi, phải hoàn thành trong 100 năm!

Hệ thống nhà người ta, muốn trang bị liền có trang bị, muốn kinh nghiệm liền có kinh nghiệm, muốn gì được nấy, sao cái hệ thống của nợ này lại oái oăm chơi khăm mình vậy.

"Aizzz..." Quân Thường TIếu thở dài một tiếng: "Sau này xông xáo ao hồ, chẳng may gặp phải thanh niên xuyên việt giống mình, mặt mũi đâu mà chào hỏi?"

Chán, quá là đáng chán! Nhưng dù sao đến cũng đến rồi, vẫn phải sống sót thật tốt mới là đạo lí. Quân chưởng môn bắt đầu câu thông với vòng tay... à... không gian giới chỉ. "Hi vọng bên trong có Thần khí, Bí tịch" Quân Thường TIếu trong lòng cầu nguyện, ý thức lập tức tiến vào một không gian kỳ diệu, lại bàng hoàng phát hiện, giữa hư vô mờ mịt chỉ có một cục gạch, ngoài ra chẳng còn gì khác.

Thần khí đâu? Bí tịch đâu?

Rẻ rách cũng phải cho cái trứng Thần thú, để ta từ từ ấp trứng cũng được a...

Đáng tiếc...

Không có gì cả, chỉ có cục gạch!

Quân Thường TIếu chưa hết hi vọng, chậm chậm đi tới, trong lòng khấn khứa, ngoài miệng lẩm bẩm: "Cục gạch là Thần khí, cục gạch là Thần khí..."

Hắn đọc nhiều truyện trên Wattpad rồi, có thanh niên xuyên việt nào không phải là ông trời tuyển chọn, tại hố xí nhặt được cục đá, cũng là Thần khí viễn cổ! Quân chưởng môn bắt đầu hoang tưởng, tay trái cầm gạch, tay phải cầm dây buộc gạch, tiêu tiêu sái sái xông xáo ao hồ, tương lai mỹ diệu khiến hắn chép miệng không thôi.

"Ba"

Quân Thường TIếu bắt lấy cục gạch, rõ ràng cảm giác được có một chút rung động. Hắn sướng rơn hét lớn: "Có âm thanh của tim đập, lẽ nào có một gã Đại năng trâu bò bị phong ấn bên trong, sau khi tỉnh lại sẽ truyền tuyệt đỉnh thần công cho ta, ha ha ha"

Càng nghĩ càng hưng phấn, hắn cầm Thần khí lại gần xem xét. Lật viên gạch lên, Quân Thường TIếu đột nhiên cứng đờ, khuôn mặt co quắp, máu trong người sôi lên sùng sục, như muốn tràn qua cổ họng phun ra ngoài tận hưởng ánh mặt trời.

Cục gạch hiện ra dòng chữ: Thời gian phát nổ đang đếm ngược 99 năm 355 ngày 23 giờ 58 phút 46 giây.

Góc dưới còn một đoạn chú thích: Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến trong thời hạn 100 năm, trang bị tự động vô hiệu hóa.

"Đinh! Đinh!"

Mỗi nhịp đập vang lên, là một lần thời gian giảm bớt.

"Con mẹ nó chứ!" Quân Thường TIếu điên tiết ném cục gạch ra xa, chửi thề "Méo phải Thần khí, Thánh khí gì, hóa ra là bom, lại còn là bom hẹn giờ nữa"

"Đinh!"

Cục gạch rơi xuống đất, thời gian trên màn hình từ 23 giờ 58 phút nhảy đến 22 giờ 58 phút.

Thanh âm hệ thống vang lên: "Kí chủ! Vật này gọi là Linh hồn bạo phá khí, có tư duy cùng tính cách độc lập, nếu khiến nó mất hứng, nó sẽ tăng tốc đếm ngược thời gian"

"Phù phù..."

Quân Thường TIếu ngã vật ra đất, thân thể co giật, tay chân co quắp, nức nở nghẹn ngào: "Hệ thống, ta không muốn chơi, ta muốn về nhà, ta nhớ mẹ"

"Hệ thống đã khởi động, kí chủ phải hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nếu thể hiện thái độ thiếu hợp tác, ăn không ngồi rồi chờ chết, Linh hồn bạo phá khí sẽ sớm nổ bùm bùm"

Quân Thường TIếu nằm duỗi thẳng cẳng, bất lực thì thầm: "Đao đâu, cho ta cây đao, ta muốn tự sát"

"Đinh!"

"Đáp ứng yêu cầu, xin nhận lấy một thanh Nan Thụ Chi Đao"

"Hưu..."

Từ trên trời rớt xuống một thanh đao.

Quân Thường TIếu suýt thì phọt máu, lúc muốn về nhà thì không thấy nói gì, vừa muốn cây đao để tự sát thì sảng khoái đáp ứng, cái hệ thống khốn nạ này. Quân Thường TIếu cảm giác mình bị chơi thảm rồi.

Thôi, dù sao đã xuyên việt đến đây, hệ thống cũng đã mở ra, đành xuôi theo dòng đời xô đẩy Hắn xem xét tỉ mỉ số liệu trên màn hình hệ thống. Tên môn phái, chưởng môn, thành viên, mấy cái này thì dễ hiểu rồi. Nhưng còn Kiến trúc môn phái Cấp 1, rồi Điểm cống hiến 0/100 là cái của nợ gì?

Thanh âm của hệ thống vang lên: "Kí chủ! Kiến trúc môn phái bao hàm rất nhiều thứ, cấp bậc càng cao, càng mở ra nhiều công năng"

"Ví dụ?"

"Kí chủ có thể dùng ý thức xem xét Kiến trúc môn phái, mở ra màn hình chi tiết"

"Còn có chức năng này?"

Quân Thường TIếu nhắm mắt lại, dùng ý thức chạm đến bồn chữ "Kiến trúc môn phái", lập tức một màn hình nhỏ hiện ra trước mắt, phía trên có giải thích ngắn gọn:

Kiến trúc môn phái: Cấp 1. Công năng tạm thời chưa có.

Kiến trúc môn phái: Cấp 2. Mở Luyện dược các

Kiến trúc môn phái: Cấp 3: Mở Chú tạo các

Kiến trúc môn phái: Cấp 4: Mỏ Phù chú các

Kiến trúc môn phái: Cấp 5: Mở Linh thú các

Đằng sau có một hàng chữ nhỏ: Kiến trúc môn phái lên tới cấp 5, mới có thể xem tiếp các công năng khác.

Quân Thường TIếu im lặng.

"Làm sao để thăng cấp Kiến trúc môn phái?"
"Tuyển nhận thành viên"

"À, biết rồi"

Quân Thường TIếu lại hỏi: "Điểm cống hiến là cái gì?"

Hệ thống giải thích: "Điểm cống hiến có thể dùng để đổi lấy bảo vật trong Thương thành"

"Khu mua sắm của môn phái?"

Nghe vậy, hai mắt Quân Thường TIếu lấp lánh lấp lánh. Trong các loại tiểu thuyết hắn đọc, sau khi nhân vật chính mở ra hệ thống, đều có Khu mua sắm, thậm chí còn nhận được Tân thủ đại lễ bao, trong đó là một bộ trang bị cực kì trâu bò.

Quân Thường TIếu chăm chú nhìn màn hình hệ thống mấy lần, khó hiểu hỏi: "Khu mua sắm của môn phái đâu, sao không thấy?"

"Kí chủ cần thu hoạch ít nhất 1 điểm cống hiến mới mở ra Khu mua sắm"

"Làm sao tăng điểm cống hiến?"

"Tuyển thành viên"

Quân Thường TIếu cuối cùng coi như hiểu rõ. Cái gọi là Hệ thống môn phái mạnh nhất, cho dù là Kiến trúc hay điểm cống hiến, muốn thăng cấp đều phải thông qua chiêu mộ thành viên!

"OK" Quân Thường TIếu ý chí sục sôi gầm lên: "Từ ngày mai bắt đầu chiêu mộ thành viên"

Nhưng, hiện thực rất tàn khốc.

Bởi vì khi hắn mở ra hai cánh cửa sơn môn mục nát, dán lên thông báo Chiêu mộ đệ tử, suốt một tháng trời không bóng người lai vãng.

Lại chờ tiếp nửa tháng.

Ngay khi Quân Thường TIếu nản lòng thoái chí muốn buông xuôi, Lạc Thiên Thiên tới.

Nàng dừng lại phía trước tờ thông báo Chiêu mộ đệ tử, sau một hồi do dự, mới nói: "Ta muốn gia nhập Thiết Cốt Tranh Tranh phái"

Đang ngồi húp mì trên bậc thang trước điện, Quân Thường TIếu nghe vậy trợn tròn hai mắt. Một tháng rưỡi đau khổ đợi chờ, ngay tại thời khắc tuyệt vọng, một mỹ nữ lại đến, việc này đối với hắn tuyệt đối là siêu cấp hạnh phúc.

Lạc Thiên Thiên nhìn hắn, hờ hững nói: "Ngươi, bị điếc sao, hay là thiểu năng?"

Quân Thường TIếu vội vàng vứt bát vứt đũa, nhiệt tình làm thủ tục nhập môn. Khi hắn giơ lên Đại ấn đại biểu cho thân phận chưởng môn, Lạc Thiên Thiên nghi hoặc: "Ngươi, là chưởng môn?"

"Chuẩn không cần chỉnh!" Quân Thường TIếu ưỡn ngực: "Bản tọa chính là chưởng môn phái Thiết Cốt Tranh Tranh"

"Ta rút lui"

"Ây, người đẹp, đừng! Đừng! Đừng!"

Dùng tất cả mánh khóe, cùng tuyệt kỹ mặt dày với chân lý "Kiên trì là cái gì cũng được", cuối cùng Quân Thường TIếu cũng khiến Lạc Thiên Thiên lưu lại, môn phái hoang vu này không còn chỉ có mình hắn rồi.

"Đinh!"

"Thành viên môn phái: 2/100"

"Đinh!"

"Điểm cống hiến: 1/100"

"Đinh"

"Điểm cống hiến đạt yêu cầu, hệ thống mở ra Khu mua sắm"

Quân Thường TIếu thấy bên dưới Nhiệm vụ chính tuyến, thêm ra dòng chữ "Thương thành của môn phái".

"Quả nhiên có Khu mua sắm a"

Quân Thường TIếu sung sướng mở ra Thương thành. Cảnh tượng trước mắt biên đối, một màn hình hiện ra, liệt kê rất nhiều vật phẩm.

Cửu Chuyển Tẩy Tủy đan

Long Tượng Bát Nhã chưởng

Kinh Hồng Du Long bộ pháp

Ngũ Hành Âm Dương quyết

Thiên Niên Hàn Băng chiến giáp

Thánh Viêm chi thể

Nhìn các loại vũ kỹ, đan dược, chiến giáp liệt kê trên màn hình, trái tim Quân Thường TIếu bùm bụp bùm bụp đập như nhạc rock. Chỉ nghe tên thôi cũng biết những vật này tuyệt đối vô cùng trâu bò a.

Một giây sau, Quân Thường TIếu co quắp khóe miệng, bởi vì hắn nhìn xuống giá cả ngay dưới các vật phẩm, thấp nhất cũng là 10000 điểm cống hiến.

"Cờ lờ gờ tờ" Quân Thường TIếu triệt để cạn lời rồi "Đắt vãi linh hồn"